|
Miệng Danny lại há ra, đi kèm theo một cái đỏ mặt mạnh mẽ. Hai đầu gối cô nhũn ra, choáng váng cuộn lại trong dạ dày cô, và một hình ảnh của họ xuay tròn trên sàn nhảy không mảnh vải trên người thình lình hiện ra trong đầu cô...
Tại sao anh phải nói những thứ như thế, làm cô nhão ra như cháo bên trong? Và lúc này, trên hết, trong lúc cô đang trình diễn trước một nửa xã hội thượng lưu?
Regina nghiêng lại gần hơn để thì thầm, "Đừng làm cô ấy sợ, Jeremy. Hãy để cô ấy có khoảnh khác huy hoàng của mình, cô ấy gần như làm cả căn nhà nghiêng ngả rồi đấy."
Danny quay người lại. Chắc chắn rồi, âm nhạc vẫn vang lên, nhưng những người đang khiêu vũ đều dừng lại, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm về phía cô. Màu đỏ trên mặt cô đậm hơn. Và Jeremy cũng rên lên.
"Em đã cảnh cáo chị là cô ấy sẽ gây ra một vụ náo loạn mà," anh nói với chị họ trong sự không tán thành.
"Và tôi vui là cậu đã đúng. Nếu cậu vẫn chưa nhận ra, Emily đang ở đây, và ngay lúc này đây cô ta đang nhìn trừng trừng vào Danny của chúng ta."
"Danny của chúng ta? Từ khi nào cô ấy trở thành Danny của chúng ta thế?"
"Tôi đòi nợ khi đến hạn (I take credit when it's due - chả hiểu ý Reggie chỗ này là gì lun, hichic). Cậu có thể tìm ra cô ấy, nhưng tôi mới là người khiến cô ấy tỏa sáng, cậu bé thân mến. Giờ thôi nhìn như cậu đang bực tức với cô ấy đi. Cậu đang yêu. Diễn vai của mình đi. Hay là cần tôi phải hướng dẫn cậu làm thế nào?"
Anh đảo mắt với Reggie, nhưng cũng cười toét đến mang tai. Và anh cảnh cáo Danny, "Chúng ta sắp sửa bị nhấn chìm. Nhớ là, không nói chuyện khi em có thể tránh được. 'Đúng,' 'Không,' 'Rất vui được gặp ngài,' 'Tạm biệt.' Chừng đó là đủ. Gật đầu thật nhiều vào, tỏ vẻ chú ý tới cuộc đối thoại."
Anh không nói đùa về việc bị nhấn chìm. Chỉ cần hai người mà lòng hiếu kì không cho phép họ chờ đợi thêm nữa trước khi đến gần cô và anh, và tiếp theo là hai mươi người ngay sau đó. Regina thêm một lần nữa chứng tỏ sự xuất chúng của cô. Cô đón và đáp lại tất cả các câu hỏi, trình bày về tình trạng mất giọng và mắt cá chân bị trẹo cô đã dựng lên, và giữ Danny không phải làm gì ngoại trừ mỉm cười và chìa tay trong sự chào mừng, ít nhất là trong phần lớn thời gian. Vài người ngoan cố đã kiếm được một hai từ từ Danny, nhưng đối với họ nó có vẻ như là một cuộc đua, để họ có thể sau đó nói lại với bạn bè, "À, cô ấy nói như trong sách ý!" (???)
Cô không cố gắng ghi nhớ bất kì một cái tên nào được nghe trong những lần giới thiệu, không định gặp lại bất kì ai trong số những người đó lần nữa. Cô đang diễn vai một cô gái trẻ vừa mới rời khỏi trường học, người vừa tình cờ lọt vào mắt Jeremt Malory và đang khiến anh nghiêm túc cân nhắc chuyện từ bỏ cuộc sống độc thân. Cô là Danielle Langton, với những nhắc đi nhắc lại rằng cô có họ hàng xa với gia đình Kelsey.
Dĩ nhiên điều đó cũng trở thành chủ đề bàn luận khi nó gợi nhớ đến nàng Kelsey bước ra từ Tấn Bi Kịch. Có vẻ như mẹ cô ấy đã bắn cha cô vì món nợ bài bạc của ông, rồi tự tử, cả hai đều là một tai nạn. Bà đã không có ý định bắn ông và sau đó ngã xuống khỏi cửa sổ, nhưng đó chính là lý do nó được gọi là Tấn Bi Kịch.
Chẳng có gì được bắt nguồn từ sự thật, nhưng giới thượng lưu bắt đầu phỏng đoán rằng Danny là một Langton thuộc gia đình Kelsey, rằng cô đã đính hôn với Jeremy, rằng cô thuộc về tầng lớp họ. Vài Quý ông lớn tuổi hơn thề cô trông rất quen, Regina giải thích nó như một hiện tượng, "nếu họ nghe đủ nhiều, họ tin và bắt đầu nghĩ rằng họ đã luôn luôn biết."
Jeremy cũng đã thư giãn và thôi không phàn nàn nữa, sau khi chứng kiến Regina giải quyết những câu hỏi một cách êm thấm. Tuy nhiên một chàng thanh niên trẻ đẹp trai quay lại và chắc đã phải bỏ lỡ câu chuyện về cái mắt cá chân bị trẹo. Danny chắc chắn rằng cô đã được giới thiệu với anh ta, nhưng không thể nhớ được tên anh ta.
Anh ta gửi tới nàng nụ cười tươi hấp dẫn, "Tôi định sẽ tự bắn mình nếu nàng không đồng ý nhảy bản đầu tiên với tôi, tiểu thư Danielle."
Jeremy không cho cô lấy một cơ hội để đáp lại một lời tuyến bố gây kinh ngạc như thế. "Anh sẽ không phải làm vậy đâu, Fawler," anh nói với anh ta. "Tôi sẽ rất vui mừng được giúp anh việc đó. Cô ấy sẽ không nhảy với ai ngoài tôi. Giờ thì biến đi."
Biểu hiện trên khuôn mặt Jeremy đáng sợ đến mức anh chàng đó không nói thêm một lời, anh ta đơn giản rút lui nhanh chóng.
Ngay cả đến khi người cuối cùng rời đi và cô rốt cuộc đứng đó một mình với Jeremy, cả căn phòng vẫn đang rì rầm về cô. Tuy nhiên cô đã diễn tốt vai của mình, và giờ đây cảm thấy hơi đắc thắng về việc đó.
"Em có muốn thử khiêu vũ không?" anh hỏi cô khi họ có vài phút không có ai ở gần.
"Và phá hủy một buổi diễn tốt đẹp?"
"Tôi không bỏ ra cả tiếng đồng hồ xoay em quanh phòng khách của Reggie để em không ít nhất thử một lần khi vẫn còn ở đây. Nếu em trượt chân một hai lần, cái mắt cá chân bị trẹo của em sẽ là thủ phạm. Em biết nó không khó khăn mà. Chỉ cần theo sự dẫn dắt của tôi."
Cô có muốn thử. Việc đó nhìn thật thú vị. Vì vậy cô gật đầu và để anh dẫn ra sàn nhảy. Và trong một chốc, cô quên mất mình đang ở đâu và tất cả những người đang nhìn ngắm cô.
Vòng tay anh mạnh mẽ, lòng bàn tay anh ấm áp, làn da hơi thô ráp. Phải chăng tất cả những phần da còn lại của anh đều thế? cô tự hỏi. Bàn tay cô gần như đau đớn muốn khám phá. Và hình ảnh đó lại xuất hiện trong đầu cô. về hai người họ xoay tròn trên sàn nhảy, chân cô quấn quanh hông anh, cả hai đều trần truồng, âm nhạc lấp đầy cô, anh lấp đầy cô, ôi, Chúa ơi...
"Có chuyện gì vậy?" Jeremy hỏi, nghe thấy tiếng thở hổn hển của cô.
"Không có gì." Danny nói dối, và tuyệt vọng dứt tâm trí ra khỏi việc làm tình, cô hỏi, "Anh chàng đó không nghiêm túc đấy chứ, về việc tự bắn mình ý?"
"Dĩ nhiên là không. Tôi chắc anh ta nói thế với tất cả những cô gái trẻ khác. Sự tâng bốc kiểu đó đôi khi cũng được việc, tôi thì thích theo đúng sự thật hơn, nên những gì tôi có thể nói sẽ là, nếu em không sớm làm tình với tôi, tôi sẽ tự bắn mình."
Cô chớp mắt với anh, rồi phá ra cười. "Anh gọi đó là sự thật?"
"Ừ thì, có hơi cường điệu một chút, nhưng về mặt cảm xúc thì hoàn toàn có thể. Tôi đang trở nên tuyệt vọng, cô gái thân yêu."
Cô nín thở. Nó ở đó trong mắt anh, không phải tuyệt vọng, mà là đam mê nóng bỏng đủ để bốc cháy.
Cô nhìn ra chỗ khác, tuyệt vọng chống đỡ ngọn lửa đó của anh trước khi cô đầu hàng chúng.
Để hướng anh nghĩ đến chuyện khác, cô hỏi. "Ai đã dạy anh khiêu vũ?"
"Cánh tay phải của cha tôi."
Cô nhìn lại anh trong kinh ngạc. "Ông ấy có cánh tay phải là một người phụ nữ?"
"Không, tên thân mật của ông ấy có thể là Connie, nhưng Conrad Sharpe là một người Scot tóc đỏ cao sáu feet, và nếu em có thể chứng kiến ông ấy vào vai phụ nữ trong vòng một giờ để dạy tôi cách dẫn dắt một điệu nhảy, em sẽ cười đến ngã lăn ra."
Cô khúc khích. "Tôi có thể hình dung ra."
"Nhưng tôi biết ông ấy không có nhiều sự thú vị khi dạy tôi khiêu vũ như khi tôi dạy em."
Cô đỏ mặt. "Cư xử cho đàng hoàng, Jeremy."
"Không bao giờ!" Anh thì thầm vào tai cô.
Anh tiếp tục trêu cô và làm cô cười. Anh là một tay khiêu vũ cừ khôi, và anh rất đẹp trai tối nay - dĩ nhiên, anh vẫn luôn đẹp trai - nhưng tối nay trong bộ lễ phục màu đen, đẹp trai khác thường. Anh khiến cô cảm thấy mình đặc biệt, khiêu vũ với anh, khiến cô cảm thấy như thể họ thực sự thuộc về nơi này. Cô không thể nhớ ra đã từng có khoảng thời gian tuyệt vời thế này. Và cô không thể phủ nhận được nữa. Jeremy có thể giả vờ yêu cô tối nay, nhưng cô bắt đầu ngờ rằng về phần mình, cô không giả vờ chút nào. |
|