|
Thực ra em đã đọc truyện này từ 2 hôm trước, nhưng phải đến hôm nay mới có can đảm để viết cảm nhận về tác phẩm này! ©2024 Kites.vn | / ^' F) Q4 i/ g# P$ z- [All rights reserved
Đầu tiên cho em gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến chị Greenrose, cảm ơn chị đã dịch 1 tác phẩm hay và ý nghĩa như vậy cho những người nghiền tiểu thuyết như bọn em. 6 ^: K0 F) N O8 U& Y©2024 Kites.vn | All rights reserved
Trước khi đọc em đã biết đây sẽ là tiểu thuyết tình cảm buồn, nhưng vẫn dũng cảm đọc vì chị Greenrose có nói là "lay động tâm can". Em đọc xong thực sự là quá lay động, không những vậy còn bị ám ảnh nữa. # v, S2 `2 Y0 Z2 `/ Y8 C©2024 Kites.vn | All rights reserved
Đọc từ chương 5, em đã khóc, rồi từ đấy đến cuối truyện không cách nào kìm được nước mắt, nước mắt chảy hoài, chảy hoài... có lúc nước mắt nhiều quá, không đọc tiếp được, phải nghỉ giữa chừng để bình tĩnh lại, mới có thể đọc tiếp được. {:140:} ©2024 Kites.vn | All rights reserved' ^/ i+ A7 C* ]# T
Đọc truyện em thấy khâm phục và ngưỡng mộ thầy Chương Ngọc, rơi vào hoàn cảnh như thầy mà thầy không hề kêu ca, than phiền đến một lần, chỉ chấp nhận nó như một lẽ đương nhiên. Em thắc mắc rằng, sức mạnh nào giúp thầy tiếp tục cuộc sống, tiếp tục phấn đấu trong khi không còn người thân bên cạnh, đôi mắt vĩnh viễn không thấy ánh sáng. Hơn nữa, thầy còn tự lo liệu cho cuộc sống của mình, không cần phụ thuộc, nhờ cậy người khác, chấp nhận 1 mình sống cô độc còn hơn nhận sự giúp đỡ của mọi người. Bây giờ thì em đã hiểu, thầy tiếp tục sống và phấn đấu bởi vì, hơn ai hết, thầy hiểu rằng được sống là may mắn, hạnh phúc lớn với mỗi người. {:159:} 1 người có thể thoát chết tiếp tục sống là đã may mắn gấp vạn lần những người phải nằm lại chiến trường vì chiến tranh, những người không có lương thực và áo ấm để chống cái rét buốt tận xương tủy của mùa đông, những người không thể qua khỏi cơn nguy kịch vì căn bệnh hiểm nghèo nào đó...Như vậy, thầy còn sống là 1 kì tích, nên thầy không được phép buông xuôi, thầy phải cống hiến cho cuộc sống này. Nhưng thầy lại chọn cho mình con đường khó khăn nhất là không cần sự giúp đỡ của người khác, chấp nhận xa lánh mọi người và trở thành kẻ cô độc. Vì sao? Tại sao? Theo em, với thầy, nhận sự giúp đỡ đó, không khác nào lại khắc sâu hơn ý niệm thầy đã trở thành kẻ tàn tật, không thể tự mình làm việc, luôn cần sự quan tâm của người khác. Một người tài hoa, học rộng, hiểu biết nhiều như thầy, được nhiều người ái mộ, bây giờ trở thành như vậy thực sự là 1 tổn thương nghiêm trọng, không gì có thể bù đắp được. Do đó, thầy chọn cách lạnh lùng với tất cả, không bận tâm tất cả mọi điều. ©2024 Kites.vn | 9 v0 p% `/ Z/ H) h: X! ]All rights reserved
Nhưng điều không thể ngờ được, là trong những ngày tháng không ánh áng đó, ông trời lại cho thầy gặp được cô bé đó. Cô bé ngang bướng, cố chấp nhưng tài năng như thầy. Cô bé đó trong sáng, thuần khiết, hiểu lí lẽ..chính cô bé đó đã mang lại hơi ấm sưởi ấm con người băng giá cúa thầy, mang lại ánh sáng giúp đẩy lùi bóng tối mà thầy luôn phải đối mặt. Việc thầy tin tưởng, quan tâm rồi yêu cô bé đó sâu sắc là lẽ đương nhiên. Đâu có ai kháng cự được với ấm áp, hào quang và niềm vui mà 1 người mang đến cho mình. Nhưng thầy cũng hiểu rằng, tình yêu này không được phép nói ra, bởi vì tình yêu này sẽ đem lại đau khổ cho người thầy yêu sâu sắc, yêu hơn cả sinh mạng của mình.Tôi có thể khóc vì em, tôi có thể hát tặng em, nhưng cuộc đời này, sao tôi có thể chỉ cho em sự trầm mặc? Câu nói chất chứa nỗi lòng của người đàn ông yêu người con gái sâu sắc, nhưng không thể bày tỏ tình yêu đó, không thể đem lại hạnh phúc cho người đó, bởi vì thầy là người đàn ông không có "đôi mắt sáng". ©2024 Kites.vn | & A6 w5 _7 G5 [' L6 }- |All rights reserved
Sau khi đọc truyện này, em có giới thiệu cho bạn của em đọc, cô ấy nói rằng không thích thầy Chương Ngọc chết. Em cũng không thích thầy chết, nhưng đó lại là cái kết hợp tình, hợp lí. Vì thầy Chương yêu Liễu Địch hơn cả sinh mạng mình, thầy sẵn sàng hi sinh tất cả để bảo vệ danh dự, phẩm giá của cô.Liễu Địch, thứ tôi có thể cho em trong cuộc đời này, chỉ là danh dự trong sạch và một tương lai tươi đẹp mà thôi Thử hỏi, nếu không yêu chân thành, sâu sắc thì có thể làm được như vậy không? ©2024 Kites.vn | 2 |% D8 r: s) {' d3 d$ k+ U, zAll rights reserved
Vậy tại sao khi mất đi đôi mắt, thầy không có ý định tự tử, mà chỉ khi yêu Liễu Địch thầy mới hành động như vậy? Có phải nếu không có sự tồn tại của Liễu Địch thì thầy vẫn tiếp tục sống không? Em nghĩ, thầy đã nhận ra Liễu Địch chính là định mệnh của mình, cô ấy hiểu thầy hơn ai hết. Do đó nếu thầy không còn trên đời này nữa, thầy tin những ước mơ, hoài bão của thầy, Liễu Địch đều có thể thực hiện tiếp. Tình yêu đẹp là tình yêu mà 2 bên tin tưởng tuyệt đối lẫn nhau, nếu 1 người không còn tồn tại, thì người kia vẫn mạnh mẽ để đi nốt con đường mà 2 người dự định trải qua. Tình yêu của thầy Chương và Liễu Địch cũng đẹp như thế - thứ tình cảm trong sáng, thuần khiết, chân thành, lay động lòng người! ©2024 Kites.vn | 9 j9 F7 ?, n6 W7 R4 l2 nAll rights reserved
Ôi, lần đầu tiên em viết bài cảm nhận dài thế này, không biết câu cú ra sao nữa. Nhưng đó là cảm nhận của riêng em, sự cảm động có được khi đọc "Bến xe". 3 Z' o1 \& A9 u, M: ?# Y5 j©2024 Kites.vn | All rights reserved
Một lần nữa, em cảm ơn chị Greenrose đã dịch truyện này, và chúc chị luôn khỏe, hạnh phúc nhé! ©2024 Kites.vn | All rights reserved9 c1 f; }- [/ q" C0 `" i& |! a; J ©2024 Kites.vn | , W. o/ m* }( `) |All rights reserved
|
Rate
-
Xem tất cả
|