|
Đọc xong câu chuyện quá ám ảnh này thật sự muốn viết đôi lời cảm nghĩ, đôi lời từ chính trái tim mình.
ý nghĩ đầu tiên lướt qua đầu tôi khi kết thúc bộ chuyện này là trời ơi ai đó làm ơn giết hai tên đàn ông đó đi, ai đó trả thù giùm cho TH đi, ai đó làm ơn nói với tôi là bộ chuyện này chưa kết thúc đi, rằng TH sẽ không chết và kì tích sẽ xảy ra đi. Nhưng giây phút này ngẫm lại tôi thấy TH thật ra đã tự mình trả thù được rồi, ít nhất là với DCD.
Hay cho giây phút khi TH buông mình rơi xuống, ý nghĩ lướt qua trái tim DCD là cô ấy sẽ mang theo sự nghi ngờ về tình yêu của anh mà đi. Anh ta nói tôi yêu em bao nhiêu chỉ mình tôi mới biết, vậy tại sao lúc đó anh lại phải sợ, nếu chỉ cần mình anh biết là được thì cần gì phải sợ vào giây phút đây. Tôi tin trái tim mình sẽ vỡ vụn nếu người tôi yêu ra đi và còn mang theo sự nghi ngờ về tình yêu của tôi, tôi sẽ hận mình suốt kiếp vì từ nay về sau muốn giải thích cũng quá muộn rồi, người ấy còn nghe được nữa đâu. Chắc ai trong các bạn cũng xem phim giày thủy tinh, tôi quên nhân vật chính trong phim là ai rồi vì ngày đó tôi còn bé quá nhưng thứ duy nhất tôi vẫn nhớ là đến tận khi anh ấy ra đi, cô ấy cũng không nói nổi từ " em yêu anh " để rồi bị giày vò suốt cả quãng đời sau đó. DCD chắc chắn sẽ như vậy, anh sẽ mang theo sự ám ảnh về cái chết của cô, về tình yêu của cô mà đi hết kiếp.
Sự ám ảnh là một điều khủng khiếp, tôi nhớ ngày tôi 12 tuổi, chỉ vì sợ bố mà tôi phải đi bắt con mèo đen nhà tôi để bố làm thịt uống rượu. Tôi nhớ tôi đã vừa khóc vừa gọi nó. Nó nghe thấy "Ỉn ơi" là liền chạy ra mà không hề biết thật ra tôi đang bán đứng nó. Không biết bao nhiêu nước mắt đã chảy sau đó và đến tận bây giờ 10 năm sau mỗi lần nghĩ lại tôi đã ác như thế nào với Ỉn tôi vẫn tự hận mình. Nó đã làm bạn với tôi suốt 5 năm trời, và nó là một người bạn tốt nữa. Tôi đã tự làm tổn thương trái tim mình thì vết thương đó sẽ tự nhiên mà đi theo tôi xuống dưới ba tấc đất. Với tôi ,DCD cũng sẽ như thế, và đó là hình phạt còn kinh khủng hơn cả cái chết.
Còn với TH tôi nghĩ đó là sự giải thoát, cô ấy đã mất tất cả, gia đình, đứa con, lòng tin và cả trái tim mình. Anh đã nói gì khi lần đầu tiên gặp cô: Tuyệt đối đừng yêu tôi. Cô sai rồi, yêu anh là sai rồi, trao trái tim của mình vào tay anh là cô đã sai rồi. Tình yêu của họ ngay khi bắt đầu đã là bi kịch, đã không có ngày mai. Tôi cực kì ghét những ai tự vẫn, vì đó là một sự lãng phí khủng khiếp, cơ thể không phải của mình mà là của cha mẹ, tự tay ta không có quyền hủy hoại nó. Nhưng thực sự kiếp này TH đã chịu quá đủ đau đớn rồi, trái tim đã chết rồi, cô không còn ai nữa rồi, thôi vậy thì mở cánh cửa kiếp sau được rồi. Và mong rằng kiếp sau ông trời đừng se một sợi dây duyên tréo ngoe như vậy nữa, xin hãy để kiếp sau cô ấy được hạnh phúc, thôi không cần hạnh phúc chỉ cần bình an là được rồi. |
|