|
Chương 21 (kết thúc)
Khi những tia nắng đầu tiên của buổi bình minh rọi qua song cửa sổ, Khinh Vãn tỉnh giấc, đảo mắt nhìn quanh phòng một lượt, phát hiện Như Sênh đang đứng trước cửa sổ.
Có lẽ vì tia sáng quá chói mắt, Khinh Vãn đột nhiên cảm thấy bóng dáng anh rất đơn độc, có thứ gì đâm thẳng vào trái tim cô, lòng đau thắt lại. Dường như anh cảm nhận được ánh mắt của cô, quay đầu lại, vì ngược sáng nên cô nhìn không rõ điều gì đang ẩn chứa trong mắt anh.
-“Như Sênh…”, cô định mở miệng nói, nhưng giọng khàn đặc, có lẽ là do khóc quá nhiều, cô hỏi: “Suốt đêm anh không ngủ à?”.
Anh “ừ” một tiếng, kéo chăn nằm xuống bên cạnh, lẳng lặng ôm lấy cô.
Khinh Vãn yên lặng một lúc rồi nắm chặt tay anh nghịch ngợm, thì thầm đọc: “Sống chết nhọc nhằn, nói cùng anh rằng: Nắm chặt tay em, cùng em (sống) đến già!”. Cô đưa mắt nhìn anh, sóng mắt long lanh, “Như Sênh, nếu như nói rằng sinh li tử biệt là điều mà con người không thể trốn tránh, thế thì những năm còn lại của cuộc đời, em sẽ mãi mãi sống cùng anh, em muốn cả đời này được nắm chặt tay anh, chúng ta đời này, kiếp này quyết không rời xa nhau. Nếu như một trong hai người phải đi trước, thì người còn lại cũng phải sống thật vui vẻ, chúng ta sẽ sinh thật nhiều con, để sau này khi chúng ta ra đi, con chúng ta sẽ hợp táng cho cha mẹ, được không anh?”
Như Sênh nhìn cô, khẽ nhếch môi cười, anh nói đầy dịu dàng và nuông chiều: “Tuân lệnh, bà xã đại nhân!”.
Tang lễ của Tô Nghệ về cơ bản đều do một tay Thang Bồng sắp xếp, theo ý nguyện của bà Tô, làm càng giản tiện càng tốt. Có lúc suy nghĩ, người cũng đã mất rồi, phô trương xa xỉ để làm gì? Chẳng phải là càng khiến bản thân đau lòng hay sao? Phần tro của Tô Nghệ được chôn trong mộ, trở thành hạt cát bé nhỏ trong vũ trụ, một phần nhỏ được rải theo gió sớm, nương theo gió bay cao, không nơi nào không có, có thể đến bất kỳ vùng đất nào.
Ngày hôm đó rất đông người đến dự, có cả Trần Kiều Kiều và Từ Phân cũng từ Giang Tô đến, cả Mặt Trứng Cá đã rất lâu rồi không gặp. Khinh Vãn còn nhớ, Tô Nghệ thích nhất là được nghe anh ta kể chuyện cười. Điều mà cô không ngờ đến là tất cả những người đã từng làm thêm ở nhà hàng ngày trước cũng đến, trong đó có cả ông chủ Phật Di Lặc, cả Tiểu Phàm sắp kết hôn ở nước Pháp. Cô nói: Lúc đó cô em gái Tô Nghệ thường xuyên chạy đi chạy lại trong nhà hàng, hầu hết đều vào lúc cậu không có mặt ở đó, có lúc cô ấy còn mời mọi người một bữa, đối đãi với bọn mình rất nhiệt tình, còn nói nếu gặp phải khó khăn gì đều có thể đến tìm cô ấy. Thực ra, bọn mình đều biết, cô ấy đối tốt với bọn mình như thế là muốn bọn mình để ý đến cậu nhiều hơn. Nghĩ lại cứ như vừa mới hôm qua thôi, Tô Nghệ mang đến cho mọi người cảm giác thật thoải mái, dễ chịu.
Khinh Vãn biết, khi nghe thấy những điều này cô rất muốn khóc.
Cũng may đúng lúc Trần Kiều Kiều và Từ Phân đi đến vỗ vỗ vào vai cô.
Kiều Kiều nói: “Thời đại học thật ghen tỵ với tình bạn của hai cậu, mình biết Tô Nghệ không thích mình. Lúc bấy giờ mình luôn lên mặt với cô ấy, cô ấy không thích mình nói to, mình liền cố nói thật to để cô ấy nghe, cô ấy không thích mình lúc nào cũng nhắc đến người yêu là nghiên cứu sinh, mình liền nhắc đến liên tục. Bây giờ nghĩ lại thấy thật trẻ con, không hiểu chuyện mới hay tự huyễn hoặc bản thân mình”.
Chuyện của Trần Kiều Kiều thì Khinh Vãn biết, sau khi tốt nghiệp đại học cô kết hôn cùng người bạn trai là nghiên cứu sinh đó. Lúc bấy giờ cũng cho rằng đó là tình yêu dù trời long đất lở, biển cạn đá mòn cũng không xoay chuyển, nhưng kết hôn xong mới phát hiện ra anh ta không hề hoàn hảo như những gì mình đã từng tưởng tượng. Đàn ông có tiền thì thích được ngưỡng mộ, có lần anh ta bị cô bắt gặp đang thân mật với người khác trong phòng làm việc. Có người đã từng nói, trên thế gian này có thể trêu đùa bất cứ một người nào nhưng tuyệt đối không được trêu đùa phụ nữ, đặc biệt là những người con gái như Trần Kiều Kiều, đừng quên Chu Chỉ Nhược luyện Cửu Âm Chân Kinh như thế nào để đối phó với Trương Vô Kỵ. Tất nhiên Trần Kiều Kiều không luyện Cửu Âm Chân Kinh, nhưng cô đã làm loạn ở công ty của chồng, kẻ thứ ba đó đã bị giáng xuống làm nhân viên phục vụ; chồng của cô ấy cũng chẳng có chỗ nào để đi, giáng chức không nói làm gì, nhưng ngày ngày đều bị các đồng nghiệp chỉ chỉ trỏ trỏ. Trần Kiều Kiều càng thêm quyết tâm ly dị, mặc cho anh ta hối hận nhận sai như thế nào cũng không thay đổi quyết định. Cuối cùng cô còn giành thắng lợi trong vụ kiện ly hôn, giành được một phần tài sản kha khá.
Từ Phân sau khi tốt nghiệp đã đến làm việc tại một công ty game, có thể nói cô chơi game online suốt bốn năm đại học, đến nay trở đã thành giám đốc của một công ty game lớn. Con cái cũng đều đến tuổi đi nhà trẻ, chồng của cô là cấp trên trong công ty, khi công ty mới bắt đầu những bước đi đầu tiên Từ Phân đã sát cánh bên anh, có thể nói là “khổ tận cam lai”.
Mấy chị em gái tụ tập lại, uống rượu đến tận khi trời xâm xẩm tối.
Cuối cùng Trần Kiều Kiều uống đến nỗi gục khóc trên vai Khinh Vãn: “Còn nhớ lần cuối cùng tụ tập trong nhà hàng là sinh nhật của cậu, chúng mình cũng uống như thế này, sao bây giờ lại có thể trở thành ngày giỗ của cô ấy chứ?”.
Khinh Vãn vừa nghe mắt đã đỏ hoe, nước mắt trào ra, lã chã đổ xuống không ngừng.
Trong mông lung, cô nhìn thấy một hình bóng đơn độc giữa đám đông, từ sau khi Tô Nghệ ra đi, anh ấy trở nên rất trầm lặng.
Nhiều năm sau đó, khi chúng ta tóc đã bạc phơ phơ, thành phố G vẫn lưu truyền một câu chuyện như thế này, chàng phiên dịch viên trẻ tuổi đẹp trai đó ở vậy đến già không kết hôn, có rất nhiều dị bản khác nhau, nhưng một phiên bản gần nhất nói rằng người mà anh ấy yêu thương đã ra đi từ rất sớm, cho nên không có một người nào khác có thể bước vào trái tim anh, cho dù lúc trẻ có rất nhiều bạn gái nhưng chẳng qua cũng chỉ là gặp gỡ qua đường mà thôi.
Hết chương 21
Tôi đã đọc đi đọc lại chương này rất nhiều lần, và lần nào cũng ko tránh được rơi lệ. Tiếc thương cho cuộc tình của Tiểu Nghệ với Bánh Bao của cô. Tiểu Nghệ và Vãn Vãn khác nhau nhiều quá. Nếu Vãn Vãn nhút nhát trong hầu hết mọi chuyện, duy chỉ có trong tình yêu thì cô thật quyết liệt, thật mạnh mẽ. Còn Tiểu Nghệ thì ngược lại, có ai ngờ cô gái vui vẻ, tự tin kia lại nhút nhát trong chuyện tình yêu của mình đến nhường vậy. Cuối cùng, Bánh Bao vẫn không có bạn gái - đúng như những gì Tiểu Nghệ đã ước. Có chút chua xót trong lòng! Khi trái tim anh mở cửa cho cô, thì cô lại rời xa anh mãi mãi.. |
|