|
WAITING FOR YOU....
Yaya tựa vào cách cửa sau lưng, cứ đứng đó một lúc. Tim cô đang đập. Không đúng, lúc nào mà nó chẳng đập. Nhưng giờ cô nghe rõ tiếng nhịp đập trái tim mình. Tụp....tụp....tụp...
Phải làm gì đó để bình thường trở lại mới được. Đúng, uống nước. Yaya nghĩ và ngay lập tức rót nước uống ực từng hơi.
Nhưng trái tim cô vẫn đập nhanh và mạnh y như trước.
Nếu cách này không ổn, Yaya tự nhủ cô vẫn còn cách khác. Mỗi khi phải đóng những cảnh ngọt ngào với Nadech, Yaya sẽ đi làm bài tập ngay để bình tĩnh trở lại. Thế nên cô bắt đầu lục đống sách vở. Nhìn chăm chú vào từng dòng chữ để buộc chúng không bay nhảy ra khỏi dòng.
Đúng thế, hít sâu và thở mạnh. Thấy chưa, bình thường lại ngay mà
Nhưng vừa rồi thật là xấu hổ....Đó là kiss ư?
Không phải, không phải tại mi cũng không phải kiss. Nghĩ xem hai người còn đóng những cảnh thân mật hơn thế kia mà
Nhưng đó là quay phim còn đây.....
Cứ thế những suy nghĩ trong đầu Yaya vật lộn với nhau và pháo hoa thì vẫn cứ nổ tung trên đầu cô nãy giờ.
“Tít...tít....tít...”- Chuông tin nhắn
Là tin nhắn của Nadech ư? Sao lại thế hả trời. Mất bao lâu tim cô mới trở lại tốc độ bình thường, giờ thì nó lại đập loạn lên rồi. Yaya cắn móng tay, đi đi lại lại. Có nên đọc tin nhắn không nhỉ? Đúng, dù nó có đáng sợ đến đâu cũng phải xem mới biết được, cô nghĩ vậy rồi mạnh mẽ lướt tay trên điện thoại
“ Yaya à, nhà nghỉ này có ma. Thật đấy, anh không đùa đâu. Có một con ma thèm khát vừa hôn anh kìa. AAAAA”
-“AAA, Nadech! Đồ đáng ghét!”
Cách xa mấy phòng mà Nadech vẫn nghe thấy tiếng gào của Yaya, anh lăn lộn trên giường mà cười. Nhưng rồi lại ngồi dậy ôm gối thở dài.
-“Haizz, tin nhắn ấy chắc sẽ giúp cô ấy suy nghĩ thoải mái hơn. Nhưng còn mi thì sao hả Nadech?”
Đúng vậy, anh làm sao mới có thể suy nghĩ bình thường đây? Vừa rồi tim anh còn đập mạnh hơn cả lần đầu tiên anh thấy cô mặc quyến rũ cùng anh hát Ok na kha. Bao lâu rồi không gặp cô, từ lúc cô đến đến giờ anh cũng chưa được nhìn thấy mặt cô. Khoảng thời gian chớp nhoáng vừa rồi....
Nadech cố gắng mường tượng lại...Cảm giác mềm mại ấy...Thậm chí họ đã đóng với nhau 3 bộ phim truyền hình nhưng những cảnh hôn giữa họ toàn là sử dụng góc quay. Anh nhớ cảnh duy nhất anh và Yaya chạm môi là trong Duang Jai Akane, nhưng chỉ có một phần mấy của một giây thôi à. So với vài giây của ngày hôm nay.....
Nhưng mà......aaaa. Chẳng tuyệt vời cái gì sất. Anh không dám nhớ lại cái mặt nạ ấy. Nadech sợ ma và cái mặt nạ ấy lại quá kinh khủng. Nụ hôn ấy sẽ tuyệt biết bao nếu không có cái mặt nạ ấy. Thật là...
Sáng hôm sau, mọi người bận rộn chuẩn bị cho những cảnh quay CF. Nadech và Yaya phải gặp gỡ fan hâm mộ- những người trúng giải Lays và có một buổi phỏng vấn với CH3. Tất cả không khí ngượng ngùng ngày hôm qua đều không xuất hiện trước máy quay. Phải, đó chính là showbiz. Và lúc này họ là những diễn viên.
Duy chỉ có vài giây thoáng qua, Yaya cảm thấy có đôi chút xao động. Đó là khi Nadech trả lời câu hỏi
-“Cứ cho là có ngày tận thế đi. Nếu vậy Nadech muốn bày tỏ gì với Yaya?”
Và anh ấy đã trả lời –“I love you”
Nhưng ngay sau đấy anh ấy cười rồi nói thêm bằng tiếng Thái –“Thực ra tiếng Anh của tôi không tốt lắm. Nếu phải chọn giữa love và hate, chắc dùng love sẽ tốt hơn đúng không?”
Yaya cũng cười và giấu trong nụ cười ấy một chút cảm giác tiếc nuối. Thì ra là vậy...
Cuối cùng thì cũng bắt đầu quay CF. Loại Lays phải quảng cáo lần này là snack dạng que. Vì thế đạo diễn có ý tưởng về một cảnh kiss bằng snack que. Nadech cầm khăn quàng cổ của Yaya nhẹ nhàng kéo cô lại gần và từ từ họ sẽ có một nụ hôn nhờ snack. Tất nhiên là nụ hôn giả thôi.
Yaya có vẻ rất chăm chú lắng nghe lời hướng dẫn của đạo diễn nhưng Nadech để ý thấy cô có liếc qua anh. Anh lại nhớ về chuyện hôm qua, có lẽ cô còn ngại. Anh cũng vậy, dù cố gắng kiểm soát mọi thứ, anh vẫn không thể ngăn được trái tim mình đang đập nhanh hơn.
Mỗi khi đến cảnh kéo chiếc khăn, khuôn mặt cô ngay gần anh, anh lại bị đôi mắt của cô làm cho phân tâm. Vì thế mà diễn hỏng không ít lần.
-"Chỉ còn một miếng cuối cùng thôi. Chia nhau nhé"
Và Nadech tiến đến gần khuôn mặt của Yaya hơn...
Ngoài hậu trường, hai mẹ không hề cảm nhận được nội tình bên trong. Mẹ Pla khẽ huých mẹ Keaw
-“Giờ thằng bé còn chẳng cần xin phép tôi mỗi khi hai đứa diễn cảnh ngọt ngào kìa”
Mẹ Keaw ngay lập tức mỉm cười chắp tay cúi đầu
-“Vậy tôi thay con trai tôi xin phép chị nha”
-“Ây, chị biết là nó có không xin thì tôi vẫn cho phép mà”
-“Cắt, mọi người giải lao hai giờ”- Đạo diễn có vẻ không vui vì sự mất tập trung của Nadech
Nadech ngay lập tức bày trò trêu Yaya, cũng là để không khí giữa hai người thoải mái hơn. Anh giật giật cái khăn len trên cổ Yaya
-“Lần trước khi anh dạy em đan ở Changmai em hứa sẽ đan cho sư phụ Nadech một cái khăn. Đâu rồi hả?”
-“Bận quá nên em quên rồi. Xin lỗi nhá”- Yaya cười lí lắc.
Thực ra cô vẫn nhớ chuyện cái khăn. Cô đã đan được một đoạn nhưng có quá nhiều mũi hỏng nên định sẽ đan lại cái khác. Chắc đến mùa đông năm sau mới có thể đưa cho anh.
-“Đi ăn kem không?”- Nadech đột nhiên rủ Yaya và cô đồng ý
Họ đến một cửa hàng nhỏ và thực sự có một khoảng thời gian khá vui vẻ. Nadech tìm trong đống đồ dành cho Nô En một bộ tóc giả bông xù rồi đội lên đầu, bắt đầu uốn éo nhảy mấy điệu nhảy truyền thống khiến Yaya cười lăn
-“Có cần kiếm cho anh một bộ quần áo màu tím không?”- Như thế Nadech sẽ hoàn toàn giống như hôm dự tiệc cưới P’A
Yaya cũng đội lên bộ tóc xù ấy và đeo vào một cặp kính đen khá ngầu, tạo dáng để Nadech trổ tài làm phó nháy
-“Có thấy người ta nhìn chúng ta rất lạ không? Như là chúng ta bị thần kinh vậy đó”- Yaya vẫn tiếp tục cười khi hai người đi bộ về
-“Chẳng sao mà. Dù sao họ cũng chẳng biết chúng ta là ai và cũng chẳng nghe hiểu những gì chúng ta nói”-Nadech cũng cười vui vẻ.
Đi bên cạnh cô như thế này cảm thấy rất dễ chịu, chuyện hôm qua giờ không còn khiến anh bận tâm nữa. Họ kết thúc tất cả cảnh quay sau ba ngày và Nadech có một sinh nhật vui vẻ với mọi người ở San Francisco. Fan quốc tế cũng gửi rất nhiều quà cho anh. Quà của fan Việt Nam là một chiếc mũ và một lời nhắn bằng tiếng Việt
“Nadech à, vứt cái mũ giẻ lau kia đi nhá. Đội cái này đẹp hơn nhiều. Anh mà không vứt đi sớm kiểu gì nhà Yadech cũng sẽ cử người sang vứt đi thay anh ^^”
Anh không hiểu họ viết gì cả nhưng vẫn rất vui. Sau này sẽ nhờ Google dịch hộ sau vậy.
Đêm thứ tư ở San Fran, bầu trời cao và đầy sao, Nadech ngồi ở băng ghế gỗ ngoài sân ngắm bầu trời với một cốc sô cô la nóng. Không có tiếng côn trùng kêu rí rách như ở Thái Lan. Không gian yên tĩnh ở đây khiến con người ta muốn suy ngẫm vài chuyện. Anh có đúng khi chọn con đường trở thành một người nổi tiếng không? Hồi còn là một bố già đít chai ở trung học, anh từng mơ ước trở thành nhiều người khác nhưng cuối cùng lại trở thành một người mẫu rồi là diễn viên.
Có lẽ là đúng, vì anh được gặp cô. Nhiều khi mệt mỏi nhưng anh sẽ luôn sống và làm việc hết mình với công việc này. Anh dần đam mê diễn xuất và say đắm cả người con gái ấy nữa. Tuy giờ chưa thể bày tỏ với cô, nhưng anh sẽ luôn bên cạnh cô, chờ đợi cô.
-“Không thấy lạnh ạ?”- Yaya ngồi xuống cạnh anh với một nụ cười
-“Quà sinh nhật của anh đâu?”- Nadech rướn đôi lông mày làm khuôn mặt nhăn nhó
-“Vừa rồi em đã tặng rồi mà. Bài hát với mọi người đó”
-“Không được. Quà của em phải đặc biệt”
-“Sao lại thế?”
-“Vì...em đối với anh cũng đặc biệt”- Nadech nhìn vào mắt Yaya và trả lời
-“Hả...”- Yaya ngượng ngùng vài giây, cô lấy từ phía sau ra một hộp quà xinh xắn-“Đặc biệt gì chứ. Xì, quà của anh đây. Đợi em vào rồi hãy mở ra nhé”
Nadech bóc tờ giấy gói ra, không ngăn được một niềm vui nhỏ từ trái tim mình cho đến khi mở hộp quà.
Gì thế này? Là một cuốn từ điển tiếng Anh ư? Chả có ý nghĩa gì cả.
Thực ra là có đấy Nadech ạ. Ở một vài trang nào đấy trong cuốn từ điển vài nghìn trang kia, Yaya đã viết những chữ cái I L O V E Y O U. Và Yaya sẽ đợi đến khi nào Nadech có thể tìm thấy tất cả những chữ cái đó. Nhưng có lẽ còn lâu lắm ^^
Và thực ra thì...tình yêu của họ...vẫn...chưa bắt đầu đâu nhỉ?
END.
|
Rate
-
Xem tất cả
|