|
Sakura0109 gửi lúc 11-2-2013 21:30
Mình phải công nhận là truyện này có cốt truyện rất giống truyên " anh có thích nướ ...
Hi bạn. Mình là một độc giả thích truyện này, và vì thích nó, nên mình đã cố post cho xong tác phẩm này khi mà người mở ra thread truyện vì lý do đã có truyện xuất bản để đọc nên bỏ rơi nó.
Mình chưa từng đọc "Anh có thích nước Mỹ không" nên không dám bàn luận j nhiều. Có điều theo mình thì truyện này cũng khá hay và hợp logic đấy chứ.
Đầu tiên, nếu bàn về nhân vật Tô Nhiễm, bạn có thể nói bạn không thích nhân vật này, nhưng về tính cách của cô ấy thì mình thấy hợp logic lắm rồi. Bản thân mình trong cuộc sống cũng có thể tìm thấy những con người có nét tính cách giống cô ấy: hoạt bát, vui tươi, cởi mở mà che dấu đi những nhút nhát, yếu đuối trong tâm hồn. Tô Nghệ yêu Thang Bồng trong suốt nhiều năm qua, nhưng cô không dám thổ lộ, vì cô sợ rằng nếu như bị từ chối, cô sẽ không thể tiếp tục ở bên cạnh Thang Bồng, sẽ không thể cãi nhau loạn xị lên với anh, được anh rủ đi coi bắn pháo hoa lúc giao thừa như trước đây nữa. Tô Nghệ ở bên cạnh Thang Bồng từ bé, hai người lại là thanh mai trúc mã nên mình nghĩ Tô Nghệ sợ là điều đương nhiên. Thêm vào đó, bóng ma quá khứ khi Thang Bồng cười vào nỗ lực nữ tính hơn của cô chắc vẫn còn ám ảnh. Tô Nghệ luôn cho rằng mình không thể là đối tượng của Thang Bồng. Mình nghĩ tác giả có dụng ý khi xây dựng hai nhân vật Khinh Vãn và Tô Nghệ. Hai người này tuy chơi thân với nhau nhưng tính tình rõ ràng không tương đồng với nhau. Một người nhút nhát trong quan hệ với bạn bè nhưng mạnh mẽ trong tình yêu, còn người kia luôn luôn hoạt bát, vui vẻ với bạn bè nhưng lại nhút nhát dấu kín tâm tư trong tận đáy lòng.
Còn nói về lý do vì sao Thang Bồng ở vậy cho đễn mãi về sau, mình nghĩ cái này còn tùy vào suy nghĩ của mỗi người. Có thể có bạn nghĩ như bạn, rằng Thang Bồng ở vậy vì Thang Bồng thấy hối hận và do không tìm được Khinh Vãn thứ hai. Nhưng cá nhân mình thì cho rằng, có thể Thang Bồng thực sự yêu Tô Nhiễm, nhưng anh ấy và Tô Nhiễm đều giống nhau, đều sợ mất đi tình cảm nhiều năm của họ nếu như bị đối phương từ chối, cho nên anh mới ở vậy. Anh hối hận vì đã không thấy được tình cảm của Tô Nhiễm sớm hơn, và anh không thể tìm được một Tô Nhiễm thứ hai trên thế giới này cho nên về sau anh mãi mãi cô đơn như vậy.
Về phần nhân vật Phạm Như Sênh, có lẽ bạn đang hiểu lầm điều gì đó chăng? Như Sênh chỉ mới biết mẹ mình là ai mãi tới gần cuối truyện (lúc anh ấy nói với Khinh Vãn tới Mỹ dự hội thảo í) chứ không phải từ khi anh ra đi năm đó. Phạm Như Sênh của những năm trước chỉ là một sinh viên nghèo với một trách nhiệm nặng nề gánh trên vai: chăm sóc cho người mẹ nuôi bệnh tật và đứa em gái bé nhỏ. Vì thế anh không muốn Khinh Vãn đợi chờ mình, anh sợ cô sẽ lãng phí cả quãng đời tươi trẻ của mình để chờ đợi anh, cho nên anh mới nói với Khinh Vãn: "Anh không thể chịu được sự chờ đợi của em". Cô đã hy sinh quá nhiều thứ vì anh, nên anh không thể nào cứ tiếp tục nhận thêm nữa.
Trên đó là một chút cảm nhận của mình ^^ |
|