Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Xem: 12723|Trả lời: 0
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Event][Hết hạn nộp bài] Người phụ nữ của tôi ~ Nơi post bài dự thi

   Đóng [Lấy địa chỉ]
Tác giả
Đăng lúc 1-10-2012 17:44:29 | Xem tất
Bài dự thi "Người phụ nữ của tôi"
Nick Kites:jupHT
Bạn thuộc nhà: Thí sinh tự do
Bài dự thi: "Gửi người con gái chiều mưa ấy"









Một buồi chiều tự kỉ..........

Bên ly cafe và điếu thuốc.

Nhấm nháp mấy bản acoustic.




Chắc gần đây hay đọc nhiều mẫu truyện, đa phần là tình cảm từ thuở học trò, bao nhiêu kỉ niệm lại ùa về, bao nhiêu là hình ảnh từ những chuyến đi chơi, những lần nghịch phá, những khoảnh khắc đùa vui thời còn cắp sách đến trường... giờ chợt thấy mình khác đi nhiều quá.

Có chăng là cuộc sống này quá xô bồ hay do mình đã va chạm nhiều đến nỗi chai sạn cảm xúc? Giờ muốn có một thứ gì gọi là đẹp đẽ giữa cuộc sống bộn bề, có chăng là quá khó????

Đã từng hi vọng vào một tình yêu đẹp trong phim, như bao câu chuyện. Dù cho nhiều trắc trở nhưng đọng lại ở họ là một tình yệu thật đẹp!

Và tôi cũng có một chuyện tình đẹp thuở học trò, thật trong sáng, thật hồn nhiên, chỉ biết yêu hết mình, và rồi, cũng như người ta nói, tình đầu dễ vỡ. Lúc mới yêu thì không ai tin, nhưng khi nó xảy ra, thì mình mới nhận ra được... Cũng tốt thôi, ai cũng phải trải qua mà! Đơn giản điều đó làm mình trưởng thành hơn nhiều, biết yêu, biết quan tâm, biết chăm sóc, lo lắng cho người mình thương yêu!!!

Ngồi xem lại bộ phim "You are the apple of my eye", bỗng dưng thấy chút gì đó nghẹn nghẹn nơi cuống họng, cứ chực trào ra! Bao nhiêu hồi ức lại ùa về thêm lần nữa, mọi chuyện như vừa mới xảy ra hôm qua, từng chuyện, từng chuyện một sao thật sống động.

Tại mình còn nhớ, hay tại vì tôi của bây giờ quá chai sạn???

Chiều mưa, ngồi gặm nhấm nỗi buồn một mình, cũng có cái thú của riêng nó. Biết buồn, biết nhớ, ít ra tôi cũng cảm giác được mình còn nhiều cảm xúc lắm!

Đối với một đứa con trai, phải bản lĩnh, phải cứng rắn. Cuộc sống cho tôi trui rèn cái bản mặt lạnh lùng, đôi lúc quá thờ ơ với mọi thứ nhưng khi một mình, trong dòng cảm xúc, tôi chợt thấy mình lẻ loi, nhiều nỗi buồn cứ vây chiếm.

Đôi lúc cũng cần như vậy lắm chứ... Con người cả mà... Chả nhẽ một thằng đàn ông không có quyền khóc?




Bất giác nhấp một ngụm cafe ...

Thấy đắng đắng ở cổ họng, rồi bỗng dưng lại thấy có cái gì đó ngọt ngọt, đây cũng là cái thú của cafe đắng, cũng giống như lẽ đời, có đắng có ngọt.

Nhìn lại những gì mình đã làm, đã trải qua, bỗng chốc thấy trống vắng, tự ngẫm mình đã làm được gì những năm tháng qua? Không nhiều nhưng cũng quá không ít, ngỡ ra là mình đã đi một chặng đường của cuộc đời, cũng lớn cả rồi.

Muốn được trở về cái tuổi học trò vui tươi, nhưng mà ước muốn mãi chỉ là ước muốn, không thể nào quay lại, dù tâm trí vẫn luôn thôi thúc, hãy sống cho hiện tại, và hãy toan tính cho tương lai.

Nhưng...

Trái tim vẫn thôi thúc một điều gì đó, mơ hồ, nhưng thật đẹp đẽ...

Trời đang mưa, bất giác nhớ đến kỉ niệm về một người con gái trong chiều mưa năm ấy.

Sài gòn mà, lúc nắng lúc mưa không hề báo trước. Và dưới cơn mưa rào bất chợt ấy, tôi và em vô tình trú cùng dưới một mái hiên, tôi khi ấy đã làm gì nhỉ?? Đến bây giờ tôi vẫn không nhớ rõ đã làm gì mà em nhớ tới tôi để rồi sau đó điện thoại tôi nhận được tin nhắn từ cô gái đến trong cơn mưa ấy.

Em hẹn tôi ra KFC trên BigC Tô Hiến Thành để gặp mặt thêm lần nữa, em nói em muốn thấy tôi, muốn gặp người con trai trong mưa buổi chiều thứ Bảy ấy!

Nhưng tôi vô tình? Có phải vậy không? Khi tôi đã không nhớ em là ai? Em đã giận, giận thật sự! Nhưng tôi không nhớ được em là ai... Cố đào sâu suy nghĩ nhưng có lẽ, có lẽ như lời em nói, tôi vô tâm - sự vô tâm của một cậu học trò cấp 3!

Và cũng kể từ đó em không còn liên lạc với tôi nữa dù tôi có muốn tìm em nói lời xin lỗi.

Xin lỗi và chào em, người con gái nhẹ nhàng lướt qua đời tôi, cho tôi nhớ tới kỉ niệm mỗi khi trời mưa, lời này gửi tới em...

Dù sao tôi với em chỉ có duyên đến chừng đó...


Không ngăn được dòng suy nghĩ miên man, bất giác tôi lại nhớ tới những tình cảm đã từng qua.

Vui? - Ừ, có!
Buồn? - Cũng có đấy!

Cảm ơn những người con gái đã lướt ngang đời tôi và tạm biệt, hi vọng em sẽ hạnh phúc.

Gửi đến các bạn trẻ, hãy sống hết mình, học hành, yêu thương hết mực và đôi lúc nghĩ lại, các bạn sẽ thấy nó thực sự đáng quý, hãy xây thêm thật nhiều kỉ niệm đẹp cho cuộc sống này nhé!!!

Sài Gòn chiều mưa, đôi dòng bâng khuâng... mưa vẫn rơi, và ly cafe đã cạn...



http://static.mp3.zdn.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8wNi8wNi82LzMvInagaMENjM1NTE2NWM5NGRkZmI1OThmYjmUsIC0OTExMmFmYWZiZTkdUngWeBXAzfETDdUngSBjw7MgY8OhY2ggeGF8VGjDoWkgVHV54WeBq_dCBUmUsICsOiWeBSAoV2FreSl8fDM


Nếu mây kia mang người yêu anh đi về nơi nào xa vời
Nếu xa xôi đành để riêng hai ta về hai phương trời
Có hay chăng không người yêu anh mong ràng tim mình không rời
Để ngày đêm anh với anh mong một ngày không cách xa

Biết đâu mai đây là mây thênh thang ngừơi say bên mình
Biết đâu anh nhẹ nhàng nâng trên môi này câu ru tình
Biết đâu xa xôi chẳng thêm cho anh lẻ loi một bóng hình
Anh tin ràng trái tim mình có riêng hình bóng em
Dù cho mình cách xa …



Bình luận

kết quả:http://kites.vn/thread/-event-nguoi-phu-nu-toi-yeu-cong-bo-ket-qua-va-trao-giai-357487-1-1.html  Đăng lúc 17-10-2012 02:12 PM
mình rất muốn comt 1 bài thật dài dưng mà ở đây k được 8 nên là lại nuốt vào trong ....  Đăng lúc 1-10-2012 11:26 PM
Bạn ghi thêm mẫu đăng ký như trong hướng dẫn nhé!!!  Đăng lúc 1-10-2012 06:27 PM

Rate

Số người tham gia 6Sức gió +28 Thu lại Lý do
TrongDuc2903 + 3 Đôi khi ^^
BabyMoon + 5 Ủng hộ 1 cái!
shinmoney + 5 mưa và em, đến và đi như gió tho.
xiaoling308 + 5 thơ dại ngày ấy làm sao trách đư.
cooro_vt + 5 con trai vốn rất vô tâm. :((((
Linh.Jenny + 5 ^^

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách