Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: bichvan.jj
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Hiện Đại] Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái l Trùng Tiểu Biển - Chương 43 - Hoàn

[Lấy địa chỉ]
41#
Đăng lúc 11-9-2013 00:34:54 | Chỉ xem của tác giả
bichvan.jj gửi lúc 9-9-2013 18:34
hắc hắc, cú chị định nghỉ việc về nhà kén chồng á, ý tưởng này hay đó à nha {: ...

Giai nó xếp hàng chờ chém ss đó em ơi, hắc hắc!!!
Ss biết thân biết phận mình nên cũng có gắng kiếm nhìu xèng để mua chồng tốt em ơi
Giờ khuya rùi, để mai ss vào nhà Lưu manh lun thể!
Hôm trước on bằng đt, bị mất hết tin nhắn của mấy hôm này rùi
Chỉ còn tin nhắn ngày hôm nay em gửi thui, cảm ơn Cú em đã săn xèng dùm Cú chị {:444:}
Ss nói thiệt, chưa thấy nữ chính nào cuồng như nữ chính của truyện này á, ss đọc mà mún té ghế lun á{:436:} Ss cũng tội cho nhưng ai là nạn nhưn của em ý!!!
Mà ss phát hiện ra hình tượng của lão Nghiêm này giống ss đến 70% {:438:} Nhưng theo Bố ss nhận xét thì phong cách của mày trônglưu manh, bất cần đời quá {:438:}
Hy vọng đừng vô tầm mắt của thèn cha nào biến thái như em tiểu Mạn {:427:}

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

42#
 Tác giả| Đăng lúc 11-9-2013 11:56:15 | Chỉ xem của tác giả
Dozu gửi lúc 11-9-2013 00:34
Giai nó xếp hàng chờ chém ss đó em ơi, hắc hắc!!!
Ss biết thân biết phận mì ...

em cũng chết vì cái tính vô sỉ lưu manh của cô nữ chính trong truyện này đó ss ơi{:404:}
mới vào đọc mà thấy xem phim thấy người bị ung thư nàng ta cũng tự cạo đầu lừa mọi người mình mắc bệnh nan y mới chết chứ, nên em kết truyện này luôn, xin ss Docke repost lại liền à{:440:}
thấy thương anh Nghiêm nhưng thấy anh này cũng mắc cười ghê cơ, thấy hai người đó hợp nhau ghê cơ{:438:}
ss giống anh Nghiêm như vậy á, em thấy anh Nghiêm tửng quá trời đất luôn í, bị cận mà không mang kính nên nhìn cái này hóa cái kia, lúc nào cũng lơ ngơ làm em muốn cười ngất{:445:}
em kết anh đạit hần vô sỉ lắm đó ss, nhưng thấy anh Nghiêm cũng dễ thương{:418:}
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

43#
Đăng lúc 11-9-2013 12:08:09 | Chỉ xem của tác giả
bichvan.jj gửi lúc 11-9-2013 11:56
em cũng chết vì cái tính vô sỉ lưu manh của cô nữ chính trong truyện này đó ss ơi ...

Ss chưa tới nỗi cận như lão Nghiêm nhưng ss ko thích đeo kiếng, khi nào lên mạng hay cần nhìn cái j xa xa ss mới đeo
Ss cũng hay lẹt phẹt dép lê giống lão
Bất cần đời, thiên hạ có chém giết kế bên ss, miễn là ko liên quan thì ss ko quan tâm
Chỉ có 30% còn lại là ko đẹp yêu nghiệt được như lão ( nên chắc ko có thèn nào BT theo ss hết, Mô phật )
Đại thần thì bị tiểu BT vùi dập đáng thương quá nên cũng tội! Nhưng bởi vì nam phụ cho nên lúc nào cũng để lại nhìu luyến tiếc!
À, ss thích "anh chàng" Lôi Phong hơn em ạ! Ss sợ độ BT của em tiểu Mạn nhắm cơ! Lúc em ấy cạo đầu, tốc váy, làm hs giỏi nêu câu hỏi, quấn băng đầy người, lão Nghiêm mà thấy chắc có chết cũng ráng đeo kính để cách tiểu BT càng xa càng tốt
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

44#
 Tác giả| Đăng lúc 11-9-2013 12:17:06 | Chỉ xem của tác giả
Dozu gửi lúc 11-9-2013 12:08
Ss chưa tới nỗi cận như lão Nghiêm nhưng ss ko thích đeo kiếng, khi nào lên mạng hay ...


