Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: Kurt
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Cổ Đại] Thú Phi | Chu Ngọc (DROP)

  [Lấy địa chỉ]
101#
 Tác giả| Đăng lúc 27-12-2012 21:24:34 | Xem tất
KIẾM XÈNG ĐÊ - BỔ SUNG GIẢI THƯỞNG




1.  50 K$D cho bạn nào đoán trúng đầu tiên và sớm nhất điều bất ngờ MDH sẽ giành cho các bạn ở chap 70. Nhanh chân lên nào. (Mềnh đang nợ Radio 800, nợ gêm 400, nợ tùm lum tà la nên chả có hơn =)).

(Cấm các thành viên MDH tham gia, cấm mod Pim tham gia).

2.  50 K$D : Chap sau có 1 nhân vật bị mất một phần thân thể, theo bạn là ai, bộ phận nào, mức độ tổn thương ra sao. Giành cho ai trả lời nhanh và đúng nhất. (và có nhân vật khác mất nhiều phần thân thể)

(Chú ý là cái dự đoán số 2 này không nhắc tới Thiên Cân Đính nhé, phân biệt với cái xì poi ^^)

(Cấm các thành viên MDH tham gia)


3. 100 K$D cho ai dành được tem (post bài, không phải ném dép bình luận dưới chap) chap 70, do bạn chich_bong tài trợ ^^.
Và nhớ là cái post đó sau khi giành tem phải được edit lại nghiêm chỉnh đúng luật kites (3 dòng trở lên) muộn nhất trong vòng 30'. Nếu không sẽ tính cho post tiếp theo ^^.


(Chỉ cấm mod Pim tham gia ^^)



Ps: Nếu chưa có người đóan ra câu 1 mình sẽ chưa post 70 =)) (đã đội mũ bảo hiểm sẵn sàng hứng gạch đá)

Bình luận

=))))))))))) em tham gia giành tem hura =))  Đăng lúc 27-12-2012 10:46 PM
được luôn :))  Đăng lúc 27-12-2012 10:11 PM
thế "người tình to xác của MDH" có được tham gia ko?? *chớp chớp*.... ;)  Đăng lúc 27-12-2012 10:11 PM
ôi tớ tham gia với :))  Đăng lúc 27-12-2012 09:53 PM
đúng =))  Đăng lúc 27-12-2012 09:43 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

102#
 Tác giả| Đăng lúc 27-12-2012 21:55:07 | Xem tất
Các bạn lưu ý với câu hỏi 2 :

Có 1 nhân vật bị mất 1 phần thân thể. Theo các bạn là ai, phần nào của thân thể, mức độ tổn thương ra sao?.

Phân biệt với cái xì poi bên page 35 nhé (mà mình cũng xóa cái xì poi rồi). Mình không nhắc gì tới Thiên Cân Đính đâu đới =))


Các bạn nghe đỡ hạ hỏa

Bình luận

cụ đi ngủ chưa cụ hỡi =))))))))))  Đăng lúc 27-12-2012 11:01 PM
Mình không nhắc gì tới Thiên Cân Đính đâu đới =)): chết =))  Đăng lúc 27-12-2012 10:00 PM
Ngất vs cụ roài........!!!  Đăng lúc 27-12-2012 10:00 PM
em chết mất vì Cụ =)))) Cứ vài phút Cụ lại tung chưởng thế này =)))  Đăng lúc 27-12-2012 09:56 PM
=))) chết với cụ, chúc cụ ngủ ngon =))  Đăng lúc 27-12-2012 09:56 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

103#
 Tác giả| Đăng lúc 27-12-2012 22:58:06 | Xem tất
Các bạn không chú ý ư? Chap 69 mình post sau 0 h, tức là post vào ngày 27/12/2012.

Trong khi tiến độ tối đa tụi mình đặt ra là 2 ngày/chap. (đó là cố gắng lắm lắm, e là sẽ có lúc không theo nỗi tiến độ này ấy).

Nhưng vì số người mong ngóng 70 nhiều quá, nên mình đang cân nhắc có nên post 70 luôn không ^^.

Nhưng lúc này mình đang mở 70 ra đọc và chỉnh lại lần chót =))

Và "điều bất ngờ" ở câu hỏi 1 của mình là dành cho tất cả các silent reader ^^.

Bình luận

Càng đọc mình lại càng thấy Độc Cô Tuyệt có tính cách và cách xử lý tình huống tự tin như Tề Mặc trong chuyện Đạo tình. Có ai cùng ý kiến với mình không   Đăng lúc 28-12-2012 10:31 AM
14 :">  Đăng lúc 28-12-2012 03:21 AM
:">  Đăng lúc 27-12-2012 11:21 PM
13  Đăng lúc 27-12-2012 11:21 PM
12  Đăng lúc 27-12-2012 11:21 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

104#
 Tác giả| Đăng lúc 27-12-2012 23:24:20 | Xem tất
Chương 70 : Thân phận thật sự


Edit : BW_mylove_SG

Beta : Kurt



Đưa lưng về phía lối ra, không dám nhìn Vân Khinh rời đi, Độc Cô Tuyệt nghe thấy một tiếng rầm nặng nề vang lên, Thiên Cân Đính đã đóng chặt. Hắn và Vân Khinh của hắn đã vĩnh viễn cách xa nhau, chỉ là một phiến đá lạnh, nhưng đã là hai cõi sinh tử mịt mờ, đời này rốt cuộc không còn được nhìn thấy người hắn yêu thương nữa.

Đáy mắt phút chốc đỏ bừng như máu, kiếm trong tay giơ lên, Độc Cô Tuyệt điên cuồng rống lên một tiếng, vô cùng tàn nhẫn hướng về phía kẻ địch cầm xích sắt trong tay kia đánh tới tấp, không quay đầu để xem lối ra kia đã bị phong bế ra sao, trong mắt chỉ có giết chóc và máu tươi, những kẻ này không phải là muốn liều chết trong hoàng lăng này sao, bây giờ hắn sẽ cho bọn chúng toại nguyện.

Bóng người bay lên, ánh kiếm lạnh lùng chém xuống, mỗi thế kiếm vung lên hạ xuống là một mạng người biến mất, vừa rồi còn diễu võ dương oai, nào là áo giáp sắt lạnh, nào là roi da xích sắt, mà giờ phút này khi Độc Cô Tuyệt điên cuồng xuống tay, tất cả chỉ như đậu hủ, không chịu nổi một kiếm.

Đáy mắt ngập màu đỏ rực dữ tợn, tràn đầy sát khí, máu đỏ tung bay như những giọt nước tung lên trong cơn mưa vẫn vũ, nơi Độc Cô Tuyệt đi qua, tất cả là những thi thể cụt tay cụt đầu, gần như không có lấy một khối thi thể nào còn toàn vẹn, máu chảy lênh láng trên mặt đất, mùi máu tươi lan tỏa khắp không gian.

Mặc Ngân, Mặc Chi, Mặc Ly không nhúng tay vào, bọn họ không dám sớ rớ lại gần, vì chưa từng thấy Độc Cô Tuyệt điên cuồng đến thế, lúc này đứng gần Độc Cô Tuyệt sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Một kiếm giáng xuống, chém đứt ngang sắt lạnh, sắt lạnh là báu vật, nhưng nhuyễn kiếm trong tay hắn lại là báu vật trong báu vật, chỉ thấy máu tươi bắn ra tung tóe, tên địch cuối cùng hoảng sợ trừng mắt giống như thấy ma quỷ dưới địa ngục, rồi ngã xuống.

“Vù vù.” Độc Cô Tuyệt thu nhuyễn kiếm đứng giữa dãy hành lang, đưa lưng về phía cánh cổng, không ngừng thở dốc, tấm lưng thẳng tắp, cao ngất như một bức tường sắt ấy chưa bao giờ khom lấy một lần, nhưng lúc này, từ phía sau nhìn lại sao lại cảm thấy tiêu điều đến vậy, lạnh lùng băng giá đến vậy.

Tĩnh lặng, hoàn toàn tĩnh lặng, Mặc Ngân khép hờ mắt, không thể đang tâm nhìn Độc Cô Tuyệt kiên cường đứng đó, xoay qua nhìn Thiên Cân Đính đã kéo xuống, khiến cánh cổng nặng nề kia khép chặt không một khe hở. Tâm trạng của Vương gia bọn họ lúc này, bọn họ hiểu.

“Vương gia.” Mặc Ngân quay đầu nhìn cánh cổng, trong khoảnh khắc trợn tròn mắt, không dám tin, vô cùng khiếp sợ thì thào kêu lên.

Độc Cô Tuyệt mắt điếc tai ngơ, năm ngón tay nắm thật chặt nhuyễn kiếm trong tay, cả người rét lạnh.

“Tuyệt, máu tanh quá.” Bốn chữ nhẹ nhàng thản nhiên, vang lên giữa không gian tĩnh lặng ấy, rất tao nhã, rất ôn hòa.

Cả người Độc Cô Tuyệt cứng đờ, giọng nói này, giọng nói này, đây là giọng của Vân Khinh mà.

Đột ngột xoay người lại, mái tóc đen dài cắt vụt qua không khí, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lấm tấm máu đỏ, nhưng chẳng khiến vẻ yêu diễm của hắn giảm sút một chút nào, ngược lại càng tăng thêm phần lạnh lùng ma mị.

Đập vào mắt, là một bóng người ngồi nghiêng nghiêng dựa vào cánh cổng lăng, một khuôn mặt ngay thẳng nhẹ nhàng, đang nhìn hắn cười rất dịu dàng. Người đó không phải Vân Khinh thì là ai, không phải là người mà ở giây phút sống chết cận kề hắn đã chấp nhận ly biệt mới vừa rồi thì là ai?

“Vì sao nàng ở trong này?” Lời nói lạnh như băng, đôi mắt tàn bạo, trong nháy mắt khuôn mặt lạnh lẽo của hắn trở nên hỗn loạn, lúc này hắn vô cùng tức giận, Độc Cô Tuyệt giận dữ hét lên với Vân Khinh.

Vân Khinh nhìn sắc mặt giận dữ của Độc Cô Tuyệt, khẽ khàng cười, khuôn mặt tràn ngập nét dịu dàng, nhẹ giọng nói: “Bên ngoài thời tiết không tốt, ta không thích.”

“Chết tiệt, ý nàng là sao?” Độc Cô Tuyệt giận dữ, chớp mắt một cái đã vọt tới bên cạnh Vân Khinh, vừa xốc vừa kéo Vân Khinh, gầm to lên. Hắn đã hết sức kiềm chế bản thân giành lấy cơ hội chạy thoát ra ngoài ấy để trao nó lại cho cô. Chết tiệt, nhưng tại sao cô không đi? Muốn chịu chết sao?

“Nhẹ chút, tóc đau.” Vân Khinh nhìn Độc Cô Tuyệt đang nổi giận, nét mặt chẳng có chút hoảng sợ nào, vô cùng mềm nhẹ thốt lên.

Độc Cô Tuyệt nghe vậy nhướng mày, nhìn lướt qua khắp người Vân Khinh, mới nhìn đã thấy ngay mái tóc dài đen huyền của cô, bởi vì cánh cổng rơi xuống quá nhanh, đã chặn ngay đuôi tóc của cô. “Chết tiệt.” Độc Cô Tuyệt biến sắc, một kiếm nhè nhẹ chém đứt phần đuôi tóc bị chặn dưới Thiên Cân Đính, trừng mắt nhìn Vân Khinh. Nếu động tác của Vân Khinh chậm một chút thôi, thì cánh cửa ấy ép xuống sẽ không phải là tóc của cô, mà là đầu của cô, nghĩ tới điểm này, cả người Độc Cô Tuyệt lửa giận lại bừng bừng nổi lên, gần như không thể áp chế được.

Giật giật đầu, Vân Khinh nhìn đôi mắt đầy lửa giận của Độc Cô Tuyệt, tay chậm rãi vuốt ve trên hai gò má cực kỳ yêu diễm của hắn, nhè nhẹ lau đi vết máu trên đó, vô cùng nhẹ nhàng, nói : “Thế giới bên ngoài rất đẹp, còn sống cũng rất tuyệt, nhưng nếu thế giới ấy, cuộc sống ấy không có chàng, thì đều trở nên vô nghĩa.”

Lời nói mềm nhẹ vang vọng bên tai Độc Cô Tuyệt, cực nhẹ, cực nhẹ, nhưng lại giống như tiếng sấm đánh bên tai, khiến tâm hồn hắn vô cùng chấn động.

Đôi mắt toàn màu đỏ kia, khí giận bừng bừng không thể áp chế được kia, trong nháy mắt đã tan biến hết, khuôn mặt vốn tái mét vì giận, lúc này như cầu vồng, đổi màu liên tục.

“Ngốc ngếch.” Gầm nhẹ một tiếng, Độc Cô Tuyệt giang rộng hai cánh tay ra, ôm chầm lấy Vân Khinh, hôn thật mạnh lên đôi môi đỏ mọng ngon lành kia, điên cuồng cắn xé, ra sức mút vào, xâm chiếm tất cả mọi ngóc ngách, cắn nát hết thảy mọi lý trí.

Vân Khinh từ từ nhắm mắt lại, hai tay dịu dàng ôm lấy Độc Cô Tuyệt, khóe mắt khẽ giương lên, vô cùng dịu dàng, cười hết sức hạnh phúc.

Máu tươi nhè nhẹ từ khóe miệng Vân Khinh chảy xuống, bám vào hơi thở triền miên hoà lẫn.

Mặc Chi, Mặc Ngân, Mặc Ly, ba người khẽ liếc mắt nhìn nhau, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, quay đầu không nhìn nữa. Bọn họ vốn không thể hiểu được vì sao vào thời khắc cuối cùng ấy, Vương gia nhà bọn họ lại buông bỏ cơ hội sống sót của chính mình để tặng cho cô gái đó, quả thực không thể hiểu nỗi.

Mà bây giờ, khi nhìn thấy Vân Khinh cũng từ bỏ cơ hội sống sót cuối cùng đó để lựa chọn ở lại làm bạn với Vương gia nhà bọn họ, những rung động trong lòng lúc này không thể dùng ngôn từ để diễn tả hết được, có lẽ bây giờ bọn họ đã có thể lý giải được rồi.

Không khí trong phổi gần như đã cạn kiệt, Độc Cô Tuyệt mới chịu buông Vân Khinh ra, nhìn trên đôi môi đỏ tươi có vết máu nhè nhẹ do chính mình cắn xé, Độc Cô Tuyệt ôm chặt Vân Khinh, bình tĩnh nhìn vào đôi mắt trong suốt, sáng trong của cô, khàn giọng nói: “Ta hối hận, ta không nên đưa nàng ra ngoài, nếu chết nàng cũng phải chết cùng ta, nàng chỉ có thể ở bên cạnh ta mà thôi.”

Giây phút đầu tiên sau khi tiễn Vân Khinh ra ngoài hắn đã hối hận, hắn chưa từng nghĩ sẽ để cô rời xa hắn, không bao giờ nghĩ tới. Nhưng tại thời khắc đó, hắn ngay cả nghĩ còn chưa nghĩ được gì đã hành động, cho nên hắn mới hối hận, cho nên hắn mới điên cuồng đến thế.

Vân Khinh nhìn ánh mắt bá đạo hung hãn của Độc Cô Tuyệt, không khỏi nhẹ nhàng cười nói: “Ta biết, cho nên ta đến với chàng.”

Độc Cô Tuyệt vừa nghe Vân Khinh nói như vậy, càng ôm chặt lấy Vân Khinh, kiếp này có thể gặp Vân Khinh, có thể cùng chết bên nhau, còn cầu gì hơn nữa.

Vân Khinh cảm nhận được tình ý của Độc Cô Tuyệt, tựa đầu vào ngực Độc Cô Tuyệt, khóe miệng tươi cười.

Xung quanh thật tĩnh lặng, nhưng lại trái ngược với không khí đặc quánh khiến người ta hít thở khó khăn lúc trước, lúc này ngập tràn cảm giác ấm áp, dịu dàng.

“Ha ha, ha ha, không thể giết chết Tần vương Độc Cô Hành, nhưng có thể giam giữ Dực vương Độc Cô Tuyệt, cũng không uổng phí công ta ẩn núp Tần quốc hơn mười năm.” Trong tĩnh lặng, một tiếng cười điên cuồng truyền tới.

Mặc Ngân nghe tiếng, hành động đầu tiên là xoay người vung lên một kiếm, hướng tới nơi phát ra âm thanh sau lưng mình đâm mạnh, đây chính là giọng của Đinh Danh.

Rắc, một tiếng gãy do sắt chạm vào đá chói tai vang lên, Mặc Ngân đâm một kiếm thẳng tắp trên tường đá xanh phía sau, cây kiếm không xuyên qua được tường, gãy làm hai nửa.

Mà Mặc Chi, Mặc Ly bên cạnh cũng phối hợp rất ăn ý, xoay người đánh ngay, tìm kiếm chỗ Đinh Danh ẩn nấp.

“Đừng lãng phí sức lực.” Độc Cô Tuyệt lạnh lùng nhìn lướt qua tường đá, mặt tường này vốn liền một dãy, trên vách tường có một chiếc lỗ nhỏ, giọng nói của Đinh Danh đúng là từ nơi đó truyền ra, âm thanh có thể truyền ra, nhưng người thì không thể chạm vào được.

“Không hổ là Dực vương nổi danh thiên hạ.” Tiếng cười đắc ý của Đinh Danh lại từ sau tường đá truyền ra.

“Có thể giết ngươi, so với giết Tần vương còn lời hơn nhiều, đây chính là có tâm trồng hoa hoa chẳng mọc, vô tâm cắm liễu liễu lên xanh ...” Xem ra tâm trạng tên Đinh Danh này rất tốt, lại còn thơ thẩn nữa chứ.

Mặc Ly nghe vậy, nhẹ nhàng di chuyển tới bên người Độc Cô Tuyệt, hạ thấp giọng nói: “Vương gia, nếu tên Đinh Danh này là kẻ thiết kế cơ quan trong lăng mộ thì nhất định sẽ có đường ra, chúng ta ...”

Độc Cô Tuyệt chỉ lạnh lùng lắc đầu, lời thốt ra rất chắc chắn: “Y không ra được.”

Độc Cô Tuyệt nói một câu còn không buồn hạ giọng, Đinh Danh nghe vậy hiểu ngay, vô cùng sảng khoái, cười ha ha: “Dực vương chính là Dực vương, chúng ta không nghĩ tới có thể trở về, lăng mộ này nếu có mật đạo, chỉ sợ ta còn chưa kịp ra thì Dực vương ngươi đã ra rồi, ta dám để đường lui sao.” Dứt lời, lại cười thật to.

Mặc Ngân, Mặc Chi, Mặc Ly ba người vừa nghe xong, sắc mặt càng thêm nặng nề, duy chỉ có Độc Cô Tuyệt ngay cả mí mắt cũng không thèm động, giống như đã biết từ lâu rồi. Vân Khinh hơi suy tư một chút, cũng đã hiểu rõ mọi việc. Tu kiến hoàng lăng là chuyện trọng đại cỡ nào, vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, có thể đặt cơ quan trong này đã bản lĩnh lắm rồi, làm gì còn cơ hội nào để chừa cho mình một đường ra nữa chứ. Không phải Đinh Danh không nghĩ tới đường để lui, mà là hắn không dám giữ đường lui.

Độc Cô Tuyệt đã sớm hiểu được điểm này, cho nên......

“Có Dực vương tiếng tăm lừng lẫy chôn cùng tại hạ, tại hạ ...”

“Ta không muốn nghe tiếng y nữa.” Lời nói kiêu ngạo của Đinh Danh còn chưa dứt, Vân Khinh đột nhiên lạnh lùng lên tiếng.

Độc Cô Tuyệt vốn không phải là người tính tình tốt đẹp cao thượng gì, cho dù có là hổ xuống đồng bằng cũng không cho phép chó khinh khi, huống chi một người luôn luôn đạm mạc như Vân Khinh còn phải chán ghét đến thế, trong tay hắn không biết từ khi nào đã cầm hòn đá nhỏ, lúc giọng Vân Khinh vừa hạ xuống, hòn đá đã đột nhiên bắn ra.

“A.” một tiếng hét thảm thiết vang lên, ngay sau đó giọng nói đáng ghét kia lập tức biến mất, không biết đã bị Độc Cô Tuyệt bắn trúng chỗ nào.

“Trước mặt Bổn vương, không tới phiên ngươi ngạo mạn.” Độc Cô Tuyệt lạnh lùng, ánh mắt cực kỳ tàn nhẫn thốt lên.

Mọi nơi đều tĩnh lặng, giọng nói của Đinh Danh đã không còn truyền đến.

“Ta không thích ở đây, chúng ta đến chỗ khác đi.” Tại đây mùi máu tươi tràn ngập khắp hành lang, Vân Khinh nhìn những thi thể không nguyên vẹn trước mắt, nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn Độc Cô Tuyệt.

Độc Cô Tuyệt nghe vậy không nói lời nào, ôm Vân Khinh, xoay người sải bước hướng về phía sâu trong hành lang bước đi, cho dù là phải chết giữa hoàng lăng này, cũng không thể để những thi thể này làm cho ô nhiễm bầu không khí của bọn họ.

Mặc Ngân, Mặc Ly, Mặc Chi cũng không nói một tiếng nào, đi theo phía sau Độc Cô Tuyệt, cứ vậy thẳng bước về phía trước. Chỉ cần Đinh Danh còn ở trong lăng mộ, bọn họ nhất định sẽ giết y, không kẻ nào đã đặt bẫy bọn họ mà còn có thể ung dung đứng một bên nhìn ngắm, cho dù là chết sớm hay muộn y cũng phải chết ở trong tay bọn họ, có thế thì mới thỏa được nỗi hận này.

Trong lăng mộ, Độc Cô Tuyệt, Vân Khinh nhanh chóng rời khỏi chỗ Thiên Cân Đính, hướng đến chỗ sâu nhất trong lăng mộ mà đi.


Mà bên ngoài lăng mộ, Độc Cô Hành và Sở Vân, tận mắt nhìn Vân Khinh mỉm cười biến mất ở ngay trước mắt bọn họ, không khỏi đồng loạt ngẩn người, trong nháy mắt nhảy dựng lên.

“Chết tiệt, Độc Cô Tuyệt, Độc Cô Tuyệt.” Độc Cô Hành đấm thật mạnh vào cánh cửa đóng kín ngoài lăng mộ, trên mặt là sự lo lắng và đau đớn tột cùng, trong nháy mắt hai mắt đã một màu đỏ rực.

Môi dưới của Sở Vân mất hẳn một mảng da, đang không ngừng tuôn máu, hiển nhiên là trong tình huống khẩn cấp vừa rồi y đã cắn nát môi mình tự lúc nào rồi. Lúc này y mờ mờ mịt mịt, quỳ trên mặt đất, liên tục đấm xuống mặt đất, cả người tràn ngập sát khí khiến người ta không thể tin vào mắt mình, con người lúc nào cũng đầy khí chất thư sinh nho nhã như Sở Vân lại có lúc sát khí bốc đến tận trời như này sao.

“Vương gia ...” Một tiếng gào tê tâm liệt phế, vang vọng khắp đất trời, tại nơi linh khí bức người như này, hồi âm không ngừng vang vọng lại.

“Không, không thể như vậy, quyết không thể để cho Độc Cô Tuyệt chết ở trong đó được, tuyệt đối không thể.” Hai tay không ngừng đấm vào cánh cửa đóng kín, Độc Cô Hành hai mắt đỏ bừng, trong mắt hiện lên một nét tàn nhẫn và kiên quyết tuyệt đối.

Bên trong hoàng lăng cái gì cũng không có, chỉ có một hồ sen chứa đầy nước bên cạnh tẩm cung mà trăm năm sau y sẽ an nghỉ. Trước mắt có thể dùng để uống, nhưng dù là một chút đồ ăn cũng không có, với tình trạng như vậy, con người chỉ có thể cầm cự được vài ngày là cùng.  

“Bệ hạ.” Bi phẫn qua đi, Sở Vân nhanh chóng trấn tĩnh và khôi phục lại tinh thần, lập tức mưu tính. Y biết bây giờ Độc Cô Tuyệt đang mắc kẹt ở bên trong, mọi sự đành phải dựa vào y ở ngoài này nghĩ cách, bên trong căn bản là không có cách nào có thể ra được.

Loại bỏ những gì ngoài khả năng một cách nhanh chóng, Sở Vân với vẻ mặt kiên quyết lẫn cố chấp nhìn Độc Cô Hành, nói: “Bệ hạ, vi thần muốn phá lăng.”

Độc Cô Hành lạnh lùng nhìn Sở Vân, trong khoảnh khắc không thể nhìn ra trên mặt Độc Cô Hành đang có cảm xúc gì.

Tên thị vệ thân cận của Độc Cô Hành, từ phía sau tịnh xá cũng chạy lại đây, vừa nghe Sở Vân nói như thế không khỏi biến sắc, run giọng nói: “Bệ hạ, chuyện này ... chuyện này không được ...”

Sở Vân không để ý tới phản ứng của tên thị vệ kia, bình tĩnh nhìn Độc Cô Hành. Phá lăng là một việc đại nghịch bất đạo, nếu định tội thì chính là trọng tội tru di cửu tộc. Nhưng giờ phút này y không thể nghĩ ra được biện pháp nào khác, hoàng lăng có thể tu kiến, có thể lại lần nữa xây dựng lại. Y triệu tập toàn bộ binh sĩ của Mặc Chi ra sức đào móc, cho dù hoàng lăng có chắc chắn cỡ nào cũng sẽ mở ra được một đường thoát. Nhìn chằm chằm vào Độc Cô Hành, Sở Vân chẳng hề có chút e sợ nào, bên trong là Vương gia nhà y, tuyệt đối quan trọng hơn so với một tòa hoàng lăng của Tần vương. Nếu Độc Cô Hành không cho phép thì cũng đừng trách y trở mặt, quân đội của Mặc Chi chỉ nghe Độc Cô Tuyệt, không nghe Tần vương, huống chi khi Vân Khinh tiến vào hoàng lăng đã hạ lệnh tất cả binh sĩ nơi này phải nghe lệnh y, lúc này y đang ở thế mạnh hơn, cho dù Độc Cô Hành muốn phản đối cũng không được.

Độc Cô Hành quay lại nhìn Sở Vân vốn vẫn đang vô cùng kiên trì nhìn mình, giơ tay tát Sở Vân một cái thật mạnh, khiến cả người Sở Vân lảo đảo về phía sau, gầm lên: “Còn không đi mau, chờ cái gì nữa.”

Lại tung một cước đá văng tên thị vệ thân tín, giận dữ gào thét: “Trong đó là đệ đệ của ta, đệ đệ ruột thịt của ta, tên chó chết nhà ngươi, con mẹ nó chứ, còn phải quan tâm hoàng lăng chó má gì đó nữa sao, kéo xuống, đánh chết cho ta.” Trong cơn giận đến cùng cực, ngay cả lời thô tục cũng thốt ra không hề cân nhắc.

Đồng thời vội vàng hét tiếp: “Mau, triệu tập bản vẽ, tìm xem nơi nào mỏng nhất, càng nhanh càng tốt, nhanh lên.”

“Tạ bệ hạ.” Sở Vân kích động nắm chặt tay, nhanh chóng quay sang đám binh lính liên tiếp truyền đạt mệnh lệnh.

Độc Cô Hành quay đầu nghiêm mặt nhìn cánh cổng lăng mộ đóng kín, trầm giọng nói: “Bên trong là đệ đệ của quả nhân, quả nhân còn phải nhờ ngươi tạ ơn ư.” Cậu em trai kiêu ngạo của y, ngay cả mạng sống của chính mình còn chưa kịp nghĩ đến, hành động đầu tiên là tống y ra ngoài. Y đã từng nguyện sẽ che chở cậu em trai này cả đời, vì cậu em trai vô cùng đáng tự hào ấy, thiên hạ này, sinh mệnh này y còn bỏ được, huống chi chỉ là một tòa lăng mộ.

Chỉ trong khoảnh khắc, phía trước hoàng lăng là một khung cảnh hỗn loạn, các loại mệnh lệnh truyền ra không ngớt, đại đội nhân mã lúc trước tập trung tại đây vốn vẫn đứng tĩnh lặng thật lâu trước hoàng lăng, lúc này lại lần nữa được điều động chạy tới chạy lui rối bù cả lên.


Mà lúc này bên trong hoàng lăng, Độc Cô Tuyệt dựa vào bản vẽ ghi lại trong trí nhớ của mình, tìm được cơ quan mật đạo, tránh khỏi cây cầu Sinh Tử kia, lần mò tiến vào trung tâm của lăng mộ, nơi có ao sen đặt bên cạnh tẩm cung của đế vương.

Võ công, binh pháp, cơ quan là ba thứ hắn am hiểu nhất trên đời. Cơ quan do Đinh Danh thiết kế tuy rằng tinh diệu, nhưng hắn chỉ cần xem bản vẽ, tinh tế tính toán suy ngẫm, nhắm mắt lại, từ từ nghiền ngẫm cũng có thể tìm ra phương pháp phá giải, bởi vậy cứ thẳng một đường mà đi, thật yên lặng, không có gì bất thường xảy ra cả, không giống thời điểm xông ra lúc trước, hầm hố oanh liệt.

Trong ao sen, tất cả các cây, hoa đều được chế tác từ ngọc lục bảo và ngọc trai, có bông thì nở bung ra phô bày hương sắc, có bông lại chỉ mới hàm nụ chúm chím ấp e, bên dưới mỗi bông hoa là hai lá sen xanh biếc bao bọc nâng niu, ngạo nghễ vươn trong làn nước. Nhìn qua giống y như một ao sen đang hồi nở rộ, có cảm giác như đâu đây còn phảng phất mùi sen đầu hạ, cảm giác rất chân thật.

Vân Khinh kéo Độc Cô Tuyệt ngồi ở thành ao, bàn tay trắng ngần nhẹ nhàng đưa vào làn nước trong veo, rồi vốc nước lên áp lên mặt Độc Cô Tuyệt, lau đi những vết máu dính trên mặt hắn.

Bọt nước dập dờn, chậm rãi lướt qua hai má Độc Cô Tuyệt, lướt qua đôi môi nhợt nhạt, theo cổ trượt xuống, những giọt nước trắng xóa rớt xuống bờ ao chế tác bằng bạch ngọc, vỡ vụn thành những hạt châu trong suốt.

Đôi tay mềm mại lướt qua hàng mi rậm, lướt qua đôi mắt đen thăm thẳm hút hồn người, lướt qua chiếc mũi cao thẳng, rồi xuống đến đôi môi tái nhợt mà nóng bỏng, Vân Khinh thấp giọng nói: “Cho tới bây giờ, chưa bao giờ tinh tế nhìn chàng đến vậy.”

“Nàng muốn thấy thế nào, thì sẽ là như vậy.” Độc Cô Tuyệt khàn giọng, bình tĩnh nhìn Vân Khinh.

Vân Khinh khẽ cười, nhẹ nhàng khẽ hôn lên môi Độc Cô Tuyệt, cười rất dịu dàng, nhìn Độc Cô Tuyệt khẽ gật đầu.

Trong khoảnh khắc, Độc Cô Tuyệt vừa ngạc nhiên vừa vui sướng, Vân Khinh đã khi nào chủ động hôn hắn đâu, mọi lần luôn là hắn bá đạo ôm lấy cô, tùy tiện hôn cô. Vân Khinh chủ động như thế, tất cả mọi sự dịu dàng như nước, tất cả mọi thâm tình tuyệt đối lúc này đều dành trọn cho hắn, hắn có thể cảm nhận được, cô là Vân Khinh của hắn, đã thật sự là Vân Khinh của hắn thật rồi.

Một tay giữ đầu Vân Khinh, kéo mặt cô lại gần, mũi chạm mũi, cổ họng Độc Cô Tuyệt không ngừng lên xuống, giọng nói khàn đặc: “Làm thê tử của ta, làm người phụ nữ của ta.” Hắn vẫn luôn mong muốn điều này, giây phút này lại càng muốn, hắn muốn cả tâm hồn lẫn thể xác của cô, tất cả đều là của hắn.

Vân Khinh bình tĩnh nhìn hai tròng mắt đen thẫm của Độc Cô Tuyệt, nơi đó phát ra những ánh sáng nóng bỏng, gần như có thể thiêu đốt cô, khóe miệng nhẹ nhàng mỉm cười, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Cuộc đời được mấy nỗi trăm năm, có thể có được một người mà nguyện sống chết bên nhau, một bước chẳng rời, là ông trời đã đối đãi với cô tốt lắm rồi. Là may mắn đến cỡ nào mà trong cuộc đời ngắn ngủi cô có thể gặp được, phải duyên phận nhường nào mới có thể trở thành người thân thuộc, cho dù chỉ còn lại mấy ngày, cũng đủ cảm thấy cuộc đời này không còn gì phải hối tiếc nữa.

Độc Cô Tuyệt thấy Vân Khinh khẽ nhắm mắt lại, một sự đồng ý không lời. Khoảnh khắc mừng phát điên, há miệng ra ngậm trọn môi Vân Khinh, cả người ngã về phía trước đè lên người Vân Khinh, khiến Vân Khinh ngã về phía sau.

Cách đó không xa, Mặc Chi, Mặc Ngân, Mặc Ly ba người thấy vậy, đồng loạt liếc nhìn nhau, không nói một lời chạy biến đi. Vương gia nhà bọn họ âu yếm Vương phi, bọn họ tránh đi là tốt nhất. Tuy rằng trong lòng chua xót không chịu nổi, hai người tuyệt thế thiên hạ như thế mà lại phải chôn thân ở chốn này, ông trời thật quá mức bất công.

Ba người còn chưa kịp đi xa, một tiếng động lớn đột nhiên từ phía sau vang lên, trong khoảnh khắc, ba người đồng loạt rút kiếm ra khỏi vỏ, xoay người hung hăng bay vọt lại xem xảy ra chuyện gì.

Không ngờ mới chạy được mấy bước, ba người đồng loạt dừng bước. Tuy rằng hoàn cảnh hiện tại rất khó làm cho người ta có thể cười, nhưng nhìn cảnh tượng trước mắt, ba người đồng thời cúi đầu, khóe miệng bắt đầu co giật.

Chỉ thấy trong ao sen, Độc Cô Tuyệt và Vân Khinh cả người ướt sũng, đang đỡ nhau đứng dậy. Chưa hết, trên đầu Độc Cô Tuyệt có một cánh sen màu hồng nhạt đang úp trên đó, màu hồng lóng lánh rất đẹp. Hai người mặt đối mặt đứng ở giữa ao, lặng im không ai lên tiếng. Nhưng từ góc nhìn của bọn họ, thì thấy rõ ràng sắc mặt của Vương gia nhà bọn họ còn đen hơn cả đít nồi cháy.

Vân Khinh đầu sũng nước, nhìn Độc Cô Tuyệt mặt mày đen thui, không khỏi buồn cười đưa tay gỡ cánh hoa sen trên tóc hắn, Độc Cô Tuyệt này, thật là......

Cô vừa rồi chỉ ngồi ghé trên thành ao, cả gần một nửa lưng hướng vào lòng ao, hắn lại đẩy cô ngã về phía sau ... Đây là lần đầu tiên Độc Cô Tuyệt hành động mà quên cân nhắc địa thế.

Độc Cô Tuyệt đen mặt nhìn khuôn mặt cười tươi như hoa của Vân Khinh, hung hăng cắn răng hừ một tiếng, vừa ôm thắt lưng của Vân Khinh định đưa cô đi lên, vừa đưa tay thô lỗ lau lau trán Vân Khinh, nước ao theo tóc chảy thành dòng xuống mắt cô.

“Ồ.” Từng ngón tay chà nhẹ qua trán Vân Khinh, Độc Cô Tuyệt đột nhiên ngẩn ra, nhìn trán của cô, dừng động tác lại, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc.

Lại lau hai giọt nước đang chảy xuống, Độc Cô Tuyệt như thấy cái gì đó rất kỳ lạ, hắn chà đi chà lại trên trán Vân Khinh.

Vân Khinh biết Độc Cô Tuyệt đã thấy gì, cũng không né tránh, chỉ từ từ nhắm hai mắt lại, để mặc Độc Cô Tuyệt chà lau trên trán mình.

Một đóa hoa anh đào, là một cái bớt hình hoa anh đào chậm rãi hiện ra trước mắt Độc Cô Tuyệt, dung nhan tuyệt sắc, đóa anh đào trên trán lại càng làm bừng sáng khuôn mặt cô, Vân Khinh giống như một nàng tiên nhẹ nhàng, tao nhã, đẹp đến xuất trần.

“Hoa anh đào?” Độc Cô Tuyệt nhìn đóa hoa anh đào trên trán Vân Khinh, trong mắt kinh ngạc lẫn hâm mộ, khẽ khàng chạm vào đóa hoa anh đào kia, Độc Cô Tuyệt khàn khàn giọng nói: “Đẹp như thế, vì sao lại phải che giấu.” Cúi đầu hôn lên cái bớt anh đào của cô.

Vân Khinh không mở mắt, chỉ cười cười, nhưng trong nụ cười đó lại ẩn chứa một cảm xúc mờ mịt không rõ là gì.

Độc Cô Tuyệt nhìn nụ cười xa lạ ấy của Vân Khinh, không khỏi nhíu nhíu mày, kiểu cười này hắn không thích.

“Đừng cười như vậy.” Độc Cô Tuyệt rất không hài lòng.

Vân Khinh nghe vậy mở mắt ra, nhìn thấy Độc Cô Tuyệt đang cau mày nhìn cô, bất giác khẽ nở nụ cười, gật gật đầu.

Độc Cô Tuyệt thấy vậy đưa tay ôm ngang eo Vân Khinh, định bước lên bờ. Không ngờ cổ tay lại chạm phải Phượng Ngâm Tiêu Vĩ mà Vân Khinh vẫn mang ở bên hông, một ánh sáng chợt lóe lên trong đầu. Độc Cô Tuyệt khựng bước, cúi đầu nhìn Vân Khinh.

Trên trán có bớt hình hoa anh đào, là thiên tài âm công, mất tích lúc còn nhỏ, dung nhan tuyệt sắc, hoàng tộc Tề quốc và Đinh gia - thế gia âm công hàng đầu vẫn âm thầm tìm kiếm người mang những đặc thù này, không sai một ly.

“Đinh Đinh?” Độc Cô Tuyệt cúi đầu nhìn Vân Khinh, đột nhiên khẽ kêu lên.

Đinh Đinh? Đứng ở cách đó không xa, Mặc Ngân hơi ngẩn người, y là người chuyên đi thu thập tin tức tình báo, vừa nghe Độc Cô Tuyệt nhắc tới tên này, y đã nghĩ ra ngay. Năm đó, Đinh gia ở Tề quốc lạc mất một thiên tài âm công, cô gái mà hoàng thái tử Tề quốc vẫn âm thầm tìm kiếm, lẽ nào là Vân Khinh?


Hết chương 70



Mong các bạn khi comment ủng hộ hãy làm đúng luật kites. Comment từ 3 dòng trở lên, tránh để mod nhắc nhở tụi mình nhé, cảm ơn ^^. Nếu sau chap này mà nhiều cmt sai luật quá tụi mình sẽ chậm tiến độ post lại.

Đây là "điều bất ngờ" MDH dành cho tất cả các tàu ngầm. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ =)).

Các bạn đã thấy đáp án cho câu hỏi số 2 chưa ^^. Thế nên mình mới nói, chưa chắc đọc truyện rồi đã đoán trúng mà =)).

Bình luận

trời ạ đang đoạn gay cấn mà lại hjxx mong quá đi ah không biết có kịp cứu Độc Cô Hành không nữa mà độc cô tuyệt bị thương như vậy không biết có sao không   Đăng lúc 31-1-2013 01:59 PM
cụ ơi! tôi ko thấy chap 71, vừa từ TT bay wa đây, sao lại ẩn thế này ....... đập đầu chết mất!!!!!!!  Đăng lúc 29-12-2012 09:26 PM
tất cả n~ bài dưới 3 dòng, k dấu,ký tự lặp lại, ngôn ngữ teen - chat, cố ý xuống dòng... sẽ bị xóa. Chap 71 vẫn ẩn. N~ bạn đó sẽ k đọc đc   Đăng lúc 29-12-2012 09:08 AM
tất cả những bài viết dưới 3 dòng, dùng ký tự lặp lại, ngôn ngữ teen - chat, cố ý xuống dòng ... sẽ bị xóa. Chap 71 vẫn ẩn, n~ bạn bị xóa bài k đọc được   Đăng lúc 29-12-2012 09:06 AM
tôi nhắc nhở k cũng gần 100, choáng  Đăng lúc 28-12-2012 07:36 PM

Rate

Số người tham gia 3Sức gió +13 Thu lại Lý do
icevy + 3 Ủng hộ 1 cái!
Chich_bong + 5 Ủng hộ 1 cái!
Pim + 5 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

105#
 Tác giả| Đăng lúc 27-12-2012 23:39:10 | Xem tất
pia203 gửi lúc 27-12-2012 23:36
cảm ơn bạn đã edit truyện này.                                            mình cảm thấy tr ...


Như cái PS dưới chap 70. nếu nhiều cmt vi phạm rule : post dưới 3 dòng, tụi mình sẽ giảm tiến độ truyện. Dù sao cũng đang rất mệt với công việc cuối năm rồi, kiếm được cớ nào để giảm tiến độ lại thì mừng cái cớ đó thôi  {:2_33:} . Các bạn nói mình chảnh chẹ khó chịu gì đó cũng được. Nhưng quả thật thú phi gây áp lực khá lớn cho tụi mình.

Nên các bạn hãy edit lại, và làm đúng luật kites nhé.

Tất cả cmt dưới 3 dòng mình sẽ nhờ mod xóa hết.

Bình luận

xD cụ xD cụ đi ngủ tu dưỡng nhan sắc đi, xem mai nhà mềnh tăng bao nhiêu page =)))))))))  Đăng lúc 27-12-2012 11:49 PM
uhm , uhm , mình rất là bé ngoan luôn luôn tuân thủ luật nên thưởng y ^^ mới có 2 tháng ẩn cư thôi mà sao nhiều cái lạ quá nhỉ  Đăng lúc 27-12-2012 11:41 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

106#
 Tác giả| Đăng lúc 28-12-2012 00:59:12 | Xem tất
Thôi, tối nay vui vậy đủ rồi ^^.

Mình đi ngủ, chuẩn bị cho 1 ngày chạy vắt giò lên cổ. Haizzz. Bị cách ly 8 ngày mới được ra khỏi nhà. Giờ ra khỏi nhà lại bận túi bụi hết cả lên. Cũng chẳng có thời gian để mà beta thú phi nữa.

Ong bảo được nghỉ lễ 4 ngày sẽ cố gắng làm bù hàng. Còn mình chỉ được nghỉ duy nhất ngày Tết Tây nên muốn bù cũng chẳng được. Nên sắp tới tiến độ có thể cũng không bảo đảm được 2 ngày/chap. Khi đó cũng mong các bạn thông cảm.

Chúc mọi người ngủ ngon.

Giao cho cô Kim canh nhà nhá =)). Nhắc nhở các bạn làm sai luật hộ tôi. Sáng mai tôi sẽ tổng kết số post sai luật rồi đi báo móp xóa ^^. 9mare cô luôn.

Bình luận

ừa, thực ra tôi báo 1 mớ rồi  Đăng lúc 28-12-2012 03:22 PM
cụ ơi bạn nào làm sai em báo cáo lun nha, đang lội page xem bạn nào chưa edit ==  Đăng lúc 28-12-2012 02:26 PM
trời ơi remind nó báo em chóng cả mặt  Đăng lúc 28-12-2012 08:54 AM
Sáng ngủ dậy cô sẽ sập luôn nick kites vì số tin nhắn mới mất thôi Cút Cút ơi :D  Đăng lúc 28-12-2012 08:38 AM
:)))) các cô không những tập kết tàu ngầm thành một hạm đội mà còn giúp Kites tăng dân số chóng mắt trong vài h, sợ hãi vô cùng =))))))))))  Đăng lúc 28-12-2012 08:36 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

107#
 Tác giả| Đăng lúc 28-12-2012 12:44:09 | Xem tất
THÔNG BÁO


Tất cả các comment dưới 3 dòng, không dấu, cố tình thêm ký tự lặp lại, ngôn ngữ teen - chat đã được nhắc nhở sau 3 giờ mà không edit, mình sẽ report mod báo spam, nhờ mod xóa bài.

những bạn bị xóa bài, chap sau nếu mình lại "ẩn bài" nữa thì các bạn bị xóa bài sẽ không đọc được.

Nên các bạn lưu ý, làm đúng luật kites. Cảm ơn các bạn.

Hồi giờ MDH edit cũng không phải ít truyện nữa, nhưng chưa yêu cầu hay đòi hỏi bất cứ điều gì từ các bạn, ngoại trừ điều này.

Bình luận

xD cụ  Đăng lúc 28-12-2012 03:44 PM
hơ hơ. Truyện này văn phong chưa ổn định. Tôi vẫn chưa vào guồng được. Vẫn còn thấy khớp với văn phong chị Ngọc nên chưa làm KB, vì còn phải chỉnh sủa  Đăng lúc 28-12-2012 03:36 PM
Tại Giày thích truyện này lâu lắm rồi, phải đeo bám tới cùng. bây giờ phải nắm quần cụ không buông =)))))))  Đăng lúc 28-12-2012 03:34 PM
cụ không làm kitesbook làm em thất nghiệp =))))))))))))))))  Đăng lúc 28-12-2012 02:15 PM
thêm 1 mem p59 1 dòng ko dấu nữa =))  Đăng lúc 28-12-2012 01:42 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

108#
 Tác giả| Đăng lúc 28-12-2012 18:05:51 | Xem tất
KẾT QUẢ ĐỐ VUI KIẾM XÈNG CHAP 70


Mình đang tăng ca, chắc phải 9h mới được về. (Hận 8 ngày cách ly đó thế không biết). Sợ tối về mệt quá quên mất.

Thôi để công bố cuộc thi đố vui có xèng tối hôm qua =))

Câu 1: điều bất ngờ MDH sẽ giành cho các bạn ở chap 70

Đáp án : ẩn bài, "điều bất ngờ dành cho tất cả các tàu ngầm".

Kết quả : Không ai trả lời đúng



Câu 2: Có 1 nhân vật bị mất một phần thân thể, theo bạn là ai, bộ phận nào, mức độ tổn thương ra sao.

Đáp án : Môi dưới của Sở Vân mất hẳn một mảng da, đang không ngừng tuôn máu, hiển nhiên là trong tình huống khẩn cấp vừa rồi y đã cắn nát môi mình tự lúc nào rồi

Kết quả : Không ai trả lời đúng


(Mình đã bảo các bạn phân biệt với cái spoil rồi, đã bảo mình không nhắc gì tới Thiên Cân Đính nữa rồi mà. Các bạn đã đọc bản edit chuối củ kia của tụi mình lẫn các bạn đã đọc convert lại quá chú trọng vào chi tiết "mái tóc Vân Khinh".)



Câu 3: dành được tem (post bài, không phải ném dép bình luận dưới chap) chap 70, do bạn chich_bong tài trợ ^^

Kết quả : Heybaby.

=> chich_bong mất 100 xèng, mềnh không mất gì =))

Bình luận

hế hế, cụ chả mất đồng nào, xèng của cụ thật khó kiếm =)))))))))))  Đăng lúc 28-12-2012 10:54 PM
ầy, liên quan quá, quả nhiên bất ngờ, chỉ chú ý tới couple chính mà ko chú ý đến a này ==" cơ mà ai bảo a í ko phải nhân vật chính =="  Đăng lúc 28-12-2012 07:56 PM
cụ chơi đểu kiểu đó, ai mà đoán cho ra chứ =)))  Đăng lúc 28-12-2012 07:46 PM
nên các sếp bên tôi cũng k cho nhân viên nghỉ t2. Tối 31/12/2012 tiệc tất niên cty nữa. Hận đời vô đối. Lỡ dỡ như thế thì đi đâu đc :((  Đăng lúc 28-12-2012 06:50 PM
nghỉ khỉ khô á. Các đơn vị và ngân hàng nhà nước làm cả t7, CN, t2, chỉ nghỉ mỗi 1/1. Tôi thì t7 làm sáng, CN nghỉ, t2 làm. Vì các đơn vị KH nước ngoài họ k nghỉ   Đăng lúc 28-12-2012 06:49 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

109#
 Tác giả| Đăng lúc 28-12-2012 23:45:26 | Xem tất
thuyminhlinh gửi lúc 28-12-2012 22:31
Nói thật lòng mọi người đừng buồn là mình còn chưa phân biệt được edit khác vớ ...


BETA


Đây là beta

http://kites.vn/forum.php?mod=re ... 316&pid=2608775

Và bản thú phi được edit mà MDH đang beta này chính là 1 bản edit LỞM KHỞM kinh dị.Nên nói thật beta truyện này chả khác gì edit cả.

Hơn nữa thú phi khó, thật sự khó. Nên mỗi chap thú phi các bạn đọc đây tụi mình phải mất ít nhất là 8h đồng hồ cho nó. Riêng chap 69 là 20h cộng lại của cả mình và Kim (chỉ beta đó). Nội mấy cái chú thích của truyện cũng ngốn cả đống thời gian.

Tụi mình đều là dân khối A hoặc kinh tế hoặc kỹ thuật, không ai theo nghiệp văn chương viết lách cả. Nên thực sự khi edit có muốn cũng không thể được như chị Lãnh Vân.

Đến bây giờ mình vẫn chưa bắt được mạch văn của Chu Ngọc, nên bản edit của mình còn khá nhiều sạn, câu cú chưa mạch lạc trơn tru, đọc vào cứ vấp vấp khó chịu sao đó. Vì vậy nên tụi mình chưa làm kitesbook (cho cô Giày thất nghiệp chơi :)) ), vì lần nào đọc lại cũng muốn sửa cả.

Bình luận

đen???? thỏ nghĩ gì thế ???  Đăng lúc 29-12-2012 08:28 AM
Thỏ suy kiểu gì mà đen tối hả =))))))))))  Đăng lúc 29-12-2012 03:41 AM
có cô đen tối thì có :))  Đăng lúc 29-12-2012 12:14 AM
để cái thông báo page 69 đen tối ghê gớm =))  Đăng lúc 29-12-2012 12:12 AM
cảm ơn bạn đã nhiệt tình  Đăng lúc 28-12-2012 11:58 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +4 Thu lại Lý do
Chich_bong + 4 Ủng hộ 1 cái!

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

110#
 Tác giả| Đăng lúc 29-12-2012 01:11:49 Từ di động | Xem tất
Haizzz. Nằm hoài không ngủ được lại lôi thú phi ra đọc lại từ đầu.
Nhơ hôì xưa khi mới đọc 3 chap đầu tiên cư ngỡ đây là một truyện bi. Ai dè đâu từ chap 4 Tuyệt ka xuất hiện cái không khí khác hản.
Khó đỡ cho ka quá đi.

On băng đt bất tiện ở chỗ là k ném cf được cũng không đọc được cf.

Làm sao để buồn ngủ đây :((

Ong MD đi ngủ ngay :))

Bình luận

để tối đếm cừu tiếp =))  Đăng lúc 29-12-2012 01:31 PM
đếm cừu ru cụ ngủ mà :))  Đăng lúc 29-12-2012 12:21 PM
từ hôm TP được lên sàn made by MDH đến giờ là 9 ngày, nhưng đã 5 chap rồi đó bạn ^^  Đăng lúc 29-12-2012 11:20 AM
em có thể hỏi một việc không ạ ... vậy là từ bây giờ trở đi một tuần nếu MDH rảnh rỗi thì sẽ post 3 cháp/ tuần phải không ạ...  Đăng lúc 29-12-2012 11:19 AM
Cho chi 1 xeng nha :))  Đăng lúc 29-12-2012 08:56 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách