Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: xeng`
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Pic - Interview] Magazine 2015 - HALLYU T.O.P VOL 42 JUL / ELLE KOREA JUN ~

  [Lấy địa chỉ]
311#
Đăng lúc 21-5-2012 11:30:15 | Chỉ xem của tác giả
06.2012 Allure ( Scan by UOH)







Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
wingssky + 5 Ủng hộ 1 cái!

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

312#
Đăng lúc 21-5-2012 11:32:21 | Chỉ xem của tác giả






Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

313#
Đăng lúc 21-5-2012 11:34:57 | Chỉ xem của tác giả








Bình luận

kekekeke...ảnh xịn đến rồi..>:D<  Đăng lúc 21-5-2012 11:35 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

314#
Đăng lúc 21-5-2012 11:36:21 | Chỉ xem của tác giả








Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

315#
Đăng lúc 21-5-2012 11:38:50 | Chỉ xem của tác giả






Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

316#
Đăng lúc 21-5-2012 11:43:09 | Chỉ xem của tác giả








Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

317#
Đăng lúc 21-5-2012 11:44:18 | Chỉ xem của tác giả
Zoom bạn Jun nào =))




Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
wingssky + 5 Ủng hộ 1 cái!

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

318#
Đăng lúc 21-5-2012 11:45:55 | Chỉ xem của tác giả








Cre: as tagged
Sr: HJS, actionforjoongi

P/S: Jun gày quá xá, giơ hết cả hàm ra ý, tăng cân đi cho mềnh nhờ

Bình luận

sao anh ốm dữ dzậy??? T^T  Đăng lúc 23-5-2012 10:38 AM
@xeng` : anh nhìn xao mà ra dc miếng mở zị ;)), em toàn thấy xương với da thui àh O_o  Đăng lúc 21-5-2012 10:45 PM
Anh nhìn thấy bụng lão hở chỗ mỡ nào à =))  Đăng lúc 21-5-2012 11:54 AM
@xèng: Hic, tạp chí này có bản dịch TQ rồi, mà đọc chả hiểu gì, nó là file ảnh nên cũng chả đem qua google đc, đi chết :((  Đăng lúc 21-5-2012 11:54 AM
mẹt với thân bạn í gầy thôi í, còn thân thì vẫn thấy có mỡ..=))))))))))))))  Đăng lúc 21-5-2012 11:52 AM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
wingssky + 5 đệp

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

319#
Đăng lúc 21-5-2012 21:32:08 | Chỉ xem của tác giả
Lee Joon Gi's Interview With Allure Korean - Issue of June

Starting off this trip, I thought that Lee Joongi would laugh a lot but while we were traveling to every corner of British Columbia it was I who laughed more. In the wind of Kelowna, in the sun of Osoyoos and through the place where sage bush is growing to Vancouver, he impressed me with unwearying enthusiasm and playfulness. Just as curious as anyone, I wanted to know what have changed and what have not. It is Lee Joongi who’s still the same and it is also Lee Joongi who is different. Seemingly soft contour of his face has been completed as calmly as his filmography and he said that he had learned more about life for those 2 years away from acting. The interview was done on the return flight because we were too busy travelling with such man.

“ Are we doing the interview above the Pacific ocean? Great!” Where else could be more perfect than here. We have 10 hour 35 minutes ample time and where would he run away when we are already flying over the clouds.  

-  You must be using flights quite often because of overseas schedules. Do you always stay awake like this?
I have a flight phobia. Most of the times, I can’t sleep and I sit very tensed. Sometimes, though, I enjoy it. After all, you are getting the most quiet and peaceful lone time.  

-  As you arrive at Incheon airport, this trip will be over. Have you enjoyed it?
Everything was fun! Especially during this trip Canada’s weather was capricious. It was raining one moment and the next moment it suddenly cleared. Even watching this capricious weather was a lot of fun.  

-  What did you like the most about Canada?
I was captivated by the various looks of British Columbia. Most of all, the harmonious view of the nature and the city . And there is so many various charms that you could not think that every place we went was actually in the same state. It’s a shame that 5 days have passed in the blink of an eye. It was also fun to have met the staff members who are individually distinctive.  

-  Is it comfortable for you in places where few people recognize you?
I feel free. It was nice that I could walk around every street freely during this trip. I walked about on Granville Island and Robson street. I could express my freedom to my heart’s content. I think I was able to get more because it was a vacation and the shooting at the same time.

-  Now I am telling you this but I was impressed when you focused on shooting even when it was raining.
Because shooting sites are very important places to me. They are the precious time of my youth and they are the beautiful meeting with wonderful people. All staff moves busily pouring in their passion for me. On any sites, what I feel is gratitude. Come to think of that, variations or situations at the site are not a problem for me.

- Have you been always like that? Wouldn’t it make you feel harder some times?
I might have been born this way but you cannot help but feel responsible. Because I am a trusted actor, I can take leading roles and can be invited to such a great trip like this.
I believe that fulfilling the trust is a kind of obligation. However, it is clear that I enjoy this obligation and there is something I get in the process of fulfilling it.

- Everyone knows that LJG is a hard working actor. Do you have any obsession that you have to be excellent in everything or you want to do well in everything?
I am more like I- want- to- do- well kind. I always have to strive because I am not a natural born artist.  Collaboration with many people manifests through me. That is my work. The audience/viewers see the staff through me. So I have to do well. Then, all those passion at the back also bear the best fruits.

- One of the things that surprised me during this trip was that you are very knowledgeable. From social issues to earth science you know quite extensively.
You get to pick up some new information as you focus on communicating with staff at the site. I hope you understand my know-it-all behavior as a tool I often use to smoothen the stiff atmosphere of the site and make it more flexible. You may have already noticed that my knowledge is so shallow that I hit the bottom quickly.

- This photo book is officially announcing Lee Joongi’s comeback. While you are at it, what do you want to herald as well?
It is the first official activity. I hope I can show more free and healthy actor LJG through <allure> photos and so people can be more expectant of my future work. </allure>

- It was interesting to see your past months activities. To us, LJG is an actor but then, there comes the news that he topped the Oricon chart. His fan meetings are like a pop star’s concert. How do foreign fans acknowledge you? Do we remember only one side of LJG?
Actor LJG, a star LJG is made based on the existence of the fans who love me. I think it is important to try to communicate with them with gratitude. That’s why I did many fan meetings. I try to meet in person as many as possible when I have time rather than be reclusive. I am not sure how much longer I can do this but I like such communication.

- You released a single album <praise me=""> in Korea</praise>. Your songs are good and you sang well. I wonder how much you practiced.
I can not be compared with singers. I feel good to explore the new field although I am not good enough. I want to be a more proactive and flexible actor rather than a passive one. I sing and dance to communicate with my fans. That’s all. Of course people who are not interested in me wouldn’t know this at all. It is like a VIP service that you can’t see if you are not my fan.

- Isn’t it really great that you took 1st place in Oricon chart? Wasn’t there a moment that you swept the chart from 1st to 4th? How did you feel at that time?
It’s crazy! I think experiencing this as an actor is a huge blessing. I was happy and proud.

- You have fandom that is close to idols’ in that they are more passionate.
Yes. An actor’s fandom is not active or passionate on the surface. It is because of the style that they view “my actor’s work piece” and give unlimited support to the work piece. However, at some point my fans started to change. They started to express their feelings passionately. Usually this is not easy for fans of actors. So, I am surprised and happy and it is interesting.

- If fans have changed, probably the reason is you, in which you seem unique. It seems like there’s a lot of untold stories.
Usually actors don’t get caught in sight between work piece and piece but I continue with activities with my fans during that time. So I may look peculiar but that’s just all.

- I didn’t think there would be fans even at the Vancouver airport. The fan you met at the airport a while ago said that she likes you so much that she is learning Korean. How do you feel?
I always say that I am a cultural ambassador and I keep the mindset all the time. I love Korea. It is an honor that people in other countries get to love my country and the language via me. I am not sure from when but I am experiencing such miracles everyday.   

- At the request for a photo shoot or autograph, you always answer “OK!”, “Sure!” Are you really ok?
This comes with the territory when you are an actor. You can’t just complain about it. Of course, it can’t be always pleasant but if you are sharing anything at all, wouldn’t it be better just cooly comply and show yourself? Because it makes them happy…. I take it positively.

- You speak freely and sometimes too outspoken. So many people around you are worried.
You get attacked no matter how you stay alert if people want to harm you. You may need restraints to some extent but I like the way I express. What should I do if I can’t do what I want to do when an actor’s life is already lonely?  I feel less lonely because of it. This is why I do twitter, which is a grateful thing.

- Lee Joongi is a man who has everything. What is his driving force that makes him still run nevertheless?
I don’t have immense ambition. I just hope the more people will watch my work. Everyday is the process.

- Besides, now he has lots of money. Although he says that he doesn’t need a Lamborghini, if he wanted anything, he could get.
I really want incredibly few. Except for the fact that I am an early adaptor, I live a fairly simple life. I am a Gangnam Hikikomori. (Note)

       *** Note: Gangnam is one of the busiest commercial area in Seoul.
       *** Note: Hikikomori (ひきこもり or 引きこもり) Japanese word describing a person who isolates oneself from the society and stayed in his/her own room.  

- Judging from the fact that you know the various usage of “please”, you can not be a normal “Gangnam Hikikomori”. However, if you wish to have fun, it can not be a problem for you.
It is not that I enjoy such life 100 percent. I feel lonely often. I can’t help it.
After all, meeting new people is not easy for me and I am a Busan man. I have gotten used to the life on my own since high school.

- I could hear about your daily life stories while we were travelling together such as your hang out with Jackie Chan, calling each other brother.
We belonged to the same agency in Hongkong. At first he told me to feel comfortable to address him, so I called him brother(Ggo). Then I noticed that people were flinching. So, I called him big brother (Tah Ggo) again.

- As you became a star, you probably have got more opportunities to meet your childhood idols or these great people in any aspect.
There’s some inspiration they are giving me. For instance, Jackie Chan is a really cool and wonderful person. When he calls, everyone comes. I think he is fantastic that he can have more fun than anyone else although he doesn’t drink and that he tries to entertain everyone in there. At first I was hesitant to go to private gatherings because I am not good at Chinese. Then Jackie Chan would say in Korean “let’s play (놀자)”. Meeting with such people is happiness itself. I can learn a lot and I can reflect myself from the conversation with them.

- A star’s world is revolving around the star. I felt that you also love those people who are taking care of you. Are you the type of person who takes care of your people to the end once one becomes your man?
I respect and love not only my own staff but also everyone on site who’s with me. I know that I can shine thanks to their sacrifice and passion and thanks to them personally I am less lonely. Of course, there were not a few of them who took advantage of me. They will be punished by heaven. Haha.but… you can’t help it.

- Well, now you’ve turned 30 and had a birthday party not long ago. If you summarize the days of your teens and twenties in one sentence?
I think I volunteered the role to please my friends in my school days. In my teens, I was a trying cutie with the base of innocence and in my twenties I was an attractive man who was in a blaze of passion, at least in my thought.

- How do you want your thirties to be?
I don’t want to lose innocence even if I get old and I wish I could have the soul that can hold a variety of emotions. Of course I would like to be deep as a male actor as well.  Would I not become more charming as a man above all? They say that a man starts to shine from his thirties? Besides, I am the first class husband material who served the military duty as the first class solider in mind and body, certified by the state.

- I see that when you pick on the staff who hasn’t served.
I didn’t even get re-tested because I wanted to be the 1st class if I was going to serve. It was the 1st grade that I got in high school days. If you are a man, you have to serve.

- I won’t ask more of army stories because you will have lots of opportunities to talk on entertainment shows from now on.
For a while, I decided not to be on variety shows (entertainment shows). Army has a magical power that it turns all entertainers into ordinary people in three days after putting them together. When I first met Shin Minha for the drama meeting, I chattered for a while saying “How nice to meet Shin Minah who I could only watch on TV in the army!!

- I heard that you have a script reading right away when you arrive. Why did you choose this. You will get tired of this question.
It is quite a unique piece that those of you who know LJG may feel it is a very refreshing decision. It is not too heavy, though, it has its own sincerity and meaning.
More over, it has LJG’s romance which has been hard to find in previous work pieces. You can look forward to it.

- What was the most critical reason? The Script? The director? The writer? Shin Minah?
All of them. Above all, I was attracted by the freshness of this piece.

- Did you miss the drama site that goes around mindlessly? There are several pieces that are known that you had to miss out because of your military service. It must have been hard for you to let go.
I missed it very very very much. The yearning was so painful that I watched all the drama series when I was in the army base. I was regretful about the missed ones and everyday I was stimulated by the actors who were presenting great performances.
Now that I have a piece in store, I am really happy.

- Do you get the intuitions about which is yours and which is not?
I don’t know. Only I see if I want to put everything of myself into this piece and I see if I can play the role.

- What do you mean by “the role you can play”?
When I receive the script, this script is really fun and it looks like it will be a success. Then I want to do it in my heart but some times there is a suitable age for the role. If there’s the part that I can’t work it out with my effort, I don’t pursue.

- You may feel quite pressure in terms that it’s your comeback piece. Will this turn out to be the best of your work?
It seems that actors destinies are in the hand of audience. Iljimae was the piece I pushed my limit mentally and physically. Back then, my voice was so hoarse that I had to dub for the DVD release. Now I am afraid that the director of Arang and the magistrate wants to put action scenes. Can it be explained with ‘heart warming piece’ and ‘epochal choices’, LJG who came back as an actor? Frankly, I am very nervous and feeling pressure and fear. Such fierce life is about to begin. Nowadays all I think of is the work.

- You eat well but don’t sleep much. Then how do you recharge?  With Redbull?
Hahahah.. I like energy drinks and I am a little bit insomniac. Honestly, I feel the sleeping time is so valuable. When you are dead, you will be sleeping forever. Maybe because of the loneliness, sleeping is not always comfortable. I recharge with compliments. I work happily and get praised then I am replenished.

- Then what do you think about in bed?
I think ‘I should get some sleep soon but where is my sleep?’  Then, my imagination stretches out to this and that. In short, my attentions always wander.

- I saw LJG who starts to dance in the middle of shooting, who makes foreigners laugh in English, who takes jumping-off-cliff photo or who jokes around on and on. Only after I came to Canada, I learned that Lee Joongi is such a fun-loving person.
I am only enjoying the freedom at the site. I try not to lose cheerfulness. Of course it can be surprising to some strangers but I like it.

Credit to Allure Korean
Eng Translation by Elly @JGfamily

Bình luận

lão già lại lải nhải chiêm nghiệm đủ trò rồi, dài thòng thế này..=.= đúng là già rồi mà......bài phỏng vấn đầu tiên của năm 2012...>:D<  Đăng lúc 21-5-2012 09:53 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

320#
Đăng lúc 21-5-2012 21:46:03 | Chỉ xem của tác giả
mikage gửi lúc 21-5-2012 21:32
JG interview with Allure(June)


Phỏng vấn của JG trên Allure Korean - số tháng 6


Khởi hành chuyến đi này, tôi đã nghĩ rằng LJG sẽ cười rất nhiều, nhưng khi chúng tôi cùng đi tham quan đến nhiều nơi của British Columbia, tôi mới là người cười nhiều hơn. Trong làn gió nơi Kelowna, dưới ánh nắng mặt trời của Osoyoos, và qua những bụi cây ngải đắng đang mọc tận Vancouver, anh ấy gây ấn tượng với tôi bởi sự nhiệt huyết và tính vui đùa không bao giờ mỏi mệt của mình. Cũng tò mò giống như mọi người, tôi muốn biết những gì đã thay đổi ở anh, cũng như những gì vẫn không thay đổi. Đó là một JG vẫn như cũ, và cũng là một JG đã khác đi rồi. Có vẻ như đường khuôn mặt mềm mại của anh ấy đã được hoàn thành một cách khá êm ả cũng như những tác phẩm mà anh đã tham gia vậy. Và anh ấy nói đã học hỏi được nhiều hơn về cuộc đời trong 2 năm xa cách công việc diễn xuất. Buổi phỏng vấn được thực hiện trên chuyến bay trở về nước, vì chúng tôi đã dành hết thời gian của chuyến đi để du lịch và khám phá cùng với người đàn ông này rồi~

"Chúng ta sẽ phỏng vấn ngay trên Thái Bình Dương sao? Tuyệt vời!" (ặc ặc ^^) Còn nơi nào có thể hoàn hảo hơn nơi này nữa chứ? Chúng tôi có một khoản thời gian rộng 10 tiếng 35 phút, và làm sao anh ấy có thể chạy trốn được khi mà chúng tôi đang bay trên những đám mây cơ chứ. (Chị viết bài này cũng nhí nhảnh giống Gà phết ))

-  Bạn chắc hẳn là sử dụng máy bay khá thường xuyên vì những lịch trình ở nước ngoài nhỉ? Có phải lúc nào bạn cũng thức như vầy không?
JG: Tôi mắc hội chứng sợ máy bay. Hầu hết thời gian, tôi không thể ngủ, và ngồi một cách khá căng thẳng. Tuy nhiên, cũng có đôi khi, tôi tận hưởng nó (những chuyến bay). Và cuối cùng thì, tôi sẽ có một khoản thời gian tĩnh lặng và bình yên nhất.

-  Khi bạn đến sân bay Incheon, chuyến du lịch này sẽ kết thúc. Bạn có thích nó không?

JG: Tất cả mọi thứ đều rất vui! Đặc biệt trong chuyến du lịch, thời tiết của Canada khá thất thường. Ông trời vừa mưa giây trước, thì giây sau đã hết mưa. Ngay cả việc nhìn thời tiết thất thường thế này cũng khá là vui đó! (chep chẹp =.=)

-  Bạn thích điều gì nhất ở Canada vậy?

JG: Tôi đã bị say đắm với những góc nhìn khá đa dạng của British Columbia. Hầu hết tất cả đều là những cảnh vật hiền hòa của tự nhiên và cả của thành phố này. Và có nhiều những điều quyến rũ đến nỗi bạn không thể nghĩ rằng mỗi nơi mà chúng tôi đến  đều nằm trong cùng 1 tiểu bang. Thật là hổ thẹn khi mà 5 ngày đã trôi qua nhanh như chớp mắt vậy. Tôi cũng rất vui vì được gặp gỡ với các thành viên staff, mỗi người đều có một nét đặc biệt riêng.

-  Có phải là khá dễ chiu không khi bạn ở 1 nơi mà chỉ có một số ít người có thể nhận ra bạn?

JG: Tôi cảm thấy tự do. Thật là tốt khi tôi có thể đi dạo vòng quanh các con phố một cách khá thoải mái trong chuyến hành trình. Tôi đi dạo vòng quanh khu Granville Island và đường Robson. Tôi có thể diễn đạt sự tự do đến tận đáy lòng mình. Tôi nghĩ rằng tôi có thể tận hưởng được đến vậy là vì buổi chụp hình và chuyến du lịch được diễn ra đồng thời đó.

-  Giờ đây tôi muốn nói rằng tôi rất ấn tượng khi bạn vẫn tập trung vào buổi chụp hình ngay cả khi trời đang mưa đó.

JG: Bởi vì địa điểm chụp hình là nơi rất quan trọng với tôi. Chúng là khoản thời gian quý báu với tuổi xuân của tôi, và chúng cũng là nơi tuyệt đẹp để tôi có thể gặp gỡ những con người tuyệt vời. Tất cả các staff đi lại bận rộn như tiếp thêm nỗ lực cho tôi. Ở bất kì địa điểm quay nào, những gì tôi cảm nhận chính là lòng biết ơn. Khi nghĩ đến điều ấy, những sự biến đổi hoặc các tình huống xảy ra tại nơi chụp hình đều không quan trọng với tôi lắm.

-  Lúc nào bạn cũng như vậy à? Có khi nào điều đó khiến cho bạn cảm thấy khó khăn hơn đôi chút không?

JG: Tôi có lẽ đã được sinh ra như thế này rồi (tính tôi là như thế trước giờ - 1 cách nói khác), nhưng bạn không thể làm gì được ngoại trừ tỏ ra một tinh thần trách nhiệm. Bởi vì tôi là một diễn viên đáng tin cậy, tôi có thể đảm nhận vai chính, và được mời đi những chuyến đi thú vị thế này. Tôi tin rằng việc đáp ứng lại lòng tin của các bạn như là một nghĩa vụ của mình. Tuy nhiên, rõ ràng là tôi thích nghĩa vụ này, cũng như có những điều khác nữa mà tôi đang thực hiện để hoàn thành.

-  Mọi người biết rằng LJG là một diễn viên chăm chỉ. Bạn có bị ám ảnh là phải thật xuất sắc trong mọi việc, hay là bạn muốn phải làm thật tốt trong tất cả mọi việc hay không?

JG: Tôi thuộc loại người muốn-làm-mọi-việc-thật-tốt hơn. Tôi luôn phải phấn đấu vì tôi không phải là một nghệ sĩ có năng khiếu bẩm sinh. Sự hợp tác với những người khác được làm rõ thông qua tôi. Đó là công việc của tôi. Những khán/thính giả có thể thấy các staff thông qua tôi. Vậy nên tôi cần phải làm cho tốt. Và sau đó thì tất cả những nỗ lực cuối cùng sẽ đều đem lại hoa trái của sự thành công.

-  Một trong những điều khiến tôi bất ngờ nhất qua chuyến đi đó chính là bạn là một người rất có hiểu biết (ý gì đơi? ). Từ những vấn đề xã hội cho đến các lĩnh vực khoa học tự nhiên, bạn biết khá rộng.
JG: Bạn cần phải thu thập một số thông tin mới khi bạn tập trung nói chuyện với các staff tại địa điểm chụp. Tôi mong bạn hiểu rằng cách hành xử theo kiểu biết-tuốt của tôi như là một công cụ tôi thường hay sử dụng để làm dịu đi bầu không khí căng thẳng của trường quay và khiến cho mọi thứ được linh động hơn. Bạn chắc hẳn cũng để ý thấy rằng vốn kiến thức của tôi nông cạn đến nỗi nó rơi xuống đáy khá là nhanh đó. (giời ạ )))))

-  Quyển photobook này chính thức tuyên bố cho sự trở lại của Lee Joon Gi. Khi bạn đạt điều đó, bạn muốn báo trước điều gì vậy?
JG: Đây là hoạt động chính thức đầu tiên. Tôi mong rằng tôi có thể thể hiện nhiều hơn nữa một LJG khỏe mạnh và tự do tự tại qua những bức ảnh của Allure, và vì thế mọi người có thể có nhiều sự trông đợi hơn vào tác phẩm sắp tới của tôi.

-  Thật là thú vị khi thấy các hoạt động vào những tháng vừa qua của bạn. Đối với chúng tôi, LJG là một diễn viên, nhưng lại có những bài báo, tin tức rằng anh ấy đã đứng đầu bảng xếp hạng Oricon. Các buổi fanmeeting của anh ấy giống như những buổi concert của những pop star khác vậy. Các fan nước ngoài công nhận/ thừa nhận anh thế nào? Có phải chúng ta chỉ nhớ duy nhất 1 khía cạnh của LJG hay không?
JG: Diễn viên LJG, ngôi sao LJG được tạo ra dựa trên sự hiện diện của những fan luôn yêu quý tôi. Tôi nghĩ rằng sự giao lưu với các fan với lòng biết ơn thì rất quan trọng. Đó chính là lý do tôi thực hiện khá nhiều FM. Tôi cố gắng gặp tận mặt mọi người càng nhiều càng tốt khi tôi có thời gian, hơn là sống ẩn dật. Tôi không chắc rằng tôi có thể làm điều này đến bao lâu nữa, nhưng tôi thích những sự giao lưu như vậy.

-  Bạn đã phát hành single album "Praise Me" tại Hàn Quốc. Những bài hát của bạn rất hay và bạn cũng hát hay nữa. Tôi tự hỏi bạn đã phải luyện tập nhiều không vậy?

JG: Tôi không thể so sánh được với các ca sĩ. Tôi cảm thấy rất vui khi khám phá thêm một lĩnh vực mới, mặc dầu tôi không được giỏi cho lắm. Tôi muốn làm một diễn viên chủ động và linh động hơn là một người thụ động. Tôi hát và nhảy để giao lưu với các fan của mình. Chỉ thế thôi. Đương nhiên những người không thích tôi sẽ không biết điều này. Điều đó giống như là một dịch vụ VIP vậy, bạn không thể thấy nếu bạn không phải là một fan của tôi.

-  Không phải là rất tuyệt sao khi mà bạn chiếm được thứ hạng đầu trên bảng xếp hạng Oricon? Có phải có một thời điểm mà bạn càn quét bảng xếp hạng từ vị trí thứ 1 đến thứ 4 hay sao? Cảm giác của bạn lúc đó thế nào vậy?
JG: Đúng là điên cuồng mà! (từ này thường được giới trẻ sử dụng trong giao tiếp thông thường, khi không tin vào mắt mình trước 1 chuyện gì đó. Bạn Gà nhà ta khá bạo dạn khi dùng câu này trong phỏng vấn đóa =.=) Tôi nghĩ rằng trải nghiệm điều như vậy khi đang làm một diễn viên thực sự là một diễm phúc đó. Tôi rất vui và tự hào.

-  Bạn có fandom cũng gần giống với những fandom của các idol ở chỗ họ khá nhiệt huyết.

JG: Vâng, fandom của một diễn viên không sôi nổi và nhiệt huyết ở bề ngoài. Đó là bởi vì cách họ xem "những tác phẩm của diễn viên của tôi" và đem lại sự ủng hộ vô điều kiện đối với những tác phẩm đó. Tuy nhiên, ở 1 số điểm, các fan của tôi đã có sự thay đổi. Họ bắt đầu thể hiện cảm xúc một cách mạnh mẽ hơn. Thường thường điều đó không phải là dễ dàng đối với những fan của các diễn viên. Vậy nên tôi rất bất ngờ và hạnh phúc, và điều này rất thú vị.

-  Nếu fan thay đổi, có thể lí do là ở bạn, vì bạn có vẻ đặc biệt độc nhất. Có vẻ như là có khá nhiều câu chuyện chưa được kể ra đó.
JG: Thông thường thì các diễn viên không thường được chạm mặt trong thời gian giữa các tác phẩm của họ. Nhưng tôi thì lại tiếp tục với những hoạt động cùng với fan của mình trong thời điểm đó. Vậy nên tôi có thể khác biệt ở điểm đó, nhưng chỉ có vậy thôi.

-  Tôi không nghĩ rằng lại có các fan ngay cả ở sân bay Vancouver đâu. Người fan mà bạn gặp khi nãy tại sân bay nói rằng cô ấy thích bạn đến mức cô ấy đã đi học tiếng Hàn đó. Bạn cảm thấy thế nào vậy?
JG: Tôi luôn nói rằng tôi là một đại sứ văn hóa, và tôi luôn giữ điều đó trong đầu ở bất kì lúc nào. Tôi yêu Hàn Quốc. Đó là một vinh dự khi người thuộc những quốc gia khác trở nên yêu quý đất nước và ngôn ngữ của tôi thông qua tôi. Tôi không biết chắc chắn là từ khi nào, nhưng tôi đang trải qua những phép màu như vậy mỗi ngày đó.

-  Khi nhận được lời đề nghị được chụp ảnh hoặc kí tên, bạn luôn đáp lời "Ok!" "Đương nhiên rồi!" Bạn có thực sự cảm thấy không sao không?
JG: Điều này luôn xảy ra khi bạn đến với lĩnh vực của các diễn viên. Bạn không thể chỉ cứ phàn nàn về điều đó. Đương nhiên là việc đó không phải lúc nào cũng dễ chịu, nhưng nếu bạn cùng chia sẻ với nhau, chẳng phải là tốt hơn nếu như cứ nghe theo và thể hiện bản thân? Bởi vì điều đó khiến cho họ cảm thấy hạnh phúc... Tôi sẽ nghĩ theo hướng tích cực.

-  Bạn ăn nói khá tự do, và đôi lúc hơi bị quá thẳng thắn. Có rất nhiều người xung quanh bạn đang lo lắng đấy.
JG: Bạn sẽ bị tấn công dù cho bạn có cẩn trọng đến mức nào đi chăng nữa, nếu như người ta muốn hại bạn. Bạn có thể cần phải kiềm chế đến 1 mức độ nào đó, nhưng tôi thích cái cách mà tôi thể hiện. Tôi phải làm sao đây nếu tôi không thể làm những điều mà mình muốn, khi mà cuộc sống của một diễn viên đã rất cô đơn rồi? Tôi cảm thấy bớt cô đơn hơn bởi vì điều đó đó. Đó là lí do tại sao tôi sử dụng twitter, một điều rất may mắn.

- LJG là một người có tất cả mọi thứ. Thế thì đâu là nguồn động lực khiến anh ấy vẫn cứ tiếp tục tiến về phía trước vậy?
JG: Tôi không có một tham vọng lớn lao nào cả đâu. Tôi chỉ mong rằng sẽ có nhiều người hơn nữa đón xem các tác phẩm của tôi. Mỗi ngày của tôi là 1 quá trình (để tiến đến điều đó).

-  Bên cạnh đó, bây giờ anh ấy có rất nhiều tiền . Mặc dù anh ấy nói rằng anh ấy không cần Lamborghini, nhưng nếu anh ấy muốn bất cứ thứ gì, anh ấy cũng đều có thể đạt được.
JG: Tôi thực sự chỉ cần rất ít. Ngoại trừ việc tôi là một người thích nghi khá nhanh chóng ra, thì tôi có một cuộc sống khá là đơn giản. Tôi là một Gangnam Hikikomori mà!
(Gangnam là khu thương mại sầm uất nhất Seoul. Hikikomori là một từ Nhật Bản để tả những người sống tách biệt với xã hội và chỉ ở lì trong phòng.)


-  Khi nói đến sự đa dạng trong định nghĩa của từ "thoải mái, hài lòng," bạn không phải là một người "Gangnam Hikikomori" bình thường. Tuy nhiên, nếu bạn mong muốn được vui vẻ, điều này chắc không phải là vấn đề đối với bạn đâu nhỉ?

JG: Tôi không phải là tận hưởng cuộc sống này 100% đâu. Tôi thường hay cảm thấy cô đơn lắm (T_T)
. Tôi không thể tránh được điều đó. Và kết cục thì, gặp gỡ nhiều người mới không phải là một việc dễ dàng đối với tôi. Và tôi là một người đàn ông Busan, nên tôi đã quen với việc tự lập cho cuộc sống của mình từ hồi học cấp 3 rồi.


-  Tôi đã nghe những câu chuyện về cuộc sống thường nhật của bạn trong khoảng thời gian chúng ta du lịch cùng nhau. Như là việc bạn la cà cùng với Jackie Chan (Thành Long), và gọi nhau như anh em.

JG: Chúng tôi có cùng một công ty quản lý tại Hongkong. Ban đầu anh ấy bảo tôi hãy thoải mái trong cách xưng hô với anh ấy, nên tôi gọi anh ấy là huyng (Ggo). Nhưng sau đó tôi thấy rằng mọi người có vẻ ái ngại... Vậy nên tôi lại gọi anh ấy là đại huyng (Tah Ggo).

-  Khi bạn trở thành một ngôi sao, bạn chắc hẳn có nhiều cơ hội được gặp gỡ những idol từ hồi nhỏ của mình, hoặc những người nổi tiếng ở nhiều lĩnh vực nhỉ?
JG: Họ đã truyền cho tôi nhiều cảm hứng. Ví dụ như Jackie Chan là một người rất tuyệt vời. Khi anh ấy gọi, mọi người đều chạy đến. Tôi nghĩ anh ấy tuyệt vời ở chỗ anh ấy có thể vui hơn tất cả mọi người khác, mặc dù anh ấy không uống rượu, và anh ấy cố khiến cho mọi người ở đó đều vui vẻ. Lúc đầu, tôi khá dè chừng khi đi đến những cuộc tụ họp riêng như vậy, vì tôi không giỏi tiếng Trung. Nhưng rồi Jackie Chan nói với tôi bằng tiếng Hàn: "놀자" - "Cùng chơi nào!". Được gặp gỡ với những con người như vậy, bản thân điều đó đã là hạnh phúc rồi. Tôi có thể học được rất nhiều, và tôi có thể nhìn lại bản thân thông qua những cuộc hội thoại với họ.

-  Thế giới của một ngôi sao quay xung quanh những ngôi sao. Tôi có cảm giác rằng bạn cũng rất yêu mến những người đang chăm sóc, lo lắng cho bạn hiện nay. Bạn có phải mẫu người luôn lo lắng cho người của bạn đến hết mình một khi họ trở thành người của bạn không?
JG: Tôi tôn trọng và yêu mến không chỉ những staff của mình mà còn đối với tất cả những ai cùng làm việc với tôi nữa. Tôi biết rằng tôi có thể tỏa sáng được là nhờ sự hi sinh và nỗ lực của họ. Và nhờ họ, tôi cảm thấy bớt cô đơn hơn. Đương nhiên là không phải chỉ có một vài người trong số họ đã lợi dụng tôi. Họ sẽ bị ông trời trừng phạt. hahhaha... nhưng.... bạn không thể tránh được mà...

-  Vâng, giờ đây bạn đã tiến đến ngưỡng cửa của tuổi 30, và đã có một bữa tiệc sinh nhật không lâu trước đây. Bạn có thể tóm gọn những ngày tháng tuổi teen và những năm 20 tuổi của mình bằng 1 câu nói được không?

JG: Trong những ngày tháng đến trường, tôi nghĩ tôi đã tình nguyện đóng vai trò làm vừa lòng những bạn bè của tôi. Ở tuổi teen của mình, tôi đã cố gắng để trở nên cute trên cơ sở của sự ngây thơ. Và trong những năm của tuổi 20, tôi là một người đàn ông quyến rũ luôn có ánh nhìn của sự nhiệt huyết, ít nhất đó là điều mà tôi nghĩ.

-  Bạn mong muốn những năm 30 tuổi của mình sẽ thế nào?
JG: Tôi không muốn đánh mất đi sự ngây thơ (ặc ặc ))) ngay cả khi tôi dần già đi. Và tôi mong rằng tôi có thể giữ một tâm hồn có thể chứa đựng các sắc thái tình cảm đa dạng. Đương nhiên là tôi muốn trở nên sâu sắc như một diễn viên nam nữa. Không phải là tôi sẽ ngày một trở nên người đàn ông quyến rũ hơn khi trải qua hết mọi việc hay sao? Người ta nói rằng người đàn ông sẽ bắt đầu tỏa sáng trong những năm 30 tuổi của anh ta phải không? Bên cạnh đó, tôi là ứng cử viên hàng đầu cho vị trí người chồng, người đã phục vụ trong quân đội như một binh sĩ hàng đầu về cả mặt tinh thần và thể chất, và đã được công nhận bởi quốc gia.

-  Tôi thấy rằng bạn đang đụng chạm đến những người không nhập ngũ đó!
JG: Tôi không hề làm kiểm tra lại bởi vì tôi muốn làm người hàng đầu nếu tôi phải đi nhập ngũ (Làm kiểm tra lại tức là kiểm tra sức khỏe nọ kia với mong muốn được kháng nhập ngũ hoặc nhập ngũ với vị trí quân nhân văn phòng gì đó, khi mà họ ko đồng ý với kết quả ban đầu của quân đội). Tôi là một trong những người hàng đầu khi tôi còn ở trên ghế nhà trường. Nếu bạn là một người đàn ông, bạn buộc phải nhập ngũ!

-  Tôi sẽ không hỏi thêm về những câu chuyện trong quân ngũ của bạn vì bạn sẽ có nhiều cơ hội được đề cập đến điều đó trong các chương trình giải trí (variety show) từ giờ về sau...
JG: Trong một khoảng thời gian dài, tôi không muốn tham dự những chương trình thực tế (variety shows). Quân đội có một sức mạnh thần kì đến nỗi có thể biến tất cả những người nghệ sĩ trở thành dân thường trong vòng có 3 ngày sau khi sắp đặt cho họ ở chung với nhau. Khi lần đầu tiên gặp mặt Shin Min Ah trong buổi họp mặt drama, tôi đã trò chuyện một lúc trong khi nói rằng "Thật vui làm sao khi có thể gặp được Shin Min Ah, người mà tôi chỉ có thể xem thấy trên TV trong thời gian ở quân đội!!"

-  Tôi nghe nói rằng bạn sẽ có buổi đọc kịch bản ngay sau khi bạn về (sau chuyến đi này). Tại sao bạn lại chọn tác phẩm này vậy? Chắc bạn sẽ phát mệt với câu hỏi này quá! (ý là ai pv cũng hỏi 1 câu y chang vậy)

JG: Đây là một tác phẩm khá độc đáo mà những người biết LJG có thể cảm thấy đây là một quyết định khá mới mẻ. Nó không quá nặng nề, mặc dù vậy, nó cũng ẩn chứa trong đó sự chân thành và ý nghĩa. Hơn thế nữa, nó chứa đựng sự lãng mạn của LJG, thứ mà hiếm có thể thấy được qua những tác phẩm trước đây. Bạn có thể trông chờ vào điều đó đó!
{:310:}

- Lý do chính yếu nhất cho sự lựa chọn đó là gì vậy? Là kịch bản? Đạo diễn? Biên kịch? Hay Shin Min Ah?

JG: Tất cả mọi thứ. Nhưng hơn hết, tôi bị cuốn hút bởi nét mới lạ của tác phẩm này.

-  Bạn có lúc nào đó tự nhiên nhớ đến trường quay không? Có kha khá những tác phẩm mà bạn đã bỏ lỡ vì nghĩa vụ quân sự. Chắc hẳn đã rất khó khăn cho bạn để có thể quên đi điều này.
JG: Tôi nhớ trường quay lắm lắm lắm. Sự mong mỏi đó đau đớn đến nỗi tôi đã xem tất cả các drama trong thời điểm tôi ở trong quân ngũ (câu này có vẻ hơi bị... trém gió =]]]] ). Tôi thật sự tiếc về những tác phẩm mà tôi đã bỏ lỡ, và mỗi ngày tôi lại bị kích thích bởi sự diễn xuất tuyệt vời của các diễn viên khác.(tội nghịp T____T )
Và giờ đây tôi đã có một tác phẩm để chuẩn bị, tôi cảm thấy thật sự hạnh phúc!

-  Bạn có được trực giác mách bảo rằng cái nào mới là của bạn, và cái nào không, phải không?

JG: Tôi không biết nữa. Những gì tôi thấy là liệu tôi có thể dồn hết sức mình vào tác phẩm này hay không, và liệu tôi có thể diễn trọn vai diễn này hay không mà thôi.

-  Ý của bạn khi nói "vai diễn mà tôi có thể diễn" là gì vậy?
JG: Khi tôi nhận kịch bản, kịch bản này rất hài hước và có vẻ như nó sẽ trở thành 1 tác phẩm thành công. Sau đó, từ tận đáy lòng, tôi muốn thực hiện tác phẩm này. Nhưng đôi lúc, một số vai diễn cần 1 độ tuổi thích hợp. Nếu có những đoạn mà tôi không thể diễn với tất cả sự nỗ lực của mình, thì tôi sẽ không theo đuổi tác phẩm đó.

-  Bạn có thể cảm thấy khá áp lực khi mà tác phẩm này là một tác phẩm đánh dấu sự trở lại của mình. Tác phẩm này liệu sẽ trở thành tác phẩm hay nhất từ trước đến giờ của bạn không?

JG: Có vẻ như số phận của các diễn viên đều phụ thuộc vào bàn tay của khán giả. Iljimae là tác phẩm mà tôi đã sử dụng đến giới hạn tận cùng cả về thể lực lẫn tinh thần của mình. Lúc ấy, giọng nói của tôi khàn đến nỗi tôi phải lồng tiếng cho bản DVD. Vậy nên bây giờ tôi có chút lo lắng khi đạo diễn của Arang Sử Đạo Truyện muốn đưa những cảnh hành động vào bộ phim. Tác phẩm này có thể được xem là "một tác phẩm khiến trái tim ấm áp" và "một tác phẩm mở ra 1 thời đại mới," với LJG - người vừa trở về với vai trò là một diễn viên? Rõ ràng là tôi rất lo lắng và cảm giác vừa sợ vừa áp lực. Một cuộc sống dữ dội đang sắp sửa bắt đầu. Những ngày gần đây, tất cả những gì tôi lo lắng là tác phẩm này. (thưng quá T_T có khi nào vì vậy mà mất mấy kí thịt của tui hem? T_T )

-  Bạn ăn tốt nhưng không ngủ nhiều. Vậy làm cách nào để bạn có thể nạp lại năng lượng vậy? Với Redbull chăng?
JG: Hahahhahhahhaa... Tôi thích những thức uống tăng lực, và tôi có một chút khó ngủ. Thật sự thì tôi cảm thấy thời gian ngủ rất quý giá. Khi bạn chết đi, bạn sẽ được ngủ mãi mãi. Có thể bởi vì sự cô đơn, nên những giấc ngủ của tôi không phải lúc nào cũng dễ chịu. Tôi nạp lại năng lượng cho bản thân bằng những lời khích lệ và động viên đó! Tôi làm việc một cách chăm chỉ, và khi được khen ngợi, tôi sẽ lại được đầy tràn sức sống. (nhà mình lo liệu mà gửi lời khen theo gió qua Hàn cho bạn í đi ^^ )

-  Vậy thì, bạn nghĩ gì khi nằm ở trên giường vậy?
JG: Tôi tự nghĩ "Tôi nên ngủ sớm đi, nhưng giấc ngủ của tôi đâu rồi?!" Và rồi trí tưởng tượng của tôi bay hết nơi này đến nơi kia. Nói chung, đầu óc của tôi luôn đi dạo vòng vòng...

-  Tôi thấy một LJG bắt đầu nhảy nhót giữa giờ chụp hình, người khiến cho những người nước ngoài cười to, người chụp bức ảnh nhảy ở bờ vực, hoặc là người luôn chọc cười vui vẻ. Chỉ sau khi tôi đến Canada, tôi mới chợt nhận ra rằng LJG là một người rất yêu sự hài hước.
JG: Tôi chỉ là thích tận hưởng sự tự do tự tại của nơi chụp ảnh mà thôi. Tôi cố gắng để không đánh mất đi sự vui vẻ lạc quan. Đương nhiên là điều đó sẽ khiến nhiều người lạ ngạc nhiên, nhưng tôi thích như vậy.

Viettrans by mikage @kites.vn

Bình luận

<3 thanks bạn mikage nhìu nhé :D  Đăng lúc 24-5-2012 11:32 PM
"Tôi k muốn mất đi vẻ ngây thơ" =)). Đến die, hẳn nào đến giờ vẫn cute dữ vậy. Jun nhớn đi cho mình nhờ =))  Đăng lúc 24-5-2012 04:12 PM
anh ấy có rất nhiều tiền =)). Chắc là nhiều so với mình thôi chứ lấy đâu nhiều so với người khác ;)  Đăng lúc 24-5-2012 04:11 PM
Ai mà ko bít tưởng đây là bài pvấn đầu tiên n2012 của lão, khi nào đọc xong e sẽ cố gắng cảm tác. iu e mít nh nh^^  Đăng lúc 23-5-2012 11:20 PM
đọc xong thấy thương ổng hơn :">, ng` đâu mà chăm chỉ, siêng năng, đáng yêu lại thẳng thắn chân thật như zậy chắc trên đời chỉ có 1 mình ổng mà thui :">   Đăng lúc 23-5-2012 09:54 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
wingssky + 5 việt rate *xí chỗ*=))

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách