|
My FL ©2024 Kites.vn | All rights reserved1 u5 q2 p# }7 r& x+ y Buổi sáng đầu đông ấy như ngàn vạn buổi sáng đầu đông khác, sương sớm phủ kín không gian, trời se lạnh. Nhưng với em, đến tận khi ấy, cô gái 22 tuổi lần đầu biết mình sẽ nhớ nó đến dường nào… * p4 A! }+ Q- Y( j& X" B( V©2024 Kites.vn | All rights reserved
Gặp anh lần đầu, ấn tượng chẳng có gì lưu lại. Anh giống như bao người em đã gặp trên đường. Chưa một gã trai nào em cho vào mắt, bởi thế với em ai cũng giống ai, đơn giản chào hỏi dăm ba câu xã giao, câu nào không muốn nói thì sẽ cười mỉm, nếu không thích…em cười đểu. Hoàn cảnh gia đình khó khăn, cộng thêm cái tính hiếu thắng, nên mục tiêu của em là học bổng ít nhất cũng là sang Nhật, và xa xôi hơn em muốn mình thành danh để có thể giúp cha mẹ. Sáng nào, em cũng rời phòng trọ từ 6h30 phút sáng đến trường học đến 12 giờ trưa. Buổi chiều, em thực tập tại viện (em đã xin lên thực tập từ giữa năm thứ 2). Và từ 6 giờ đến 8 giờ tối em đi dạy thêm…Lịch dạy của em kín tuần, cộng thêm 2 buổi học tiếng Anh, em chỉ có thời gian rảnh vào nửa buổi sáng ngày chủ nhật. Em nhớ em đạp xe khắp thành phố Hà Nội, các cô chú có con học em thường nấu luôn cơm cho em . Vậy nên, đã vào đấy hơn 5 tháng em cũng không hề hay biết nơi ấy có hai người con trai sẽ làm nên sắc màu cuộc sống của em như vậy…Một là anh, tình đầu. Người còn lại là chồng em, người luôn đi bên em từ lúc đó tới giờ… ©2024 Kites.vn | All rights reserved h. h* L, y" W* e J G0 X
Em cũng không rõ chúng ta nói chuyện với nhau từ lúc nào: lúc anh đợi dưới cổng để giúp em mang xe đạp lên gác hai (em ở tầng trên), hay là mỗi buổi tối hai người lấy lí do kiểm tra bể nước, rồi ghé vào phòng nói chuyện với mấy bạn ở cùng, hoặc là những lần vô tình gặp nhau ở cổng…Em không nhớ, chỉ biết không ít hơn hai lần, em từ chối đi chơi cùng mọi người vào buổi tối, dù cả xóm trọ đợi em đi dạy về ăn uống tắm giặt xong mới rủ đi. Trong đầu em khi ấy chỉ đơn giản nghĩ không quan hệ, không phải suy nghĩ, càng không để ý đến anh và cả chồng em bây giờ nghĩ gì. ; R) O: y) @! z6 K1 e©2024 Kites.vn | All rights reserved
Đến tận ngày 19/10, anh lấy lí do sẽ tổ chức mừng ngày Phụ nữ Việt Nam cho chị em trong khu nhà và yêu cầu em trợ giúp anh mua đồ cho mọi người. Dù đã từ chối với lí do em chẳng biết mua bán gì cả, anh vẫn nằng nặc yêu cầu em đi bằng được. Em chẳng thể chối từ nữa, nhận lời sáng sớm mai sẽ đi cùng. Giờ nghĩ lại, tim em vẫn run rẩy như vậy anh ạ. ©2024 Kites.vn | All rights reserved- c; E4 w( p1 \# F
Cộc, cộc, cộc…Ba tiếng gõ cửa theo đúng quy ước, em trở dậy, rón rén ra khỏi phòng tránh làm các bạn thức giấc. Vừa khép cửa xong, em đã thấy anh đứng bên lan can mỉm cười. “Mặc áo ấm và quàng khăn vào đi em, kẻo lạnh”…Em sững sờ, 22 năm qua chưa một ai nói với em câu ấy ngoài mẹ. ..Câu nói ấy làm em không đỡ nổi trái tim mình, nó theo em suốt từ đó tới giờ. Nó làm em biết được cảm giác “sét đánh” là thế nào anh ạ. Em cũng không nhớ chuyện gì diễn ra sau đó, chỉ biết em nhìn anh nhiều hơn. Chúng ta nói với nhau đủ thứ chuyện, chúng ta cùng đi với mọi người, nhưng thi thoảng sẽ thấy đối phương đang nhìn mình cười…Bản nhạc Đôi bờ là thứ chúng ta yêu thích, được anh mở đi mở lại. Anh tìm lớp dạy thêm cho em ở gần chỗ trọ, nhưng lại bảo là dạy hộ anh, anh bận làm đồ án…Anh nhường cho em phiếu đi học tiếng Anh giảm giá của mình, em thích nghe nhạc cổ điển, anh tìm mọi cách để mình đi chơi đến nhà hát lớn vào buổi tối hòa nhạc Hennessy, ngày lễ Noen anh còn chuẩn bị quà cho em là một thanh kẹo Alberiber để trong chiếc tất treo ngoài cửa…Anh bảo em xuống phòng anh đánh tiểu luận, anh sẽ giúp chỉnh font và dạy làm PP…Em vẫn nhớ gương mặt anh, từng nét một dịu dàng nhìn em hỏi : Có việc gì sao ? Đôi mắt thông minh kia, nhạy cảm đến đáng sợ. Chưa một người nào có thể đọc nhanh suy nghĩ của em như vậy, liếc mắt một cái đã biết em muốn gì chứ đừng nói là em sẽ chuẩn bị nó? Giờ hồi tưởng lại, em đã gần như phải chắp nối từng đoạn hồi ức lại. Sao em lại quên? Sao em lại không nhớ như em đã hứa với lòng mình? ©2024 Kites.vn | 0 X# |% d5 L. O; kAll rights reserved
Em càng hiểu anh, em càng mình thấy sợ hãi, ngày tốt nghiệp càng đến gần em lại càng thêm sợ…Mắt anh càng trũng sâu, lúc nhìn em hay lẩn tránh, nhất là khi anh được gọi đi làm trước cả khi anh bảo vệ luận văn 3 tháng. Em biết chúng ta là dân ngoại tỉnh, đến được với nhau khi không có gì trong tay, áp lực càng lớn…Mọi người xung quanh, chị gái anh nữa…nhìn vào em cứ khác lạ. Khi trái tim sắp vượt khỏi tầm kiểm soát, em chợt nghĩ mình đang làm cái gì nhỉ? Em sẽ làm mình đau khổ, vì em yêu anh thật lòng, vì em thấy em yêu anh nhiều hơn cả bản thân mình. Trong tình yêu kẻ nào yêu nhiều hơn kẻ ấy thiệt. Em chờ tiếng xe anh trong ngõ, đợi cả tiếng mở cổng của anh mỗi sáng sớm khi anh rời nhà…Em mệt mỏi, đau khổ và rồi em quyết định, mình sẽ nói trước và mình sẽ từ bỏ. ©2024 Kites.vn | 9 l, W& x- p* v' NAll rights reserved
Quán cà phê nơi chúng ta ngồi bao năm qua, em chưa từng quay lại. Em nói anh là người con trai đầu tiên mình thích, mãi mãi sau này vẫn thích như vậy, nhưng sau hôm nay em sẽ không làm gì để anh phải khó xử nữa. Anh im lặng, một lúc sau nói: Sẽ có người thích hợp với em hơn anh. Em thông minh như thế, nhất định sẽ thành công…Chúng ta mãi là bạn… ©2024 Kites.vn | _8 m. ]* {; F' b' c8 T( pAll rights reserved
Một tháng sau, em nhận lời người con trai khác, người không biết nói lời dịu dàng, chỉ trêu chọc em, người con trai không biết lấy lòng người khác hay nũng nịu, dỗi hờn. Người mà lần nào đi chơi chung với cả nhóm sẽ tức giận em một cái gì đấy. Người lúc nào cũng quấn quýt và ích kỉ đòi em chỉ được cười với một mình anh ấy. Thực sự, em nhận lời đơn giản vì không chống nổi bộ dáng ăn vạ của anh ấy, với suy nghĩ 5 tháng nữa ta một là về quê, hai là ra nước ngoài sẽ cắt hết quan hệ…Ngoài anh ra, lúc ấy em nghĩ mình sẽ chẳng thể yêu ai nữa… 1 ?" ^7 g8 D$ W& x! j©2024 Kites.vn | All rights reserved
Em hận anh vẫn tốt bụng như trước sau hôm gặp mặt ở quán cà phê, nhưng càng hận mình hơn là vẫn dây dưa với anh. Anh bận như thế vẫn chỉnh cho em từng dòng chính tả, vẫn đưa em đi in luận văn tốt nghiệp…những việc mà lẽ ra người yêu em phải làm. Trường anh bảo vệ sớm, em đến dự cùng với người con trai khác. Bàn tay anh ấy nắm chặt tay em từ lúc bước vào cổng ĐH BK nhất quyết không chịu buông ra. Bức ảnh chụp chung của ba chúng ta, giờ em đã bỏ xuống đáy tủ. Chúng ta là bạn. * G' X: x. V2 i©2024 Kites.vn | All rights reserved
http://youtu.be/v3TvlFwr4kY ) ~ H; h" N! P8 t% M( \8 M+ T©2024 Kites.vn | All rights reserved
Bảo vệ tốt nghiệp xong, em chuyển nhà trọ âm thầm dấu tất cả, cả anh và cả người yêu. Em không trở về nơi ấy thêm một lần nào nữa. Sau này, em tình cờ gặp lại chị chủ nhà, chị ấy không nhắc đến anh, nhưng nói khi ấy người kia đã ngơ ngẩn cả tháng trời nhìn căn phòng trống hoắc ấy tận đến khi chị cho người khác vào thuê. ©2024 Kites.vn | - [! Q5 B7 s9 F6 a$ x% z' T) uAll rights reserved
Em đã làm được, quên anh và tìm cho mình một chỗ đứng trong xã hội. Nhưng đấy đã là ba năm sau. ©2024 Kites.vn | $ ^7 [3 z$ r2 C$ D$ f; D& a2 f7 qAll rights reserved
Những ngày rời khỏi nơi đó, cũng là rời khỏi trường học, con bé nhà quê như em khắp nơi tìm việc, cố gắng dằn lòng không trở lại, không liên lạc với anh hay ai đó. May mắn, em được nhận vào nơi đã thực tập và tiếp tục học lên. Em vẫn dạy thêm, nhưng tránh xa nơi mà những người quen cũ có thể gặp lại. Nhưng số trời, em phải nói là số trời, 8 tháng sau em tình cờ gặp lại người yêu em trên đường. Đang mải đi, bất chợt có người chặn mình lại, ngẩng đầu lên em nhìn thấy đôi mắt đỏ long song sọc đang nghiên cứu mình. Choáng. Anh ấy nhất quyết bám theo em đến trường, ngồi chờ ở cổng đợi em học xong, theo em đi dạy thêm rồi về nhà trọ. Em chẳng thể tránh, chẳng thể bỏ học, chẳng thể bỏ dạy và càng không bỏ làm. Mặc kệ, em bơ luôn. Đàn ông chai mặt thật đáng sợ. Anh ấy tìm đủ mọi cách để lôi kéo, nào là anh dốt ngoại ngữ em giúp anh. Anh không có thời gian làm việc A, B, C…em giúp anh. Bố mẹ anh lên …em giúp anh. Nói chung, có đủ mọi lí do cho việc em phải ở gần anh ấy. 7 z$ s9 P% {2 S$ T9 U# X. A8 p0 w% `©2024 Kites.vn | All rights reserved
Nụ hôn đầu, anh ấy cướp sau khi bị từ chối nhiều lần. Anh ấy luôn ghen với anh, có hôm còn nói nếu đâm chết được anh, anh ấy cũng làm…Rồi anh ấy bảo, anh đã yêu em họ anh ấy, cô bé ấy xinh lắm, sắp cưới rồi. Gặp lại nhau có đủ 4 người, ngượng ngùng anh nói anh sắp đi tu nghiệp ở Singapor. Em chúc phúc và mỉm cười chào tạm biệt. ©2024 Kites.vn | All rights reserved7 S1 Q' T, F5 _& w8 r0 C
Cái kẻ đeo bám dữ dội kia, 3 lần em chia tay không tính lần trốn trước, 3 lần đều quay trở lại. Lần lâu nhất là 4 tháng, em van vỉ: cậu đừng đến nữa, tớ còn phải lấy chồng, đã đập vỡ điện thoại: Em có để anh sống nữa không? Sao em phải hành hạ anh thế này? ©2024 Kites.vn | All rights reserved C- P' A0 _5 q& O7 f
Câu nói ấy, đã phá vỡ phòng tuyến, em chấp nhận. Em quyết định sẽ lấy anh ấy, người yêu em hơn cả bản thân mình. Và quyết định ấy, em đã đúng, đã hạnh phúc. Khi em sinh con, lúc xuống giường vì mất máu nhiều mặt mày trắng nhợt, anh ấy đã nắm hai bàn tay em ủ trong tay mình cả đêm. Khi em ốm, anh ấy chả biết mô tê gì cứ cuống quýt đưa vợ đi bệnh viện. Khi em mang bầu nghén nặng, anh ấy đun từng tí thức ăn một dỗ em ăn, nửa đêm em thích ăn bánh kem cũng phi xe đi mua. Người ta bảo đường mía tốt cho em bé, mua cả bó ngồi chẻ nhỏ bỏ đầy hộp vì biết em lười sẽ gặm hỏng răng…Khi em xuống đường, luôn dắt em và đi lên phía trước… ©2024 Kites.vn | All rights reserved$ _/ d2 j( Y$ G5 q- g" l
Mười năm, tròn mười năm rồi, gặp lại anh trong cuộc gặp mặt gia đình chồng em (gia đình vợ anh), em thấy bình thường. Anh chẳng quen chẳng lạ, chẳng còn cảm xúc kia nữa. Vậy đấy, mối tình đầu.
P/s: Hết nhé. Đấy là lí do vì sao ta thích những câu chuyện như thế này. ©2024 Kites.vn | 1 m9 l- [, i% V9 ~ }All rights reserved
|
Rate
-
Xem tất cả
|