Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Xem: 38873|Trả lời: 21
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

LET'S CONFESS ANYTHING ^^ - Những tâm sự ẩn khuất và lén lút :D

[Lấy địa chỉ]
Tác giả
Đăng lúc 12-8-2012 23:19:12 | Xem tất
Các bạn thân mến!

Chúng ta tụ họp ở đây khởi đầu với một tình yêu chung là người con gái kì diệu đó,



Nhưng chúng ta không hướng tình cảm và những cảm xúc theo hướng đi thông thường của người hâm mộ,

Chúng ta tụ họp lại với một niềm tự hào duy nhất, đó là chúng ta tin tưởng nhau, tin tưởng cảm xúc, tình yêu và lời nói của nhau là chân thật.

Mình đã viết bài này tặng các bạn thân của mình năm ngoài lúc mình rời Hà Nội đi xa. Lúc chia tay tuy không có giọt nước mắt nào nhưng vẫn cảm nhận được những lưu luyến trong nhau.

Giờ mình gửi lại các bạn giống như một phút trải lòng, hay một món quà ra mắt mình xin phép được gia nhập sở thú vậy...



Gửi đến bạn bè thân yêu!...

Hãy để mỗi phút giây em thay một màu áo mới nhé…

Rồi mỗi sáng em sẽ mặc màu áo trắng tinh, màu trắng trong tinh khiết của cái phút ban đầu, màu trắng của những ngây thơ không nghĩ ngợi và không suy diễn!

Đến trưa em sẽ thay áo màu thiên thanh. Là cái màu xanh như bầu trời, xanh như mây… để thỏa sức mộng mơ giữa trời đất rộng lớn mênh mang, để ôm trọn những tình cảm nồng ấm nhất như là bầu trời luôn chứa gọn mặt trời trong nó vậy.

Đến chiều em sẽ mặc trên người sắc vàng của lá. Để đượm chút buồn vui tiếc nuối như những chiếc lá vàng rơi.

Màu hoàng hôn ánh cam hồng rạo rực cũng là màu áo của em mỗi buổi chiều tà. Để em lặng một chút, ưu tư một chút, trầm ngâm một chút. Và dựa dẫm một chút…

Rồi khi bầu trời phủ kín một màu đen, em sẽ diện màu áo hoa đỏ rực, đỏ như chính ngọn lửa đang bùng cháy trong em. Để em được hết mình cho những giây phút cuối cùng của một ngày, để em cháy rực, và thiêu rụi mọi ưu phiền.

Khi đêm về cũng là lúc em mặc trên người màu áo của màn đêm. Em sẽ hòa mình vào đêm tĩnh lặng, rồi trở về là em bình thường của chính tâm hồn em ngây dại. Để không ai thấy em. Để em sẽ lại được mình em với em, và… mộng mơ…

Nhưng mà…



Ai đó nói với em, màu áo để mộng mơ là màu hồng trong sáng.

Em cũng yêu màu hồng lắm, yêu như con tim yêu khao khát những yêu thương bình dị, yêu như yêu tiếng trẻ cười trong trẻo mỗi khi chơi cùng lũ bạn sau cánh cổng sân chùa, yêu như yêu tiếng ve kêu rạc cổ suốt cả ngày hè, để yêu hơn cái tĩnh lặng của đêm hè thành phố, và em yêu nhiều, nhiều lắm từng giây phút giản dị em sống trên cuộc đời để nếm trải những dư vị khác nhau trong cuộc sống, để được diện nhiều màu áo trong từng phút giây những cảm xúc riêng biệt đi qua trái tim em…

Em muốn đem màu hồng trong tim em, đi tô điểm cho những trái tim đang cần đến nó, để nơi đâu cũng sẽ điểm một màu hồng.

Đến một ngày, trong tim em không còn sắc hồng trong đó, trái tim em sẽ chỉ còn lại một màu đen, nhưng là một màu đen của vô hạn những yêu thương em đã được nhận về.

Bởi vì

Màu sắc hay những đồ giá trị vật chất chỉ có ý nghĩa khi trái tim con người là hữu hạn yêu thương…



Pics cre: sbs, kbs, twitter

Bình luận

ST có thêm 1 nhân tài văn thơ :xxxxxxxxxx  Đăng lúc 13-8-2012 11:02 PM
:x ta yêu màu đỏ nàng ạ, nó nóng bỏng, rực lửa, dữ dội và có gì đó rất mạnh mẽ, nhưng màu đỏ cũng rất ngắn ngủi, luôn có cảm giác đó...  Đăng lúc 13-8-2012 08:51 AM
nhà mình lại có thêm nhân tài, cảm xúc quá :x  Đăng lúc 13-8-2012 08:01 AM
woa chị ơi chị viết hay quá :xxxxxxxxxxxxxx  Đăng lúc 13-8-2012 01:13 AM
Các bài viết của chị mang đến cho em cảm giác nhẹ nhàng sâu lắng :))  Đăng lúc 13-8-2012 12:25 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Sofa
Đăng lúc 19-8-2012 20:47:46 | Xem tất
EvelynNg gửi lúc 19-8-2012 20:29
xong xuôi rồi

Bây giờ chẳng còn gì nữa, mình cũng đến lúc muốn hẹn hò rồi


Thơ vịnh hẹn hò
Tác giả: Cú tu hú
Thân tặng: Cún xinh, Cún dễ thương
Kính tặng: Các chị già chị trẻ sở thú mình luôn


Có người con gái muốn hẹn hò,
Đương thì xuân sắc vạn người lo,
Mẹ cha, cô bác, anh, dì, chú,
Nhìn trước nhìn sau kiếm kẻ dò.


Tôi kể người nghe chuyện hẹn hò,
Rằng hai mươi tuổi ráng giả đò,
Bên ngoài kia có bao người ngó,
Một chữ "thanh xuân" kéo một "lò"


Ngẫm ra mới thấy một chữ "xuân"
Cuộc đời sáu chục chỉ mười năm,
Trôi qua thoăn thoắt như tên bắn,
Ngoảnh lại mà trông đã tứ tuần.


Tam thập nữ nhi ấy bảo già,
Tôi thời ngẫm nghĩ cũng chưa qua,
Vẫn còn đang độ xuân mơn mởn,
Yến anh mấy độ vẫn vào ra.


Này nghe tôi nói chuyện hẹn hò,
Đâu cứ thời xuân mới được mò,
Hai mươi, ba mấy, qua bốn mấy,
Cứ có lòng yêu, cứ hẹn hò...

Bình luận

... sao đọc thơ Cú xong chị thấy mình già hẳn :((((  Đăng lúc 23-8-2012 07:33 PM
hay =)) đập bàn *chát chát* =))) quả là tư chất làm thú nhà ta mà mực và thơ khó thể thiếu =))))  Đăng lúc 23-8-2012 12:52 AM
^^  Đăng lúc 19-8-2012 09:31 PM
hay hay, vỗ tay bốp bốp :x  Đăng lúc 19-8-2012 09:16 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
EvelynNg + 5 cám ơn chị :x

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Ghế gỗ
Đăng lúc 1-9-2012 05:23:39 | Xem tất
Tức cảnh sinh tình rằm tháng bảy




Tháng bảy đầu thu trăng vằng vặc,
Lòng nhớ cố nhân dạ bần thần,
Lưu luyến ngoảnh đầu buồn mang mác,
Chốn cũ tìm về bóng người thân.

Xào xạc vườn xưa bóng tình nhân,
Lá thu mấy độ đã tàn xuân,
Hoa xưa còn có tươi hương sắc,
Gió gửi theo về chút mộng vân.

Sáng tỏ trăng soi in bóng nước,
Biết chăng tình ý dạ nữ nhân,
Sóng sánh nước, trăng nhòe loang lổ,
Một mảnh tình riêng lệ mấy lần.

Thu đến thu đi vốn lẽ thường,
Chức Nữ Ngưu Lang hai ngả đường,
Cứ độ mỗi năm rằm tháng bảy,
Nắm chặt tay nhau tựa thiên trường.

Lẻ bóng cô liêu chốn tịch dương,
Truy vấn hồn thơ giữa bốn phương,
Dáo dác đi tìm người tri kỷ,
Mộng giữa đêm thu dẫu tang thương.


                 ***

Ngẫm ra vạn sự bởi tình si,
Có tình nên mới nảy thị phi,
Dẫu có biệt ly lòng vẫn tỏ,
Một dạ sắt son một dạ si.


P/S:
Đang chán ngắm trăng làm thơ chơi,
Chẳng có tư tình, chỉ thích thôi,
Có thơ có nhạc đêm trăng sáng,
Đời được thưởng trăng quả thật vui.


P/S 2: Thanks 2 sếp rết ạ

Bình luận

thơ hay quá đi :x  Đăng lúc 1-9-2012 10:14 AM
Cứ được đọc thơ của Cú đêm thế này thật là thích :x  Đăng lúc 1-9-2012 08:15 AM

Rate

Số người tham gia 2Sức gió +10 Thu lại Lý do
Vikky + 5 Làm thơ nhiều lên nhớ ;))
SG-4ever + 5 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Tầng
Đăng lúc 11-9-2012 13:40:16 | Xem tất
wumei gửi lúc 7-9-2012 22:36
NHỚ NGƯỜI ĐI...

Vài ngày nữa là ngươi đi thật rồi, chính thức từ giã những ngày  ...


Thân tặng chị Xèng iu quý... Chị hãy vui lên nhé, để thấy yêu cuộc đời hơn, và yêu chúng em hơn



Sáng nay em buồn không?
Mây đung đưa mênh mông,
Bầu trời trong vời vợi,
Thu sắp tới phải không?

Cuối hạ sầu quạnh vắng,
Mặt hồ không yên ắng
Liễu rủ khi tắt nắng,
Vắng mặt trời hôm nay.

Hè qua nên em buồn?
Gió hát ru ngoài vườn,
Sương long lanh trên lá,
Cỏ cây khóc thật buồn,

Sao em giấu nỗi buồn?
Sầu một mình tang thương,
Sầu nỗi buồn ly biệt,
Biệt ly kiếp vô thường.

Lắng mình trong phút giây,
Sầu một mình ngán thay,
Bạn bè đang chờ đón,
Trời đất rộng lớn thay.

Sao em cứ đợi chờ?
Chờ hoài mãi mê mờ,
Bên em bao hạnh phúc,
Đang dang tay đón chờ.

Vậy sao em vẫn sầu?
Sầu ngàn đời thiên thu,
Một nỗi buồn hoài cổ,
Níu kéo và tương tư.

Em ơi những lúc buồn,
Làm bạn với thi thơ,
Với ca từ hội họa,
Thiên nhiên, hoa, cỏ, cây.

Mở cửa em bước ra,
Bầu trời khác bao la,
Em là con người mới,
Mạnh mẽ và vị tha.

Cho nên em đừng buồn,
Đời vốn vẫn vô thường,
Buồn vui như hạt cát,
Gió thổi cuốn vạn trường.

Vui buồn cũng ở mình,
Cười khóc tưởng hữu tình,
Bốn mùa tuy khác biệt,
Thì cũng đều đi qua.

Đời vui thì thênh thang,
Thở dài được mấy hồi,
Cửa kia tuy đã đóng,
Con đường mới luân hồi.

Em ơi một nụ cười,
Tim cũng nở rạng ngời,
Yêu thương đong đầy ắp,
Đời thế thật tuyệt vời.

Cho nên em hãy cười,
Đến ngàn kiếp luân hồi,
Sống yêu thương không dứt,
Niềm vui mãi ngàn đời.


Thân,
Em Cú

Bình luận

mặc dù em chưa hiểu lắm vì chưa đọc kĩ... nhưng có thể khi đọc kĩ sẽ cảm thấy rất hay... cám ơn chị nhé  Đăng lúc 12-9-2012 02:19 PM
Em cứ viết 1 mạch ko sửa nên cũng lằng nhằng thật. Giờ đọc lại cũng thấy lung tung lộn xộn quá chừng chị Sư Tử ạ ^^  Đăng lúc 11-9-2012 08:47 PM
^^ ta thích tinh thần "vô thường" ở thơ nàng đấy bạn già ;)) rất hợp ý ta :x  Đăng lúc 11-9-2012 05:06 PM
Thơ Cú viết mới đọc hơi lộn xộn (Sorry). Càng đọc càng thấm. Hehe. Đọc một hồi thành nghiện. Xác ở Tây phương,~ hồn thấm đẫm tinh thần Đông phương  Đăng lúc 11-9-2012 05:02 PM
thơ hay quá Cú ơi :((  Đăng lúc 11-9-2012 03:40 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

5#
Đăng lúc 13-9-2012 23:17:17 | Xem tất
GàNgốc gửi lúc 13-9-2012 22:46
Ai rồi cũng phải học cách cố quên đi một người...


Chợt giật mình khi bạn cất lời thơ,
Quá khứ ấy bỗng đâu về bất cẩn,
Tim đau thắt những yêu thương rỉ máu,
Cũng khuất xa dần theo bóng trùng dương,
Hải âu bay mỏi cánh cũng dừng chân,
Yêu đương mấy cũng lụi tàn một chốc,
Dù lòng quặn thắt cũng phải ngẩng đầu nhìn thực tại,
Quá khứ dù lung linh cũng chỉ là ảo ảnh xa vời.

Dẫu biết chật hẹp một cõi thế gian
Sẽ bước gần nhau trong dòng đời tấp nập
Vẫn dõi trông nhau, để thấy bình yên với người làm lòng mình hạnh phúc
Vẫn yêu thương tràn ngập – nhưng mang màu sắc mới khác xưa…
Hát bài hát một mình, và đi về dưới những cơn mưa
Không cần một người che giùm chiếc ô,
bàn chân trần trên con đường lạnh trơn vẫn không trượt ngã


Chiếc ô cũ ngày hôm nay không ướt,
Vì bên người là bóng dáng của vầng dương,
Tay ta cầm là một nắm hoài niệm đau thương,
Dù thi thoảng là những vệt hồng hạnh phúc.
Hôm nay ta hát bài hát cho một mình ta suy ngẫm.

Họ nói rằng ta cô độc, họ nói rằng ta đi về lặng lẽ,
Nhưng lòng ta vẫn ấm và đầy ắp yêu thương,
Màu sắc đã đổi thay, hạnh phúc nay cũng khác,
Nhưng là hạnh phúc ta không sợ mất, là hạnh phúc ta không thấy chới với và đắn đo.

Hạnh phúc không ngập tràn, không rạo rực như tình yêu nam nữ của thế gian,
Là hạnh phúc bình thường giản dị là được nhận yêu thương từ những con người yêu ta thật lòng không toan tính.

Cho và nhận - hai phạm trù trái ngược nhau,
Chỉ có ý nghĩa khi con người ta để ý,
Nhưng yêu thương thì biết cho như thế nào là đủ,
Nhận được yêu thương hạnh phúc có bền lâu?

Cho và nhận, yêu và hận, mù quáng và lý trí, khắc ghi và lãng quên,
Cuộc đời là một chuỗi những sự việc hai chiều,
Con người ai ai cũng chỉ muốn đi theo một chiều thuận gió,
Nếu có ngược gió thì sẽ cất lời oán trách,
Thế gian này nơi nào chứa nổi hết những trách cứ, sầu than.

Hôm nay một lời của bạn nhìn thấu tâm can,
Nhắc tôi nhớ đến một thời xa thẳm,
Là một thời yêu đương và cuồng dại,
Đẹp tuyệt vời như một giấc chiêm bao.

Mơ mộng mãi cũng một ngày thức giấc,
Lại tìm về những tình cảm tri âm,
Của thực tế, của những người đồng tâm,
Để hạnh phúc, nở nụ cười mãn nguyện,
Hạnh phúc khi có một tâm hồn đồng cảm,
Giống như soi mình vào mặt nước hồ thu.

Lạnh buốt sống lưng, âm ỉ và thấm đượm nghĩ suy,
Suy nghĩ mấy rồi ngày mai cũng đến...

Bình luận

đa ssầu đa cảm :x  Đăng lúc 14-9-2012 06:48 PM
thơ này sưu tầm đó=)) tại em k biết chính xác tác giả nên k đề, chứ em làm j stac đc như này^^  Đăng lúc 14-9-2012 11:44 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

6#
Đăng lúc 17-9-2012 05:15:07 | Xem tất
Chào một tuần mới sở thú thân yêu,

Hôm nay, một suy nghĩ xưa cũ trong lòng em chợt dội về khi ngồi một mình trong bốn bức tường lười biếng sau một chuỗi ngày bận rộn vội vã, rằng "Sống như thế nào mới là sống có ý nghĩa".

Bạn thân của em từng hỏi em rằng:"Như thế nào là một người đáng thương?" - Rồi hai đứa tự đồng ý với nhau một điều:"Người đáng thương là người sống không có mục đích, không có niềm đam mê yêu thích trong cuộc đời, và luôn sống quay cuồng với công việc như thể bị ... tiền vật"

Có lẽ 5,10 năm nữa suy nghĩ của thiếu nữ tuổi 25 sẽ có nhiều đổi thay, có thể mọi thứ mong muốn trên cuộc đời là tìm được một bờ vai dựa dẫm, một người đồng hành đáng tin cậy cùng nắm tay đi đến cuối con đường chăng?

Dù sao thì bây giờ, ở quãng giữa của tuổi trẻ, con người ta thường phung phí mà không biết trân trọng cuộc đời, để từng giây phút trôi qua hời hợt, và lặng lẽ. Cho nên chỉ với riêng bản thân em thôi, sống hạnh phúc là khi có niềm đam mê và mục tiêu hướng tới. Đó có thể chỉ đơn giản là hoàn thiện được một bài viết dành cho một bộ phim hay, trả lời một bức thư của người bạn phương xa, hay ngồi nhâm nhi một tách cafe để ngẫm nghĩ về những điều mình đã làm được, chưa làm được, và muốn làm trong tương lai gần và xa.

Cách đây 6 năm khi ở ngưỡng cửa vào Đại học, em đã từng băn khoăn về hướng đi cuộc đời, nhưng mọi thứ quá mông lung, và cũng chỉ biết nương theo những định hướng của cha mẹ và gia đình. Hai chữ "đam mê" hoàn toàn là xa xỉ. Đến một ngày khi nhìn lại con đường mình đã đi qua, dù đã tốt nghiệp ĐH sau 4 năm đèn sách, cũng đã có một công việc ổn định, được nhiều người thèm muốn cùng một người sếp yêu quý mình như em gái và luôn giơ tay ra đỡ đạn cho mình vô điều kiện, em chợt tự hỏi :"ĐÓ CÓ PHẢI CÁCH MÌNH MUỐN SỐNG".

Và thế là em từ bỏ công việc, rời xa quê hương, tất nhiên với sự ủng hộ tuyệt đối của gia đình, cứ thế mà đi tìm câu trả lời cho câu hỏi "Mình muốn gì".

Nhiều người nói em điên khùng lắm, nuối tiếc cho em cũng có. Nhưng vẫn có rất nhiều người hiểu, ủng hộ và cầu chúc bình an cho em trên mọi nẻo đường. Đến ngày hôm nay, em đã có thể tự nhủ rằng "Em có một ngọn lửa đam mê đang cháy trong tim, và một cuộc sống có mục đích sống".

Sống mà có thể trân trọng quá khứ và hồi ức, hết mình cho hiện tại, và không sợ hãi khi ngày mai đến, có lẽ như vậy là đã thành công.


Em đã đọc, đã lắng nghe, đã dõi theo nhiều cung bậc cảm xúc, có thăng có trầm của nhiều thành viên trong sở thú. Cũng thấy nhiều điều băn khoăn ở ngưỡng cửa chuẩn bị bước vào đời của các thú nhỏ hơn trong nhà. Cũng tự ngẫm bản thân mình, rằng cũng từng hoang mang, băn khoăn như thế, cũng từng uể oải mỗi sáng thứ hai đi làm, và kì vọng 5 ngày tiếp theo trôi nhanh để đến cuối tuần, cũng ủ dột khi một mình, và trầm ngâm khi chia ly. Ngẫm lại từng chút từng chút, cũng thấy có chút bồi hồi và cũng có chút hạnh phúc nữa, vì cảm thấy bản thân biết yêu hơn cuộc sống từng ngày hiện tại, để không hối tiếc trước giây phút chia ly, vì cuộc đời không có bữa tiệc nào là mãi mãi.

Hôm nay, em chợt nói đùa với người chị cùng nhà (chắc cũng tầm tuổi XXX nhà mình ^^):"Chị em mình đã đến tuổi phải sống vội rồi phải không chị?" Và hai chị em cùng cười đầy ẩn ý. Có lẽ giây phút đó, em đã có thêm một người bạn đồng cảm với mình, đó chẳng phải là hạnh phúc sao...

Sáng thứ hai đầu tuần các thú già thú trẻ đừng uể oải nhé, hãy sống vội và hết mình vì hiện tại để sau này nhìn lại luôn cười mãn nguyện, hoặc cười xấu hổ cũng được nhé!!!

Cú đến giờ đi ngủ rồi, dạo này Cú đã thành Cú ngoan rồi, ngủ đủ giấc và đúng giờ lắm, để giữ gìn nhan sắc giống Sóc xinh ấy mà

Thân, Em Cú.

Bình luận

@Zịt: Cà phê anh ném thật là... ha...ha Sống để mà sống chứ còn gì nữa anh ^^  Đăng lúc 19-9-2012 11:57 AM
Nói thật với em là giờ anh cũng chả bik anh sống để làm gì :)). Cứ chỉ theo cái guồng mà XH cho là nên làm thế thôi :))  Đăng lúc 17-9-2012 08:44 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

7#
Đăng lúc 28-10-2012 06:33:59 | Xem tất
PurpleSeaUrchin gửi lúc 11-10-2012 12:20
Quậy chút coi


Trước giờ vẫn rất thích những tác phẩm cổ điển của Trung Quốc, nhất là Hồng Lâu Mộng của Tào Tuyết Cần. Đêm qua lại gặp lại cảnh phim xưa. Rảnh rỗi sinh nông nổi, chấp bút vài dòng quậy chơi.
Này thì quậy này,{:408:}

Táng Hoa Ngâm


Cre: ShineSubbingteam's Youtube

Thơ vịnh "Táng hoa ngâm"


Hoa rơi thềm gấm tựa lầu son,
Ngốc Tử đa tình dạ héo hon,
Tương tư tựa đóa đào e ấp,
Mày liễu mắt nhung đẫm lệ mòn.

Đào kia dẫu nở sớm nhất vườn,
Nào dám bì so chốn khuê phường,
Người ta khánh vàng anh có ngọc,
Định mệnh một đôi há chẳng tường?

Một mai Ngọc Vàng kết một nhà,
Đào kia cũng đến lúc về già,
Hoa nở dễ tìm, tàn nan kiến,
Đứt dây đoạn khúc nhạc tì bà.

Khóc cho hoa nở rồi tàn,
Khóc cho thân nữ nhi màng tình si.
Hoa tàn dẫu có sầu bi,
Kiếp hồng nhan úa ai bì với ai.

Hoa tàn có kiếp vị lai,
Người tàn biết có ngày mai luân hồi.
Chôn hoa ngẫm phận bùi ngùi,
Ngày sau ta thác có người nào đưa.

Dẫu nay song gấm người thưa,
Thì ngày mai có người xưa bên mình,
Dẫu nay má đỏ đa tình,
Thì mai liệu mấy bóng hình cố nhân.

Ngẫm hoa ngẫm phận má đào,
Xuân kia tàn úa cành đào lạt phai.
Một khi xuân tận, hồng nhan lão,
Hoa tàn người tạ há kẻ hay?


Em Cú,

{:440:} {:440:} {:440:} {:440:} {:440:}
{:440:} {:440:} {:440:} {:440:} {:440:}



P/S: Hiện đang là 1 độ C và nhà em máy sưởi hỏng. Em Cú đang *run rẩy* typing trong vô thức. {:399:}

Bình luận

@Gấu: Gì chứ ảnh tuyết năm ngoái ta cũng có 1 đống mà ;)) Hị hị  Đăng lúc 29-10-2012 04:25 AM
thương thương này :x ở tp thì nóng và oi kinh dị, noel này hay có tuyết chụp hình cho ta coi nha nàng ^^ ta mê lắm đó :D ta thích nắng, nhưng vẫn mê tuyết chả rõ sao ;))   Đăng lúc 28-10-2012 08:44 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

8#
Đăng lúc 10-11-2012 00:33:20 | Xem tất
EvelynNg gửi lúc 9-11-2012 22:44
Bây giờ lại cảm giác được rằng...
Thế nào là muốn khóc mà cũng...



Gửi người em gái phương xa...

Có bao giờ em thấy,
Tâm hồn buồn chấp chới xa xôi,
Tự bao giờ sứt mẻ đơn côi,
Trái tim chưa mở mà vẫn đau kì lạ.

Chợt bao giờ em biết,
Mình tha thiết một điều,
Chưa từng đặt chân hay một lần dạm ngõ,
Tưởng gần kề mà hóa thật xa xăm.

Có bao giờ em cố chấp,
Rằng trái tim sẽ chẳng thể tơ vương,
Rồi khi gió thổi mây buông,
Cây thay sắc lá, kẻ buồn tiếc thương?

Có bao giờ thầm than trách bản thân,
Để yêu thương tuột khỏi tầm tay với?
Có bao giờ em ngỡ ngàng chới với,
Tự khi nào thấy ghét bởi vì yêu?

Nhưng em ơi,
Đời vẫn trôi và gió vẫn ngát xanh,
Mây lờ lững và trăng sao vẫn tỏ,
Đêm qua mau, bình minh treo đầu ngõ,
Sẽ ngỏ lời ôm ấp vỗ về em.

Bầu trời xanh và biển vẫn bình yên,
Sẽ ru em qua tháng ngày buồn tủi,
Hét lớn những u hoài, những chất chứa trong tâm hồn mệt mỏi,
Biển sẽ ôm trọn vào lòng, biển chẳng từ chối em đâu :)

Ngày hôm nay em biết nỗi buồn em,
Ngày mai sau em sẽ biết yêu tất thảy,
Bởi có mất thì mới quý cái được hơn nhất,
Bởi có tàn mới biết vui cho từng ngày còn tồn tại nơi đây.

Nếu hôm nay em cần bờ vai để khóc,
Chắc rằng sẽ có rất nhiều ứng cử viên,
Cho nên những kẻ thực sự bỏ ra đi,
Họ mãi mãi không đáng để em yêu thương như thế.

Bởi em là cô gái tự tin và khí thế,
Tin chắc rằng em đủ mạnh mẽ để bước qua.

Thân,
Chị Cú.

Bình luận

:x  Đăng lúc 10-11-2012 07:45 PM
...................  Đăng lúc 10-11-2012 10:08 AM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
PurpleSeaUrchin + 5 Ủng hộ 1 cái!

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

9#
Đăng lúc 21-11-2012 07:00:25 | Xem tất
GàNgốc gửi lúc 9-11-2012 23:47
Mùa đẹp trời...


Tặng một bản tình ca cho tâm hồn đang sóng sánh trăng soi giếng nước khơi nè


Cre: Julj89's youtube

Chẳng hiểu sao dạo này nghe tình khúc, lại nhớ đến cô Gà Ngốc bé nhỏ đáng yêu

Tặng cô Gà Ngốc chút cảm xúc cuối ngày của chị, để đong đầy cảm xúc ngày mới của cô nhé

"Phải chăng khi biết yêu, giấc mơ là nơi bắt đầu"

Tuyết khẽ khàng rơi bên khung cửa,
Mây lững lờ trôi nhẹ mông lung,
Gió vẫy vùng gào thét không trung,
Trăng vẫn tỏ bầu trời vằng vặc.

Tâm tĩnh lặng trong đêm gào thét,
Lòng lặng yên bên dạ nhớ nhung,
Đông qua rồi, lộc biếc trổ bông,
Hạ bước, thu sang hoa tàn phai sắc...


Có người con gái thở than:
Đôi khi chỉ muốn ngủ một giấc dài,
bỏ thế giới hờ hững lại phía sau,



Thế giới có bao giờ hờ hững người ơi,
Chỉ có tâm hồn người hững hờ và hời hợt,
Để biết yêu thương và biết "thôi hờ hững"
Phải chăng mộng mơ đã điểm để bắt đầu?

Nếu yêu thương bắt đầu từ giấc mộng,
Xin nguyện đời mơ mãi mộng hồng vân
Trong thế gian liệu biết được tình thân?
Mơ mơ, thực thực, kết thúc là tỉnh giấc.

Hai chữ "yêu thương" như ảo vọng xa xôi,
Cuốn theo khao khát đam mê nhiều vọng tưởng,
Nếu tình yêu bắt đầu từ ảo mộng,
Kết thúc rồi như giấc mộng phù vân?

Chân tình hai chữ trên đời,
Đọc lên sao dễ, kiếm tìm gian truân,
Cả đời kiếm một chữ "Chân"
Cả đời gìn giữ người thân bên mình.

Giấc mơ đẹp ai chẳng muốn khắc sâu,
Nhưng mộng mơ cũng chỉ là mơ mộng,
Tỉnh giấc rồi thấy bầu trời cao rộng,
Hiện thực dẫu thế nào vẫn đẹp đẽ hơn mơ...


Thân gửi cô Gà Ngốc,

Chị Cú

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
PurpleSeaUrchin + 5 :x

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

10#
Đăng lúc 12-2-2013 01:43:00 | Xem tất
LET'S PLAY LOVE CONFESSIONS


Bài đọc thêm số 1
**





Cre: Mỹ Tâm

Có những thứ tình cảm chưa đủ để được gọi là tình yêu, chỉ là những cảm xúc mơn man, âm ỉ, nhẹ nhàng khẽ lướt qua trong lòng mà chẳng thể, hay chưa từng có cơ hội được định nghĩa thành lời.

Chỉ là lúc anh bỗng vụng về liếc trộm tôi, để rồi khi gặp ánh nhìn của tôi lại vội vàng quay sang hướng khác,
Là lúc anh nhìn tôi nói "Cảm ơn vì bữa ăn quá tuyệt vời, đây là lần đầu tiên tôi được ăn ngon đến thế", rồi ánh mắt bất chợt thất vọng khi không thấy tôi hân hoan quá mức như anh kì vọng.
Rồi khi anh kiếm đủ mọi cớ để tôi với anh ở riêng với nhau, đến làm sớm, đi về muộn, nhưng chỉ đứng cạnh nhau, im lặng và làm việc.
Nhất là khi anh quay lưng lại với tôi, hỏi với vẻ không quan tâm, không để ý, rằng khi nào tôi sẽ rời đi, và bất giác bước nhanh như thể bỏ chạy khi tôi nói tôi sẽ không quay trở lại...

Anh vui tính, hay chọc tôi cười, và chỉ cười với mình tôi,
Anh ngoan ngoãn, không ai có thể đứng vào góc làm việc của anh trừ tôi,
Anh nội tâm, dù không hỏi thăm tôi mỗi khi có biểu hiện bất thường, mỗi khi tôi ủ rũ héo hon, nhưng lại mua thêm lò sưởi và nói "để mọi người bớt lạnh", lại mua bánh cho tất cả nhưng nhường tôi đến hai phần rồi nói "tôi không đói"...


Anh quá hiền lành, vốn không phải mẫu người tôi mong muốn,
Anh cũng quá nhút nhát, chẳng nói với tôi một lời thẳng thắn,
Anh biết ghen, nhưng lại chẳng tỏ rõ thành lời, chỉ lặng lẽ tách những người đàn ông xung quanh tôi ra chỗ khác, những lúc đó, tôi thường tủm tỉm cười với anh, anh chỉ hỏi "Công việc đã xong chưa?"
Anh quá xấu xa, sợ rằng tôi sẽ ghét anh ư.

Và rồi anh cũng nói, chỉ là không như cái cách tôi nghĩ. Và rồi tôi cũng từ chối, chỉ là không khó khăn như tôi vẫn tưởng.

Tôi vẫn thường nhớ về anh như một viên kẹo đẹp đẽ và ngọt ngào, như một kỉ niệm khó phai trong những ngày tháng khó khăn nơi đất khách.

Và tôi biết anh buồn lắm khi tôi ra đi mãi mãi như thế, nhưng cái thứ tình cảm này hãy dừng ở đó thôi nhé anh, để nó mãi mãi hiện diện trên cuộc đời một cách đẹp đẽ chứ đừng xóa nhòa như hồi kết của một tình yêu buồn không có hậu.

Để khi nhớ về anh, trái tim em ấm áp, để anh sẽ tìm thấy một nửa của mình đầy tươi mới chứ không chìm đắm trong những hồi ức cũ.

Dù sao thì, hồi ức đẹp cũng dễ quên, nỗi đau lại làm ta khốn đốn.

Ta không yêu nhau như người ta đang yêu nhau phải không anh?

Gửi người phương xa sẽ chẳng thể nhận,
Bình yên nhé anh.

______________________________________________
**: Bài đọc thêm chỉ mang tính chất tham khảo, không phải bài dự thi, nhưng khuyến khích các hình thức giải thường cổ vũ từ các đại ra và BTC

Bình luận

tự dưng nhìn chữ *bài đọc thêm* thấy giống như mấy bài trong sgk văn hồi đó quá hà =]] hồi đó ta thích đọc mí bài đọc thêm còn hơn bài học chính nữa ;))  Đăng lúc 14-2-2013 11:59 PM
cảm xúc thật lúc nào cũng lay động lòng ng mà đà ^^  Đăng lúc 14-2-2013 12:09 AM
chị Cú viết bài này hay quá  Đăng lúc 13-2-2013 10:31 PM
Cái dòng mày hồng in to với icon mắt long lanh đó thật là... :P  Đăng lúc 13-2-2013 09:44 PM
@Vịt: Bài em post em thích edit cái gì, lúc nào chẳng được, đó có ý kiến gì à ???  Đăng lúc 13-2-2013 07:54 PM

Rate

Số người tham gia 3Sức gió +15 Thu lại Lý do
EvelynNg + 5 Ủng hộ 1 cái!
PurpleSeaUrchin + 5 Ủng hộ 1 cái!
Vikky + 5 Cố lên ^^

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách