Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: edward.cullen
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Nam] Kevin Cheng - Trịnh Gia Dĩnh (鄭嘉穎)

  [Lấy địa chỉ]
311#
Đăng lúc 15-6-2013 00:41:09 | Chỉ xem của tác giả
Liên hoan phim truyền hình Thượng Hải: Đã có kết quả. Trịnh Gia Dĩnh không thể tiết lộ.


Trịnh Gia Dĩnh trả lời phóng viên: “Chúng tôi đã có kết quả nhưng tôi không thể tiết lộ. Tôi chỉ có thể nói rằng giải thưởng là tất cả các giám khảo đều có chung quan điểm, nhưng một số vẫn đang được thảo luận”.

Liên hoan film truyền hình thượng hải sẽ bế mạc vào đêm nay và giải thưởng Magnolia sẽ được trao. Đây là lần đầu tiên anh được mời làm giám khảo liên hoan film truyền hình Thượng Hải với các vị giám khảo chuyên nghiệp. Trước đó, anh đã từng được mời tham dự làm giám khảo trong các cuộc thi Hoa hậu Hồng Kông & các cuộc thi sắc đẹp thế giới...v…v…

Trịnh Gia Dĩnh đang có một lịch trình làm việc rất bận rộn đã chấp nhận dành cho các phóng viên cuộc phỏng vấn độc quyền. Anh thừa nhận rằng mình có một tiêu chí đánh giá khác với các giám khảo - anh sẽ tập trung vào sự trình bày của diễn viên, góc camera của đạo diễn và so sánh hiệu suất, kỹ năng diễn xuất trong quá khứ và hiện tại của một diễn viên nếu có bất kỳ bước đột phá…v…v…

Đối với nam diễn viên 2 lần đăng quang ngôi vị ảnh đế của TVB, đây là lần đầu tiên anh tham gia làm giám khảo liên hoan film. Anh giải thích rằng là một giám khảo thậm chí còn căng thẳng hơn là một diễn viên. "Tôi đã luôn phải chăm chú theo dõi bộ phim truyền hình như một khán giả. Trong thời gian này, tôi cần phải rất chính xác tập trung vào chi tiết cấu trúc câu chuyện, chỉ đạo kỹ thuật, diễn xuất của diễn viên so với họ trong quá khứ, tất cả phải được tính đến khi đánh giá".

Anh đến Thượng Hải vào đêm trước vòng chung kết. Sáng hôm sau anh cùng làm việc trong phòng kín với các vị giám khảo khác, để đánh giá những người chiến thắng với nhiều thể loại khác nhau.

“Tôi nghĩ rằng kết quả là công bằng”.  Anh tiết lộ. Có thoả thuận một trong hai giải thưởng Nam diễn viên xuất sắc &  Nữ diễn viên xuất sắc nhất trong khi các giải khác đang được thảo luận.

Vòng chung kết năm nay theo chủ đề xung quanh cuộc sống đô thị. Rất nhiều bộ phim truyền hình Trung Quốc đại lục hoàn thiện mang phong cách hơi thở cuộc sống hiện đại, tất cả vai diễn đều có đặc điểm riêng, điều này đem đến nhiều kinh nghiệm khác nhau cho Trịnh Gia Dĩnh: “Ngô Tú Ba có 2 bộ phim truyền hình trong các đề cử và cả hai đều khá tốt. Có sự khác biệt giữa các bộ phim có chủ đề tương tự từ Đại lục và những film TVB sản xuất. Ví dụ, phiên bản film "Intention" của Trung Quốc cũng tương tự như "Healing Hands" của Hồng Kông. Cả 2 đều là đề tài phim về ngành y nhưng cách làm việc & bệnh viện của cả hai nơi nhìn khác nhau. Tất nhiên tôi nghĩ rằng diễn viên của cả 2 nơi đều là những diễn viên giỏi.”





Thật sự không phân biệt được đề cử Nam diễn viên xuất sắc: Ngô Tú Ba, hay giám khảo Trịnh Gia Dĩnh trong liên hoan truyền hình giải thưởng Magnolia năm nay, ai là người được yêu thích nhất, họ là hai đại diện của các nghệ sĩ không giới hạn bởi tuổi tác đang chiếm trọn trái tim người hâm mộ.

Đáp lại điều này, Trịnh Gia Dĩnh trả lời bằng nụ cười rạng rỡ: "Nam nghệ sĩ chúng tôi khi đạt đến một độ tuổi nhất định, sẽ được xếp vào hàng Chú. Nhưng tôi nghĩ rằng diễn viên lớn tuổi thu hút khán giả bằng kỹ năng diễn xuất của họ. Họ dễ dàng hoá thân vào nhân vật, có khả năng cảm nhận phạm vi rộng hơn của nhân vật và đem đến sự thú vị cho vai diễn. Tôi cho rằng Huỳnh Thu Sanh là diễn viên tiêu biểu cho điều này. Đối với bản thân mình, tôi vẫn đang làm việc trong vai trò là một chú diễn viên". *cười*

Về công ty sản xuất của mình, anh nói một cách thẳng thắn: "Không mấy suôn sẻ", có một chút lo lắng trong giọng nói của anh "Vấn đề chính là kịch bản. Bây giờ vẫn đang trong giai đoạn chọn lựa. Chúng tôi đang tìm kiếm kịch bản phù hợp. Có ý tưởng & một số kịch bản được gửi đến, tôi vẫn chưa hài lòng với chúng. Kịch bản là điều quan trọng nhất, không có nó thì sẽ không thành lập công ty”.

Với danh tiếng của anh hiện nay, bất kể là một diễn viên hay nhà sản xuất, không thiếu kịch bản được cung cấp cho anh. Nhưng, người đàn ông cung Sư Tử này rất thận trọng. "Nếu nó không đủ tốt, tôi không tuỳ tiện chấp nhận. Tuy nhiên, để hoàn thiện một kịch bản khó khăn hơn tôi tưởng tượng ".

“Tôi thích đóng phim chủ đề thời hiện đại tại đại lục". Anh hy vọng rằng sẽ nhận được vai diễn đầy thách thức, nhân vật không chỉ có những pha hành động, ví dụ như vai hài trong một bộ phim vui nhộn hoặc nhân vật phản diện. Nhưng bây giờ anh đang tập trung cho album của mình. Nếu thời gian cho phép, có thể anh sẽ tham gia một bộ phim truyền hình ở Trung Quốc. Hiện nay công việc của anh đều đang tiến triển, anh sẽ quay về TVB và đóng bất kỳ dự án phim nào, sớm nhất vào giữa năm 2014.

Dù rất yêu mến vai Law Bá đã đem về cho anh 3 giải ảnh đế TVB, nhưng anh tuyên bố rằng sẽ không có Toà án lương tâm phần 3, vì biên kịch chính của phim đã rời khỏi TVB.
Anh đang tập trung phát hành album cá nhân. Sau khi rời liên hoan film, anh sẽ bay đến Đài Loan để chụp bìa album, video âm nhạc của mình và sẽ đóng vai chính trong một bộ phim ngắn.


dịch: [email protected]
nguồn: Qianjiang Evening News 14 June 2013. http://kevinchengkc.blogspot.com
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

312#
Đăng lúc 15-6-2013 00:58:06 | Chỉ xem của tác giả
Uy ca và Dĩnh ca nè các bạn
2 lão này đều thuộc hàng tứ rồi mà phong độ quá đi
đập chai ơi là đập chai lun
Uy ca ở Hong Kong lúc trước hoạt động ở TVB nên tối nay gặp lại đồng hương 2 lão chộp chung 1 tấm nè ^^
cơ mà nhìu máy chụp quá hay sao mà mỗi lão nhìn 1 hướng thế này =))

Bình luận

2 lão hồi đó có đóng chung film Tiết tấu tình yêu của TVB nè, dòm ngố chết luôn! giờ 2 người nổi quá chừng, Uy ca vẫn phong độ, Dĩnh ca cool miễn bàn ^^  Đăng lúc 15-6-2013 12:36 PM
ôi, 2 idol của lòng mình  Đăng lúc 15-6-2013 11:38 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

313#
Đăng lúc 16-6-2013 21:04:27 | Chỉ xem của tác giả
Cập nhật hình ảnh mới nhất của Kevin làm giám khảo trong liên hoan phim truyền hình Thượng Hải lần thứ 19, tháng 6/2013:











Bay đến Bắc kinh trước buổi liên hoan film:








Chào fans:





photos: weibo, @nikiKC

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

314#
Đăng lúc 16-6-2013 21:44:33 | Chỉ xem của tác giả
Bộ ảnh chibi & photos tình tiết phim Toà Án Lương Tâm của đại luật sư Law Bá:

Trong tất cả các vai diễn của Kevin, có lẽ ấn tượng nhất với tôi là vai đại luật sư Law Bá. Có thể với một số người, vai diễn này của TGD bị xem như hơi cường điệu, khoa trương. Nhưng nó hoàn toàn xứng đáng nhận được 3 giải ảnh đế năm 2011, đem đến cái duyên cho nhân vật này không hề dễ. Nếu diễn không khéo, vai diễn sẽ trở nên quá lố & vô duyên.

Law Bá là một ông chú lớn tuổi, vô cùng bầy hầy, luộm thuộm, nhìn rất bê bối, cẩu thả.
Nhưng luôn thân thiện với bà con hàng xóm, sẵn sàng ra tay tương trợ những người có hoàn cảnh khó khăn.
Khi ra toà trở thành đại luật sư tài ba mưu trí, liều lĩnh dùng những kế không giống ai để thắng kiện.
Trọng tình nghĩa bạn bè, nhiệt tình giúp bạn trong lúc hoạn nạn, không ngại đương đầu với các thế lực có thân thế, quyền cao chức trọng hay các băng đảng mafia.
Điểm đáng yêu nhất của Law Bá là rất nuông chiều bạn gái, cho dù đôi khi cũng hay đấu khẩu nảy lửa với nhau về các vụ kiện.

Toà án lương tâm 1:



















Toà án lương tâm 2:








photos: weibo, facebook, screen cap

Bình luận

@^^Smile^^: TALT có phần 2 đó bạn, xem cũng vui lắm :)  Đăng lúc 18-6-2013 08:17 PM
có tòa án lương tâm 2 nữa à  Đăng lúc 18-6-2013 05:58 PM
luật sư La Lực Á đẹp trai  Đăng lúc 18-6-2013 05:51 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

315#
Đăng lúc 17-6-2013 23:18:50 | Chỉ xem của tác giả
coolcat gửi lúc 16-6-2013 21:04
Cập nhật hình ảnh mới nhất của Kevin làm giám khảo trong liên hoan phim truyền hình Th ...


Cập nhật hình ảnh mới nhất của Kevin làm giám khảo trong liên hoan phim truyền hình Thượng Hải lần thứ 19, tháng 6/2013:
phần tiếp theo...



Giám khảo thiệt là hiếu động, sao lại nghịch bím tóc bé gái nhà người ta thế? ^^





photos: weibo
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

316#
Đăng lúc 18-6-2013 17:16:12 | Chỉ xem của tác giả
BÁT A CA – tịch mịch đích vương giả


Cái tên dành sẵn cho bài viết manh nha một năm trước đây, khi Bộ bộ kinh tâm được Nhã Nam xuất bản, nhưng nhiều thù tiếp và tục lụy đeo theo mau chóng làm loang nhạt dòng ý tưởng vốn đã mù mờ, bèn gác lại, và chưa chừng gác lại mãi mãi nếu không có chuyến đi trước Tết này.

Vừa ghé một cái trại trên núi, nơi vụ hè năm rồi từng vui mắt trước sự đông đúc sum vầy của một đàn mèo, mà nay trở lại, đứa bị xe cán chết, đứa bị bắt đi, chỉ trong vòng vài tháng một gia đình hai mươi mấy đứa tung tăng khắp thửa đất giờ còn mỗi một mạng, lại trở nên đề phòng và hoài nghi thay vì lanh lợi dễ gần, thường xuyên nấp sau cột gỗ giọt gianh và luôn ăn trong trạng thái mắt la mày lét sẵn sàng bỏ chạy nếu có động. Tôi ngồi dưới mái hiên, tay chống xuống lớp rêu trơn nhớt vì lâu ngày không ai bước chân qua, trầm mặc nhìn nó, cảm xúc mờ nhạt từ năm ngoái bỗng len lén trở về.





Chưa bao giờ thật sự thích một ai trong Bộ bộ kinh tâm, cũng không chuộng văn phong cho lắm, tôi thường bị mê hoặc bởi những mối tình ít toan tính hơn và giọng điệu diễm lệ, uyển chuyển hơn, nhưng tôi thích, đúng hơn là bị ám ảnh và lay động, vì không khí định mệnh đến bi thiết trong đó. Bộ bộ kinh tâm diễn dịch rất dung dị về hợp và tan, về phồn hoa và lụi tàn, về độ vênh của mộng và thực, về truy nã gắt gao của ký ức, về sức nặng của hồi tưởng trên tâm can. Nhưng nó, giống như Hồng lâu mộng, khiến cho tan, cho tàn lụi, cho bất đắc chí, bỗng trở nên hằn sâu quá, vì trước đó là phù hoa tuyệt đích, là hào quang rực rỡ của phồn vinh, là đỉnh cao của hưởng thụ, là khát vọng mãnh liệt, là tưởng tượng khôn cùng, nói gọn lại là hai thái cực, thiên đường vời vợi quá, khiến cho địa ngục theo sau bỗng thăm thẳm hơn ra.
Nếu phải thích một ai trong câu chuyện, có lẽ tôi nên thích Tứ a ca, vì tôi tình cờ cũng là lão Tứ trong nhà, gia đình cũng có quan hệ anh chị em vô cùng phức tạp, nhưng tôi không thích Tứ a ca, vì thiện cảm của tôi, đơn giản là chưa bao giờ dành cho người thắng cuộc.
Nếu phải thích một ai trong câu chuyện, có lẽ tôi sẽ thích Bát a ca, vì về nhiều mặt, Bát như một tấm gương khiến tôi soi được toàn mình. Thích Bát a ca không phải từ khi xem phim, dù khi đó tôi đã nghĩ Trịnh Gia Dĩnh có tạo hình và khí chất hợp nhất với nhân vật trong toàn bộ dàn diễn viên, lần đầu Trịnh xuất hiện, tôi liền như nhìn thấy câu “trang nam nhi vận trường bào trắng toát mặt như ngọc dát từ ngoài nhà đi vào”. Tôi thấy Trịnh “đúng”, mặc dù Bát a ca trong truyện đậm chất âm nhu, còn Bát a ca trên phim quá đỗi dương cương. Nhưng cũng phải đợi một thời gian khá lâu sau khi đọc truyện và xem xong phim, tôi mới thích Bát. Đó là một buổi tối gần Noel 2011, đang dịch đến những trang cuối của Bộ bộ kinh tâm bản tu đính, gặp một câu Đồng Hoa vừa cho thêm vào,

Chàng đến tiễn nàng, cũng là tiễn biệt mình của quá khứ. Chàng dùng ánh mắt mệt mỏi vô định để nhốt ngoài cửa một trần thế đã từng sôi nổi vì chàng, một trần thế vẫn sôi nổi kể cả khi không còn chàng nữa.

Và ngược lên trước một trang, là câu

Đời này thế là hết, còn gì để nói đây,

tôi bỗng thấy tim đau không tưởng được, không thâm tím nhưng tê tái, đau không rõ nhưng sâu, đau lập tức và lâu. Tại sao lại thế?
Tôi thuộc tạng lười thảm hại, thường ngủ cho đến khi da thịt gần như ký sinh vào chăn chiếu mới lồm cồm bò dậy, ít khi đào sâu suy nghĩ, nên không sao hiểu nổi một số người cũng thuộc chòm Kim Ngưu mà có thể miệt mài nghiên cứu và trở thành học giả, ví như Trần Quang Đức người dịch Trường An loạn. Hễ khi nào đụng phải việc cần đến quan sát, phân tích, tìm tòi, là tôi lập tức bật phim lên xem hoặc trải đệm đi nằm, thả mình lang thang trong những dàn cảnh hư cấu hay trạng thái siêu thoát cốt khiến tâm tư và trí nhớ xao lãng khỏi vấn đề khiến mình bận lòng kia đi.

Thế mà cuối cùng tôi đã tìm được câu trả lời, lúc ngồi trên hiên ngắm con mèo hoài nghi và cô đơn. Vừa ngắm nó, tôi vừa nhớ đến không khí sôi nổi ríu ran từng vây bọc, đến những con mèo đã không còn nữa, đến nỗi đau khác nhau mà chúng phải chịu trong giờ phút lìa đời, đứa bị xe giày khi qua đường, đứa bị thọc dao làm thịt giữa kỳ bụng mang dạ chửa, đứa bị đánh đập đến chết, đứa bị đầu độc rồi giãy giụa tắt hơi ở một xó xỉnh nào đó. Tôi có thể cắn răng chịu đựng nỗi đau thể xác của mình, nhưng việc tưởng tượng nhục thân tàn hại của sinh vật khác thường khiến tôi quằn quại. Tôi mãi hình dung bấy giờ chúng cảm giác thế nào, nghĩ gì, có hối hận vì đã rời khỏi phạm vi an toàn hay không? Tôi cũng muốn hỏi con mèo trơ trọi đang ăn một mình dưới sân với từng cọng lông dựng đứng lên kia, nó có cảm giác gì khi là người Mohican cuối cùng?


Ý nghĩ này, lẽ ra sẽ khiến tôi đồng cảm đi đến chỗ thích Thập tứ a ca hơn, nhưng không, tôi cũng không thích Thập tứ, đơn giản là vì, tuy bất đắc chí, anh ta vẫn có thời tươi đẹp của mình, thế là đủ dinh dưỡng bón mớm cho phần đời còn lại, không cần một ai thiện cảm.
Lúc ngắm con mèo, tôi lẩn thẩn nghĩ, những đứa giờ thành cát bụi hoặc chết không toàn thây kia, vẫn còn tôi đây tưởng nhớ, có lẽ cũng tạm coi là một giá trị nào đó chăng.
Ý nghĩ thường hành hạ tôi nhất là, mỗi khi ngẫm đến việc một mai mình sẽ không còn trên cõi đời này, không còn được ngồi trên sân thượng ngắm ráng tà nhuộm cháy những viền mây, không còn được đứng trên đồng dã nhìn trăng đổ tràn xuống đồi đêm, hay bây giờ, nói một cách tục khí, nhỡ đâu tôi gặp sự gì mà không ai đăng nhập được vào blog, facebook hay gmail để báo cho bạn bè biết, rồi tôi bị lãng quên một cách hồ đồ, tôi lại trào nước mắt.

Và tôi nhận ra, nhờ ánh rọi của tiềm thức, vì sao trong cả đám a ca nói riêng và các nhân vật của Bộ bộ kinh tâm nói chung, tôi đồng cảm với Bát a ca. Vì đó, là người duy nhất trong bọn, có cảm thức dữ dội về tồn tại.
Cảm thức ấy là hệ quả của tự ti nguồn gốc, hệ quả của cơn hãi hùng nếu bị phai lạnh lãng quên. Tồn tại, đối với Bát, là phải được trông thấy ở trên đời, là nhu cầu cốt tủy sinh ra cùng sự sống, là truy đòi ráo riết ngập đầy từng làn hơi. Bát không cần đến quyền lực để tự vệ và bảo bọc người thân yêu như Tứ, không được vỗ béo ước vọng chỉ vì phụ mẫu sủng ái hứa hẹn như Thập tứ, mà cần đến ngai vàng để được cha và người đời công nhận, để được sống xứng đáng với giá trị của mình. Trên con đường đi đến mục tiêu, Bát mắc nhiều sai lầm đáng kể, mà đáng kể nhất là lúc nào cũng tuyệt đối hóa lợi ích bản thân, nhưng mặt tích cực là, không bao giờ dao động về đích điểm, luôn nỗ lực cao độ để cải thiện chất lượng lẫn vị thế của mình.
Tôi cho rằng mỗi tạo vật trên nhân gian này tất có một giá trị nào đó, vì lẽ gì đó mà mới ra đời, nên không thể hiểu tại sao và không thể chịu đựng được việc người ta phải/chấp nhận chết đói trong manh chiếu, nằm lẫn lộn trong một hố chôn tập thể, hay thường thấy nhất, là giã từ cõi tục mà không lưu lại một cái gì. Bát a ca, với phương hướng rõ ràng, đã âm mưu làm mình trường tồn trong sử sách, ở địa vị cao nhất mà một con người có thể đạt được dưới gầm trời.

Để rồi thất bại.

Đặt vào đối sánh với nửa đời trước, thất bại ấy khiến cảm thức tồn tại càng thêm nhọn hoắt, sau khi bị chuốt bởi tuyệt vọng và bi ai. Nhưng thay vì tiếp tục thách thức thế giới, nó quay lại đâm lia lịa vào vật chủ.
Tôi thích Bát a ca, nhờ vậy, lại không chỉ do cảm thức về tồn tại. Mà có khi nhiều hơn, lại do đã chấp nhận buông xuôi. Ai không bị ném vào hoàn cảnh bắt buộc phải thành đạt; không đi qua thời trẻ ngập tràn hoài bão và thiên khích; không, cùng với thời gian, cay đắng nhận ra bản thân chí cả tài hèn hoặc sinh bất phùng thời đến mức nào, thì không thấm thía được tâm thế của sự chấp nhận đó.
Thập tam nói, “Miễn là cô muốn, cô và Tứ ca có thể thổ lộ hết với nhau đấy, vì cô hiểu được chí hướng, nỗi khổ và niềm đau của anh ấy.” Tứ a ca có Thập tam hiểu, có Nhược Hi hiểu. Bát a ca thì, xung quanh có cả một đảng phái, nhưng ai đáng mặt tri kỷ của anh ta? Lúc muốn vươn tới, chỉ có bè cánh đồng hành. Lúc đành thõng tay, lại chỉ “đứng một mình bên lề đường cô tịch”. Chưa kể, cũng không được nhiều độc giả ưa thích!
Tôi hôm nay không còn là tôi một năm trước, chẳng biết đây liệu có đúng là những điều định viết vào dạo ấy, nhưng không trải ra, e rằng một năm sau chính mình cũng không biết có phải từng định viết gì đó nữa hay không.
Thôi thì, viết cũng viết rồi, coi như trả nợ lẩm cẩm một năm dài cũ kỹ.


Ngọc Lan Hiên,
trước Giao thừa

Blog: Alex Đào Bạch Liên
nguồn: http://blog.daobachlien.com

Bình luận

sẽ cố gắng  Đăng lúc 27-6-2013 10:50 AM
chingching: ^^.Bao giờ có bài phỏng vấn nào hay về 8k thì bạn dịch nữa nhé :)  Đăng lúc 26-6-2013 04:28 PM
cảm xúc xưa lại tràn về, nhớ 8k quá  Đăng lúc 26-6-2013 11:09 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

317#
Đăng lúc 20-6-2013 02:28:53 | Chỉ xem của tác giả
Phỏng vấn trên NetEase 08/2012 [Part 1]



Bài phỏng vấn này cũng lâu rồi, m đọc cũng lâu rồi mà thấy hay nên dịch post cho mọi người đọc để hiểu thêm về Trịnh Gia Dĩnh.



NetEase: Xin chào tất cả các bạn! Tôi là Huang Xin, chủ trì buổi phỏng vấn hôm nay. Xin chào, TGD!
KC: Cảm ơn

NetEase: Anh vẫn còn cảm thấy vui mừng khi nhận các giải thưởng trong năm qua chứ?
KC: Thật sự thì tôi không có nhiều thời gian để nghĩ đến các giải thưởng vào lúc đó. Kế hoạch của tôi đã kín vì thời gian đó tôi vẫn đang phải quay phim, rồi đồng thời đi tham dự buổi lễ trao giải - lễ trao giải TVB diễn ra vào tháng 12 còn tôi thì vẫn đang quay TALT 2 vào cùng thời điểm. Tôi ở trên phim trường hàng ngày, hoàn thành vai diễn của mình, do đó không có thời gian để thực sự suy nghĩ và tận hưởng cảm giác chiến thắng. Mỗi ngày cứ thế trôi, rất nhanh, chỉ đến tận giờ phút này tôi mới có cơ hội nhìn lại và nhận ra rằng mình đã có 1 năm thực sự thành công.

NetEase: Hưởng thụ dư vị một cách muộn màng.
KC: Cũng không tệ

NetEase: Tôi biết anh khởi nghiệp từ rất sớm khi còn rất trẻ.
KC: Khi mới tầm 20 - năm tới là tròn 20 năm tôi vào nghề.

NetEase: Với 1 diễn viên, được công nhận là thành công nhưng thắng các giải thưởng mới thực sự là mục tiêu. Anh có nghĩ như vậy?
KC: Sự công nhận dành tôi đến từ phía TVB và khán giả. Tôi bắt đầu diễn xuất vào năm 1999 - lúc đó thực sự tôi vẫn còn non và không có kinh nghiệm nhiều vì tôi vốn dĩ là ca sĩ. Khi tôi được trao giải Thị đế lần đầu tiên năm 2006, có rất nhiều người cho rằng còn quá sớm để trao giải cho tôi vì tôi chỉ mới gia nhập TVB chưa bao lâu trước đó. Tôi đã tự nhủ với bản thân mình là nếu tôi có thể bước lên sân khấu đó 1 lần nữa, tôi phải bảo đảm là mình xứng đáng, được mọi người chấp nhận. Ðể thực hiện điều đó tôi đã mất 5 năm.

NetEase: Năm 2011, cuối cùng anh cũng làm được phải không?
KC: Ðúng.

NetEase: Anh có phải là người hay dính đến những tin đồn đặc biệt là những tai tiếng? Anh có thường chú ý hay đọc về các tin đồn và lời chỉ trích nhằm vào mình không?
KC: Thật sự trước 2006, không có mấy tin như vậy vì lúc đó không mấy ai chú ý đến tôi cả. Nhưng sau 2006, các tin đồn bắt đầu xuất hiện nhiều hơn, một số theo tôi thấy rất vô lý, cứ như bất cứ điều gì tôi làm cũng sai  cả, thậm chí ngay cả việc hít thở. Sau đó tôi nhận thấy mình không thể làm được gì để ngăn điều đó lại cả, vì ngành giải trí và truyền thông là như vậy. Nếu bạn không thể thay đổi suy nghĩ của họ thì bạn phải tự thay đổi mình cho phù hợp với thực tại thôi. Thay đổi suy nghĩ là rất quan trọng cho sự tồn tại của tôi trong nghề, do đó tôi không đọc bất cứ tin đồn nào liên quan đến mình nữa.
Mặc dù vậy tôi vẫn còn đọc một ít - những tin cố tình gây hại đến hình tượng của tôi. Bạn không có cách gì để đối phó lại điều này - không điều gì bạn nói khiến mọi việc có thể trở nên tốt hơn mà còn làm trầm trọng thêm nữa. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều tin và lời bình phẩm mang tính góp ý mà tôi có thể tiếp thu để hoàn thiện bản thân.

NetEase: Những tin mang tính khách quan.
KC: Ðúng, những tin mang tính khách quan, tôi sẽ đón nhận chúng. Nhưng đồng thời cũng có quá nhiều tin đươm đặt và hư cấu để thu hút độc giả. Tôi đã không chú ý đến chúng nữa, tôi được ghép đôi với một ai đó hàng tuần - bản thân tôi còn không theo kịp nữa là, do đó tôi quyết định không theo dõi chúng nữa.

NetEase: Thật sự là có thể sao? Lờ đi những tin đồn và không để nó ảnh hưởng đến công việc và cuộc sống của anh.
KC: Rất đúng, điều đó là rất khó.

NetEase: Nó là một hành trình dài phải không?
KC: Không thể tỏ vẻ không hay không bít mọi tin đồn vào ngay lúc này, điều đó là không thể được, vì vậy tôi cố gắng không để chúng gây ảnh hưởng đến mình và thờ ơ với những tin như thế. Luôn luôn ghi nhớ cái tôi muốn làm. Trên thế giới này có rất nhiều dạng người. Tôi không thể chiều lòng hết thảy họ được - sẽ luôn có người không thích và không đồng tình với tôi. Miễn là lương tâm tôi trong sạch, tôi luôn cố gắng hết mình và không làm những người luôn ủng hộ tôi phải thất vọng, thì lúc đó tôi có thể nói tôi đã hoàn thành tốt công việc của mình. Còn đối với những ai có ý nói xấu về tôi, cứ để họ nói bất cứ điều gì họ muốn, tôi không có thời gian đi tranh cãi với họ.

NetEase: Anh có bao giờ thử đoán động cơ sau mỗi tin đồn là gì không?
KC: Như tôi nói, có rất nhiều dạng người trên đời này, với rất nhiều dạng suy nghĩ khác nhau vì vậy rất khó để có thể chỉ ra được tại sao 1 người lại có thể làm như vậy. Có thể do không ưa, tôi không biết và cũng không muốn biết hay có ý định tìm hiểu tại sao - không lợi lộc gì cả.

NetEase: Anh nói việc là 1 nghệ sĩ, những tin đồn chỉ xuất hiện khi họ bắt đầu nổi tiếng. Vậy anh có nghĩ những tin đồn như là một dấu hiệu, xuất hiện khi mọi người bắt đầu chú ý đến anh nên mới có những tin như vậy? Ðiều đó cho anh biết anh đã là người nổi tiếng.
KC: Tôi lại thấy rất khó lường. Như Lưu Ðức Hoa chẳng hạn, khi giới truyền thông phát hiện về cuộc hôn nhân bí mật của LÐH. Cho dù anh ta đã từng có mối quan hệ rất tốt với cánh nhà báo HK nhưng vào thời điểm đó, theo như tôi nhớ không lầm, gần như mọi phương tiện truyền thông HK đều bêu xấu LÐH. Tôi có thể nhận ra LÐH hoàn toàn không mấy làm vui vẻ và tôi cũng không ngờ là cánh nhà báo lại đối xử như vậy với anh ta? Tuy nhiên, suy đi nghĩ lại, thì đó vốn dĩ là công việc của họ, là bát cơm của họ mà. Họ cần có cái gì đó để viết, nhưng một vài người lại chọn cách không quang minh chính đại. Cho dù vậy, cũng không thể đổ hết tội lên họ được - do đó bản thân nghệ sĩ luôn phải xác định rõ mối quan hệ với cánh nhà báo. Thực sự có rất nhiều điểm khác nhau giữa giới truyền thông HK và đại lục. Ở HK, không có mối quan hệ thân hữu giữa nghệ sĩ và nhà báo. Vì thế luôn phải nhớ đó là con người họ khi họ làm việc, sử dụng cách thức không đẹp không có nghĩa bản thân họ cũng vậy, họ chỉ làm vì cái gọi là miếng cơm manh áo thôi. Tôi có thể gần gũi và cảm thấy thoải mái khi trò chuyện với vài phóng viên nhưng nói là bạn bè thân thiết, thì không, điều đó là không thể.

NetEase: Anh cũng đừng hi vọng quá nhiều vào chúng tôi đấy.
KC: Bởi vì chúng ta không có cùng quan điểm mà.

NetEase: Công việc của anh, nói thế nào nhỉ ? Anh có cơ hội làm việc tại cả 3 nơi HK, đại lục và Đài Loan, anh có từng so sánh đâu là nơi yêu thích hoặc mang lại cho anh cảm giác thoái mái khi làm việc nhất không?
KC: Văn hóa ở cả 3 nơi thật sự rất khác nhau. Khi ở ÐL, tôi vốn dĩ cũng phải đến Hoành Điếm đóng phim, nhưng…

NetEase: Anh bắt đầu đóng phim tại đại lục sớm thế sao?
KC: Vâng, nhà sản xuất là ngườ ÐL nhưng quá trình quay phim lại diễn ra tại đại lục. Bản thân tôi nghĩ chúng đều giống nhau – quan trọng là những con người tôi gặp - câu hỏi không phải ở đâu mà là ai. Vấn đề nằm ở chỗ con người - tính chuyên nghiệp của họ. Nếu họ là dân chuyên, có kinh nghiệm, quá trình làm phim sẽ diễn ra suôn sẻ dù là làm việc ở đâu đi chăng nữa, nhưng cũng sẽ phải gặp người không có tính chuyên nghiệp như vậy. Với những trường hợp như thế, vì công việc đóng phim là công việc tập thể, là 1 diễn viên, bạn vẫn phải làm hết mình cho dù tình hình có tồi tệ đến đâu, bạn vẫn phải diễn vai của mình và làm tốt nó. Ðó là điều cơ bản, nếu bạn không đủ khả năng quán xuyến mọi việc, vậy thì cứ làm tốt phần của mình trước đã.

Kết thúc phần 1, có gì sai sót bỏ qua cho m nha.


Dịch: [email protected]
Source & eng-trans: http://kevinchengkc.blogspot.com

Bình luận

m cũng thuộc dạng "tàu ngầm" đó =))))  Đăng lúc 21-6-2013 04:04 AM
Thanks hkin đã dịch, bài cũ mà giờ mình mới đọc luôn^^, rất vui khi có hkin góp sức xây nhà, fans Dĩnh ca toàn làm "tàu ngầm" chẳng thấy ai nhoi nhoi giống mình :D   Đăng lúc 20-6-2013 09:19 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

318#
Đăng lúc 20-6-2013 23:51:22 | Chỉ xem của tác giả
Thật sự thích một diễn viên nào đó đôi khi là cái duyên. Và khởi điểm lý do mà mình thích Kevin Cheng - Trịnh Gia Dĩnh là do tại cái Ti Vi {:110:}

Sở thích xem film của mình rất đa dạng. Nhưng nhìn chung, lúc trước mình chỉ toàn thích xem film Mỹ, Hàn là nhiều. Thỉnh thoảng có xem mấy film hình sự của Hồng Kông TVB. Phim Trung Quốc thú thật chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình thích, nên diễn viên Cbiz lại càng mù tịt. Mặc dù có đọc kiếm hiệp Kim Dung & một số truyện ngôn tình của Trung, xem một số film Trung thấy cũng ok, chỉ vậy thôi.

Rồi có một hôm coi TV, thấy chiếu film Bằng Chứng Thép 2 của TVB, thấy film hấp dẫn đúng thể loại mình thích kiểu điều tra phá án, giết người biến thái...{:184:}. Trong film lại thấy xuất hiện 1 anh chuyên gia phá bom mìn tên Ivan dòm bảnh quá, nhảy lên google search và biết là diễn viên Trịnh Gia Dĩnh. Đọc profile thấy...woow...Kevin sinh năm 69 mà sao dòm chú ấy trẻ dữ vậy, đóng rất nhiều film nữa. Ấn tượng của mình với Kevin đến vậy thôi.

Nhưng sau đó đúng là cái duyên, film có Kevin Trịnh đóng được chiếu liên tục trên TV. Bắt đầu khoái Kevin trong film Sự Hoàn Hảo & Thiếu gia vùng Tây Quan, tuy đó chỉ là những vai phụ nhưng ấn tượng lại là: sao cái chú này lúc trẻ dòm đẹp thế, nhìn cứ như mấy nhân vật được tả trong tiểu thuyết ngôn tình {:180:}


film Thiếu gia vùng Tây Quan:



film Sự Hoàn Hảo:



Tiếp theo mình xem TV chiếu film Cảnh Sát Tài Ba, thật sự shock với Kevin khi đóng vai homosexual & giết người. Lúc đó bắt đầu thêm chút ấn tượng nữa, lại nghĩ: ông diễn viên này ko sợ bị ghét hay mất hình tượng sao mà đóng vai ác thế, nhưng lại phục vì cái vẻ lạnh lùng của nhân vật trong film, ko còn 1 chút dấu ấn nào của anh Ivan chuyên gia phá mìn giỏi giang trong Bằng chứng thép 2 nữa.


film Cảnh Sát Tài Ba:



Đến khi xem film Toà Án Lương Tâm thì mình bị "đổ" hoàn toàn bởi đại luật sư La Lực Á. Lúc này mới biết chắc mình trở thành fan của Kevin Trịnh rồi. Những vai diễn của K thật sự gây ngạc nhiên hết lần này đến lần khác. Rất đa dạng từ nhân vật đến thể loại film.
Thế là mon men xem thêm nhiều film Trung của các diễn viên khác đóng & bắt đầu tìm hiểu Cbiz, thấy một số film Trung cũng phong phú đa dạng, nhưng mình đặc biệt để ý đến dòng film cổ trang của Trung...

A ha...tình hình có vẻ nguy kịch khi mình xem đến Bộ Bộ Kinh Tâm, mặc dù kỳ thực Bộ Bộ ko thuộc thể loại film mình thích, mình cũng chẳng ưa tạo hình mấy quả đầu thời nhà thanh của các a ca, trông có vẻ dìm hàng quá... nhưng vẫn ko dứt ra được bởi film hay, có gì đó rất sâu lắng. Mỗi nhân vật đều mang một tính cách riêng nhưng đều mang một số phận chung: là nạn nhân của cái gọi là Quyền Lực. Ngay cả cho đến tận bây giờ, con người vẫn đánh nhau ì đùng tranh giành lãnh thổ, phô trương sức mạnh vũ khí các thể loại...cũng chỉ để chứng minh cái thứ Quyền Lực ấy. (Hình như hơi lạc đề {:184:})

Càng tìm hiểu về K thì càng nể phục vì sự chuyên nghiệp. Một diễn viên muốn trụ vững trong lòng khán giả không chỉ dựa vào hình thức bề ngoài được, thời gian có tha ai đâu. Mà chính xác như những gì K nói: diễn viên lớn tuổi thu hút khán giả bằng kỹ năng diễn xuất của họ. Họ dễ dàng hoá thân vào nhân vật, có khả năng cảm nhận phạm vi rộng hơn của nhân vật và đem đến sự thú vị cho vai diễn.

Kevin không ngần ngại thử các loại vai, cho dù là thành công hay thất bại thì cũng coi như đang tận hưởng quá trình được đóng film, vai diễn thành công đem đến vinh quang, vai diễn thất bại xem như bài học. Cái tinh thần làm việc này của K đáng để học hỏi lắm chứ.

Cơ mà sao fans của K trong nhà này trầm lắng thế! biết có nhiều người vào nhưng chẳng hiểu sao lại ít lên tiếng! vì lazy hay ngại điều gì??? Mình cứ như trẻ tự kỷ trong nhà, lâu lâu có người góp sức xây nhà hay com vài câu vui gần chết!{:181:}

Niềm vui đôi khi cũng thật giản đơn! chẳng biết với cái tính cả thèm chóng chán của mình, mình sẽ thích Kevin Trịnh trong bao lâu...có điều chắc chắn rằng: đây là một diễn viên tài năng & yêu nghề, một người thú vị với nhiều quan điểm sống hữu ích. (Mình khoái nhất 1 bài phỏng vấn K ví những giai đoạn trong cuộc sống như định luật hấp dẫn của Newton). Quá chuẩn luôn!

Bình luận

chắc vậy thiệt quá =))))))  Đăng lúc 25-6-2013 11:39 PM
haha...vậy là hkin theo style: đàn ông không "xấu", đàn bà ko yêu ^^  Đăng lúc 25-6-2013 11:16 PM
"trai nho nhã", nói ra m thix trai "xấu", coi phim hay chơi game toàn thix nv phản diện =))), cho nên lúc coi TUCF, cũg nghi ah này "ko bìh thg", hóa ra đúng thật =)))))   Đăng lúc 25-6-2013 11:11 PM
vậy là hkin khoái trai nho nhã còn anhconuong khoái trai manly :), mình thì mê mệt trai hài hước kiểu như đại luật sư La Lực Á ^^  Đăng lúc 25-6-2013 07:41 PM
M thix VH ngay lúc mới xuất hiện, đoạn ss Lê Tư đến gặp ah ngồi xoay lưng lại thử đồ chơi mới, đoạn thư ký gọi quay lại cười => choáng =)))  Đăng lúc 25-6-2013 03:13 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

319#
Đăng lúc 21-6-2013 04:58:06 | Chỉ xem của tác giả
Phỏng vấn trên NetEase 08/2012 [Part 2]





NetEase: Trước đây, fan của anh cũng là người hâm mộ phim TVB, giờ đây sau BBKT, anh có thêm 1 lượng fan mới. Vậy anh nghĩ TALT 2 dành cho nhóm nào?
KC: Dành cho những người thích tôi, hahahaha… (bị thích cái điệu cười "ồn ào" của anh Dĩnh nha)

NetEase: Liệu mọi người sẽ thích nó?
KC: TALT là bộ phim rất đặc biệt và quan trọng với bản thân tôi, bởi vì trước đây tôi luôn bị đóng khung trong dạng vai bảnh bao, lịch lãm và hoàn hảo trong phim TVB. Lần này thì hoàn toàn khác.

NetEase: Bình thường hơn?
KC: Có thể nói như vậy. TALT là.. cứ nghĩ như vậy đi, tuổi của nhân vật tôi đóng chẳng hạn, tôi luôn đóng các vai ít hơn tuổi thật trước đây, nhưng khi đóng TALT, tôi phải đóng vai lớn hơn bản thân. Ðó đã là khác biệt lớn - bạn phải nghĩ làm sao có thể diễn được nhân vật mà tuổi đời và cả  kinh nghiệm sống nhiều hơn bản thân mình.

NetEase: Ðiều này khó đúng không, vì anh vẫn chưa đạt đến độ tuổi của nhân vật?
KC: Thật ra khó hay không, không tùy thuộc vào sự tưởng tượng của tôi. Ðiều đó phụ thuộc vào kịch bản, kịch bản mang diễn viên đến gần với nhân vật. Nhưng do vai diễn này không phải viết cho tôi, đó là lý do khi bạn xem lại các vai diễn trước của tôi trong các phim TVB đều có cùng 1 dạng vai na ná nhau, nếu giám chế không để tôi có cơ hội được thể hiện khác đi, thì thật sự là không có quá nhiều khác biệt giữa các vai mà tôi từng đóng. TALT, trái lại, là một vai diễn hoàn toàn khác biệt, do đó tôi luôn tự nhủ mình thật sự may mắn khi có thể diễn những vai diễn khác biệt như vậy.
Nếu bạn gặp đạo diễn hay người viết kịch bản nói với bạn rằng họ sẽ đo ni đóng giày một vai nào đó cho bạn, điều đó có thể không phải là một điều tốt, vì họ sẽ dựa vào những vai diễn trước đó mà tạo ra nhân vật mới - cứ theo đà đó thì diễn viên không thể có cơ hội để tiến bộ, thoát ra khỏi những dạng vai na ná nhau được. Thay vào đó, tìm kiếm 1 vai diễn mớiTALT là 1 ví dụ. Người được chọn đầu tiên thì không có thời gian tham gia, người thứ hai thì không mấy hứng thú và người thứ ba thì tôi không biết tại sao lại không nhận vai này, cuối cùng tôi là lựa chọn thứ 4. Ngay khi nhìn thấy kịch bản, tôi lập tức yêu thích nó.

NetEase: Nhân vật đó, thực sự, hoàn toàn trái ngược với hình ảnh vốn có của anh.
KC: Thật sự là trái ngược hoàn toàn nhưng vẫn có những điểm tương đồng.

NetEase: Trước khi hoàn tất bộ phim, sau khi đọc kịch bản, có phải đã có rất nhiều lời bàn luận cho rằng bộ phim "nặng" như thế nào không?
KC: Hahahaha, rất nhiều hành động của nhân vật là do tôi tự thêm vào đó. Cái gì được coi là "nặng" chứ? Bản thân tôi thật sự chưa rõ câu hỏi lắm. Nhiều tình tiết được thêm vào ngay lúc diễn - những cái được cho phép thêm vào thôi nhé – chúng tôi diễn rất tự nhiên, có phần thoải mái và vui vẻ nữa.

NetEase: Vậy là diễn viên được tự do sáng tạo cách mà họ sẽ thể hiện nhân vật của mình à?
KC: Trong TALT, thì đúng nhưng vào thời điểm đó, giám chế và nhà sản xuất là những người rất cởi mở với những ý tưởng mới. Họ không bắt bạn phải bám sát theo kịch bản, nếu họ thấy ý tưởng đó tốt và phù hợp, họ sẽ cho bạn thêm nó vào, do đó chúng tôi có 1 khoảng không để sáng tạo. Nhưng cũng có lúc chúng tôi phải bám sát kịch bản, không được thay đổi dù là 1 chữ.

NetEase: Cái nào thì tốt hơn?
KC: Dĩ nhiên tôi thích được tự do sáng tạo. Tuy nhiên nếu phải theo kịch bản không sai 1 chữ thì chúng tôi vẫn phải tuân theo chỉ dẫn thôi.

NetEase: Anh đã tham gia rất nhiều phim, liệu ở giai đoạn này của sự nghiệp, anh có thể ngay lập tức chỉ cần nhìn vào kịch bản hay đội ngũ sản xuất là biết phim hay hay dở ngay?
KC: Tất cả chỉ là dự đoán mà thôi.

NetEase: Có chính xác không? Giả như ngay giây phút đầu tiên anh nhìn thấy kịch bản TALT
KC: Tôi nghĩ ngay đó là kịch bản hay và thành phim sẽ rất tuyệt.

NetEase: Sẽ có (cơ hội thắng giải) chứ...?
KC: Tôi không nghĩ như vậy nhưng tôi lại cảm thấy nó sẽ là 1 bộ phim thành công. Cũng như vậy, với BBKT, tôi lại không kì vọng nó lại thành công đến như thế, bởi vì nó được chuyển thể từ tiểu thuyết, do đó bộ phim được xếp vào dạng mà chúng tôi phải bám sát vào kịch bản. Kịch bản chuyển thể luôn như vậy, nhưng thành quả cuối cùng thật ngoài mong đợi.

NetEase: Do anh không đặt kì vọng vào sự thành công của bộ phim, anh có cảm thấy là mình đã làm rất tốt không?
KC: Thật ra trong lúc quay BBKT, tôi có chút lo lắng. Dĩ nhiên đối với những ai đã từng đọc truyện, biết kết cấu câu chuyện thì sẽ giúp họ hiểu bộ phim tốt hơn khi họ xem nó. Nhưng mọi người đều có cho riêng mình một "thế giới BBKT". Cái tôi nghĩ và vẽ ra không có nghĩa là người khác cũng nghĩ giống như vậy. Tôi diễn nhân vật  theo cách tôi cảm nhận và mường tượng về anh ta khi tôi đọc truyện/kịch bản, nhưng khán giả thì lại có lối suy nghĩ khác. Bạn phải cố gắng đảm bảo là nhân vật mà bạn xây dựng nên gần giống nhất với những gì mà khán giả mường tượng nên khi họ đọc truyện. Đó là phần khó khăn nhất và đó là lý do mà tôi lo lắng. Khi mới quay phim, tôi luôn yêu cầu cho xem lại, dần dần, tôi dựng nên khung sườn cho nhân vật 8k, anh ta phải như thế nào, ra làm sao. Nhưng, tất cả cũng chỉ dựa chủ yếu vào trí tưởng tượng của tôi về nhân vật do đó tôi không dám chắc khán giả sẽ chấp nhận nó. Tôi tiếp tục quay phim với mối lo lắng đó trong lòng, nhưng cuối cùng thì khán giả...

NetEase: Đón nhận nhân vật của anh nồng nhiệt.
KC: Được yêu thích. Tôi đã rất vui mừng khi nghe khán giả nói là tôi đã thể hiện nhân vật đó như họ đã mường tượng, thậm chí có người còn nói là tốt hơn cả điều mà họ nghĩ đến, đặc biệt là khi lời khen đó đến từ chính tác giả.

NetEase: Chính tác giả sao?
KC: Đúng - ĐH đã nói với tôi là tôi đã thể hiện nhân vật tốt hơn cả những gì mà cô ấy có thể hình dung. Đó là lời khen ngợi quý giá nhất, hạnh phúc hơn cả việc nhận giải thưởng vì cô ấy là người đã tạo ra nhân vật đó, cô ấy nghĩ tôi hoàn thành tốt việc chuyển tải nhân vật của cô ấy từ trang sách ra ngoài đời, tối thiểu là tôi đã làm cô ấy tự hào.

NetEase: Là 1 diễn viên, cái nào thì thú vị hơn - tận hưởng quá trình quay phim hay như cái anh nói, kết quả vượt mức mong đợi.
KC: Thật ra chúng đều khác nhau cả. Tôi cảm thấy việc là 1 diễn viên, chúng tôi luôn cần tiếp tục thử thách bản thân mình. Ví dụ, tôi vừa quay xong 3 bộ phim trong năm nay, mặc dù chúng đều ở các thời đại khác nhau nhưng cả 3 phim đều rất nặng nề và bi thương. Có lẽ các đạo diễn đều xem qua BBKT và cảm thấy nhân vật của tôi trong đó rất bi thương, và nghĩ là tôi hợp đóng các vai như vậy. Tuy nhiên tôi lại thấy là 1 diễn viên, chúng tôi không thể ngủ quên trong chiến thắng được, đó là lý do tôi quyết định diễn Diệp Vấn, nhân vật hoàn toàn khác xa mọi nhân vật mà tôi đã diễn trong sự nghiệp.

NetEase: Nó là phiên bản truyền hình phải không?
KC: Đúng. Tôi vào thời điểm đó cũng đã có trong tay vài ba kịch bản tốt nhưng tại sao tôi cuối cùng lại đi chọn vai diễn đầy thử thách và nhiều hiểm nguy như vậy? Đơn giản thôi, vì tôi không muốn diễn đi diễn lại một loại vai mà chắc chắn là tôi sẽ diễn tốt. Tôi biết nếu tôi chọn kịch bản khác, tôi sẽ rất thoải mái và chắc chắn là có thể làm tốt. Đối với Diệp Vấn, tôi chắc chắn sẽ đi vào "địa ngục" trong suốt quá trình quay phim. Tôi sẽ phải đánh đấm suốt ngày - tôi cũng sẽ bị chỉ trích khi bộ phim được trình chiếu vì mọi người chắc chắn sẽ so sánh tôi với những đàn anh đi trước. Ấn tượng của mỗi người dành cho hình tượng Diệp Vấn là rất khác nhau - bản thân tôi cũng vậy. Nhân vật này thật sự là "hiểm họa khôn lường" nhưng tại sao tôi vẫn chọn DV dù biết trước mọi điều như thế? Bởi vì tôi bất chấp kết quả cuối cùng, tôi biết mình sẽ đặt hết tâm huyết của mình để thể hiện DV. Người khác có cách nghĩ riêng của họ nhưng tôi không thể ở mãi trong "vùng an toàn" của mình được. Tôi cần phải thử thách bản thân với nhiều loại vai khác nhau và  mang đến cho khán giả những điều mới mẻ.

NetEase: Nhưng nó thật sựnhư anh đề cập đến, "hiểm họa khôn lường" vì khán giả ngay lập tức sẽ so sánh với các diễn viên võ thuật đã từng đóng vai này.
KC: Nhưng tôi đã nhìn thấy danh sách tên các diễn viên được đề cử cho vai diễn này - không bao nhiêu trong số họ là ngôi sao võ thuật. Có lẽ bộ phim kì này không tập trung quá nhiều vào Vịnh Xuân Quyền, nếu là như vậy thì họ đã tuyển dàn diễn viên toàn bộ là ngôi sao võ thuật rồi. Tôi cũng từng đóng một bộ phim võ thuật với TVB - Quyền Vương - đội ngũ sản xuất DV cũng đã xem tôi diễn trong Quyền Vương và Thiết Mã Tầm Kiều. Có lẽ họ nghĩ tôi có khả năng giữ vai chính trong một bộ phim về đề tài võ thuật.

NetEase: Chính trị và võ thuật đan xen nhau.
KC: Vô cùng khó khăn - đây thật sự là một thử thách lớn nhưng tôi cũng hi vọng mình sẽ làm tốt.

NetEase: Chúc anh thành công. Chúng ta có nói anh bắt đầu quay phim ở đại lục từ rất sớm. Hiện nay có nhiều ngôi sao của TVB đang chuyển dần sang thị trường đại lục. Anh có đang làm giống họ?
KC: Gần như cả năm nay tôi đều đóng phim tại Đại lục. Có lẽ chỉ có thể quay về TVB đóng phim vào năm tới nhưng hiện tại thì đó vẫn là một câu hỏi. Tôi có thể hiểu tại sao họ lại làm như vậy. Ở đây có rất nhiều cơ hội, thị trường lại lớn. Không có gì phải nghi ngờ thị trường lớn nhất thế giới hiện tại là Mĩ và Trung Quốc - TQ có thể vượt xa Mĩ trong tương lai. Nếu bạn chỉ ở TVB, bạn sẽ luôn phải đóng với những con người đó hết phim này đến phim khác. Không có gì mới, không có gì cả ngoại trừ có thể sẽ được đóng những vai khác nhau nhưng vẫn với bấy nhiêu đó con người.
Nhưng ở đại lục, cơ hội nhiều hơn, có rất nhiều diễn viên giỏi ở đây khiến cho bạn cảm thấy hứng thú khi làm việc.
Tôi cũng có thể học hỏi từ họ nữa. Bạn cũng có thể học hỏi từ người mới nữa chứ! Mọi người đều khác nhau do đó nó mang đến 1 luồng gió mới khi được đóng chung với nhiều người như vậy.

NetEase: Không có gì nữa sao - giả dụ như tiền công cao hơn so với TVB.
KC: Điều đó là chắc chắn và nó cũng không có gì là bí mật.

NetEase: Đặc biệt là Diệp Vấn, vai diễn được đồn thổi là có thù lao rất cao.
KC: Hãy nhìn nó theo cách này nhé, nếu đơn thuần chỉ là vì tiền thì có nhiều phim khác không quá mấy khó khăn mà họ vẫn trả cho tôi bằng số thù lao đó. Chúng tôi được trả thù lao theo tập, những phim không có cảnh đánh đấm cũng trả như thế, nếu tôi muốn dễ dàng và thoải mái...

NetEase: Kiếm tiền.
KC: Đúng, dễ dàng hơn nhưng lại không có thử thách và không có cơ hội phát triển. Dĩ nhiên, tiền cũng rất quan trọng đó. Tôi mong mình có thể mở một công ty chế tác riêng để đầu tư vào năm tới và làm những phim mà tôi muốn. Tất cả tiền tôi kiếm được ở hiện tại rất hữu dụng cho tương lai, tôi có thể dùng nó đầu tư vào quá trình sản xuất phim.

NetEase: Anh có nhiều vai diễn tốt, đạt các giải thưởng và có nhiều vai được đánh giá cao. Vậy hiện tại đâu là thử thách mà anh muốn tìm kiếm? Anh mong chờ điều gì cho sự nghiệp diễn xuất của mình? Đỉnh cao nào anh muốn chinh phục tiếp theo?
KC: Nói thế nào nhỉ? Được công nhận là do mọi người xung quanh nhưng thử thách lại là cái mà bạn tự tìm kiếm. Bạn luôn phải tiến bộ không ngừng, nếu bạn nghĩ do khán giả yêu quý nhân vật trong BBKT và cứ diễn một thể loại như vậy, mọi người sẽ dần chán. Bản thân tôi cũng sẽ mệt mỏi nếu cứ đóng một thể loại như vậy. Không thể dừng, con người luôn luôn cần sự tiến bộ. Tôi không biết mình muốn đạt những thành quả gì, điều đó không phụ thuộc vào tôi. Tôi chỉ muốn làm tốt công việc của mình mà thôi. Có lẽ trong tương lai tôi muốn đóng phim điện ảnh, đó sẽ là một thử thách khác dành cho tôi, nhưng giờ đây đóng phim truyền hình TVB là cách tôi xây dựng nền tảng cho mình. TVB đã rèn luyện tôi rất tốt, nếu bạn là diễn viên trẻ thì nên tham gia vào TVB...

NetEase: Họ có hệ thống đào tạo rất tốt.
KC: Đúng, tôi thật sự cảm thấy diễn viên đại lục rất may mắn đấy - họ có những trợ lý lo cho mình, họ luôn luôn được giúp đỡ khi cần. Đối với chúng tôi ở TVB, nhất là người mới, chúng tôi luôn tự mình làm mọi việc -trang điểm, quần áo, tạo kiểu tóc, v.v hoàn toàn không có trợ lý bên cạnh giúp đỡ (lý do có 1 cái áo mặc hết phim này đến phim khác là đây sao =)). Người quản lý của TVB thì chắc chắn là có rồi nhưng họ chỉ làm công việc hỗ trợ cho sự an toàn của chúng tôi bên ngoài TVB mà thôi. Công việc nội bộ TVB thì đều do chúng tôi tự mình chịu trách nhiệm, bạn luôn phải tự làm mọi thứ cho mình (tội anh, vậy mà mới qua đại lục tận hưởng 1 tí thì bị gọi là "choảnh chọe"). Nhưng đó lại là cách chúng tôi học sự độc lập và cách sinh tồn trong nghề. Bởi vì bạn phải tự mình làm mọi thứ, nên vào một ngày nào đó "sa cơ lỡ vận" thì bạn vẫn có thể tồn tại dù không có người hỗ trợ bên cạnh. Điều đó là rất quan trọng để tồn tại trong nghề này.

NetEase: Đóng phim truyền hình chắc chắn là điều ưu tiên hiện nay của anh rồi, nhưng chúng ta từng nói đến chuyện anh khởi nghiệp với tư cách là một ca sĩ. Vậy giờ thì anh có muốn...
KC: Dĩ nhiên là có rồi. Tôi đang ghi âm một album tiếng Phổ thông này. (KK ơi, mê cũng vừa thôi, gặp ai cũng khoe là sao =)

NetEase: Đang trong giai đoạn chuẩn bị à?
KC: Vẫn đang thu âm nhưng vì đột ngột phải quay DV nên tôi vẫn chưa thể hoàn thành được album. Tôi cần phải kết thúc quay phim rồi mới có thể thu âm lại. Do đó tôi không chắc là mình có thể hoàn thành và xuất xưởng kịp trong năm nay hay không nữa?

NetEase: Việc này là để nối tiếp ước mơ dang dở của anh?
KC: Vâng, ca hát là niềm đam mê và sở thích của tôi. Tôi hi vọng mình có được một bài hát gắn với tên tuổi mình vì hiện tại tôi chưa có bài nào cả. Tôi không mong đạt được thành tựu to lớn gì vì ca hát là sở thích, tôi chỉ cố gắng thực hiện ước mơ của mình. Ngay cả khi tôi phải bỏ ra nhiều thời gian hơn người khác vào chỉ 1 album , tôi vẫn muốn đảm bảo rằng công việc tôi làm là tốt nhất. Album chỉ được phát hành khi nào tôi cảm thấy hài lòng về nó nhất, tôi không phát hành nó với hi vọng đoạt giải hay gì gì đó cả...

NetEase: Anh làm nó chủ yếu vì bản thân mình nhiều hơn, phải không?
KC: Đúng vậy - không thành vấn đề khi nào thì album mới được phát hành mà quan trọng là sản phẩm cuối cùng kia.

NetEase: Nghĩ lại thì khi anh vẫn còn là ca sĩ nhưng không mấy thành công, anh có bao giờ nghĩ mình có thể thành công như vậy khi là một diễn viên?
KC: Nói thật tôi không thích đóng phim vào lúc đó, ở cả HK rồi sau đó là Đài Loan. Ở Đài Loan tôi đã chịu cảnh cùng cực nhất trong đời - vô công rỗi nghề. Tôi chỉ biết ngồi đợi từng ngày ở nhà , chờ album của mình được phát hành, tôi không nhớ đã phải đợi bao lâu - công ty chủ quản cứ bảo tôi phải đợi. Tôi hết sạch tiền - không có khoản thu nhập nào. Tôi đã phải đợi hơn một năm trời và suốt thời gian đó, tôi chỉ biết nhờ cậy vào sự giúp đỡ từ gia đình cho sinh hoạt hàng ngày. Đó là lý do cuối cùng tôi cũng phải chấp nhận đi đóng phim. Cô có nhớ vai phản diện mà tôi đã đóng không? Chắc cô còn rất trẻ lúc đó đúng không?

NetEase:...Tôi vẫn đang đi học.
KC: Sau khi đóng vai đó, sâu trong tâm khảm tôi biết vai diễn này sẽ mang đến cơ hội cho những vai diễn khác nhưng nếu tôi không nhận nó, thì tôi sẽ không có thu nhập.

NetEase: Vậy là anh bị ép buộc phải nhận vai đó?
KC: Đúng - vì mưu sinh thôi.

NetEase: Nhưng nó lại là bước ngoặt trong cuộc đời anh.
KC: Vâng, từ ca sĩ thành diễn viên. Nếu tôi không nhận vai diễn đó, tôi có lẽ cũng không thể quay trở về HK. Do bộ phim được phát bởi đối thủ của TVB nhưng một người của họ lại chú tâm đến tôi và đề nghị kí hợp đồng. Thù lao vào lúc đó là không cao nhưng tối thiểu tôi có được thu nhập ổn định.

NetEase: Một lần nữa cũng vì mưu sinh.
KC: Tối thiểu tôi vẫn còn trong ngành công nghiệp giải trí. Đỗ Kỳ phong từng nói với tôi là ngành này như chơi đánh cược vậy - bạn có thể đang ở thế thua nhưng nếu bạn không chịu buông tay, bạn vẫn có cơ hội để thắng, dù chỉ là một lần. Nhưng nếu bạn rời khỏi cuộc chơi, bạn chắc chắn sẽ thua. Có lẽ vì tôi rất cứng đầu, tôi cũng vẫn hi vọng chiến thắng dù chỉ còn một tay trong cuộc chơi.

NetEase: Nhưng anh lại có nhiều khó khăn khác nhau đến với mình trong từng thời điểm. Ngày trước là nhu cầu mưu sinh và giờ đây anh có lẽ cũng đang đối mặt với khó khăn mới. Nói về những tin đồn...
KC: Chúng chả là gì so với nhu cầu mưu sinh cả. Những tin đồn, tôi chỉ cần không để nó làm phiền mình thôi.

NetEase: Có thể lơ đi.
KC: Chính xác, nếu bạn không có tiền để sống, đó mới chính là vấn đề.

NetEase: Nhưng nếu những tin đồn đó gây trở ngại về mặt tâm lý hoặc ảnh hưởng đến những người xung quanh anh?
KC: Dĩ nhiên là tôi không muốn làm phiền đến họ rồi. Tin đồn chắc chắn sẽ kéo 2 người vào cuộc. Một số là bị gán cho nhưng bị đồn thổi có quan hệ với tôi thật sự là không tưởng tượng được. Tạ ơn trời là không ai trong số họ đã kết hôn. Tôi chắc chắn tự mình đi xin lỗi họ. Tôi cảm thấy rất tệ về điều đó và mong rằng bọn họ cũng hiểu, đó là việc mà tôi hoàn toàn không kiểm soát được. Và các bạn diễn của tôi cũng rất hiểu chuyện.

NetEase: Trong trường hợp này, đối với các bạn diễn nữ của anh trong tương lai...
KC: Ngay khi gặp họ, tôi sẽ ngay lập tức xin lỗi và cho họ biết là tôi có thể là nguyên do khiến họ gặp rắc rối, có thể sẽ có những tin đồn không hay trong tương lai...

NetEase: Cảnh báo trước.
KC: Vì  nó không nằm trong phạm vi kiểm soát của tôi. Tôi không muốn trong tương lai ngay khi vừa nghe đến tên tôi, họ ngay lập tức từ chối không muốn hợp tác, hahahaha….

NetEase: Không tệ như vậy chứ?
KC: Có lẽ tin đồn sẽ lắng đi nếu tôi công khai bạn gái hoặc khi tôi kết hôn. Có thể sau đó mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn và tôi chỉ nói là "có thể" thôi.

NetEase: Bỏ qua một bên việc có thể gây ra tai tiếng cho người khác nhé, đối với bản thân anh thì sao, giả như kết bạn, hẹn hò nếu được...
KC: Rất là rắc rối.

NetEase: Luôn luôn xuất hiện tin đồn xấu sao?
KC: Nhưng không có đường lui nữa rồi, quá trễ rồi...

NetEase: Thảm thương như vậy sao?
KC: Không, ngay cả nếu tôi rời khỏi giới giải trí ngay bây giờ thì mọi người vẫn nhận ra tôi. Họ sẽ vẫn dùng tên của tôi để bán báo. Không có lựa chọn nào khác - đã quá trễ rồi. Do đó cứ giữ vững tinh thần và không để những thứ đó làm ảnh hưởng. Khi tôi có được mối quan hệ vững chắc với đối phương, tôi sẽ không còn lo lắng gì nữa. Ai lại muốn viết về chuyện riêng tư của tôi chứ? Nếu họ không vì mục đích dùng nó để làm tổn thương đến bạn thì chẳng có gì đáng để viết cả.

NetEase: Bỏ qua chuyện đó đi, cái khiến chúng tôi cảm thấy vui vẻ nhất là được nhìn thấy anh trong các vai diễn mới. Cuối cùng, xin hãy nói vài lời với fan đi nào.
KC: Cảm ơn đã luôn ủng hộ tôi suốt thời gian vừa qua. Tôi hi vọng mình có thể tiếp tục thử thách bản thân, có nhiều vai diễn mới mà bạn chưa từng thấy tôi đóng trước đó. Tôi thực sự rất biết ơn sự động viên của các bạn. Tôi luôn cảm nhận được. Cảm ơn.

NetEase: Cảm ơn anh đã đến tham buổi phỏng vấn này, hi vọng anh có thêm nhiều vai diễn mới.
KC: Woa, nhanh đến vậy sao, hahahahaha……..


Dịch: [email protected]
Source & eng-trans: http://kevinchengkc.blogspot.com

Định tách làm 2 bài, cơ mà dịch xong rồi nên post chung luôn vậy ^^

Bình luận

thấy ổng nhắc LĐH, có khi nào giải nghệ xong tuyên bố tôi đã có 1 vợ 2 con lun ko =))))  Đăng lúc 25-6-2013 03:14 PM
thank bài dịch của bạn, phải có lòng iu K lắm nên mới vất vả dịch 1 bài dài và hay thế này.  Đăng lúc 24-6-2013 09:02 PM
thanks hkin đã vất vả dịch, bài phỏng vấn hay lắm :), khổ thân K, thậm chí hẹn hò cũng cảm thấy rất là rắc rối, vậy đến bao h mới có vợ đc trời?  Đăng lúc 23-6-2013 06:11 PM
Tác giả Đồng Hoa cũng phải khen vai diễn bát gia của K, thật sự là ấn tượng! ^^  Đăng lúc 21-6-2013 09:37 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

320#
Đăng lúc 22-6-2013 23:07:46 | Chỉ xem của tác giả
coolcat gửi lúc 18-6-2013 17:16
BÁT A CA – tịch mịch đích vương giả

Mình cũng ít khi đặc biệt thích 1 ai trong tiểu thuyết nhưng Bát a ca thật sự là 1 trường hợp đặc biêt, ít ra là đối với mình. Mình cũng luôn dành ít thiện cảm cho những người dành được chiến thắng trong những cuộc tranh đấu như thế này, mình cũng hiểu được khát khao khẳng định sự tồn tại, và đồng cảm với sự cô đơn của anh nữa. Đầu tiền khi xem Kevin diễn vai này mình thấy cũng hơi khác so với tưởng tượng của mình, sau đó thì dần dần cảm được, nghĩ rằng anh diễn vai này là hợp nhất rồi, ánh mắt diễn tả mọi tâm trạng quá đạt.

Bình luận

Rất vui chào bạn vào nhà ^^, vai Bát gia được chính tác giả phải khen ngợi quả thật K diễn rất tốt :)  Đăng lúc 23-6-2013 06:13 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách