Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: meo
Thu gọn cột thông tin

[Hiện Đại] Ngoảnh Lại Mỉm Cười, Bắt Đầu Tình Yêu | Đông Bôn Tây Cố (DROP)

  [Lấy địa chỉ]
Đăng lúc 6-4-2013 19:06:02 | Xem tất
Chương này dễ thương :-*

Mấy chi tiết nhỏ nhỏ trong này đủ khiến fan girl rụng tim, một người lúc nào cũng trầm tĩnh,  lạnh lùng như bạn Tiêu mà cầm cái dù bọ cánh cứng chi chít, nghĩ tới thôi là vui rồi, thêm cái bùa bình an nữa chứ, chẹp, mình thích :-*

Hi vọng là bạn Tiêu cứ tấn công dồn dập hoài hoài, chứ bạn Tùy Ức chậm rì rì ấy, cứ thu mình vào vỏ thôi

Thanks bạn meo, cuối tuần vui nhé ^^

Bình luận

meo
xử lý rồi mà ;)) ...  Đăng lúc 6-4-2013 09:49 PM
meo
Bạn Dương có đọc news phim này ko, mình thì chưa xem nhưng vẫn hóng các mẹ ở bên WTT bình luận, nghe các mẹ ấy nói hài lắm =)), thấy PD bảo khung hình nào cũng qua   Đăng lúc 6-4-2013 09:48 PM
meo
Còn cả tá hành động nhỏ của bạn Tiêu khiến người ta rung rinh nữa, hé hé, sau này bạn ý sẽ lưu manh hơn ;))  Đăng lúc 6-4-2013 09:43 PM
Vâng, năm nay toàn môn khoai à, em đang hoc tiếng nhật, sang tuầnđi học tiếng anh nữa haizzz@@  Đăng lúc 6-4-2013 09:02 PM
Cảnh cuối siêu đẹp, ng cũng đẹp, làm mình uất ức mãi, tại sao lại đẹp thế chứ :((( òa òa mình cũng muốn đi HQ!!  Đăng lúc 6-4-2013 08:44 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 6-4-2013 19:18:10 | Xem tất
Ơ mấy hôm trước em cứ đi tìm truyện của ss nhưng mà không nhớ tên, nay lên kites nhìn thấy tên ss em xông vào đây ngay ~~

Dạo này em chẳng có thời gian đọc truyện TT.TT

Chương 8 rùi ss, nửa đêm em sẽ mần

Truyện này ngọt ngọt kiểu gì hả ss ?

Bình luận

bọn em nhiều bài tập lắm với cả em đang ôn thi nữa. Mỗi cái biết một tí chị ơi, chả ăn thua @@  Đăng lúc 6-4-2013 09:49 PM
meo
Học hành vất vả thế? Chả bù cho ss, gần lúc thi mới bắt đầu động đậy =)) ... mà biết 2 ngoại ngữ là 1 lợi thế em ạ ;)  Đăng lúc 6-4-2013 09:45 PM
học cực thế à? năm hais s học cũng tàn tàn lắm ^^  Đăng lúc 6-4-2013 08:43 PM
he he, giờ mới thấy em <3, truyện hài, đọc nhẹ nhàng em à ^^  Đăng lúc 6-4-2013 08:18 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 6-4-2013 20:18:33 | Xem tất
Truyện dễ xương quá đi {:176:}

Tớ là tớ thích anh Tiêu hí hí, nam chính điển hình, lạnh lùng đẹp trai nhà giàu mà lại thêm mấy hành động dứt khoát của anh với chị rất là JQ như tên truyện {:180:}

Đoạn cái ô làm mình cười mãi không thôi {:160:}

Thank Meo nha :X





Bình luận

meo
Spam: mình chưa xem phim, nhưng chắc là PTS đấy, đọc tin thấy PD bảo xử lý từng khung hình một cơ mà ;))  Đăng lúc 6-4-2013 09:47 PM
uh, nhưng mà mình vẫn muốn cái kết dài ra chút xíu, thấy chưa đủ :"> phim này có mỗi tập cuối là ocn2 tươi sáng dc chút chút, mấy tập trc, tập nào cũng sụt sùi ^^   Đăng lúc 6-4-2013 08:45 PM
uh, khúc cuối ko biết có phải là PTS ko, sao mà lại đẹp dc như thế cứ, nếu có thật, mình tình nguyện để dành $ đi HQ ^^  Đăng lúc 6-4-2013 08:35 PM
hi bạn VD, lâu lắm ko gặp :"> bạn cũng thích gió à ^^  Đăng lúc 6-4-2013 08:24 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 6-4-2013 20:46:26 | Xem tất
Đêm qua mình nhảy hố truyện này, truyện rất dễ thương, nhẹ nhàng nhưng ấm áp, từng câu từng chữ diễn tả hành động của nam nữ chính đều làm mình rất cảm động
Đặc biệt mình còn thích nhóm bạn của nữ chính, đúng là 4 người ở chung với nhau rất hợp
cám ơn bạn meo đã edit truyện này, đã từng đọc qua truyện bạn edit trước kia, hy vọng bạn sẽ cố gắng lấp hố truyện đáng yêu này nhé ^^

Bình luận

meo
Cảm ơn bạn ^^, tớ cũng hy vọng là có thể lấp hố thuận lợi, ko có cơn lười nào trỗi dậy giữa chừng :D  Đăng lúc 6-4-2013 09:51 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 6-4-2013 21:35:27 | Xem tất
Chẹp chẹp! anh Tiêu Tử Uyên là phải mạnh mẽ như vậy áh! Cứ phải nhét tận tay chị, không cho chị cơ hội phản kháng cơ.
Bà Dụ Thiên Hạ này, có vẻ ghê gớm lắm haz, âm mưu chia rẻ nội bộ nhà người ta cơ đấy .
Cảm ơn ss ! hê hê

Bình luận

meo
Bạn Tiêu càng về sau càng lưu manh ;))  Đăng lúc 6-4-2013 09:51 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 6-4-2013 22:10:00 | Xem tất
thanhtam2510 gửi lúc 6-4-2013 20:46
Đêm qua mình nhảy hố truyện này, truyện rất dễ thương, nhẹ nhàng nhưng ấm áp, từng ...


hôm nay có truyện không meo ơi? :p, tớ lót dép hóng chờ truyện của nàng đây;))

công nhận anh nam chính rất thu hút, lãnh đạm vừa đủ, lại còn nồng nhiệt lúc cần nữa chứ
chúc meo buổi tối vui vẻ :p

Bình luận

meo
Hị hị, cám ơn bạn :D  Đăng lúc 7-4-2013 07:58 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

 Tác giả| Đăng lúc 7-4-2013 19:56:26 | Xem tất
Chương 9: Gặp mạnh lại yếu






Trên xe taxi trở về trường, Tùy Ức ngồi cạnh cửa, cô mở cửa sổ ra, mặc cho gió lạnh quất lên mặt, có chút đau, cũng có chút thoải mái.

Lúc sắp về tới trường lại nhận được tin nhắn của Tần Minh.

“Cậu đang làm gì đấy?”

Cô còn đang phiền loạn, không có chỗ nào trút ra, lập tức lạnh mặt trả lời, “Đang làm.”

Cậu đang làm gì đấy?

Đang làm … Đang làm … Làm …

Tam Bảo tò mò dán lại nhìn, đọc thầm, sau đó im lặng.

Hà Ca, Yêu Nữ vốn đang ồn ào với anh lái xe taxi cũng im lặng theo, cả kẻ nhắn tin tới kia cũng thế.

Sau vài giây, Tam Bảo ôm lấy Tùy Ức, mặt tỏ vẻ kinh sợ, “ A Ức, tớ thấy cậu đúng là tiểu vũ trụ tẩm ngẩm giấu tài, tớ thề, về sau không bao giờ chủ động xâm phạm cậu nữa!”

Tiểu vũ trụ: dùng để hình dung tiềm lực, bị người khác kích thích mà bộc phát.

Tùy Ức vuốt cái đầu nấm của Tam Bảo, như là dỗ vật cưng vậy, “Ngoan.”

Hà Ca chọc chọc Yêu Nữ, nhỏ giọng hỏi, “Cậu ấy sao vậy? Không phải cậu ấy luôn thích mỉm cười dùng dao cùn từng nhát từng nhát xẻo chết đối phương hả, sao hôm nay lại đột nhiên lạnh mặt tung một chiêu giết người trong nháy mắt luôn thế?”

Yêu Nữ nhớ tới chuyện lúc ban ngày, hiểu ý cười, “Có lẽ là lòng rối loạn.”

“Vì sao?”

“Bởi vì … Sợ muốn mà không được.”

“ A Ức cũng có lúc muốn mà không được ư?”

“Cậu đã bao giờ thấy cậu ấy mưu cầu thứ gì chưa?"

“Cũng phải, cậu ấy trước giờ vẫn luôn lãnh đạm.”

“Cho nên, càng như này càng đáng sợ.”

Hà Ca bị Yêu Nữ nói cho càng hoang mang, thôi không hỏi nữa.

Vừa qua mười giờ, mọi người đã phát hiện ra người luôn ngủ sớm dậy sớm như Tùy Ức lại đang ngồi trên ghế sốt ruột bất an.

Hà Ca hỏi kẻ đang cuộn mình trong chăn - Tam Bảo, “Aizz, cậu xem A Ức có giống con chuột nhỏ sắp bị làm thí nghiệm không?”

Tam Bảo thò đầu ra liếc một cái, hồn nhiên trả lời, “Là dì cả sắp tới hả?”

Yêu Nữ tà ác cười đáp, “Hoặc là, dì cả nên tới lại không tới?” bạn này thâm ;))

Hai cái gối và một quyển tạp chí cùng bay về phía giường ngủ của Yêu Nữ, Yêu Nữ kịp thời trốn vào trong chăn thoát được một kiếp nạn.

Vài phút sau, Tùy Ức đã nhận được tin nhắn, mặc áo khoác xong bèn chạy xuống dưới lầu, ba người vốn đã lên giường chuẩn bị đi ngủ lại nhất trí mặc quần áo cùng trèo khỏi giường nhoài người ra khỏi ban công.


Vài phút sau.

Trong mắt Tam Bảo, bong bóng màu hồng nhạt không ngừng bay lên, “A! Mỹ nam trong bóng đêm, sao mà vẫn đẹp như vậy nhỉ? Qủa thật là muốn lấy mạng của tớ nha!"

Yêu Nữ lại cảm thán, “Thật là xứng đôi.”

Hà Ca gãi đầu hỏi, “ Chúng ta có nên báo cho đối phương chuẩn bị sính lễ không nhở?”


Đây là lần thứ hai hai người đứng trong cảnh tối lửa tắt đèn dưới ký túc xá, Tiêu Tử Uyên hơi say, ngay cả khuôn mặt luôn hờ hững cũng ửng hồng, hết sức quyến rũ.

“Anh mang phiền phức đến cho em sao?” Giọng Tiêu Tử Uyên nhàn nhạt dìu dịu, như còn mang theo vẻ cô đơn và chán nản.

Tùy Ức vốn đã định tỏ vẻ lãnh đạm, nhưng lại bị câu nói đầu tiên đánh nát phòng tuyến, không hiểu vì sao trong lòng dâng lên nỗi chua xót, lắc đầu bối rối, "Không! Không phải …”

Tiêu Tử Uyên như đang chìm trong nỗi trầm tư, anh không làm gì lại khiến Tùy Ức sợ hãi, tùy tiện chuyển đề tài, “Tiêu sư huynh đã hết cảm chưa?”

Tiêu Tử Uyên lơ đãng trả lời, “Cũng đỡ rồi.”

Tùy Ức cảm thấy mình bình thường vẫn rất bình tĩnh, sao ở trước mặt Tiêu Tử Uyên đầu óc lại như rơi vào trạng thái không hoạt động nhỉ.

Cô có hơi buồn bực, thuận miệng nói, " Vậy sư huynh về sớm nghỉ ngơi đi."

Tiêu Tử Uyên bỗng giơ tay ra trước mặt cô, "Đưa đây.”

“Cái gì?” Tùy Ức nhìn tay Tiêu Tử Uyên, mười ngón tay thon dài mạnh mẽ, vân tay rõ ràng, có điều, hình như hơi gầy.

Tiêu Tử Uyên thu tay về lại đút túi, nghiêng đầu hỏi lại, “Em nói xem?”

Tùy Ức không lần ra là Tiêu Tử Uyên có ý gì, đem đạo lý ra chống đỡ, "Em không có ý gì khác, em cảm thấy nếu là vật các bậc bề trên đưa nên giữ cẩn thận, sao có thể tùy tiện đưa cho người khác.”

Lần này Tiêu Tử Uyên cũng không gặng hỏi rốt cuộc sao mà cô lại biết bùa bình an là của bề trên đưa, chỉ hỏi một câu, “Sao nữa?”

“Sao nữa … Không còn gì nữa.” Mấy chữ cuối cùng nhỏ quá có lẽ chỉ có mình Tùy Ức nghe thấy, cô bây giờ hơi hối hận vì đã trêu chọc Tiêu Tử Uyên, mình vốn không phải đối thủ của anh, lần sau bất kể là anh ném cho cô cái gì, cô cứ nhận luôn là được rồi!

“Em không phải người khác." Tiêu Tử Uyên rất mau lại chêm một câu, “Anh chưa bao giờ làm khó người khác, em đã không muốn anh cũng không miễn cưỡng, trả lại cho anh đi.”

Lúc trước, Tiêu Tử Uyên ngủ ở giường ngoài bệnh viện, không được nghỉ ngơi tốt, trời thay đổi thời tiết liền bị cảm, về trường lại vội làm thí nghiệm, hôm nay lại uống rượu, thật ra sắc mặt cũng không tốt lắm, trong mắt vẫn thấy được chút mệt mỏi, thế mà anh vẫn đứng nơi đầu gió che cho cô, Tùy Ức bỗng cảm thấy không đành lòng.

Cô cúi đầu kiểm điểm, cảm thấy mình đúng là không biết tốt xấu, nhưng mà bây giờ cô đâm lao phải theo lao, chẳng nhẽ bây giờ lại nói với Tiêu Tử Uyên, sư huynh, em lại không muốn trả cho anh nữa.

Tiêu Tử Uyên tuy là ngoài miệng thì lạnh nhạt, nhưng cùng với nỗi áy náy trên mặt Tùy Ức nét tươi cười trên mặt anh càng ngày càng xán lạn, lại nhẹ nhàng nhả ra một câu, “Có lẽ nỗi sợ của em cũng áp chế được rồi, nếu cảm thấy đeo nó phiền phức thì trả lại cho anh đi.”

Anh nói thế Tùy Ức càng thấy hổ thẹn, như mình là loại người qua cầu rút ván không bằng, nhưng ngẫm nghĩ một hồi lại bắt đầu oán Tiêu Tử Uyên, thứ quan trọng như vậy sao lại đưa cho cô chứ! Cô cũng không phải người nào đó của anh! Đưa cho cô làm gì!

Nghĩ tới đây, bỗng ngẩng đầu giận dữ trừng mắt liếc Tiêu Tử Uyên một cái, tỏ ý tức giận.

Tiêu Tử Uyên không ngờ là cô đổi sắc mặt còn nhanh hơn cả lật sách, một giây trước mặt còn áy náy đỏ bừng, giây tiếp theo đã nổi giận đùng đùng trợn mắt nhìn anh.

Anh lại chưa nhìn thấy Tùy Ức như thế này bao giờ, cô luôn bình tĩnh mỉm cười trò chuyện, hững hờ tùy tính, có chút già dặn trước tuổi. Hôm nay hình như dồn ép hơi quá mới làm loạn trận tuyến của cô.

Như bây giờ mới thật là cô, bộc lộ thực sự, có cả tính trẻ con mà tuổi này nên có. Anh càng thích.

Tùy Ức thấy nét cười trên mặt Tiêu Tử Uyên càng lúc càng rực rỡ, hiểu ra là Tiêu Tử Uyên đang trêu cô, đỏ mặt giận đùng đùng xoay người chạy.

Để lại Tiêu Tử Uyên, anh nhìn cô qua cửa mới cúi đầu khẽ cười thành tiếng.

Nửa là vì cô, nửa là vì bản thân mình, từ khi nào anh lại có cái thú vui ác độc thế này nhỉ?

Tiêu Tử Uyên về phòng, Ôn Thiểu Khanh nhìn anh chằm chằm từ trên xuống dưới, “Tâm trạng không tệ nhỉ?”

Tiêu Tử Uyên cười gật đầu.

Lâm Thần đang ôm một quyển sách luật dầy cộp ngẩng đầu dưới ánh đèn bàn, "Phải rồi, đại mỹ nữ họ Dụ tìm cậu cả tối, sao cậu lại không nhận điện thoại của cô ấy?”

Tiêu Tử Uyên như nhớ ra điều gì bèn nghiêm túc hỏi, “Không phải các cậu cảm thấy tớ và Dụ Thiên Hạ…”

Tiêu Tử Uyên còn chưa nói xong, Lâm Thần đã gật đầu cắt lời anh, “Đúng vậy! Hơn nữa rất nhiều người cũng cho là như vậy!”

Ôn Thiểu Khanh cũng gật đầu, “Cậu chưa nghe thấy hả, bọn họ bảo trong tứ đại bối lạc Tiêu Tử Uyên là của Dụ Thiên Hạ, Kiều Dụ là của Kỷ Tư Toàn!”

Đúng lúc Kiều Dụ đang ôm bản vẽ bước từ ngoài vào, nghe được câu này, nhăn mặt khổ sở, “Tớ đây coi như nằm cũng trúng đạn ư?"

Lâm Thần thêm một câu, “Tớ còn nhớ năm ấy khi cậu phỏng vấn cô ấy vào hội sinh viên, cô ấy nói như thế nào nhỉ? À, đúng rồi, bạn học ngồi ngay bên phải này, bộ dạng anh có vẻ hợp gu của em, sau này anh thành người của em nhé. Tuyên bố quyền sở hữu cậu trước quần chúng nhân dân, thật là cảm động!”

Lâm Thần bắt chước giống như đúc, Kiều Dụ đen mặt, hai người kia cúi đầu bật cười.


Đêm đó, Tùy Ức nằm trên giường lăn qua lộn lại.

Lần trước anh hỏi cô, là quan tâm sư huynh hay là quan tâm anh ấy.

Lần này lại nói cô không phải người khác.

Sao cô càng ngày càng không hiểu nổi Tiêu Tử Uyên nhỉ.


Việc vận hành thử hệ thống âm thanh được trang bị ở sân bãi khá bận rộn, bận tới mấy ngày cuối cùng cũng xong khâu chuẩn bị cho show trình diễn họp mặt bạn bè của ngôi sao nào đấy, tối thứ sáu sau khi tiến hành xong buổi diễn thử cuối cùng, mỗi người của hội sinh viên được phát một vé ở hàng ghế trước nhằm tỏ ý trả công.

Lúc tan họp, Tùy Ức đứng ngồi không yên, nhớ lại cảnh hai sinh vật kia kêu rên thảm thiết trước lúc ra khỏi cửa, do dự một chút vẫn lên tiếng gọi Tiêu Tử Uyên, có hơi khó xử, “Tiêu sư huynh, cái ... vé kia có còn nhiều không, có thể cho em thêm mấy tấm nữa được không? Trong phòng em có hai đứa không rút được vé, chúng nó cũng muốn xem."

Từ sau hôm đó, Tùy Ức vẫn tránh mặt Tiêu Tử Uyên, đây là lần đầu tiên chủ động nói chuyện với anh.

Tiêu Tử Uyên nhíu mày nhìn cô, không biết là bị làm sao nữa, bây giờ mỗi khi nhìn thấy cô nhăn mặt bối rối anh lại muốn cười.

Ho khan một tiếng ngụy trang, anh hỏi, “Cần mấy vé?”

“Hai vé.”

Tiêu Tử Uyên nhìn vé trong tay cô, rút ra hai vé nữa, “Này, lần lượt cho em với Kỷ Tư Toàn.”

Tùy Ức khẽ thở phào một hơi, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ, “Cảm ơn sư huynh.”

“À, đừng khách sáo, hôm khác mời anh ăn cơm.” Tiêu Tử Uyên ung dung trả lời.

Tùy Ức ngây người, “Anh nói gì?”

Tiêu Tử Uyên tỏ vẻ khó hiểu nhìn Tùy Ức, “Không phải muốn cảm ơn anh sao?”

Tùy Ức trợn tròn mắt, đúng là đại thần thanh cao, kiêu ngạo của học viện cơ khí đây sao?


Tiêu Tử Uyên trở lại phòng ngủ, Lâm Thần bèn giơ tay trước mặt anh, “Vé đâu?”

Tiêu Tử Uyên bình tĩnh trả lời, “Vé gì?”

“Vé xem ca nhạc tối thứ bảy ấy! Vé của tớ đâu?”

“À, tớ tặng người khác rồi.” Tiêu Tử Uyên thản nhiên trả lời.

Lâm Thần có vẻ không tin nổi, ngẩn người hai giây bèn bắt đầu rít gào, “Đó là ngôi sao ca nhạc tớ thích nhất! Cậu không biết hả? ! Lại đi tặng cho người khác!”

Tiêu Tử Uyên có thèm để ý là mấy năm nay Lâm Thần điên cuồng yêu thích ngôi sao ca nhạc nào đấy đâu, mặt vô tội nhìn Lâm Thần, từ từ nhả hai chữ, “Không biết.”

“Hả!”

Đêm đó, trong phòng nam sinh nào đó thỉnh thoảng lại phát ra tiếng sói tru vô cùng thảm thiết, nguyên nhân không rõ, có người đoán có lẽ là đến đêm trăng tròn nên biến thân.


..........................................................................................................................................................

Bình luận

tội Lâm ca ^^  Đăng lúc 7-4-2013 11:47 PM
hì hì mấy bạn ấy sao dễ thương quá ^^ kts mèo nhìu  Đăng lúc 7-4-2013 09:57 PM
hê hê, tội nghiệp Lâm ca ca :))  Đăng lúc 7-4-2013 09:12 PM
anh ấy thật bất hạnh,  Đăng lúc 7-4-2013 08:28 PM
Hi hi, yeu Meo qua :)  Đăng lúc 7-4-2013 08:14 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 7-4-2013 22:27:30 | Xem tất
tứ đại bối lạc dể thương quá
vậy là trong hai vị bối lạc đả có chủ sở hữu rồi ko biết hai anh còn lại ra sao đây?
lời nói cảu bạn TU này thật là có lực sát thương lớn quá, một đoàn diệt tận gốc, kết hợp với một đại nhận vật như TTU thì thật đúng là cặp đôi hoàn hảo
thông báo với cô meo là tôi chính thức nhảy hố nhé {:420:}

Bình luận

rất vui được đồng hành tiếp với cô ^^!  Đăng lúc 7-4-2013 11:01 PM
meo
Hê hê, chào đón cô ^^  Đăng lúc 7-4-2013 10:48 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 8-4-2013 23:06:56 | Xem tất
"Đêm đó, trong phòng nam sinh nào đó thỉnh thoảng lại phát ra tiếng sói tru vô cùng thảm thiết, nguyên nhân không rõ, có người đoán có lẽ là đến đêm trăng tròn nên biến thân." ==> hài vỡ bụng
đọc đi đọc lại, cười gần chết ))
Cảm ơn ss )
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 9-4-2013 01:06:48 | Xem tất
em đã đặt dấu chân to ở đây rùi nhé...khớ khớ
{:290:}mới chỉ đọc văn án mà đã thấy yêu vậy rùi...{:310:}ôi, lại thêm 1 soái ca phúc hắc trong cuộc đời em...
{:301:}....cám ơn chị đã edit truyện...*hôn chị*...
hôm nay mình đã hôn mấy người rồi nhỉ???????
eoooooooo......
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách