Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: Pim
Thu gọn cột thông tin

[Hiện Đại] Kén Cá Chọn Canh | Tùy Hầu Châu (Drop)

  [Lấy địa chỉ]
Đăng lúc 23-6-2013 17:54:45 | Xem tất
vậy ra có khả năng chị Kiều là mẹ của bé Duệ nhỉ, nếu thế mới giải thích cái văn án tại sao lại ghi là "tìm mẹ của con anh" mà không phải "tìm mẹ cho con anh"

mà sao Dư Kiều lại không nhớ được mình có đứa con nhỉ, trông chị ấy thông minh và bình thường, nhưng anh Diệu lúc trong thang máy vừa nghe tiếng  tim đã đập thình thịch còn gì. Số chương còn nhiều như thế chắc còn có nhiều chuyện éo le đằng sau lắm đây.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 23-6-2013 21:10:52 | Xem tất
Lâu lắm rồi ko thò mặt vào đây
Thôi để hôm nào có xèng giật tem tôi vào com luôn thể
Đùa thui,chứ tôi thích truyện này lắm á cô Pim.Tại dạo này hơi mệt mỏi nên ít đọc cũng ít com.
Hôm nay mát mẻ ngồi hóng truyện,thấy cái chữ coming soon của cô từ đời nào mà vẫn chưa thấy truyện đâu cả
  Tôi mong chờ mãi cái cảnh LCD  hớt tay trên của ông cháu. Mà tôi nghi LNĐ với cả cái cô gì gia sư của bé Duệ sau này thành đôi thành cặp lắm ,thế cho cả nhà đỡ áy náy nhể
  Bé Duệ thì đáng yêu khỏi nói rồi,ước gì zai nhà tôi nó cũng lém lỉnh đáng yêu như thế !!!
Chả biết có chờ nổi ko nữa . Trời mát thế này

Bình luận

Pim
tôi đạp  Đăng lúc 24-6-2013 05:27 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 23-6-2013 21:26:30 | Xem tất
Em ngồi, em đợi C16 để em nhào vô đào

Không biết LCD đã có kế hoạch tấn công chưa nữa, mà mình thấy anh này cũng "giang" lắm nhá, tính toán kế sách rất chi là hợp tình hợp lý nhá làm "mẹ của sấp nhỏ" không có đường lui luôn

Hi vọng chị Kiều sẽ giảm cân thành công {:308:}

Bình luận

Chương 15 ở ngay page trước đó bạn  Đăng lúc 23-6-2013 10:43 PM
Bạn ơi sao mình không thấy chương 15??? Bạn đọc ở đâu đấy?  Đăng lúc 23-6-2013 09:55 PM
Bạn ơi sao mình không thấy chương 15??? Bạn đọc ở đâu đấy?  Đăng lúc 23-6-2013 09:55 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 24-6-2013 00:12:50 | Xem tất
cô Pim treo biển căm minh sun suốt từ chiều hôm qua tới giờ làm mình hóng
mềnh lượn lờ vật vờ ngóng bé Hi Duệ dễ thương đáng yêu của mềnh
hự
vật vờ sun hết cả người mà vẫn chưa thấy bé Duệ come
kiểu này chắc cô ấy còn ngâm
chờ chú Cảnh xuất chiêu lôi mẹ về cho con cô ấy mới post rồi
{:438:}

Bình luận

sao mà lại đạp mềnh *đạp đạp*  Đăng lúc 24-6-2013 06:42 PM
cô đi mà đạp cô Na ấy, đạp mềnh làm chi cho tốn calo =)))))  Đăng lúc 24-6-2013 05:32 PM
Pim
tôi đạp  Đăng lúc 24-6-2013 05:27 PM
túm cô Na lại... trả bé Hi Duệ cho tôi đê.... cấm có chạy =)))))))))))  Đăng lúc 24-6-2013 12:44 AM
lần này oan cho cô Pim, là cô Na ngâm =))  Đăng lúc 24-6-2013 12:22 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 24-6-2013 02:00:28 | Xem tất
Chương 16

Editor: Hina


Sau khi Lục Cảnh Diệu đi, Lục Hi Duệ liền leo xuống giường, sau đó với lấy điện thoại bàn trong phòng gọi cho Tần Dư Kiều. Thật ra có đôi khi dù là trẻ con cũng sẽ bỗng nhiên cảm thấy 'cô đơn hiu quạnh', thế nên cậu muốn tìm người để tâm sự, và dĩ nhiên, trong đầu cậu chỉ nghĩ đến một người duy nhất, chị Dư Kiều.

Trò chuyện suốt hai mươi phút, mãi đến khi dì giúp việc lần thứ hai bảo cậu đi ngủ, Lục Hi Duệ mới chịu cúp máy, chậm chạp trèo lên giường, khi dì giúp việc rời khỏi, thuận tay định dọn dẹp quần áo cậu vừa thay ra trong nhà tắm. Nhưng vừa mới cầm đến chiếc áo khoác màu vàng nhạt, Lục Hi Duệ đã thò mặt ra nói: "Ngày mai cháu muốn mặc áo ấy đi học."

Dì giúp việc khẽ cười, nhìn lại chiếc áo, đúng là chỉ mới mặc được một chút, liền đặt xuống, sau đó hỏi với vẻ quan tâm: "Hi Duệ rất thích Tần tiểu thư sao?"

Lục Hi Duệ liền gật đầu ngay lập tức, khi dì giúp việc rời khỏi còn lễ phép chúc dì ngủ ngon.

Sau đó, Lục Hi Duệ nhắm mắt muốn ngủ, đột nhiên sực nhớ ban nãy nói chuyện với chị Dư Kiều, lúc tắt máy đã quên không chúc chị Dư Kiều ngủ ngon, cậu suy đi một lúc, cảm thấy chán nản vô cùng, đôi chân nhỏ trên giường đập đập mấy cái.

Ba ngày sau, dì giúp việc cảm thấy chiếc áo khoác của Hi Duệ cần phải giặt rồi, nhưng Lục Hi Duệ lại lật lật gấu áo ra, nói với dì giúp việc là: "Dì xem này, chưa có bẩn."

Rốt cuộc dì giúp việc phải tìm đến Lục Cảnh Diệu, Lục Cảnh Diệu im lặng một lúc, nói: "Nếu nó thích thế thì cho nó mặc thêm một ngày nữa, tối về giặt sạch để nó muốn mặc bao lâu thì mặc."

Những lời này của Lục Cảnh Diệu có một phần cũng vì bản thân mình, mỗi ngày anh thấy Lục Hi Duệ mặc chiếc áo màu vàng sáng tung tăng hoạt bát cũng thấy đáng yêu hơn, thế nên có thể thấy những lời Tần Dư Kiều nói không hẳn là sai, màu vàng làm con người ta cảm thấy khoan khoái hơn.

Cũng vì thế, từ ngày Tần Dư Kiều tặng Lục Hi Duệ chiếc áo khoác màu vàng, cậu bé cứ mặc nó liên tục cả tuần mới chịu đổi áo khác. Hôm ấy tâm trạng Lục Hi Duệ cực kỳ không tốt, mà Lục Cảnh Diệu cũng thấy con mình có chút không thuận mắt, tất cả cũng vì cậu bé nói quá nhiều, mồm miệng liên tục hỏi vì sao, anh đã mua cho Hi Duệ quyển sách 'Mười vạn câu hỏi vì sao?', thế mà lại chẳng chịu xem, suốt ngày cứ đi làm phiền anh, chọc anh tức suýt tí nữa đá cậu nhóc văng ra khỏi phòng.

Cho nên, mỗi khi quá tức giận, Lục Cảnh Diệu lại chuyển sang tức giận mẹ của Hi Duệ, cô ấy thật nhàn hạ, nào có người mẹ nào thoải mái, rảnh rỗi nói chuyện yêu đương trai gái như cô?

***

Tần Dư Kiều nào có rảnh rỗi, cũng chẳng hẹn hò yêu đương gì, cả tuần này cô bận chỉnh sửa sổ sách của Tần Ký, đồng thời cũng quyết định dừng hai hạng mục có vấn đề, hai hạng mục này đều do Hạ Quân Bình phụ trách. Quyết định này của cô cũng giống như đã đập bể bát cơm của Hạ Quân Bình. Nếu xét theo mặt lý thuyết, một người làm công thì như thế nào cũng phải biết an phận, nhưng người này ỷ mình có thân phận bà con thân thiết, nên thẹn quá hóa giận mà báo cáo chuyện này lên chánh cung nương nương của tổng công ty hiện nay - Hạ Vân.

Khi Tần Dư Kiều nhận được điện thoại của Hạ Vân cũng chẳng cảm thấy bất ngờ gì. Hạ Vân vẫn bày ra dáng vẻ niềm nở như trước, nhưng lời nói lại đầy gai nhọn, đại khái ý của bà ta là Hạ Quân Bình vì Tần Ký tuy không có công cũng có lao, Tần Dư Kiều làm như thế này có phần hơi quá đáng.

Tần Dư Kiều cũng chẳng hơi sức đâu mà nghe Hạ Vân nói lảm nhảm, cô cúp máy bước ra ngoài. Khi cô từ thang máy bước ra, vừa vặn chạm mặt một vị kế toán cao cấp ngay dưới lầu công ty Tần Ký.

Vì vị kế toán cao cấp này là bạn gái của Lục Cảnh Diệu, nên Tần Dư Kiều cũng nghe được không ít tin đồn về cô. Diêu Tiểu Ái, 28 tuổi, ngay khi ai ai cũng tưởng cô nàng được gả vào nhà họ Lục là cái chắc rồi thì lại nghe thấy tin đồn cô ta đã chia tay với Lục Cảnh Diệu.

Đây cũng bởi vì chuyện quá hấp dẫn, mà số người tự xưng là biết rõ mọi chuyện lại quá đông, ngay cả thư ký của Tần Dư Kiều cũng bảo rằng mình biết một số chuyện của Lục Cảnh Diệu và Diêu Tiểu Ái, họ chia tay vì sự khác biệt của dòng dõi, tất cả cũng vì ông Lục không đồng ý nên hai người mới tan đàn xẻ nghé.

Về lý do thì có nhiều phiên bản lắm, cộng thêm vấn đề Lục Cảnh Diệu "gà trống nuôi con" vốn là một chuyện vô cùng nóng bỏng, nên mấy ngày nay, đi đâu cũng nghe bàn luận xem mẹ của Lục Hi Duệ là ai.

Tần Dư Kiều chợt nhớ đến chuyện Lục Hi Duệ bảo mình là đứa trẻ sinh ra từ ống nghiệm, vẻ mặt vô cùng tủi thân, lòng cô không khỏi có chút thương xót, cho nên lúc này cô mới gào to: "Ai còn nhiều chuyện nữa thì đến chỗ kế toán lĩnh lương, rời khỏi đây."

Sau đó, yên tĩnh và cũng thanh tịnh.

Diêu Tiểu Ái nghe thấy thế bỗng nhìn cô mỉm cười, Tần Dư Kiều thật sự không hiểu nổi, tại sao bản thân cô ấy là trung tâm của mọi tin đồn mà lại có thể bình thản như vậy? Chuyện này thật khiến Tần Dư Kiều suy nghĩ mãi mà không thể giải thích được.

Mặt khác, đầu tháng sau là đại thọ sáu mươi của cậu cô - Bạch Diệu. Chuyện cô cần phải làm còn nhiều lắm, trong quá trình này, Tần Dư Kiều cũng có mấy lần phải gặp mặt Dương Nhân Nhân, mẹ của Lục Nguyên Đông.

Dương Nhân Nhân là bạn thân của mợ cô Đỗ Ngọc Trân, cho nên lần này nhà họ Bạch chuẩn bị tiệc mừng thọ, bà cũng đến mà giúp đỡ, đấy là lý do gần như mỗi ngày Tần Dư Kiều đều gặp Dương Nhân Nhân.

Dương Nhân Nhân là một phụ nữ khá thân thiện và nhiệt tình, mỗi khi ở cạnh Tần Dư Kiều, đều kể chuyện xưa của Lục Nguyên Đông cho cô nghe. Từ chuyện đái dầm thuở bé đến truyện thời trung học vì bị bạn học nữ theo đuổi dữ dội quá mà phải chuyển trường, các chuyện xấu thời tuổi trẻ đều lần lượt kể hết cho cô nghe.

"Thằng bé tử nhỏ đã đặc biệt không thích các bạn nữ, thậm chí còn không chịu ngồi cạnh các bạn nữ, mãi đến bậc tiểu học mới đỡ được một chút, lúc đó cô thật lo, không biết thằng bé có bị vấn đề về giới tính không, cũng may là không có chuyện gì, thằng oắt ấy chẳng qua hơi rụt rè thôi." Dương Nhân Nhân kéo tay Tần Dư Kiều, không ngừng kể chuyện, trông dáng vẻ của bà cứ như hận không thể kể hết mọi chuyện về Lục Nguyên Đông mà mình biết cho Tần Dư Kiều; "Kiều Kiều, con thấy Nguyên Đông thế nào?"

Tần Dư Kiều cười nói: "Dạ rất tốt."

Dương Nhân Nhân không ngờ Tần Dư Kiều lại trả lời như thế, nhưng vẫn hỏi tiếp: "Cụ thể là tốt như thế nào?"

Tần Dư Kiều thật sự rất muốn bật cười, nhưng cô lại đưa tay nắm lấy tay Dương Nhân Nhân: "Chính trực, lương thiện, trẻ tuổi, và còn... khá đẹp trai."

Lúc này Dương Nhân Nhân mới cảm thấy hài lòng, bà càng lúc càng thích cô con dâu tương lai này, bà không kiềm được mà đưa tay sờ tóc Tần Dư Kiều, nói: "Kiều Kiều, cô con bảo gần đây trông con gầy đi nhiều lắm, nhưng cũng khá uể oải, có phải con đang giảm béo không?"

Dương Nhân Nhân hỏi khá cẩn thận, dường như cố tránh tổn thương lòng tự trọng của Tần Dư Kiều, Tần Dư Kiều nhất thời cảm thấy thích Dương Nhân Nhân nhiều hơn: "Mỗi ngày con đều tập thể dục, nên mới được hiệu quả như thế."

"Thật ra có béo cũng không sao." Dương Nhân Nhân nói, nhưng đây chẳng qua vì bà thích Tần Dư Kiều nên mới thấy thuận mắt thôi.

Tần Dư Kiều cười, không đáp.

Sau đó Dương Nhân Nhân lại hỏi bình thường Tần Dư Kiều tập thể dục như thế nào? Sau đó còn hẹn cô cuối cùng đi chơi bóng hoặc bơi lội.

Tần Dư Kiều vừa nghe nhắc đến hai chữ bơi lội liền sợ hãi nói: "Con không biết bơi."

Dương Nhân Nhân cười nói: "Không sao, thật ra thế cũng tốt, Nguyên Đông bơi cũng không tệ, để nó dạy cho con."

Tần Dư Kiều: "..."

***

Đàn ông nhà họ Lục đều có gien bơi lội khá ổn, chỉ tiếc là cái gien kia đã không di truyền đến đứa cháu trai Lục Hi Duệ. Tối hôm nọ, Lục Hi Duệ ở trong bồn tắm tập bơi ếch, kết quả chỉ uống thêm mấy ngụm nước mà chẳng tiến bộ được thêm gì.

Sau khi Lục Hi Duệ tắm xong, bước ra ngoài với gương mặt đỏ bừng, Lục Cảnh Diệu thấy thế cầm lấy khăn tắm lau người cho cậu: "Mấy hôm nay có liên lạc với chị Dư Kiều của con không?"

Lục Hi Duệ lắc đầu: "Dạ không, có điều mấy ngày trước thì có, chị ấy bảo hôm nào rảnh sẽ dẫn con đến vẽ tranh ở công viên."

"Thật không có liên lạc?" Lục Cảnh Diệu là cha cậu bé, dĩ nhiên có thể nhìn thấu tâm tư của con mình.

Lục Hi Duệ chột dạ cúi đầu: "... Chị ấy bảo ngày mai đến trường xem con đá bóng."

"Còn gì nữa không?"

"Dạ thật sự không còn gì nữa." Lục Hi Duệ nói với vẻ chắc chắn.

"Bảo dì giúp việc sấy tóc cho con đi, tối nay ngủ sớm, cha ra ngoài có chút việc." Lục Cảnh Diệu đưa chiếc khăn màu lam trả lại cho Lục Hi Duệ, sau đó đứng lên chuẩn bị đi thì chợt nhớ ra một chuyện, quay đầu nói: "Gần đây cô giáo mới của con không thể đến dạy, buổi tối con ở nhà đọc sách hay luyện đàn đi."

Lục Hi Duệ gật đầu, làm một động tác OK với Lục Cảnh Diệu, trên mặt chỉ còn thiếu mấy chữ 'Không thành vấn đề' nữa là đủ bộ.

Lục Cảnh Diệu khẽ hừ một tiếng, sau đó đi thay quần áo, đến lúc chọn cravat, trong đầu bỗng vang lên một câu: "Em thấy anh thắt cravat màu hồng rất hợp."

Lục Cảnh Diệu mím môi, sau đó mở ngăn kéo lấy ra chiếc cravat màu hồng duy nhất của mình.

***

Sau khi ăn cơm tối, Tần Dư Kiều bị Dương Nhân Nhân kéo đến tham gia cái gọi là 'cuộc gặp gỡ của các người phụ nữ', địa điểm tại biệt thự nhà cô hai của Lục Nguyên Đông.

Thật ra, Tần Dư Kiều cũng không phải bị Dương Nhân Nhân cưỡng chế kéo đi, dù sao thể hình của cô làm sao lại chịu thua Dương Nhân Nhân với chiều cao chỉ tầm 1m58 chứ? Nhưng vì người kéo tay cô là Dương Nhân Nhân, nên cô không thể trốn thoát.

Cuối cùng, Tần Dư Kiều chỉ còn cách gửi tin nhắn cho Lục Nguyên Đông, nhờ anh ta đến giải cứu, mang cô ra ngoài.

Kết quả thật bất ngờ, một Lục Nguyên Đông bình thường trả lời tin nhắn của cô còn nhanh hơn tên lửa, nay đợi mãi mà không thấy tin nhắn hồi đáp, Tần Dư Kiều dựa lưng vào xe, Dương Nhân Nhân tươi cười nói: "Bên kia ba người thiếu một, có Kiều Kiều nữa là chúng ta có thể cùng chơi rồi."

Phụ nữ nhà họ Lục ai cũng đều nhiệt tình, nhất là người cô thứ hai của Lục Nguyên Đông và Lục Hi Duệ - Lục Gia Anh. Khi Tần Dư Kiều và Dương Nhân Nhân vừa đến, người cô hai này liền đứng dậy kéo Tần Dư Kiều ngồi xuống chỗ của mình, nói: "Dư Kiều, cô đi vệ sinh một chút, cháu đánh hộ cô đi."

Tần Dư Kiều bỗng cảm thấy như ngồi xuống bàn chông: "Con không biết đánh..."

"Không sao, có thua thì Gia Anh trả." Người phụ nữ đối diện mỉm cười nói với Tần Dư Kiều.

Tần Dư Kiều gượng cười, cô không biết chơi mạt chược, đúng lúc này, một cô giúp việc chạy vào nói với giọng bản xứ của thành phố S: "Lão Lục đã đến."

Lão Lục chính là Lục Cảnh Diệu, anh ta đứng hàng thứ sáu trong nhà họ Lục, nên người giúp việc cũng theo thói quen mà gọi Lục Cảnh Diệu là lão Lục.

Khi Lục Cảnh Diệu bước vào, Dương Nhân Nhân không kiềm được mà lên tiếng: "Cảnh Diệu, sao hôm nay em lại rảnh rỗi đến đây? Hôm nay là họp mặt của hội phụ nữ, em đến đây làm gì?"

Lục Cảnh Diệu tươi cười rạng rỡ, anh vừa tháo khăn choàng cổ vừa nhìn lướt sang Tần Dư Kiều, cứ như không nhìn thấy cô, sau đó ngồi xuống một chiếc ghế trống, nói: "Chị hai bảo ở đây có chuyện vui, nên em đến đây góp vui thôi mà."

"Chị nói với em lúc nào?" Lục Cảnh Diệu vừa dứt lời, Lục Gia Anh liền xuất hiện, cô vừa đi vừa xoa xoa hai bàn tay, cười nói: "Chị bảo em đưa Hi Duệ đến đây, chứ không bảo em đến đây một mình."

"Ngày mai Hi Duệ phải thi đấu đá bóng, nên em cho thằng nhóc ngủ sớm một chút." Lục Cảnh Diệu cười nói, sau khi giải thích với Lục Gia Anh xong liền nhìn về phía Tần Dư Kiều với vẻ bất ngờ: "Thật trùng hợp, không ngờ lại gặp Tần tiểu thư ở đây."

Tần Dư Kiều ngẩng đầu nhìn Lục Cảnh Diệu, cô thực cảm thấy nụ cười trên gương mặt Lục Cảnh Diệu thật chói mắt, thậm chí còn rực rỡ hơn cả chùm đèn trên cao.



Chương này chưa chỉnh lỗi, nên chắc sẽ có nhiều sai sót, mong các bạn thông cảm.
Trưa mình sẽ chỉnh lại hoàn chỉnh hơn.

Bình luận

Hí hí, thích quá đi! Thích anh cà vạt hồng quá đi ^^  Đăng lúc 25-6-2013 01:33 PM
"Bảo dì giúp việc sấy tóc cho con đi, tốt nay ngủ sớm..." => tối nay  Đăng lúc 24-6-2013 11:21 PM
hàng về rồi.... chương rõ dài, thảo nào mà cô Na ngâm thấy sợ =))))))))))  Đăng lúc 24-6-2013 04:30 PM
cô Pim chưa onl nên chữ coming soon vẫn còn =))  Đăng lúc 24-6-2013 10:01 AM
Hôm qua tớ chờ truyện suốt mà ko chờ nổi đành đi ngủ T.T (mà vẫn chưa bỏ chữ coming soon sao ^^!)  Đăng lúc 24-6-2013 08:38 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 24-6-2013 07:49:14 Từ di động | Xem tất
Ưm! Sao cứ cảm thấy anh Lục cha đang đẩy nhanh tốc độ ấy nhỉ? Muốn HD có mẹ lắm rồi đây, hắc hắc. Nhưng cũng cảm thấy anh cứ gần gần xa xa, bóng bóng gió gió, úp úp mở mở như thế chả biết KK có hiểu không nữa a.
Sao KK có thể quên chồng con được nhỉ? Chị bị cái gì? Tai nạn giao thông mất đi trí nhớ hay là bị kích động mà trí não tự loại bọ đoạn ký ức này? Thắc mắc, tò mò qúa luôn ý.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 24-6-2013 08:35:12 | Xem tất
Rốt cuộc là tại sao mà chị Kiều lại mất hết trí nhớ về hai cha con thế. Tò mò quá đi!
Cũng thắc mắc tại sao anh Cảnh Diệu để mất 6 năm , khi nhìn thấy chị Kiều về nước mới rục rịch công cuộc tìm lại mẹ cho con trai ? Tại sao?
Mong chờ mòn mỏi
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

 Tác giả| Đăng lúc 24-6-2013 17:29:17 | Xem tất
Dạ, đã có chương 16 rồi nhé cả nhà, hôm qua mình out sớm nên ko kịp dập tít cho bạn Hina tung hàng .

Hôm nay mạn phép lên cúi đầu xin lỗi vì hôm qua hơi trễ hẹn .

Tình hình là lịch post truyện trong tuần này sẽ là cách 1 ngày 1 chương . Đôi khi có việc gì muộn hơn sẽ là 2 ngày, nhưng chúng mình sẽ cố gắng ra truyện sớm .

Bình luận

Đạp cái zề!Lâu lâu mới com 1 cái,đã ko rết thì chớ lại còn đạp ! Lột da ăn thịt giờ !  Đăng lúc 24-6-2013 07:38 PM
chương nì bé Duệ xuất hiện ít quá, yêu nhất là bé cứ mặc áo khoác cả tuần luôn chứ  Đăng lúc 24-6-2013 06:39 PM
:) cách ngày lại được gặp bé Hi Duệ rồi :v  Đăng lúc 24-6-2013 05:33 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 24-6-2013 18:46:16 | Xem tất
Càng ngày càng thích anh LCD nhà ta rồi , ngày họp mặt phụ nữ cũng ráng vác mặt tới nữa , thiệt là " được lúc nào hay lúc đó" phải gặp mặt chi Kiều mới chịu được.

Vậy sao trong 6 năm qua không đi tìm chị đi trời, đợi lúc người ta sắp là cháu dâu mới chịu tấn công là sao ?????????????

Mau mau nhớ lại dùm em cái nha chị Kiều yêu vấu
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 24-6-2013 21:09:06 | Xem tất
Chị Kiều bị vẻ đẹp chói mắt của anh Diệu làm cho ngơ ngẩn rồi, chị đúng là sắc nữ, hình như người đàn ông nào liên quan đến chị cũng đều rực rỡ, chị có phước thật đấy.
Anh Diệu sau nhiều ngày thấy chị im hơi lặng tiếng nên anh quyết định phản công, việc anh xuất hiện lộ liễu như vậy không biết có ai nhận thấy ý đồ của anh không?
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách