|
Lâu lắm rồi mới lại vào nhà, nhớ ngày nào mới biết đến Glee vậy mà đã 3 mùa trôi quá rồi...Thất lễ quá, bỏ bê quá, lúc thỳ ngày nào cũng vào, lúc thỳ mất tăm mất tích đến mấy tháng mới vào còm được một cái...Sắp có ss4 rồi, sẽ chăm chỉ vào nhà hơn =)) xây nhà cùng các bạn
Biết đến Glee qua 1 bài báo, cơ mà cũng chỉ lướt quá và tặc lưỡi "Chắc cũng 1 dạng như High School Musical thôi, ai cũng tốt và long lanh tỏa sáng hết" nên thôi chả xem, xem xong chỉ tổ thấy tốn thời gian...Với lại nhìn qua dàn diễn viên thấy chả "mát mắt" gì hết nên bài báo quảng cáo Glee cũng trôi tuột tuột đy đâu hết...
Sau đó tầm 1 tuần vô tình click trên Youtube được đoạn biểu diễn bài Don't Stop Believin' giống như có điện chạy qua người mình í, lâu lắm rồi không có cảm xúc "đột biến" với 1 bài hát như thế nên cảm thấy hơi ngỡ ngang...Click play đến mấy lần mới hoàn hồn tìm hiểu về bài hát Don´t stop believing Hold on to the feeling Streetlight people. ...Lúc đó mới chính thức dowl và xem Glee và "cuồng" luôn...
Nhà mình lúc đó còn ở bên KST í, lúc đó nhà mình mới làm đến đến ep2, mừng lắm...Ngày đó đâu biết dowl Torrent là cái gì, chỉ biết load về bằng MF thôi, mạng ngày đó cũng "cùi bắp" chứ không được tổng đài chăm chút như giờ nên cứ dowl đk nửa chừng mà errow phát là nghỉ dowl luôn. Tốc độ sub cũng "chậm" đến đớn đau, mình xem ep1, ep2 nhiều đến nỗi thuộc lời thoại luôn Cực thích 2 màn trình diễn Rehab và Mercy của đội đấu kia..Kiên trì theo ST đến được ep5, ep6 gì đó rồi không chịu được nữa, xem bản Engsub đến hết S1 luôn...Xem phim và cảm thấy nó không đơn thuần là 1 bộ phim nữa mà ý nghĩa nó mang lại lớn hơn nhiều
Lội page thấy nhiều người thích S1 nhỷ, nhưng với mình SS hay nhất là S3 cơ...S1 giống như bước đệm tuyệt vời đem mình đến với Glee, với những con người "không hoàn hảo" nhưng luôn cố gắng trong cuộc sống...Có thể đặt 1 tên khác cho Glee là "Trưởng thành" bởi qua 3 SS thỳ mỗi nhân vật đều có sự lớn lên, phát triển về cảm xúc và tâm hôn nhiều hơn, không còn là những đưa trẻ "ngây ngô, yêu đương dại khờ nữa"...Nhiều người ghét Rachel của S1 bởi cái tính ích kỷ, có phần "thủ đoạn" của cô í, nhưng đến S3 thỳ cô ấy "hoàn toàn" là người của công chúng rồi còn gì, cô ấy suy nghĩ cho bạn bè, người thân, không còn chỉ nghĩ cho riêng mình nữa...Lúc mà Rachel hát Take A Bow ở trước gương, mình thấy đồng cảm với cô ấy, 1 cô gái bé nhỏ luôn cố gắng hết mình vì ước mơ của mình, nhưng cô cũng cần 1 ai đó sẻ chia và người mà cô ấy cần sẻ chia cứ "lượn lờ" với Quinn-cô nàng tóc vàng quyến rũ...Đó chính là cảm xúc, tiền đề để từ đó về sau cô ấy phấn đấu, và như mọi người nói là "xấu tính"...Nhưng qua mỗi ss cô ây trở nên đáng yêu hơn, hoạt bát hơn, say mê hơn, mọi người thường "chỉ trỏ" và nói cô ấy may mắn, luôn được hát chính, nhưng khi có sự cố thỳ mọi người chỉ nhìn vào cô ấy...Vậy mà Rachel chưa 1 lần oán trách sự bất công đó, mà luôn chia sẻ phần hát của mình với cô béo Mer và Santana...Thích nhất cô béo hát Bust Your Window và Santana hát Valarie...
Đoạn cuối của S1 lúc mà thầy Will tiến đến và hôn cô Emma mình đã khóc thật sự, trong nền nhạc My Life Would Suck Without You, dường như những mầm cây tình cảm đang nhú dần lên...Bản thân của những bạn trẻ ND và người thấy giáo như nhận ra 1 điều "tình yêu" có giá trị rất lợn trong cuộc sống, và nó không chỉ đơn thuần là tình cảm nam nữ mà còn tình thầy trò bạn bè
Hình như hơi bị cuồng vào Rachel rồi thỳ phải...cơ mà từ S1 đến S3 mình chỉ dị ứng với s2 thôi...Thật sự thỳ mình thấy S2 là ss dở nhất của Glee...trong khi S1 thỳ mọi người mới quen nhau, mới "sống" đúng nghĩa là bạn bè dưới mái nhà ND, nên trước đó họ có chơi đểu, nói xấu nhau thỳ cũng là chuyện bình thường, chuyện thường ở huyện...Vậy mà phải mất đến 2 ss để họ nhận ra điều đó...Và S2 là gì, là tiếp nối của S1 với cái kết kiểu như sự "thức tỉnh của tình yêu" nên là chuyện yêu đương vớ vẩn chưa từng thấy, chia tay rồi lại "yêu", rồi laiij chia tay, cái vòng luẩn quẩn giữa mấy người trẻ khiến mình thấy mệt mỏi, giống như đang xem 1 phiên bản nâng cấp của drama Hàn í, với mấy màn yêu đương, giận hờn, ghen tuông, mà cuối cùng thỳ ai về nhà nấy =(( Rachel đến bây giờ vẫn có Finn, Santana và Brittany, Kurt và Blaine, Cặp đôi châu Á,...còn mấy đôi kia thỳ sau này đến S3 rồi vẫn chưa rõ, cơ mà bớt lằng nhằng hơn...S2 mình vẫn luôn ủng hộ Finn và Rachel, đúng là cặp đôi đẹp, hát hay, múa đép...Cơ mà S2 có 1 điểm gỡ đk từ S1 đó là mấy màn show thy đấu hhay và đẹp hơn nhiều...Hôm thi đấu bài hát mà họ sáng tác cực kỳ thú vị và hay đến ngỡ ngàng, Loser Like Me và Get It Right, đến khi được đy thy đấu ở New York thỳ có Light Up The Night...Nên phần âm nhạc của S2 cứu vớt cho phần nội dung "chán ngấy" đó...Cơ mà qua S2 thỳ tình cảm các cặp đôi cũng sâu đậm hơn nhiều, không còn kiểu lửng lơ cá vàng "yêu em đy, yêu anh đy" nữa...Mà các đôi đã biết bảo vệ cho nhau, yêu thương và tôn trọng nhau thỳ qua s3 mới có.
Sang S3 thỳ có nhiều giây phút khiến mình lắng đọng hơn, và cảm xúc hơn là đơn thuần xem "diễn biến" : Nhưng tình cảm cần xác ddingj rõ ràng, Rachel và Finn đứng giữa 2 ngã đường "sự nghiệp riêng và tình yêu"...Họ đã đấu tranh và cố gắng rất nhiều để mang lại hạnh phúc cho nhau, tưởng chừng rằng họ nông nổi đến với đám cưới cơ mà "tình cảm" mà họ thể hiện chín chắn để lay đổ tượng đài bố mẹ và Quinn...ND đã trở thành những người bạn tôt, cái lúc mà họ ôm nhau hạnh phúc hát We Are Young cảm động đến nghẹn ngào...Lúc này đây tình cảm bạn bè thật sự đk xem trọng đối với các thành viên ND...Rồi việc cặp đôi Santana và Brit phải vượt qua rào cản xã hội...Trong khu Kurt và Blaine đã sống đúng với giới tính của mình, đứng từ góc nhìn của cặp đôi này thỳ họ đk "thoáng" hơn đối với SanBrit...Trong khi KurtBlaine biết và cháp nhận sex của mình thỳ Santana không chấp nhận nó, khi cả 2 có sự đồng tình từ bố mẹ, thỳ Santana không nhận được từ gia đình...Đó chính là vấn đề mà SanBrit phải vượt qua...Lúc Santana hát bản Mash up Rumor Has It và Someone Like You chính là thể hiện rõ nét cho tâm hồn của cô, sợ đấu đầu, lẩn tránh, tổn thương, đau khổ, và ... Nhưng cô ấy đã vượt qua mọi thứ, sống đúng với con người thật của mình, với cảm xucs thật của mình mà không phải giấu diếm một ai...
Về tình dục, đây là vấn đề tế nhị ở VN nhưng qua Glee nó đk chuyển tải rất "nhân văn"...Trong khi S1 và S2 là sự "đi lên" của kiểu "tình dục" ham muốn, thỏa mãn thỳ sang S3 nó đk coi trọng và không "thoáng" nữa mà nó gắn liền với trong trắng, cuộc sống, tình yêu, và nhiều giá trị khác nữa...KurtBlaine cãi nhau vì nó, Rachel và Finn cãi nhau vì nó, nhưng cuối cùng họ đã hiểu ra tất cả, tình dục chỉ là 1 phần của tình yêu và nó chỉ đẹp khi 2 bên đều sẵn sàng...chứ không phải gượng ép và thỏa mãn bản thân...
Về thành công trong cuộc sống, cái mà những học sinh cuối cấp gọi là "tương lai"...S3 như 1 tác phẩm tuyệt vời giãi bày tâm lý của những con người cuối cấp...Mình xem khi đang ôn thy ĐH, đang học 12 bây giờ thỳ xong rồi...Đang phân vân không biết chọn trường gì, cuộc sống ra sao, bạn bè chia xa thỳ Glee S3 chính là đáp án hoàn chỉnh...Mình đã làm theo những gì mình thích, thy vào trường mình muốn, dù rằng kết quả không khả quan nhưng mình thấy thoải mái vì mình đã cố gắng hết sức =)) Việc Rachel và Finn luôn cãi nhau về nó, về buổi lễ tổng kết cảm động, về những học sinh khóa trước hy vọng khóa sau nối tiếp thành công của mình...Trouble Tone như 1 bước khảng định ước muốn của Mer và San mà thôi, ở đó cái tôi cá nhân rất lớn, phải biết nhún nhường thỳ mới có đk thành công trọn vẹn...Cặp đôi Châu Á cũng phải vượt qua nhiều thử thách để Mike có thể làm theo sở thích và ước muốn của mình, đó là nhảy...
Còn nhiều lắm những tình cảm, vấn đề mà Glee mang lại...Cảm xúc của mình như đang sống lại những ngày dồn nén cùng phim vậy =)) Có lẽ nhiều lắm những giây phút cảm động, ngọt ngào trong những tập Giangs sinh, tập Prom mà mình đã khóc đến nghẹn ngào khi lần đầu tháy Arrlie đy được,khi đám cươi của bộ mẹ Finn và Kurt, khi nhìn thấy tình cảm chân thành của Sam cá ngão vowiss Mer...Nhiều, nhiều lắm những điều mà Glee đã mang đến cho mình...
|
Rate
-
Xem tất cả
|