em cũng bị cận đóa ss, nhưng mới tia lúc đầu năm á hắc hắc. Nhưng mà với cái tình hình làm cú và ôm máy 24/24 như vậy thì tái cận là điều không tránh khỏi được à, mami toàn gào thét đòi lôi mạng với máy nhưng em quyết tâm ôm máy cũng sống chết à{:438:}, nên mami cũng bó tay luôn hắc hắc
em thì cũng giống cái tính ss là người ta muốn làm giề thì làm, miễn không động chạm đến mình thì kệ{:410:}
em cũng nghĩ xui xẻo lớn nhất cuộc đời này của lão Nghiêm là quá yêu nghiệt nên hấp dẫn bạn tiểu biến thái nhà ta, hắc hắc, đọc đến mấy bài văn của bạn í viết mà em thương thầy cô giáo quá trời{:437:}
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

45#
 Tác giả| Đăng lúc 12-9-2013 19:13:02 | Chỉ xem của tác giả
CHƯƠNG 23


NƯỚC HOÀNG HÀ VỠ ĐÊ
EDITOR: DOCKE





Ta cười hì hì, nói với Nghiêm Tử Tụng, “Nếu như xảy ra chuyện gì, em sẽ ôm anh cùng chết.”

Nghiêm Tử Tụng không phản ứng gì, cảm giác như hắn đang suy nghĩ. Hắn trầm mặc một hồi, “Tôi sẽ nhìn cẩn thận.” Một lát sau, hắn đột nhiên hỏi ta một vấn đề, “Cô chết đi, có ai đau lòng vì cô không?” Trong lời nói, đúng là có một loại chăm chú trước nay chưa từng có.

Ta ngước đầu nhìn lên, vừa vặn trong thấy hầu kết của hắn, lại nhìn lên cái cằm trơn bóng của hắn… Ta không nhìn tiếp lên được nữa, bởi vậy không thể nhìn thấy đôi mắt của hắn.

Ta cho rằng hắn đang hỏi, nếu như hắn chết đi, có người nào đau lòng vì hắn hay không. Thảo nào lúc hắn bị sét đánh, cũng chưa từng cảm thấy sợ! Nhưng trong khoảnh khắc này, ta lại không cười nổi nữa, cũng không thể tìm thấy giọng nói của mình.

Tuy mưa đã tạnh, nhưng người đi đường và xe cộ qua lại rất ít. Ít đến nỗi có cảm giác như toàn bộ con đường chỉ còn lại ta và hắn. Mà có lẽ, thậm chí không có ta.

Chỉ có một mình hắn, cô độc.

Ta thu hồi đường nhìn, quay người lại nhìn về phía trước.

Ta bắt đầu hiếu kỳ. Ở trong mắt Nghiêm Tử Tụng, thế giới mà hắn thấy rốt cuộc là như thế nào? Hoa cỏ mơ hồ, con đường mơ hồ, người cũng mơ hồ… Làm sao lại có ai cam tâm nhìn thấy một thế giới cái gì cũng không nhìn rõ như thế chứ…

Thật ra, ta không hiểu hắn, tuyệt đối không. Chỉ là dĩ nhiên, ta đã luyến tiếc rời bỏ hắn, vô cùng hiếu kỳ.

Ta nhẹ nhàng đưa tay đặt lên mu bàn tay đang cầm lái của hắn, có thể còn chưa kịp suy nghĩ gì, đột nhiên chiếc xe lọt vào phần đường gập ghềnh lật tay lái – Bánh xe trong nháy mắt, chuyển hướng.

Ta nghĩ, lúc này nếu như Nghiêm Tử Tụng phản ứng chậm, chúng ta nhất định sẽ cùng nhau…

Ngã xuống…

Nhưng Nghiêm Tử Tụng đột nhiên cố sức khống chế tay lái. Xe hơi bất ổn lảo đảo một chút, rồi cũng tương đối bình ổn. Ngay sau đó, hắn vươn cánh tay trái thình lình từ phía sau ôm lấy ra, áp ta vào trong lòng hắn, tựa hồ là ngăn cản không cho ta tiếp tục làm loạn. Hắn dùng tay phải cố sức bóp phanh, nghe ‘két…’ một tiếng vô cùng chói tay.

Lúc này hắn mới buông ta ra, xoay người nhảy xuống xe. Xe nhất thời mất đi trọng tâm, tự nhiên nghiêng ngã. Mắt thấy ta sắp sửa ngã sấp xuống đất, nhưng cánh tay hắn một lần nữa giữ ta lại. Ta bị kéo từ trên xe xuống, đổ ào vào lòng hắn.

Chiếc xe cứ thế đổ ầm xuống đất. Lúc nó tiếp đất còn yêu thương quẹt vào bắp chân ta một cái, đau đớn gần như chết lặng.

Khi hai chân ta đã đứng vững trên mặt đất, trong nháy mắt trái tim bắt đầu nhảy loạn điên cuồng…

Ôi… rất kích thích, cũng vô cùng hoảng sợ.

Nhịp tim còn chưa kịp trấn định, Nghiêm Tử Tụng đột nhiên không nói tiếng nào, buông ta ra, lại dùng một loại lực đạo không cho cự tuyệt, nắm chặt lấy cổ tay của ta rồi giật lại, giật ta qua bên cạnh. Sau đó hắn yên lặng tiến lên, khom lưng nâng chiếc xe đạp lên, lại không nói một lời nào dắt xe đi thẳng.

Từ đầu đến cuối không thèm liếc mắt nhìn ta lấy một cái, dường như cũng dự định sẽ cứ trầm mặc như vậy mãi.

Ta cũng không nói gì, chỉ yên lặng đi theo sau, cách hắn khoảng ba bốn bước chân.

“Cút!” Hắn đột nhiên rống lên – Rất chăm chú, còn mang theo tức giận.

A a, quá bất ngờ, hại ta sợ đến mức trào cả nước mắt.

Lau nước mắt… Ta cười cười. Người ta nói con gái thuộc chòm sao song ngư rất giàu nước mắt, tình cảm phong phú, thích nhất là khóc lóc. Ta vẫn luôn cho rằng ta không phải là một cô gái song ngư điển hình, nhưng hình như giàu nước mắt thì đúng thật…

Ôi… Hình như ta không chịu nổi cảnh người khác phát hỏa với mình, nhận thức chăm chú thật sự phát hỏa.

Bà mẹ nó! Đây là lần đầu tiên hắn thật sự gào thét với ta rằng ta không hiểu chuyện. Đây cũng là lần đầu tiên ta bị té đau mà vừa không dám than vãn vừa hoảng sợ. Ta lớn đến vậy rồi, rất nhiều cái lần đầu tiên đều đã kính dâng cho hắn…

Được rồi…

Ngoại trừ bị hoảng sợ, còn có một chút khó chịu…

Kỳ thật ta biết mình có ưu thế về tướng mạo. Bộ dáng của ta, nếu dùng hai từ để nói thì chính là giả nhân giả nghĩa, ngụy trang rất thiện lương.

Từ nhỏ đến lớn, bất luận ta kiêu ngạo bao nhiêu cũng không có ai thật sự phát hỏa với ta, cũng rất ít có người thật sự ghét bỏ ta. Bọn họ đối đãi với ta, không thể tránh được, hoặc là bao dung, hoặc là bỏ qua.

Ta thích cảm giác này, ta thích người khác biết đến sự tồn tại của mình.

Nhưng vì sao, con người càng lớn lên thì khả năng bao dung người khác lại càng ngày càng ít đi?

A a! Ta biết rồi! Bởi vì ai cũng không có cái nghĩa vụ này!

Thế nhưng, Nghiêm Tử Tụng…

Ta lại lau nước mắt…

Anh cũng không được sao…

Mắt thấy Nghiêm Tử Tụng đột nhiên dừng bước, ta mới phát hiện thì ra ta vẫn còn đang theo hắn.

Hắn không xoay người lại cũng không phát hỏa nữa, chỉ là đứng ở nơi đó, đột nhiên cất giọng lạnh lùng, nhẹ nhàng buông một câu: “Cút.”

Cút.

Ôi, thật kích thích…

Ta bắt đầu cấp tốc ngửa mặt nhìn trời, mong muốn ngăn những giọt nước mắt đang lưng tròng quanh viền mắt có thể rơi xuống.

Lão tử ta nỗi khổ da thịt còn không sợ, từ nhỏ bị đánh ngã sấp ngã sửa cũng chưa từng nhỏ ra lấy một giọt nước mắt, chẳng lẽ lại sợ một từ ‘Cút’ của hắn sao!? Bây giờ ta đã làm được rồi. Bà mẹ nó, càng  nhìn càng thấy giống một nữ diễn viên bi tình…

Ta hít thở sâu, muốn cho giọng nói nghe có vẻ hoạt bát hơn, “Anh biết rõ mình nhìn không rõ lắm còn cho em lên xe…” Đúng là không thể đè nén nổi nữa, khóc nức nở…

Ặc, không sao, có lẽ ta giả vờ thương cảm quá mức thuận lợi, riết rồi thành quen! Lại cảm thấy qua làn nước mắt nhạt nhòa, đã không thể nhìn rõ toàn bộ thế giới.

Vậy thì Nghiêm Tử Tụng, bây giờ em đã có thể cùng anh nhìn thấy chung một dạng thế giới rồi, có đúng không?

Hắn không lên tiếng. Thấy hắn không nói chuyện, ta đột nhiên hung hăng lau nước mắt, oán giận nói: “Em đã không hề chùn bước lên xe rồi, anh lại đột nhiên giả bộ vĩ đại!” Sau đó nhanh chóng xông lên, dùng ngón tay chỉ thẳng vào bộ ngực hắn, “Em lớn như vậy rồi, đối với cái chết, chỉ suy nghĩ qua một lần, muốn sống đến một trăm tuổi…” Ta cười qua lỗ mũi, lại nói tiếp, “Sống đến một trăm tuổi rồi bị sét đánh chết! Con bà nó, em còn muốn sống đến một trăm tuổi!”

Sau đó, ta hung hăng tiếp tục chọt ngực hắn, “Nhưng không ngờ tên tiểu tử anh lại dám lái xe một cách nguy hiểm như vậy!”

“Anh làm ngã chết em thì phải làm sao! ! Cho dù không ngã chết em, té xuống cũng đè chết hoa hoa cỏ cỏ không phải sao!” Ta vừa nói vừa phát hiện trời lại đổ mưa. Mưa rơi tí tách tí tách. Ta tiếp tục vừa chọt ngực hắn vừa rống: “Đều tại anh hết!

Còn đứng đó làm gì nữa! Bây giờ trời lại mưa nữa rồi. Thay được quần áo rồi trở về nấu cơm cho anh, vậy còn không phải lại mắc mưa nữa sao…”

Rất cẩu huyết. Nghiêm Tử Tụng đột nhiên buông xe đạp ra, ôm lấy cổ ta.

Nước mắt ta rơi lã chã như Hoàng Hà vỡ đê, không cách nào ngăn lại được.

Ta mới phát hiện, Nghiêm Tử Tụng a, thì ra thật lâu, thật lâu trước đây, ta chỉ nghĩ, người thiếu niên đi trong cơn mưa xối xả kia, không nên tịch mịch như vậy…Chẳng lẽ nhìn thấy rõ thế giới này, cũng sẽ khiến anh cảm thấy choáng váng sao?

Khóc một hồi lâu, ta lại thút thít nói: “Hôm nay em… giống Mạnh Khương khóc cha quá. Bình thường em… không dễ khóc như vậy đâu. Anh đừng bị em hù dọa… ha!”

Nghiêm Tử Tụng tiếp tục duy trì trầm mặc. Một lát sau hắn đột nhiên mở miệng nói: “Tương Hiểu Mạn.”

“Ửm?” Ta thút thít khụt khịt.

“Tương Hiểu Mạn.”

“Sao vậy?”

“Tương Hiểu Mạn…”

“…”

“Tương Hiểu Mạn.” Hắn cứ gọi tên ta hết lần này đến lần khác, thật mềm nhẹ, bằng giọng nói trầm thấp và hơi khàn khàn của hắn.

“Tương Hiểu Mạn.” Cuối cùng hắn nói, “Tôi đưa cô về nhà nhé.”

Ta hung hăng lau nước mắt nước mũi vào áo hắn, gật đầu, sau đó lại lắc đầu, “Không phanh lại.”

Hắn nói, “Đi bộ đi.”

“Ừm.”

Lúc này, không đi xe đạp thì chỉ đành đi bộ thôi. Đi bộ tuy chậm nhưng an toàn!

Sau đó, hai chúng ta đi thẳng về nhà, ướt như chuột lột…

Trong lòng ta nghĩ ngay đến chuyện sẽ mượn đồ của cha cho hắn mặc, không biết có thích hợp hay không a. Ây dza, hắn sắp phải đến gặp vợ mẹ rồi.

Đột nhiên nghe thấy một âm thanh khả nghi –

Là tiếng sôi bụng ùng ục ùng cục…

Ôi, cũng may không phải là tiếng đánh rắm. Nếu không, tình huống lần này xung quanh không có ai, ta cũng không cần phải yểm hộ cho hắn nữa. Thế nhưng, Yêu quái đại nhân đã đói bụng rồi sao ~

Ta nhăn nhăn cái mũi. Rời khỏi vòng tay ôm của hắn. Về nhà lấy đỡ vài cái bánh bao nhà cho hắn ăn vậy.

Vừa trầm mặc một hồi, hắn đột nhiên lại cúi người xuống, nghiêng thân về phía trước, cùng ta mắt đối mắt, mặt đối mặt.

Sau đó, hắn chậm rãi giơ tay lên. Ngón trỏ khẽ thổi qua nước mắt trên khóe mắt ta, mở miệng nói: “Xin lỗi…”

“Tôi không ý thức được…” Hắn an tĩnh mất một lúc.

Ý thức được cái gì? Ý thức được rằng mắt mù lái xe đạp rất nguy hiểm sao?

Đáy mắt hắn đột nhiên có một tia không được tự nhiên, khiến ta mê ly không ít, “Bởi vì tôi đã quen rồi, luôn luôn… một mình.”

Nước mắt lại tràn mi.

Ta nghĩ…

Không sao cả, sau này, anh đã có em…
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

46#
Đăng lúc 23-9-2013 10:05:56 | Chỉ xem của tác giả
truyện hay lắm nàng ơi, thiệt là chết cười vì cái cô nhân vật chính của truyện mà
ta mới sụp hố đã kết đứ đừ từ cái văn án òi, đọc chương một thì té ghế cái rầm luôn
có ai biến thái bằng cô này nữa không biết, đại thần đúng là quá ư phúc hắc à
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

47#
Đăng lúc 23-9-2013 10:20:00 Từ di động | Chỉ xem của tác giả
Em iu quý, ss vưà táy máy tạo thêm 1 đứa nưã. HoaTieuVu nhá, acc chưa kích hoạt mail. ss xài đt nên ko kêu gừi xác nhận mail được, em vô gửi lại yêu cầu dùm ss. mail của mami ss là y! nên mò mệt quá. ss bị dị ứng, mặt sưng như mặt heo :((
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

48#
Đăng lúc 23-9-2013 10:41:23 | Chỉ xem của tác giả
Dozu gửi lúc 23-9-2013 10:20
Em iu quý, ss vưà táy máy tạo thêm 1 đứa nưã. HoaTieuVu nhá, acc chưa kích hoạt mail. ...

trời, sao ss lại táy máy chi nữa vậy ss ơi, em chăm cho em này cũng mệt ngẩn ngơ òi nè
HoaTiruVu thì mật khẩu là cái chê thì em mới mò vào gửi yêu cầu kick hoạt được chứ
ss bị dị ứng hả, lại mặt bị sưng như mặt heo hả, ăn cái giề mà bị vậy trời
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

49#
Đăng lúc 23-9-2013 10:58:26 | Chỉ xem của tác giả
nhảy hố ủng hộ phát nào, đọc truyện mà thấy chết vì cười à
may mà lúc đọc không có ăn hay uống giề hết trơn á
không giề cái máy già của mình phải gánh mọi đau thương òi
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

50#
Đăng lúc 23-9-2013 14:17:05 Từ di động | Chỉ xem của tác giả
pas y chang như vậy a. chắc ở đó dơ quá nên ss bị dị ứng a. Nhìn như heo lun á, chán ghê ta ơi. Hồi sáng ss cmt xong nhìn thấy cái tên ở trên mà muốn té ghế=)) Em lôi có đem acc đó đi lưà tếnh ko thiá? =)) Nói ss rảnh mà có con ila nó cũng rảnh kìa. em định lôi mấy đứa nhỏ đi tự sướng hết hả. Fan cuồng nhìu quá nhỉ
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách