Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Xem: 8076|Trả lời: 0
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

~♥ღ[KITES - XMas ấm áp cùng tôi] Noel nhớ... ~♥ღ - Hết hạn nhận bài]

   Đóng [Lấy địa chỉ]
Tác giả
Đăng lúc 16-12-2012 00:09:29 | Xem tất
em cũng đu theo một bài nào
Nick kites: kimnhung
Thuộc nhà: Gác Mái, Mít, Chun hâm, Min (giống mợ 2 ly)
Chủ đề bài: NHỮNG MÙA GIÁNG SINH ĐÃ QUA

Anh à!

Nhanh thật nhỉ, mới đó mà đã 10 năm rồi.

Em và anh, cả hai chúng ta đều không theo đạo nhưng mà ngay từ năm đầu tiên biết nhau đã háo hức đi chơi noel rồi.

Ngày đó còn tí tớn lắm vì trẻ mà, vẫn còn đang tuổi đi học nên hồn nhiên chơi và hồn nhiên hò hẹn.

Giáng sinh năm đó, năm 2002, mình đi chơi với nhau.

Anh bảo: “Vào nhà thờ đông lắm mà cũng chả có gì chơi trong đó nên mình đi ngoài đường thôi em nhé!”

Thế là chạy xe máy lang thang ngoài đường cả buổi tối.

Nhớ lúc đó, em ngồi sau, vùi mặt vào lưng anh thấy ấm áp lạ, lần đầu tiên em đi chơi với một người con trai trong ngày giáng sinh, cảm giác cũng thật hồi hộp và hạnh phúc.

Nhìn xung quanh cũng thấy hơi vênh mặt vì thấy mình cũng có bạn trai đi cùng trong ngày này, hơn khối người đi ngoài đường chỉ có một mình.

Trời càng về đêm càng lạnh nhưng em lại chẳng thấy lạnh một chút nào. Tại anh ngồi trước che hết gió hay là em đang thấy ấm áp trong lòng khi đi với anh, người mà vừa mới nói lời yêu em cách đó mấy ngày. Lúc đó anh còn nói, sau này khi lấy nhau và có con rồi anh sẽ kể cho nó nghe chuyện ngày xưa ba mẹ nó đi chơi noel như thế nào, ba đã nói yêu mẹ ra làm sao và mẹ nó đã xúc động vì hạnh phúc đến rơi nước mắt.

Em ngồi sau anh mà vừa cười vừa đấm vào lưng anh thùm thụp, còn bảo chưa gì đã tính đến chuyện đó rồi, ghét thế. Miệng thì nói ghét nhưng trong lòng thì lại thấy hạnh phúc và sung sướng biết bao nhiêu.

Và cũng từ hôm đó mình đã thật sự gắn bó với nhau rồi anh nhỉ.

Giáng sinh năm sau, năm 2003.

Lúc này đang cuống cà kê lên để lo xin cha mẹ cho làm đám cưới. Anh cũng lo mà em thì lại còn sợ hơn, chả biết hai bên cha mẹ thế nào khi nghe tin này. Nhưng mà rồi cuối cùng mọi chuyện cũng đúng như mình mong đợi dù biết rằng bên ngoài tuy cười đấy nhưng trong lòng cha mẹ thì thật sự chả thấy vui tẹo nào vì em còn quá trẻ, với cha mẹ thì em vẫn chưa sẵn sàng để đi vào hành trình mà cha mẹ đã tham gia cách đây hai chục năm. Thế là chả đi chơi đâu cả, ở nhà lo đủ thứ cho một đám cưới được trọn vẹn.

Giáng sinh năm 2004.

Tất nhiên là ở nhà rồi vì lúc đó đã có thêm một thành viên nữa trong nhà, khóc oe oe cả ngày nên chả làm gì được.

Lúc đó nhìn con bé tí tẹo mà thấy vừa mừng vừa lo. Mừng vì thấy nó xinh xắn đáng yêu quá, nhưng mà lo nhiều hơn vì lúc đó chỉ có một mình anh đi làm để nuôi cả nhà. Mặc dù được ông bà ngoại hỗ trợ nhiều nhưng mà vẫn lo lắm chả biết sau này cả nhà sẽ thế nào nữa. Thời gian này thật sự sống cuộc sống gia đình thấy cũng lạ lạ nhưng mà thấy hạnh phúc vì vợ chồng bên nhau cùng chăm con.

Nhưng rồi anh đi nhiều hơn với lý do kiếm tiền nuôi gia đình. Em lúc đầu cũng thấy khó chịu khi phải ở nhà suốt ngày mà không có anh ở bên. Nhưng mà đúng là cái gì cũng thành thói quen nhỉ, dần em cũng thấy bình thường không quan tâm nhiều nữa, anh thích đi thế nào thì đi, em cũng chả buồn hỏi, cả ngày chỉ lo chăm con.

Rồi anh lại chuyển vào trong nam để làm việc, ở ngoài này chỉ còn hai mẹ con ở với ông bà ngoại. Cứ vài tháng anh ra một lần nhìn con nhìn em vài ngày rồi lại vào trong đó. Em quen dần với việc vừa làm mẹ vừa làm cha.

Nhiều lúc thấy cũng tủi thân vì có chồng như không. Những hôm con ốm rồi những lúc chính em cũng ốm nữa. Luôn luôn chỉ có ông bà ngoại mà chưa bao giờ có anh ở bên. Ông bà nội thì năm thì mười họa gọi điện ra hỏi thăm cháu, dù cháu là đích tôn nhưng mà cũng chả làm gì được vì hoàn cảnh của ông bà cũng chả khá hơn tẹo nào.

Năm lần giáng sinh tiếp theo.

Chưa một lần nào nữa anh ở ngoài này với hai mẹ con vào đúng dịp giáng sinh, luôn luôn có một công việc hay lý do gì đó để anh không có ở nhà.

Có những đêm nằm cắn răng khóc một mình, thương cho thân mình quá đỗi. Bỏ dở dang cái tuổi mộng mơ để vướng vào cuộc sống gia đình, nghĩ đến chúng bạn giờ này còn đang tung tăng bay nhảy đi chơi mà mình thì lại ở nhà, một mình trong phòng ôm con khóc. Nhìn sang bé con lúc này đã lớn hơn nhưng mà vẫn còn nhỏ xíu mà thấy cũng tội cho nó quá, cả năm cả tháng chỉ biết đến ông bà ngoại và mẹ, ngoài ra chả biết tới ai, mẹ nó vì mặc cảm mà cũng chả ra ngoài đường hay cho nó đi chơi đâu, thấy thương con thắt ruột.

May mà em cũng hoàn thành xong chương trình học đại học để lấy được cái bằng tốt nghiệp và đi làm. May nữa là được làm trong một cơ quan nhà nước nên cũng ổn định về mặt kinh tế để nuôi con. Anh thì vẫn thế, vẫn ra ra vào vào như những năm trước mà không có gì thay đổi

Rồi cũng đến ngày con vào lớp 1.

Giáng sinh năm 2010.

Anh vẫn ở trong nam như mọi năm, ở nhà vẫn cái cảnh hai mẹ con cùng với ông bà ngoại, nhưng mà giờ đã đỡ hơn vì em đã có thu nhập ổn định. Nhiều lúc lại thấy chả cần anh vì hình như em đã quen với cuộc sống chỉ có con mà không có anh.

Có lần anh gọi điện thoại ra hỏi thăm hai mẹ con, em còn bảo: em mà như anh thì em đẻ được cả ngàn đứa con, vì chả phải lo lắng gì, con đau không biết, con ốm chẳng hay, học hành hàng ngày thì lại càng không biết. Anh chỉ cười trừ mà chả nói gì, chỉ nói thêm là anh nhớ hai mẹ con lắm.

Giáng sinh năm 2011.

Em quyết định đi chơi với một người con trai mà em thích. Đây là lần thứ hai em ra ngoài đường chơi vào ngày giáng sinh với một người con trai.

Lần trước là đi với anh. Còn lần này thì với người khác.

Lần trước thì được ngồi đằng sau anh đèo. Còn lần này thì em phải cầm lái vì người con trai em đi cùng chưa đủ tuổi đi xe máy, người con trai đó mới chỉ biết đi xe đạp mà cũng chỉ đi được cái xe bé tí mà thôi.

Lần trước được thưởng thức cám giác vùi mặt vào lưng anh thật ấm áp, lần này thì lại có cảm giác người khác vùi mặt vào lưng mình, tuy có buồn nhưng cũng thấy ấm áp lắm.

Hai lần đi chơi giáng sinh với hai người con trai khác nhau nhưng đều là hai người mà em thương hết lòng.

Một người là anh lúc đó chắc cũng thương em. Còn người kia thì chắc chắn là thương em rồi vì đêm nào em chả ngủ với người đó, ngày nào em chả ăn với người đó ít nhất hai bữa cơm. Chứ không như anh đâu, số lần em ăn cơm với anh không bằng một phần mười số lần em ăn cơm với người đó.

Người đó thương em hơn anh nhiều, lúc nào người đó thấy em khóc là người đó đi lấy khăn mặt và lấy nước cho em nữa cơ, chứ không như anh đâu, lúc nào cũng chỉ có gọi điện thoại.

Người đó hiểu em hơn anh nhiều, lúc nào thấy em buồn là người đó lại ôm em và an ủi em, chứ không như anh đâu, chỉ có thỉnh thoảng gọi điện thoại hỏi thăm cho có lệ.

Sắp đến giáng sinh năm 2012 rồi.

Và mọi thứ vẫn thế, anh vẫn ở trong nam như mọi năm, vẫn là chỉ có hai mẹ con ở nhà với nhau. Hai năm rồi anh không ra ngoài này thăm hai mẹ con. Con năm nay lớn hơn một tuổi và cũng chững chạc hơn thì phải. Nhiều lúc bà ngoại bảo nó thiếu một vế nên mới thế. Lúc nào cũng bên cạnh mẹ, chỉ sợ mẹ khóc. Nó tôn trọng từng sở thích của mẹ thậm chí còn thích theo những gì mà mẹ nó thích. Chắc là nó làm thay nhiệm vụ của ba nó, thấy thương nó đến thắt ruột thắt gan. May mà ông trời thương cảnh hai mẹ con nên trộm vía nó ít ốm lặt vặt, chả phải đi bệnh viện khám bệnh bao giờ.

Ngồi viết những dòng này mà lại thấy nhớ anh quá. Giờ này anh đang làm gì nhỉ? Lúc nào cũng gọi điện câu trước hỏi con lớn thế nào rồi, câu thứ hai là con học hành thế nào, và câu thứ ba là anh nhớ hai mẹ con lắm. Em có nói gì thì anh lại bảo là anh cũng chả muốn thế, ai chả thích ở thủ đô nhưng mà không có tiền thì khổ lắm em ạ, anh quyết làm nhiều tiền cho con sau này sung sướng em ạ nên em chịu khó thêm một thời gian nữa nhé.

Một thời gian nữa ư, một thời gian nữa là bao nhiêu năm nữa hả anh? Nhớ thì sao nhỉ, nhớ thì làm gì? Nếu cứ ở trong đó thì nói câu nhớ nhiều thế có tác dụng gì hả anh? Em chả bảo anh là như anh thì em sinh được cả ngàn đứa con còn gì. Vẫn biết là hoàn cảnh nó bắt như thế chứ anh chắc cũng chả muốn thế, nhưng mà em vẫn thấy tủi thân anh ạ. Có chồng như không thì có chồng làm gì, hay là như mấy đứa ở cơ quan em nói là lấy chồng chỉ lãi mỗi đứa con? Em còn bảo với mấy đứa bạn thân học chung đại học là: giờ tao bị trả về địa phương rồi tụi mày ạ. Thấy hài nhưng mà trong lòng thì như có ai xát muối.

Một giáng sinh sắp tới. Buồn, hụt hẫng, cô đơn!!!

Cả ngày đi làm thì chớ chứ về đến nhà cơm nước xong, ngồi với bé con học bài một lúc xong là lại lao đầu vào cái máy tính cho giết thời gian, cho nó quên đi cái cảm giác nhớ anh. Nhưng mà cũng thấy sợ thật, vì càng quên nó lại càng nhớ. Cái cảm giác lần đầu tiên đi chơi noel với anh vẫn còn đó, vẹn nguyên như mới ngày nào.

Ngồi viết những dòng này lại tự hỏi chả biết đến bao giờ mới lại có được một ngày noel đi cùng với anh nhỉ? Lại được vùi mặt vào lưng anh ấm áp và hạnh phúc, lại được nghe những lời anh chọc em để rồi lại đấm vào lưng anh thùm thụp. Lại tìm một chỗ nào đó ngồi và vẽ với nhau về tương lai sau này.

Em có lẩn thẩn quá không nhỉ khi nói những điều này: em chả cần tiền bạc nhiều anh ạ, cái em cần là sự hiện hữu thực sự của anh trong nhà cơ, tối về cùng em và con ăn một bữa cơm thật đầm ấm và hạnh phúc, đêm về em có thể rúc mặt vào ngực anh mà hít hà mùi mồ hôi quen thuộc và ngủ ngon lành chứ không phải ngồi ôm cái máy tính cả đêm chả ngủ được như thế này. Em muốn trong bài văn của con khi tả về gia đình thì nó sẽ viết thêm mấy câu nữa về ba nó chứ không phải viết là: Vì ba em thường xuyên vắng nhà nên ở nhà chỉ có mẹ và em ở cùng với ông bà ngoại.

Anh ở trong đó chắc cũng buồn lắm nhỉ vì anh nói trong điện thoại là anh nhớ hai mẹ con lắm mà. Nhưng anh ơi, cái cảnh này còn tiếp diễn đến bao giờ nữa đây khi mà em chả nhìn thấy một chút nào hy vọng thế.

Đã có lúc em muốn buông tay nhưng rồi lại không thể, có thể vì em còn yêu anh nhiều lắm, em cũng không muốn con bị tổn thương, và em cũng tự vẽ cho mình một cảnh tượng mà em vừa nói đấy, có anh ở nhà hàng ngày với mẹ con em.
Giáng sinh sắp tới rồi, em lại tự chúc mình một giáng sinh và một năm mới vui vẻ và hạnh phúc anh nhỉ. Chắc năm nay em lại đi đón giáng sinh với người con trai chưa đủ tuổi đi xe máy đấy anh ạ, thế là anh sẽ thua người đó một lần đi chơi giáng sinh với em đấy nhé, và anh không được ghen tị với người đó đâu nhé.

Em sẽ vẫn luôn yêu người con trai đó và yêu cả anh nữa, anh yêu ạ!!!

À mà còn một người nữa mà từ nãy tới giờ em chưa nhắc đến, người này đã cùng với con bên em suốt bao nhiêu ngày tháng không có anh ở bên. Đó chính là KITES đấy. Nhờ có KITES mà em quen thêm được bao nhiêu là bạn tốt có thể chuyện trò cả đêm, biết thêm bao nhiêu là niềm vui, và vì thế mà em cũng vơi bớt phần nào cô quạnh, vơi bớt phần nào nỗi nhớ anh. Cám ơn Kites nhiều lắm đấy, không có kites thì giờ này có lẽ em phát điên vì buồn và cô đơn mất.

Còn một người nữa cơ anh ạ, nhưng mà em chả nói tên người này đâu vì em biết em mà nói ra thể nào anh cũng bảo em là có chồng con rồi mà còn thế à? Nhờ có Kites mà em biết vê người này nhiều hơn (điều này phải cám ơn Kites một lần nữa). Người này giờ với em cũng quan trọng lắm vì người này cho em một niềm hy vọng là trong cuộc sống vẫn còn những người đàn ông thật sự hoàn hảo. Và hàng ngày nhìn người này em cũng vơi bớt phần nào nỗi nhớ anh đấy nên anh đừng ghen tị với người ta anh nhé

Cuối cùng em muốn nói một điều nữa: em yêu anh, em yêu con, em yêu Kites và những bạn bè trong kites và em yêu cả người mà em sẽ chẳng nói tên cho anh biết.

ANH, CON, KITES, NHỮNG BẠN BÈ TRONG KITES VÀ CẢ NGƯỜI ĐÓ bây giờ là một phần tất yếu trong cuộc sống của em rồi

Chúc mọi người một mùa giáng sinh thật ấm áp và đầy yêu thương, một năm mới thật thành công và hạnh phúc

Và hơn hết mong cho những cặp đôi dù đã thành vợ chồng hay vẫn còn là người yêu, nếu đang ở bên nhau thì hãy tiếp tục như thế còn nếu vì lý do nào đó mà phải xa nhau thì cũng mau chóng về bên nhau nhé.

VÀ ƯỚC GÌ GIÁNG SINH SẼ MÃI LÀ MÙA ẤM ÁP YÊU THƯƠNG


PS: cảm xúc thật nên mong cả nhà chém nhẹ tay thôi ạ

Bình luận

hôm nay đọc lại, ngồi khóc á :((  Đăng lúc 20-12-2012 09:25 PM
c edit ngay tối hôm đó mà :*  Đăng lúc 19-12-2012 11:33 AM
á hay lắm chị chúc chị mãi vui vẻ bên bé nhá  Đăng lúc 18-12-2012 06:31 PM
chào ss , e đọc cảm động lúm ^^ ss hãy có đêm noel ấm áp bên con của mình nha :)  Đăng lúc 18-12-2012 09:40 AM
yêu chị và bé quá, chị yên tâm anh luôn ở trong tim 2 mẹ con chị : )  Đăng lúc 17-12-2012 11:49 PM

Rate

Số người tham gia 5Sức gió +25 Thu lại Lý do
BabyMoon + 5 Hay qá!
TrongDuc2903 + 5 Chân thật :x. Năm mới vui vẻ nhé s.
cucai + 5 Ủng hộ 1 cái!
rosy_rosy + 5 GS ấm áp nhé!
Chich_bong + 5 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách