Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: L2NT
Thu gọn cột thông tin

[Tiểu Thuyết - Hiện Đại] Đứa Trẻ Đến Từ Tương Lai | Nhan Ngữ Hâm (DROP)

  [Lấy địa chỉ]
Đăng lúc 18-8-2013 12:05:02 | Xem tất
Hôm nay mới thấy được cái thớt này, cái poster dễ thương quá truyện nhìn hài quá
em nhảy hố đây rồi cmt sau lại cho ss {:440:}
ss ráng đừng drop nhá
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 18-8-2013 13:52:18 | Xem tất
Dạo này mình đang bấn mấy truyện có các em bé dễ thương quá.
Hôm qua vừa sụp hố "Kén cá chọn canh" có Tiểu Duệ xong
Hôm nay lại sụp tiếp hố của bé Duệ Duệ
Thanks nàng L2NT nha, truyện dễ thương, poster dễ thương, bé Duệ Duệ cũng dễ thương nữa.
Ta đành cam tâm tình nguyện sụp hố nàng đào mà thôi
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 19-8-2013 14:44:39 | Xem tất
Nghề Vương Phi hết thì mẹ Cherry sẽ sang bên này đúng ko ? Hehe.
Mai có hàng chưa bạn?
Đợi lâu ơi là lâu nha ^^
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 22-8-2013 20:06:06 | Xem tất
mẹ Cherry ơi! chị dịch 1 chương mới đi mà, mong chờ quá rồi
Năn nỉ chị đấy!!!!!!
{:285:}
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 23-8-2013 15:43:52 | Xem tất
truyện hay quá sao lâu quá mà ko co chap mới vậy
m ngày nao cũng vào xem có chap mới chưa mà lần
nào cũng phải thất vọng rùi huhuhuh
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 24-8-2013 08:30:18 | Xem tất
Đọc văn án thấy hấp dẫn rồi, cảm ơn bạn đã edit, mình sẽ ủng hộ, chúc bạn sớm hoàn truyện.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 24-8-2013 11:12:06 | Xem tất
Nàng ơi, khi nào nàng tái xuất giang hồ thía?????
Nhớ nàng quá cơ, ngày nào cũng ngóng cũng trông nàng
Mà tại sao nàng vẫn bặt vô âm tín ????
Huhu, ta chìm trong hố này rồi, không ngoi lên được.
Nàng mau quay lại và vớt ta lên nhé, nhé, nhé
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 20-9-2013 21:18:29 | Xem tất
Đào mộ ^^
Mong ngóng bạn này quay lại ghê.
Truyện vừa nhẹ nhàng vừa hài hước, không tiểu bạch, ko ngây ngơ, ko có gì quá đà =))
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Đăng lúc 3-10-2013 08:36:34 | Xem tất
Òa, chủ thớt đã về chưa nhỉ?
Truyện này tìm convert cũng hem thấy nha, cơ mà mình cũng ngại đọc convert lắm :(.
Bao giờ truyện được tiếp tục hử bạn :(
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

 Tác giả| Đăng lúc 23-10-2013 15:57:41 | Xem tất
Aizz, thành thật xin lỗi các nàng nhé, nay tớ mới sờ tới bộ này được
Hi vọng với tiến độ 1c/ ngày như bây giờ, sau 43 ngày nữa mình sẽ hoàn thành xong
Nàng nào quên mất diễn biến truyện, mời đọc lại những chương trước nhé

Chương 6: Phát hiện


Hạ An Nhiên ôm đứa bé đi chầm chậm trên hành lang khu nhà mình. Nhà cô là căn hộ số 701 tòa nhà A thuộc tiểu khu Cầu Vồng trong thành phố C, đến mùa hè, toàn bộ tường bao quanh tiểu khu đều được quét vôi lại một lần, nên khi nhìn từ ngoài vào, trông có vẻ còn mới. Nhưng khu nhà ở này được xây từ lâu, bên trong đã cũ kĩ nhiều.

Loại nhà xây từ lâu này không có thang máy, đèn cảm ứng thường chậm nửa nhịp, lối rẽ hay bị người ta đổ vài đống đồ linh tinh, chỉ hơi bất cẩn một chút sẽ vấp ngã ngay.

Duệ Duệ tựa vào vai cô ngủ theo thói quen, khi Tô Mộc Thần kiêu ngạo mở cửa chiếc xe Lamborghini của mình rồi lái rời đi, có lẽ hắn cảm thấy rất vui, đôi môi mỏng dương cao. Còn Duệ Duệ ngồi trên taxi luôn miệng hỏi vì sao ba không về cùng mình, sau một lúc ép buộc, cuối cùng cũng ngủ. Đứa trẻ này tuy còn nhỏ mà rất hiểu chuyện, sau khi ngủ lại có vẻ im lặng hơn.

Nhưng đi một đôi giày cao 5 phân ôm một đứa trẻ leo cầu thang, là việc vô cùng tốn sức, cảm giác như đôi chân không phải của mình nữa vậy. Vật vã mãi mới lên đến tầng 7, cuối cùng Hạ An Nhiên đã có cảm giác thắng lợi tựa như cuộc trường chinh của Hồng quân Liên Xô thành công rực rỡ.

Khi mở cửa, Hạ An Nhiên không dám đi vào ngay, tuy hiện giờ, mẹ cô, bà Hạ Lí Kim Hoa phần lớn sẽ nằm trên giường xem Tivi, nhưng cũng không thể chắc bà không xuất hiện ở trong phòng khách được.
Hạ An Nhiên khẽ đẩy cửa, nhìn phòng khách không có ai mới dám ôm đứa bé bước vào.

"Hạ An Nhiên, đi giờ mới về à?!"

Hạ An Nhiên vừa bước chân vào cửa, bỗng một giọng nói chất vấn truyền ra từ phòng bố mẹ cô.

Hạ An Nhiên đứng hình, lạnh toát sống lưng.

Tốt quá, mẹ cô không ra khỏi phòng. Thật may mắn.

"Vâng."

Cô vội vàng cởi giày quăng xuống đất, sau đó ôm Duệ Duệ tới phòng mình.

"Con bé kia, hôm nay tôi mới lau nhà xong đấy!"

Tiếng mắng truyền ra từ trong phòng, đã đẩy nhanh hành động của Hạ An Nhiên.

Đặt Duệ Duệ lên giường, Hạ An Nhiên bật điều hòa, sau đó ra khỏi phòng, thuận tay khép cửa lại.

"Mẹ, có gì ăn không?"

Hạ An Nhiên đẩy cửa phòng của cha mẹ mình. Bà Hạ Lí Kim Hoa và Ông Hạ đang nằm trên giường, xem bộ phim truyền hình mới nhất: “Cùng ngắm Mưa sấm chớp”, à nhầm, là “Cùng ngắm Mưa sao băng”[1].

"Về muộn vậy mà vẫn chưa ăn cơm à? !" Bà Hạ Lí Kim Hoa cằn nhằn theo thói quen, sau đó mới dịu giọng, "Đồng chí Hạ để phần cơm đấy, ăn xong nhớ rửa bát sạch sẽ đi."

Hạ An Nhiên vâng dạ, tặng cho cha một ánh mắt cảm kích. Không phải cô chưa ăn tối, nhưng đối diện với người đàn ông có ánh mắt “Cô có âm mưu gì thì nói thẳng ra” ấy, cho dù ăn nhưng cũng chẳng nuốt nổi. Hơn nữa “cắn người miệng mềm”[2], tội gì cô phải chuốc khổ vào thân.

"À, Hạ phu nhân, bộ phim này mẹ thấy thế nào?!"

Hạ An Nhiên nhìn bộ dạng buồn ngủ của cha mình, buột miệng hỏi. Vốn dĩ xem phim tình cảm là chuyện chẳng có gì sai, nhưng bộ phim này được cư dân mạng đánh giá xem đến mất hồn, khiến cô bây giờ vẫn chưa dám xem.

"Ồ, lúc chọn diễn viên nam nhìn cũng khá, nhưng bây giờ lại thấy xấu vô cùng."

Bà Hạ vẻ mặt bình tĩnh.

"Vậy sao mẹ còn muốn xem?"

"Đã tồn tại thì sẽ hợp lý, không nên để ý những quy tắc ngầm."

Hạ An Nhiên há hốc mồm khi nghe câu nhận xét của mẹ mình, quả nhiên mẹ rất xứng đáng là vị khán giả trung thành với tài quan sát siêu độ của mình, lý luận vô cùng logic .

Dưới chính sách độc đoán không được tự do chọn lựa kênh truyền hình của mẹ mình, cô liếc mắt thông cảm với cha một cái, sau đó vui vẻ chạy vào bếp ăn luôn cả bữa tối và bữa khuya.

"Hạ An Nhiên, cả ngày nay con lêu lổng ở đâu?!"

Cái gì nhiều cũng không tốt, cả tiết mục quảng cáo cũng nhiều hơn. Đến chương trình quảng cáo, phu nhân Hạ cũng theo ra ngoài, nhìn con gái mình đang ngồi ăn cơm, bà mở tủ lạnh lấy một miếng dưa hấu, sau đó ngồi vào bàn vừa ăn vừa hỏi.

"À, con đi làm về muộn ."

Hạ An Nhiên ăn ngấu nghiến, thuận miệng bịa ra lý do. Hiện giờ không thể nói với mẹ cô rằng, bởi vì con nhặt được một đứa trẻ gọi mình là “Mẹ” trên đường, tiện thể đến bệnh viện xét nghiệm ADN được... .
Nếu cô nói như thế, phu nhân Hạ sẽ suy sụp mất.

"Hạ An Nhiên, cuối tuần này con có rảnh không? !"

"Gì chứ? ! Lại xem mặt sao, con không đi đâu."

Hạ An Nhiên khinh thường, đây không phải là lần đầu tiên. Khi cô học đại học, lúc nào cũng nói cô phải học hành tử tế, không cần yêu đương làm gì. Nhưng sau khi cô tốt nghiệp, dường như thay đổi thái độ hoàn toàn, nào là chuẩn bị tiệc thân mật, gặp hết người này đến người khác.

Cô mới hai mươi mốt tuổi, có bằng cấp chính quy, công việc cũng đã tạm thời ổn định. Thế mà giờ lại bị người khác cho rằng mình là món hàng kém chất lượng, “lỗ vốn bán đại hạ giá” sao?!

Bà Hạ thở dài hai cái, không còn tâm trạng ăn dưa hấu nữa, nghiêm mặt cảnh cáo con gái.

"Dù sao cuối tuần con cũng phải bố trí thời gian, đi cùng với dì một chuyến. Con biết tính dì rồi đấy, mẹ không chịu nổi lúc nào cũng phải nghe dì lảm nhảm bên tai nữa đâu!"

Hạ An Nhiên nghĩ đến dì, bỗng rùng mình một cái. Nhắc tới những người cô không đối phó được, đầu tiên là tên tiểu quỷ đang nằm ngủ ngon trên giường của cô, người còn lại chính là dì cô. Dì nhiệt tình quá mức, sự nhiệt tình ấy dần chuyển sang trạng thái say mê làm bà mối cho những người thân cận, khiến người khác trở tay không kịp, ví dụ như anh bạn sáu năm đi lính vẫn chưa được thăng cấp kia…
Hạ An Nhiên nghĩ tới việc xảy ra vào cuối tuần này, cô bất lực day trán. Cô thực sự vẫn chưa vội, ấy thế mà những người khác lại không nghĩ vậy.

“Con biết rồi ạ…” Cô lẩm bẩm, sau đó bê bát cơm mình ăn vào bếp chuẩn bị rửa.

“Đúng rồi, mẹ ơi…” Hạ An Nhiên nghĩ một lúc, rồi thò mặt ra ngoài. Bà Hạ đang cầm miếng dưa hấu ăn dở chuẩn bị về phòng, nghe thấy ngừng bước, không quay đầu lại nhưng vẫn “làm bộ” lên tiếng.

“Có việc khởi tấu, không việc bãi triều.”

Bà Hạ dạo gần đây đang xem mấy bộ phim cổ trang, học điệu bộ của người xưa.

“Mẹ, nếu có ngày con dẫn về một đứa trẻ thì sao ạ?

Hạ An Nhiên dè dặt hỏi, dựa vào tình trạng này, có khả năng Duệ Duệ sẽ ở với cô vài ngày đến khi có kết quả xét nghiệm. Nhưng cô không thể ngày nào cũng dắt theo một đứa trẻ ra khỏi nhà từ sáng sớm, tối muộn mới đưa nó về một cách bí mật không để ai biết được. Việc này vô cùng khó khăn. Mọi chuyện đều có ngộ nhỡ, chẳng may không cẩn thận để gia đình biết được…

“Không phải con hợp pháp, giết không tha.”

Tuy bà Hạ trông có vẻ là người thức thời, nhưng trong tư tưởng bảo thủ đến chết của mẹ cô chỉ có thể cho phép cùng lắm là ‘lên xe trước mua vé sau’ mà thôi. Còn đối với việc chưa kết hôn mà đã có con, tuyệt nhiên phải giết chết. Quả nhiên chẳng cần hỏi cũng đã biết trước câu trả lời.

Tắm xong, lúc vào phòng mình, Hạ An Nhiên nhìn thấy Duệ Duệ vẫn nằm ngủ ngon lành, nhưng tấm chăn bông được đắp gọn gàng lúc trước đã bị hất tung ra, để hở chiếc bụng tròn tròn.

Hạ An Nhiên kéo cao quần bé Duệ qua rốn, sau đó chỉnh lại chăn bông. Nằm ngủ kiểu này sẽ bị cảm lạnh mất. Duệ Duệ nghiêng đầu ngủ, đôi môi nhỏ nhắn hơi chu lên. Trẻ con tầm tuổi này đều có một đặc tính, nếu ai xấu tính cho ngón tay vào cái miệng chu lên kia, chúng sẽ ngậm lấy mà mút chùn chụt. Dĩ nhiên Hạ An Nhiên không hề có ý nghĩ này. Cô trèo lên giường, nằm sát vào Duệ Duệ, phòng khi đêm ngủ nó lại đạp tung chăn ra. Duệ Duệ lẩm bẩm vài tiếng, vùi mặt xuống dưới, sau đó trở mình, thuận tiện giơ bàn tay béo mập mũm mĩm ôm lấy eo cô, chóp chép miệng một lúc rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Hạ An Nhiên liếc nhìn bàn tay bé nhỏ đang đặt trên eo mình. Vốn cô định ôm chiếc laptop đang đặt trên chiếc tủ đầu giường để gõ nốt bản thảo đang dang dở, nhưng tình hình này có lẽ không làm được nữa rồi.

Thôi bỏ đi! Thỉnh thoảng ngủ sớm cũng tốt!

Hạ An Nhiên cúi đầu nhìn đứa bé đang nằm trong lòng mình, cô đưa tay khẽ xoa đầu, sau đó nhéo hai má mập mạp một cái. Cảm giác này thật tuyệt!

Hạ An Nhiên khẽ bật cười, với tay tắt đèn, ôm Duệ Duệ điều chỉnh lại tư thế. Đứa bé này mũm mĩm đáng yêu, ôm thật là thích, trên người còn phảng phất mùi sữa rất dễ chịu. Dần dần mi mắt cô cũng sụp xuống…

Cuối cùng, Hạ An Nhiên ôm Duệ Duệ ngủ lúc nào không hay.

Lần thứ hai cô tỉnh dậy, vì bị một tiếng hét rất to đánh thức.

“Hạ An Nhiên, mau lăn ra đây cho mẹ!” Âm thanh long trời lở đất kia khiến cô sực tỉnh.

Hạ An Nhiên liếc nhìn di động, mới có bảy giờ thôi mà, chưa đến giờ cô phải dậy đi làm. Hơn nữa trước giờ mẹ cô muốn gọi cô dậy, cũng không luyện giọng từ sáng sớm như vậy. Hạ An Nhiên sờ khoảng trống bên cạnh mình, đột nhiên toát mồ hôi lạnh.

Đứa trẻ kia đâu mất rồi…

*********

[1] “Cùng ngắm Mưa sao băng” (Meteor Shower) – được coi là phiên bản BOF Trung Quốc, là bộ phim tiêu điểm của nửa cuối năm 2009 do đài truyền hình Hồ Nam sản xuất.

[2] Câu thành ngữ đầy đủ: “Cật nhân chủy nhuyễn, nã nhân thủ đoản” (Cắn người miệng mềm, bắt người ngắn tay) nghĩa là: Ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn
.

Bình luận

cảm ơn các nàng vẫn còn nhớ tới ta và bé Duệ Duệ đáng yêu *chấm nước mắt*  Đăng lúc 24-10-2013 02:08 PM
ôi hay quá :x  Đăng lúc 24-10-2013 10:07 AM
cực kỳ ủng hộ luôn ý, tớ chờ chap mới của truyện lâu lắm r, bjo lại đc đọc, thik qué :D  Đăng lúc 24-10-2013 08:07 AM
chủ hố đã cơm bách, ôi mừng rớt nước mắt  Đăng lúc 23-10-2013 08:01 PM
Hoan hô nàng đã quay lại, mình chờ mãi cơ >''<  Đăng lúc 23-10-2013 07:27 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách