Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Xem: 51948|Trả lời: 109
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Tiểu Thuyết - Hiện Đại] Nằm Vùng Cưới Quân Nhân | Giang Hồ Lang Trung (DROP tạm thời)

  [Lấy địa chỉ]
Nhảy đến trang chỉ định
Tác giả


Tên tác phẩm: Nằm vùng cưới quân nhân.

Tác giả: Giang Hồ Lang Trung.

Editor: Lót.

Thể loại: quân nhân, ngọt ngào.

Tình trạng sáng tác: hoàn.

Độ dài: 42 chương.

Nguồn: jjwxc.net.

Truyện còn được post ở https://ryudeathxxx.wordpress.com.

Giới thiệu


Anh xuất thân là bắn tỉa trong bộ đội đặc chủng, mấy năm ngắm bắn đã luyện cho anh thói quen xác định mục tiêu xung quanh mình. Trong mắt người khác, cô là “mầm họa”, chỉ có anh hiểu, cô, chính là mục tiêu kết hôn của anh.

Trình Nặc: “Từ đầu anh đã nghi ngờ thân phận em?”

Nghiêm Thiếu Thần: “Ừm.”

Trình Nặc: “Thế anh không sợ người em điều tra chính là anh sao?”

Nghiêm Thiếu Thần: “Em không làm thế đâu.”

Cô không nhịn được nữa, lườm anh, “Vì sao?”

Nghiêm Thiếu Thần: “Trực giác.”

Trình Nặc: “Trực giác? Đó không phải phong cách một người lính nên có.”

Anh mỉm cười, giữa lông mày xuất hiện một sự dịu dàng chưa từng cô: “Nhưng đây là hôn nhân, không phải chiến trường.”

/Đây là một câu chuyện kể về cuộc sống sau khi kết hôn của một thượng tá bộ binh và một nữ cảnh sát nằm vùng./


- Lần đầu up truyện trên kites, Lót chưa rõ luật lắm, có gì thì mong mọi người bỏ quá cho :cúi đầu:. À mới cả vì sao em không tìm thấy nút spoil đâu dù đã lọc đi lọc lại thanh công cụ QAQ. Hay là phải đủ điều kiện gì đó thì mới thấy spoil?


Rate

Số người tham gia 8Sức gió +50 Thu lại Lý do
minjay1608 + 5 Ủng hộ 1 cái!
HappyOneday + 5 Cảm ơn bạn
leejjin + 5 Vào ủng hộ em ^^
Nhutphonglin + 5 Cảm ơn bạn
HinaNg + 5 ủng hộ :x
siwang + 5 Ủng hộ 1 cái!
Gypsy + 10 Ủng hộ 1 cái!
greenrosetq + 10 Giành chỗ post mục lục đi em.

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Sofa
Đăng lúc 20-7-2013 21:28:48 | Chỉ xem của tác giả
Muzzzhahahaha giành được sofa tiếp tục nhún nhún nhún - ing~

Quân nhân

Nằm vùng

Hôn nhân

=> Đủ kích thích a~

Cô Lót cầm xẻng đào hố

Người người lót dép ngồi hóng phía trên

Chúc hố cô đông khách nhé ^o^

( Hỏi nhỏ cô Lót: Không biết tác phẩm quân nhân này có tí chất "thú" nào không cô nhỉ ??? Thứ lỗi cho đầu óc tôi ngay thơ trong sáng *xấu hổ - ing~* )

Bình luận

không sao, lúc ấy tớ cũng đang tập làm mục lục mà :'> nói thật là loay hoay mãi không xong đó chứ :'>  Đăng lúc 20-7-2013 10:13 PM
hix sr cô tôi vô ý quá để cái mục lục của cô lên thì đỡ mất mỹ quan hơn rùi ~.~  Đăng lúc 20-7-2013 10:00 PM
truyện "khá" trong sáng (vì lúc đọc convert tui lướt đoạn H :"> :người ta dễ xấu hổ mà:), nhưng nói chung là có H :"> ít ít thôi :">   Đăng lúc 20-7-2013 09:55 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Ghế gỗ
 Tác giả| Đăng lúc 20-7-2013 21:31:18 | Chỉ xem của tác giả

Bình luận

Ủng hộ bạn cái nào! Cứ thấy quân nhân là mình nhảy hố ngay ^-^  Đăng lúc 14-10-2013 02:08 PM
Ủng hộ nàng trước nào  Đăng lúc 22-7-2013 10:23 PM
Ủng hộ nàng Lót nhiệt tình, đáp lại tình yêu nàng dành cho Cô dâu của ta <3 Quân nhân, dạo này mình đang thích  Đăng lúc 21-7-2013 03:46 PM
bạn tự gõ thêm lệnh thôi là đc, code của nút spoil đó là [sp] nội dung cần ẩn [/sp]  Đăng lúc 20-7-2013 10:56 PM
cái mà "bấm vào để xem nội dung" ý bạn :"<  Đăng lúc 20-7-2013 10:04 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Tầng
Đăng lúc 20-7-2013 21:33:55 | Chỉ xem của tác giả
Đặt gạch ủng hộ bạn
Đọc văn án thấy hấp dẫn quá hai anh chị nhà này chắc là cao thủ không đây một người làm cảnh sát nằm vùng một người làm thượn tá bộ binh, mình thích thể loại quân nhân lắm
Chúc hố của bạn đắt khách nhá , thanks bạn đã edit truyện

Bình luận

cái này mình chịu thôi bạn thử hỏi mấy bạn editor khác xem sao  Đăng lúc 20-7-2013 09:40 PM
cái này mình chịu thôi bạn thử hỏi mấy bạn editor khác xem sao  Đăng lúc 20-7-2013 09:40 PM
cám ơn bạn XD mình đang mày mò tìm cách xoay xở đây XD bạn đã ở trên kites lâu chưa, cho mình hỏi là tìm nút spoil ở đâu với :khóc:  Đăng lúc 20-7-2013 09:38 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

5#
Đăng lúc 20-7-2013 21:39:39 | Chỉ xem của tác giả
oa quân nhần kìa là quân nhân kìa {:290:}

mắt mình sáng rực rõ luôn à nha

mình yêu quân nhân

đặt gạch lót dép hóng chương 1 lên sàn

chúc chủ hố đắt khách nhé {:292:}{:292:}{:292:}

Bình luận

cám ơn bạn XD  Đăng lúc 20-7-2013 09:54 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

6#
Đăng lúc 20-7-2013 21:41:41 | Chỉ xem của tác giả
đã nghe danh bạn Lót bên wordpress, không ngờ đã qua kites đóng quân rồi. chào mừng chào mừng. hi hi {:311:}

hố quân nhân là sẽ HOTTTTT, và đặc biệt là nam chính tên Thần, ha ha.

chúc hố đông khách nè, chúc bạn Lót nhìu nhìu sức khỏe nè. {:444:}

Bình luận

thank you XD  Đăng lúc 20-7-2013 09:54 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

7#
Đăng lúc 20-7-2013 21:41:53 | Chỉ xem của tác giả
Hố mới
Mặt tiền sán láng
Nên nhảy ngay thôi
Chúc hố bạn đông khách
Nói chung là sức hít mặt tiền
Giời ạ, quân nhân nhá. A lê hấp, trải chiếu ngồi hóng nhé.{:180:}
Thăn cưu{:156:}

Bình luận

cám ơn bạn XD  Đăng lúc 20-7-2013 09:53 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

8#
Đăng lúc 20-7-2013 21:52:09 | Chỉ xem của tác giả
Chúc mừng em đã gia nhập Kites, vào ủng hộ em một cái {:292:}
Chúc hố em đông khách nhé! {:290:}
ps. nhưng mà đừng quên anh Lâm của chị bên “Tình yêu đơn giản” {:301:}

Bình luận

dạ em không quên đâu ss XD  Đăng lúc 20-7-2013 09:53 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

9#
 Tác giả| Đăng lúc 20-7-2013 21:59:59 | Chỉ xem của tác giả
Tung luôn chương 1 làm quà :">. Sau đây Lót xin phép được nói vài lời cho nó đủ 200 kí tự, nhưng nói thật là cũng không biết nên nói gì nên tớ hát vậy, hát được không nhỉ, hát được không? :chắc đủ 200 rồi đó, tớ không hát nữa đâu LMAO:

Chương 1

Dạo đầu.


Khi màn đêm buông xuống, Lâm Hải ồn ào này cũng không còn tiếng người huyên náo, xe cộ đông đúc nữa, chỉ còn ánh đèn neon chiếu sáng thành phố, cuối cùng dừng hết tất cả tiếng động ầm ĩ và ồn ào.

Đêm bao kín cả chân trời như một tấm lụa đen, trong một khu nhà bỏ hoang ở gần ngoại ô thành phố T, một người lính bắn tỉa hơi gập người lại, yên lặng lẻn vào nhà. Anh cầm súng, ánh mắt cảnh giác với tất cả những biến động xung quanh. Nhà năm tầng, lên tầng nào anh cũng kiếm một chỗ nấp, sau đó nấp, đi lên, nấp, đi lên... Cho đến tận khi lên đến mái nhà.

Anh nằm úp xuống đất, lăn đến gần ban công, tìm một nơi nấp tốt, nằm im chờ lệnh. Bên tai anh chỉ có tiếng gió, xung quanh im lặng như tờ. Thời gian dần dần trôi qua, không biết anh đã nấp được bao lâu, chỉ biết cơ thể anh vẫn không hề chuyển động.

"FR33, năm phút sau mục tiêu sẽ xuất hiện, con mồi ngồi ở vị trí phía sau xe con, hết."

Nghe được mệnh lệnh qua tai nghe không dây, Nghiêm Thiếu Thần nghiêm túc chờ mục tiêu xuất hiện. Một ánh đèn màu cam phá vỡ khung cảnh đen tối, ngay sau đó, chiếc xe con màu đen xuất hiện trong tầm mắt Nghiêm Thiếu Thần, có thể thấy rõ vận tốc của nó từ 80 km/h trở xuống. Anh nheo mắt, tìm thời cơ tốt nhất để nổ súng.

Nhưng đúng lúc này, ở cửa sổ sau của chiếc xe xuất hiện một đốm lửa, Nghiêm Thiếu Thần biết thời cơ đã đến, ngay khi đốm lửa bay ra khỏi cửa, anh nhanh chóng bóp cò, viên đạn lập tức bay ra khỏi họng súng, xuyên qua cái khe hẹp trên cửa sổ, đến thẳng huyệt thái dương, một phát súng một mạng người.

Pằng. Điếu thuốc rơi xuống một góc đường, tàn thuốc vẫn tỏa một tầng khói, chiếc xe con lập tức đỗ vào van đường, tắt đèn xe, xung quanh lại một lần nữa chìm vào yên lặng.

Nghiêm Thiếu Thần nhanh chóng lấy dây cáp ra, một tay cầm súng, một tay nắm chặt dây cáp, mắt nhìn chằm chằm vào chiếc xe con màu đen kia. Anh nhanh chóng men theo bức tường, nhảy xuống đất, tìm một vị trí ẩn náu tốt, tiếp tục nấp.

Cửa ghế lái cuối cùng cũng mở ra, dù nhìn qua kính nhìn đêm, Nghiêm Thiếu Thần vẫn không thể thấy được hình dáng tên lái xe. Thời gian đang từ từ trôi qua, ở thời điểm này, hoàn cảnh càng khắc nghiệt hơn.

Anh đang chờ. Chờ mục tiêu đầu tiên là tên lái xe kia sốt ruột nên để lộ vị trí, cũng chờ đồng đội của anh đến. Lúc này chỉ có tiếng gió thổi. Trong hoàn cảnh yên lặng, bỗng xuất hiện tiếng côn trùng, càng lúc càng rõ hơn, Nghiêm Thiếu Thần biết đồng đội đã đuổi tới.

Bỗng nhiên anh thấy trước mắt lóe sáng một cái, anh cúi đầu, một viên đạn xé gió bay qua đầu anh. Ánh mắt Nghiêm Thiếu Thần lóe lên, gã lái xe là dân bắn tỉa chuyên nghiệp.

Phát súng đầu của lái xe không trúng, trái lại còn vì thế mà để lộ vị trí. Nghiêm Thiếu Thần nheo mắt, giơ súng lên, nhằm đối phương bóp cò, chỉ nghe thấy một tiếng kêu đau đớn, anh không biết đã bắn trúng vào chỗ nào của đối phương.

Lúc này, đối diện lại có một tiếng rên rỉ, trong tai nghe của anh cũng có tiếng đồng đội, "Bị thương ở vai, tôi lại cho hắn thêm một cú, ngất đi rồi."

Anh mấp máy môi, trầm giọng nói: "Thu đội."

Vì lái xe không phải phạm vi nhiệm vụ lần này, Nghiêm Thiếu Thần không kêu đồng đội đánh thêm nữa. Có điều anh cũng không ngờ hành động đó sẽ khiến anh khó khăn như thế nào trong tương lai.

Anh cầm súng, giữ nguyên sự cảnh giác, cũng ra hiệu cho đồng đội ở đối diện đi theo mình đến khu rừng ven đường. Động tác của họ nhanh nhẹn, biến mất trong rừng sâu như hình bóng, chạy đến chỗ tập hợp lúc trước, đó là nơi trực thăng của họ đang đỗ.

Nghiêm Thiếu Thần nhanh chóng leo lên trực thăng, ngồi vào phía sau, nhắm mắt lại không nói gì hết.

Trong khoang lái, ngoài phi công ra, ba người còn lại đều là người thực hiện nhiệm vụ chặt đầu lần này. Người chịu trách nhiệm chỉ huy nhiệm vụ lần này là trung đội trưởng Trần Đình ngồi xuống cạnh anh, nhìn anh một cái. Trên mặt Nghiêm Thiếu Thần không có cảm xúc gì hết, dường như người vừa ám sát kẻ đứng thứ hai trong tập đoàn buôn lậu thuốc phiện số một trong nước ban nãy không phải anh. Nghiêm Thiếu Thần không thích bàn luận về quá trình thi hành nhiệm vụ sau khi hoàn thành một nhiệm vụ nguy hiểm như những đồng đội khác, anh luôn thản nhiên, tỉnh táo hoàn thành nhiệm vụ được cấp trên giao cho, sau khi làm xong cũng không phát biểu cảm xúc gì.

"Làm tốt lắm." Trần Đình tựa đầu vào vách cabin, anh toét miệng cười, nói tiếp: "Đội trưởng Thường tìm cậu, khi về thì đến văn phòng anh ấy một chuyến."

"Sao?" Nghe vậy, Nghiêm Thiếu Thần cuối cùng cũng mở mắt ra, có vẻ nghi ngờ, nhìn Trần Đình.

"Về thì biết." Trần Đình nhớ tới cú điện thoại trước khi làm nhiệm vụ, cười cười, không nói gì thêm.

*

Trở lại căn cứ, Nghiêm Thiếu Thần đi đến văn phòng đại đội trưởng. Đại đội trưởng Thường Văn ra hiệu cho Nghiêm Thiếu Thần ngồi xuống, tay gõ gõ xuống bàn công tác, trên mặt không nhìn ra cảm xúc nào.

"Đội trưởng Thường, đội trưởng tìm tôi có việc?" Sau khi ngồi xuống, Nghiêm Thiếu Thần nhìn mặt Thường Văn. Nhiều năm làm lính bắn tỉa, anh đã quen nhìn rõ nét mặt đối phương.

"Vừa nhận được điện thoại của đội, đặc biệt khen ngợi, nói là nhiệm vụ lần này làm không tệ." Thường Văn vừa cười vừa nói.

Tin tức truyền đi rất nhanh, Nghiêm Thiếu Thần nhíu mày, chỉ thản nhiên nói một câu, "Không có gì."

Thường Văn dường như cũng đoán được câu trả lời của anh, nheo mắt, há miệng ra, lấy một tập tài liệu trong ngăn kéo, "Đây là lệnh điều động của cậu, có từ ba ngày trước rồi, tôi cương quyết yêu cầu chờ cậu chiến thắng trở về mới lấy ra."

Nghiêm Thiếu Thần nao nao, đương nhiên giờ anh vẫn không hiểu gì, chăm chú nhìn Thường Văn, cũng không lên tiếng hỏi về chuyện lệnh điều động.

"Trở về tập đoàn quân số 9 của quân khu B, trực tiếp tiếp nhận đoàn trưởng đoàn A sư đoàn C." Trên mặt Thường Văn không có nhiều biểu lộ, nhưng trong lòng rất không nỡ. Sau khi tốt nghiệp trường quân đội, Nghiêm Thiếu Thần ở quân khu B làm bộ đội dã chiến chưa đến hai năm thì đã chuyển đến đại đội đặc chủng. Bao nhiêu năm qua, từ thượng úy lên trung tá, có thể nói Thường Văn dõi theo từng bước phát triển của Nghiêm Thiếu Thần. Hôm nay, bên trên gây áp lực đưa hạt giống anh đã tỉ mỉ bồi dưỡng ra ngoài, anh thật sự không cam lòng.

Nghiêm Thiếu Thần nhíu chặt lông mày, đương nhiên là rất không thoải mái với lệnh điều động từ trên trời rơi xuống như vậy, có điều nghĩ đến ông già nhà mình, dường như những thứ khó tin này đều có lời giải thích.

"Về đó làm xong thủ tục, gặp ông thủ trưởng thì hỏi thăm thay tôi, tôi bận quá, mãi vẫn không rảnh để thăm ông ấy." Ông thủ trưởng trong miệng Thường Văn chính là bố Nghiêm Thiếu Thần, Nghiêm Chính. Năm đó, khi Thường Văn làm đoàn trưởng tập đoàn quân ở quân khu B, Nghiêm Chính chính là lãnh đạo của anh.

"Được, nhất định." Sau khi Nghiêm Thiếu Thần ra khỏi văn phòng, lông mày anh vẫn chưa giãn ra. Mấy câu của Thường Văn đủ để anh hiểu một ý nghĩa khác trong lệnh điều động lần này.

"Thiếu Thần..." Thấy anh sắp đi, Thường Văn thốt lên. Đợi khi Nghiêm Thiếu Thần xoay lại, anh mới cười hai tiếng, nói đầy ẩn ý: "Về đi, sau này vẫn còn gặp lại."

"Rõ." Nghiêm Thiếu Thần khép bốn ngón tay lại, chào anh bằng nghi thức tiêu chuẩn trong quân đội.

*

Tầng 17 một tòa nhà văn phòng trong thành phố B, một cô gái tóc dài, đeo kính râm, mặc chiếc áo khoác nâu rộng thùng thình, chân đi đôi bốt cao cổ màu đen ra khỏi thang máy, bước trên hành lang. Cô để ý đến một chiếc máy quay ở góc tường, dựng cổ áo lên theo bản năng, gõ cửa một phòng làm việc.

"Mời vào." Sau khi Tiếu Kha thấy người vừa đi vào, nét mặt vui hẳn lên.

Trình Nặc cười nhạt một tiếng, tao nhã ngồi xuống chiếc ghế đối diện bàn công tác, "Tiếu Đầu, vụ lừa đảo tài chính 1?21 đã kết thúc, tôi có thể trở về vị trí bình thường được chưa?" Trình Nặc thích đi thẳng vào vấn đề, nhất là ở trước mặt thủ trưởng hiện tại của mình.

"Đừng vội đừng vội." Tiếu Kha xua tay, đứng dậy rót cho Trình Nặc một cốc nước ấm, lại quay về trước bàn, "Cô vừa làm xong vụ này, cho mình một kì nghỉ đi, nghỉ ngơi mấy ngày."

Trình Nặc giật mình, sau mấy giây chần chừ, cô mỉm cười, "Xem ra trưởng phòng Tiếu đã sắp xếp một nhiệm vụ khác dành cho tôi?"

"Đúng thế." Tiếu Kha rất hài lòng với phản ứng của Trình Nặc, "Mấy ngày nữa J?T sẽ có một thông báo tuyển dụng, tôi muốn cô tham gia." Anh dụi tàn thuốc, mím môi chờ Trình Nặc đáp lại.

"Chưc gì?"

"Thư kí tổng giám đốc, hoặc là làm trong phòng tài vụ cũng được."

"Một trưởng phòng đảm nhận nhiều vụ tội phạm tài chính như ngài, chỉ sợ tìm khắp phòng cảnh sát của thành phố B cũng không thấy người thứ hai." Trình Nặc không thể không chế nhạo mấy câu, cô nhìn Tiếu Kha một cái, nói tiếp: "Tiếu Đầu, tôi đã sắp quên mình trông thế nào khi mặc đồng phục cảnh sát rồi."

"Ha ha." Tiếu Kha cười hai tiếng, biết cô không thoải mái lắm với thân phận hiện tại, mặc dù từng nói với cô rằng sẽ nhanh chóng khôi phục thân phận cảnh sát của cô, nhưng tạm thời vẫn cần lùi lại. Anh nghiêm mặt: "Tôi hứa với cô, sau khu vụ án này được phá và bắt được thủ phạm, cô sẽ về cục cảnh sát làm việc. Còn bây giờ cô phải tiếp tục thân phận nằm vùng tài chính của mình."

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lang Trung mở hố mới nè, truyện về cuộc sống sau khi kết hôn của thượng tá bộ bình VS nữ cảnh sát nằm vùng, nếu các cô gái thích thì hãy bookmark nhé ~

Bình luận

em sửa được rồi ss ơi :tự hào: cám ơn ss ạ :hôn:  Đăng lúc 20-7-2013 10:16 PM
làm sao để sửa ạ :đổ mồ hôi:  Đăng lúc 20-7-2013 10:12 PM
thêm chương 1 vào tiêu đề ở bên ngoài đi em ^^  Đăng lúc 20-7-2013 10:10 PM
không sao bạn ạ XD  Đăng lúc 20-7-2013 10:09 PM
sorry, mình comt rồi f5 mới thấy, ngại quá  Đăng lúc 20-7-2013 10:07 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

10#
Đăng lúc 20-7-2013 22:02:12 | Chỉ xem của tác giả
temm
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Cái poster quá đẹp *chỉ chỉ*
Hóa ra người nằm vùng là Tiểu Kha.
NTT chắc là nam chính trong truyện rồi, đọc lúc anh ý tránh đạn, bắn súng mà giật thót tim.
Cha anh này có vẻ như là người có chức quyền cao trong quân khu thì phải
Cám ơn chủ nhà đã đào hố nhé. Chúc hố đông khách

Bình luận

hic, mắt mũi mình dạo này có vấn đề lắm...  Đăng lúc 20-7-2013 10:38 PM
Người nằm vùng là Trình Nặc chứ. Tiểu Kha là sếp của cô ý.  Đăng lúc 20-7-2013 10:35 PM
XD  Đăng lúc 20-7-2013 10:09 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách