Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Xem: 11226|Trả lời: 14
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Series] [Series | K+] Hậu trường invincible ss2 ep 26 | benhockon | MyungZy | Completed

[Lấy địa chỉ]
Nhảy đến trang chỉ định
Tác giả
Đăng lúc 3-3-2013 12:15:37 | Xem tất Trả lời thưởng |Xem ngược lại |Chế độ đọc


  Author ( tác giả ): benhockon

  Rating :K+

Pairing ( nhân vật chính ): MyungZy

  Disclaimer : Họ có thể không thuộc về Au ngoài kia

Nhưng ở đây số phận họ là do Au quyết định.

thể loại : Tình cảm , hài , lãng mạn

Casting:
Bae Suzy maknea của gia đình G6

Myung Soo "L": Là khách mời của trương trình đồng thời cũng là bạn trai của suzy ( được giấu kín không ai biết nhé )
  


NOTE: CẤM gây War dưới mọi hình thức. Nếu bạn không thích nội dung trong fic xin mời click back.
Hôm nay ngồi buồn xem lại trương trình invincible ss2 tự nhiên muốn viết 1 oneshort về hai người mình thích là suzy và L. Mình viết fic còn kém mong mọi người ủng hộ và đóng góp ý kiến thank.

MỤC LỤC

1: Hậu trường invincible ss2 ep 26 -Myungzy

2: Nụ hôn xe buyt dream high -Hyunzy

3: Tớ thích suzy của miss a, không phải cậu -Myungzy

4: Bạn gái tớ là Bae Suzy, cậu không biết ah? -MyungZy

5: First Love -HyunZy

6: Quá khứ, hiện tại và tương lai-FeiZy

7: Trò đùa định mệnh-TaceZy

8: Lời nguyền được phá vỡ-GiZy-part 1

9: Lời nguyền được phá vỡ -GiZy-part cuối

10: Đánh mất và tìm lại -MyungZy-Part 1

11: Đánh mất và tìm lại-MyungZy-Part 2

12. Đánh mất và tìm lại-MyungZy-Part cuối

13. Cảm Giác Lạ -SeobZy- Part 1

14. Cảm Giác Lạ-SeobZy-Part cuối


Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Sofa
 Tác giả| Đăng lúc 6-3-2013 20:28:19 Từ di động | Xem tất
                 HẬU TRƯỜNG INVINCIBLE SS2 EP 26

_Chào mọi người!  Tôi là Boom mc của trương trình invincible ss2 đây, hôm nay chúng tôi đang quay ep 26 của trương trình và hiện giờ chúng tôi đang chuẩn bị làm 1 cuộc phỏng vấn nhỏ cho các thành viên của trương trình. Nhưng rất tiếc vì những người ở lại hiện giờ chỉ có L-SUZY-YE WON-HYUN WOO và ANDYoppa.

Bomm vừa giới thiệu vừa nhìn 1 loạt tất cả mọi người song ánh mắt anh dừng lại ngay L, anh để ý ánh mắt L đang chăm chú nhìn ai đó rất tha thiết và dĩ người người mà anh đang ngắm ko ai khác chính là su ú nhà mềnh.

-Chào L! Boom cất tiếng gọi khiến cậu giật mình

-Vâng! L ngượng ngùng đáp lại

-Cậu đang nhìn ai thế?

-Có đâu ạ! Em có nhìn ai đâu ! Tại em đang mệt nên nhìn xa xăm thôi ạ.

  L biện minh cho những hành động lạ của mình và rồi anh tiếp tục ngắm nhìn su bằng ánh mắt ngượng ngùng làm su khẽ đỏ mặt.

-Cậu thấy hôm nay thế nào? Boom tiếp tục hỏi L

-Ah thật ra...! L ấp úp

-Thật ra gì?

Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía L để lắng nghe câu trả lời

-Thật ra em thấy hôm nay thật tệ ạ. L ngập ngừng đáp

Câu trả lời của L khiến mọi người ngạc nhiên nhìn anh với anh mắt khó hiểu làm anh lúng túng.

-Sao mọi người lại nhìn em như thế. Vì em đến với trương trình chỉ mong gặp suzy thôi, vậy mà từ đầu tới cuối cô ấy chỉ chọn Hyun woo oppa thôi làm em ko cam tâm ạ. Đã vậy cô ấy còn đút bạch tuột cho em ăn làm em đau bụng chiều giờ nè. Vừa kể L vừa nhăn mặt khiến mọi người bật cười vì sự thành thật của anh.

-Suzy! Em nghỉ sao vì những lời thú thật của L nào?

Mc Boom quay sang hỏi suzy làm su giật mình.

-Dạ! Em đâu biết gì đâu ạ! Kịch bản đưa sao em làm vậy thôi mà. Còn việc đút bạch tuột oppa có thể ko ăn mà.

Suzy nũng nịu làm cho ai kia điêu đứng.

-Nhưng mà quản lý của oppa cũng đã dội nước vào người em nè, sao oppa ko nói mà chỉ biết than thân trách phận ko vậy?

Một lần nữa suzy làm cho tất cả các chàng trai ở đó điêu đứng vì sự đáng yêu ko gì so sánh nổi.

-Oppa sao có thể ko ăn chứ, đó là phép lịch sự mà. Nếu oppa ko ăn em có giận oppa ko? L giận dỗi nhìn su

-Có sao ko! Su thản nhiên đáp

-Đó thấy chưa, biết ngay mà....

-Thôi đi 2 người ồn ào quá! Nhưng suzy này, sao em chỉ đút bạch tuột cho 1 mình L thôi vậy? Sao ko đút cho những người khác.

Andy oppa chen ngang cuộc nói chuyện giữa 2 người và dùng ánh mắt dò xét hỏi suzy làm cô bạn ko thể trả lời, nhưng may sao Boom oppa gở rối giúp cô nàng.

Em....em...!

-Suzy này! Nếu như được chọn lại 1 lần nữa vậy em có chọn L ko? Hay em vẫn chung thủy với tình yêu đầu Hyun woo? Mc boom lớn tiếng hỏi càng khiến su thêm ngượng nghịu.

-Dạ...em....em.....

-Em cái gì mà em! Tất nhiên là chọn L oppa rồi hahaha

  Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về nơi phát ra tiếng nói. Và giọng cười kinh khủng ấy. Ai cũng ko khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy họ.

-Hai người là ai?

Tất cả mọi người đồng thanh hỏi 2 cô gái vừa bước vào.

-Hehe tớ là benhockon đạo diễn mới của gia đình invincible ss2, còn đây là trợ lý của tôi Hss.

Nhockon vừa nói vừa chỉ vào người đang đứng bên cạnh.


-Vâng tôi là trợ lý của cô ấy. Mọi người chắc đang thắc mắc vì sao benhockon là đạo diễn mới của trương trình đúng ko?

-Vâng! Tất cả 1 lần nữa đồng thanh

-Nhưng vì sao lại đổi đạo diễn thế?

-Vì đạo diễn cũ làm sai kịch bản nên bị đuổi rồi và tôi sẽ đảm nhận trách nhiệm này. Nhưng trước hết chúng ta sẽ phải quay lại tập này trong đêm nay.


Benhockon vừa nói vừa nhìn biểu hiện của tất cả mọi người.

-Hả quay lại tập này??? Mọi người lại đồng thanh 1 lần nữa.

-Chính xác! Hss bình thản đáp song cô nhìn về phía L hét lớn.

-Anh tôi thích anh lắm. Nhưng ko phải 1 mình anh mà là anh với suzy hehe.

-Cốp....1 cái hss há hóc mồm nhìn đạo diễ

-Unnie làm gì thế? Sao lại đánh em? Hss mếu máo nhìn đạo diễn.

-Không đánh em thì đánh ai-benhockon hí hửng trả lời

-Nhưng tại sao lại đánh em?? Hss ko hiểu nổi vì sao mình bị đánh nên hậm hực nhìn đạo diễn  với ánh mắt hình viên đạn.

-Vì em nói nhiều quá chứ sao. Trương trình này ko phải dành cho chúng ta em quên rồi à. Nó dành cho MyungZy hiểu chưa?

Hss như nhớ ra điều gì liền hí hửng gật đầu lia lịa

-Chưa hết đâu, kịch bản phải thay đổi là suzy phải chọn L chứ ko phải là hyun woo. Đạo diễn lớn tiếng thông báo.

-Tại sao chứ, tôi ko đồng ý( hyun woo nhăn nhó)

-Tại sao à? Benhockon hỏi ngược lại

-Uhm! Hyun woo cộc cằn

-Tại vì tôi là đạo diễn được ko?

Benhockon nghênh mặt đáp khiến hyun woo giận dữ ko nói được lời nào anh lí nhí!?

-Thật đáng ghét, biết vậy mình cũng về cho rồi, tự nhiên ở lại làm gì ko biết( anh tự trách

-Mọi người nghe đây nếu như buổi sáng là suzy chọn hyun woo thì giờ đây suzy phải chọn L. Và nếu như suzy dành 1 cái ôm ngọt ngào từ phía sao vai hyun woo vào buổi sáng thì ngay lúc này L phải dành 1 cái ôm ngọt ngào ngang eo của suzy. Mọi người hiểu chưa? Đạo diễn giõng dạt lên tiếng phổ biến việc thay đổi kịch bản cho mọi người, ai cũng hí ha hí hững. Đương nhiên người hạnh phúc nhất ko ai khác đó là L và suzy. Vì cuối cùng họ cũng được toại nguyện nhưng có 1 người đang buồn bả và bực tức lớn tiếng bảo không chịu.

-Nếu thay đổi kịch bản vậy có thay đổi luôn chọn vại hên xui ko hả? Tôi ko muốn bị xịt nước mực đâu. Hyun woo nhăn nhó khó chịu. Nhưng nhìn thật đáng yêu

-Không! Tôi chỉ thay đổi việc chọn người thôi, việc chọn vại vẫn giữ như cũ hehe à mà phải thay đổi đó là lúc suzy bị tạt nước ấy thì L phải đưa khăn giấy cho su lau.

-Sao kì vậy, sao lúc nào L cũng được ưu ái hết vậy??

-Vì tôi là đạo diễn, số phận của mọi người trong đây là do tôi quyết định. Không ý kiến ý cò gì hết nhanh chóng ghi hình nào trễ rồi.

1 2 3 bắt đầu chọn cặp đôi nào

L đi vòng ra sau lưng suzy vòng 2 tay anh qua eo suzy trong giay phút ấy anh cảm thấy dường như tim mình đập rất mạnh và anh cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết. Anh thì thầm vào tai su.

-Anh muốn phút giây này ngừng lại.

Suzy lụi cù chỏ vào bụng L lẩm bẩm.

-Anh ko sợ bị phát hiện à?

-Không! Hjhj anh muốn cho mọi người biết em là của anh

Cả hai đang đắm chìm trong hạnh phúc bỗng có tieng1 hét....

-Yahhhhh thật là 1 buổi tối tồi tệ....

Vâng tiếng hét đó là của hyun woo oppa đấy

-Ai cũng có cặp có đôi, còn tôi. L với suzy rồi và andy oppa với ye won vậy tôi với ai...?? Anh hét lớn

-Anh với tôi nè!! Mc boom nhanh nhảo đáp lại câu hỏi ngớ ngẩn của hyun woo.

-Gì chứ? Không thèm

-Không thèm thì đi bắt bạch tuột 1 mình đi nhá. Boom trêu chọc hyun woo

-Ớ...

-sao nào?

-uhm thì với oppa cũng được. Nhưng em sợ ma lắm trời cũng tối rồi nên oppa đợi em với nha.

Vừa nói nét mặt anh toát lên vẻ sợ hãi khiến mọi người bật cười. Tuy nhiên có 2 người ko hề quan tâm đến những người xung quanh vì lúc này họ đang đắm chìm trong hạnh phúc, chỉ khi đạo diễn hét lên thì họ mới trở về với thực tại.

-Chúng ta sẽ ko đi bắt bạch tuột vì trời tối rồi. Thay vào đó húng tasẽ chơi trò chơi "Cùng chia sẽ bạch tuột" trợ lý đạo diễn phổ biến trò chơi cho mọi người. Vừa dứt lời ai cũng gật gù đồng ý nhưng lại có tiếng hét cất lên, ko ai khác lại là hyun woo oppa

-Khonggggggh! Làm sao có thể chứ...tôi với boom oppa đều là boy...ko thể oa....oa...

Hyunwoo than vãn vì trò chơi bắt buột 2 người phải cùng ăn 1 con bạch tuột và nó được treo bằng 1 sợi dây lủng lẳng, nếu ko khéo có thể sẽ...vào môi đối phương vì vậy anh ko chịu là đúng rồi...Haizzz nhưng biết sao bây giờ. Đó là đạo diễn bảo mà anh có thể ko làm sao?

  Bắt đầu từ đội của L và suzy nhé! nhớ là phải nhanh đấy, đội nào ăn nhanh nhất sẽ được thưởng. Phải nhớ là cả 2 cùng ăn nhé và ko được dùng tay.
L và suzy đứng đối diện nhau, từ vạch xuất phát tiến đến con bạch tuột nướng to đùng và thơm phức đang được treo lủng lẳng ở trước mặt...L và suzy cùng chạy lên anh dùng miệng mình giữ cho con bạch tuột cố định để su có thể cắn chúng dễ dàng.

-Phập...1 cái chân mực được su cắn nhẹ nhàng...

-Phập...thêm 1 cái chân nữa trong miệng suzy. Chuyện đang diễn ra bình thường bỗng nhiên L lườm suzy và miệng đang giữ con mực cậu lí nhí

-Em cắn kiểu đó khi nào mới hết hả?

Suzy không nói gì chỉ lườm ngược lại L 1 cái và...

-Phập.....nguyên con mực nằm trong miệng su. Nhưng như thế thì chẵng có gì để nói nếu như su ko cắn luôn bờ môi của L khiến anh chàng la toáng lên còn tất cả mọi người thì bậc cười thích thú. Đạo diễn và trợ lý của mình cũng bậc cười khoái chí... tới đội cũa andy oppa và ye won unnie...

1 2 3 bắt đầu..

-Yahhhhhhhh.....1 tiếng hét rất ư là chói tai từ xa chạy tới. Ông thở hổn hển

-Mọi người đang làm gì đây??

-Ơ ! Chẵng phải đạo diễn cũ đây sao? Ko phải anh bị đuổi rồi à? Nhưng trông anh sao thảm hại thế này? Ye won unnie ngớ ngẩn hỏi

-Cái gì mà đạo diễn cũ? Ai bị đuỗi? Gã đàng ông ngơ ngác

-Ông chứ ai? Mọi người lại đồng thanh lên tiếng...

-yahhh ! Nhắc tới thật bực mình à....ông ngặm ngùi kể lại
--------------------------
Flasback

Trước cửa nhà vệ sinh nam, đạo diễn của trương trình invincible ss2 vừa bước ra và...

-Bốp......bốp......bốp......có 2 người con gái nhào tới trùm bao vào đầu ông đánh túi bụi khiến ông bầm mắt, xịt máu mũi, chân đi cà thọt song họ nhốt ông vào nhà vệ sinh tới giờ...
----

-Haizzzz ông thở dài....ta mà bắt được 2 đứa nó là chết với ta...bất chợt ánh mắt ông dùng lại ngay benhockon và hss ông hét lớn.

-Yahhhh.....2 đứa kia...

Cả 2 người họ nhanh chân vọt lẹ....ông giận dữ đuổi theo...nhưng chịu thôi chân đang đau mà... và rồi

-Vèo...
-Vèo...
-Bốp....
-Bốp...mỗi người ăn 1 chiếc giày của ông đạo diễn thật...họ phóng như bay rời khỏi nơi đó vừa mệt vừa tức

-Ông đạo diễn đáng ghét biết vậy đánh cho ông bầm luôn 2 mắt cho rồi. Làm ta chưa cho MyungZy thành đôi gì hết mới được có nữa đường à yahhhh.... benhockon buc bội...

-Nhưng như vậy cũng đủ hạnh phúc rồi hehe. Hss an ủi unnie mình.
-----------
Trở lại tại gia đình invincible ss2 lúc này

-Hả?? Mọi người há hốc mồm khi nghe ông đạo diễn thật nói là sẽ ko phát sóng đoạn nãy giờ 2 người giả mạo kia quay

L buồn bã thất vọng và lầm bầm. Sao ông ko bị nhốt luôn cho rồi..ra làm gì ko biết...

-Đúng vậy đoạn 2 người kia quay sẽ bị hủy bỏ và sẽ phát sóng phần quay vào buổi sáng...

-Rầm...rầm....rầm....ông đạo diễn ngơ ngác nhìn tất cả mọi người lăn ra xỉu vì vừa mệt vừa sock. Người sock nặng nhất là suzy và L. Nếu ông này ko về thì đoạn phát sóng ko phải suzy chọn hyun woo mà là L cơ.
THE END

P/s:  Nó nhảm quá đúng không mọi người ^^

Bình luận

Thank em đã ủng hộ ss, lần sao ss sẽ cẩn thận hơn hjx hjx rút kinh nghiệm ừ dđây  Đăng lúc 6-3-2013 09:32 PM
heheheh :x k sao ss ạh, viết lại đã tuyệt thế này rồi, fic gốc chắc hay hơn nữa :x  Đăng lúc 6-3-2013 09:28 PM
phong bì  Đăng lúc 6-3-2013 08:44 PM
temmmmmmmmmmmmmmm đọc xog em com ^^  Đăng lúc 6-3-2013 08:32 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Ghế gỗ
 Tác giả| Đăng lúc 29-3-2013 18:30:12 | Xem tất
                                                            NỤ HÔN XE BYUT DREAM HIGH "HYUNZY"

                                                                            ("*.xxx.*")

   Hôm nay là cảnh quay cuối cùng của bộ phim boom tấn năm 2011 "Dream high". Trước khi chuẩn bị quay cảnh hôn nhau trên xe buýt đạo diễn hô lớn rằng.

_Suzy và Soo hyun nghe rõ nha...!!!Cảnh hôn nhau này 2 người phải thể hiện tình cảm thật mãnh liệt.....t.... chất chứa trong ánh mắt của cả hai vì phải chia xa, trong đó có hạnh phúc lẫn nỗi đau của hai người. Hãy thể hiện được hết tình cảm của mình dành cho nhau qua ánh mắt, chỉ có vậy mới có thể giành giải "Nụ hôn màn bạc" đc, nghe kĩ chưa...??? Cố gắng lên nhé...!!!

Soo Hyun chỉnh sửa lại chiếc áo khoác cho suzy vì thời tiết đang rất lạnh, anh đưa đôi tay ấm áp của mình ra xiết chặt lấy tay suzy, ngõ ý muốn động viên suzy hãy bình tình, buông tay suzy ra anh bước lại ghế đá gần đó ngồi xuống, suzy cũng ngồi kế bên anh, cả hai bắt đầu trò chuyện

_Có nghe đạo diễn nói gì chưa, cố gắng lên...phải hôn làm sao cho có cảm giác thật mãnh liệt nhé, phải thể hiện được hết tình cảm mà mình đang ấp ủ trong lòng cho đối phương biết qua ánh mắt nhá...bà xã Hye Mi của anh .

Hyun bậc cười gian xảo. Suzy quay sang anh với nét mặt ngờ ngợ rồi bảo.

_Em nghe rùi...Đâu phải em bị điếc đâu mà không nghe...Anh cũng cố lên nhé ông xã Sam Dong của em( Suzy cười thẹn thùng)

Bỗng nhiên bên kia đạo diễn la um trời

_Soo Hyun và Suzy đâu rồi...???Trợ lý của  Hyun và Suzy đâu...??? mau đi tìm 2 người này về cho tôi...

Ông đạo diễn giận dữ hét lớn vì trời đang rất lạnh và cũng sắp muộn rồi mà hai nam nữ chính trốn đâu không thấy. Cả 2 trợ lý chạy mệt muốn đứt hơi...cuối cùng cũng thấy 2 người ngồi bên kia đường đang...tâm....sự

_ Hai người sướng qua'...bên kia đạo diễn la um trời...còn 2 người ngồi đây tâm sự.

Hai trợ lý thở hổn hển và hét lớn còn hyun và su cười nhẹ 1 cái rồi đồng thanh bảo

_Sorry...chúng tôi vào vị trí ngay

Hyun và su chạy nhanh đến bên đạo diễn và cuối đầu tạ lỗi, đạo diễn không nói gì chỉ bảo hai người nhanh chống vào vị trí. Sau khi hyun và su đã sẵn sàng quay đạo diễn hô lớn tiếng...

1

2

3

Action

Theo như kịch bản suzy đuổi theo chiếc xe buýt mà hyun đang ngồi đeo sợi dây chuyền hình K vào cổ anh rồi sau đó anh sẽ cuối người xuống và quàng tay qua cổ su trao cho su một nụ hôn ngọt ngào của mối tình đầu , đó cũng chính là nụ hôn quyết định giành giải, nhưng khi môi suzy áp vào môi hyun chưa đc 5s, anh bỗng nhiên la lên... làm đạo diễn giật mình lớn tiếng quát

_Gì vậy hyun...???

Nét mặt hyun hơi  ngượng ngùng và có chút mắc cở

_Sao ở đây nhìu người vậy...??? Họ cứ nhìn chằm chằm vào chúng tôi và còn gọi lớn tên chúng tôi nữa , làm mắt cỡ chết thôi " hyun đỏ mặt

Cà đoàn làm fim ồ lên 1 tiếng dài thăm thẳm. Lúc này suzy thầm nghỉ( oppa  này dã man qua', dám la lên để được hun lại hê) đạo diễn lớn tiếng cắt đứt mạch suy nghỉ của su

_Trời  ...!!! bộ anh lần đầu đóng cảnh hôn nhau hả... thôi làm lại nào.

1

2

3
Acction, diễn

Hyun ló đầu ra cửa sổ, quàng tay mình qua cổ suzy và cuối người xuống hôn vào môi suzy.  Nụ hôn nhạ nhàng thoáng qua nhưng lại mang nhiều ý nghĩa . Nhưng chưa đầy 10s đạo diễn bỗng nhiên tức giận mắn

_Cắt...cắt, cắt ngay cho tôi.Đã...nói là phải thể hiện sự đau khổ của cả hai vì sắp chia xa mà, và cũng phải thể hiện tình cảm bằng nước mắt nửa. Nhưng sao suzy lại không rơi nước mắt mà lại mỉm cười thế? Làm lại. Lần này ko đc nữa cho 2 người hôn nhau đến chiều tối...Cảnh quay này ngắn chưa đầy 5phút ấy vậy mà đã phải quay đi quay lại cả chục lần.

1
2
3
Diễn

Hyun lại choàng tay qua vai su và đặt nhẹ lên đôi môi cô một nụ hôn ngọt ngào và ấm áp giữa mùa đông lạnh giá, một giọt nước mắt khẽ rơi ra và lăn dài trên gương mặt của "Go Hye Mi" tình cảm cô dành cho Sam dong đã được cô che giấu trong một khoảng thời gian dài nay đã được nụ hôn này làm tan chảy mọi thứ. Có lẽ đây là cảnh quay thành công nhất của bộ phim và cũng là cảnh quay thành công nhất của hai người khi đã lột tả được hết nội tâm của nhân vật qua một nụ hôn ngắn. Đúng thật là một nụ hôn vừa hạnh phúc nhưng vừa đau khổ,  ngay cả  ông đạo diễn cũng sụt sùi nước mắt và tim đập loạn xạ...Cảnh quay vô cùng hoàn hảo, đạo diễn định hô cắt, nhưng phó đạo diễn ngăn cản lại và bảo

_Cứ để họ hun nhau cho đã đi ( hahaha ) sẵn phạt họ tội làm khổ cả đoàn ngày hôm nay luôn." Đạo  diễn nghe cũng có lí nên ông nghe  theo ( ông cười gian xảo kakaka)

Hyun và suzy cảm thấy cũng hơi lâu nhưng không thấy động tĩnh gì, cũng ko ai bảo cắt nên cả 2 tự động ngừng không hôn nữa, soo hyun bước xuống xe . Cả hai cùng tiến về đạo diễn hỏi

_Đạo diễn...cảnh quay sao rồi...??? Sao ko bảo cắt thế

Ông giả bộ giật mình quay sang

_Hả...cảnh quay à...??? Tuyệt rất tuyệt 2 người làm tốt lắm

Soo hyun và suzy ngớ ngẩn hỏi

_Thế tại sao ko cho cắt hả đạo diễn...

_À...??? hjhj tôi để cho 2 người hôn nhau cho đã mà, khi nào mệt thì nghĩ, để phạt 2 người tội làm khổ cả đoàn ngày hôm nay ấy mà hahahaha

Hyun và suzy giật cả mình hô  lên 1 tiếng

_Hả....????????????????????

Song cả hai ngả 1 cái rầm khiến mọi người cười ồ lên.
END
P/S:fic này tớ post bên nhà ahsheh và lấy tên là be_love_sheh. Nên đừng nghỉ là tớ đạo fic nhá. Fic này tớ dành tặng cho đứa em gái bé nhỏ luôn bên cạnh tớ khi tớ buồn, mỗi khi tớ bực bội thì bé luôn lắng nghe tớ trút giận. Vì em ấy thích hyunzy còn tớ thích myungzy hơn nên chỉ có thể viết 1 oneshort tặng em ấy xem như 1 món quà. Mong pé không chê nhé.

Bình luận

em thích fic ss mà  Đăng lúc 29-3-2013 09:08 PM
nhiều ng` ủng hộ mà ss  Đăng lúc 29-3-2013 07:35 PM
temmmmmmmmmmmm  Đăng lúc 29-3-2013 06:45 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
yool_bluespill + 5 Ủng hộ 1 cái!

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Tầng
 Tác giả| Đăng lúc 1-4-2013 19:25:06 | Xem tất

Tớ thích Suzy của Miss A, không phải cậu-MyungZy

                                                                           ***

     L là một chàng trai sống ở thành thị, trong một lần về quê nghỉ mát anh đã vô tình quen được một cô bé với đôi mắt to tròn đen láy, làn da trắng mịn. Nó thu hút anh bởi ánh mắt biết cười và nụ cười tỏa nắng của cô. Tuy nhiên cô hơi quê mùa một tý. Nhưng rất thật thà và luôn lạc quan yêu đời. Những cử chỉ và hành động đó của cô khiến anh càng muốn có được cô và theo đuổi cô.

"Yahhhhhh! Cậu có đứng lại không? Nếu cậu không đứng lại tớ sẽ giận cậu đấy kim myung soo" - tiếng của một cô gái hét vang giữa cánh đồng thơ mộng, chàng trai kia dường như không quan tâm những lời của cô hét, anh ngoảnh lại và nhoẻn miệng cười, nụ cười khiến trái tim bao cô gái rụng rời. Anh bước từng bước chậm rãi lên phía đồi hoa trước mặt và nằm dài xuống nhắm mắt tận hưởng không khí trong lành nơi ấy. Cô gái đặt bước tới bên cậu và nằm xuống bên cậu, anh dang rộng đôi tay mình ra cho cô gái gối đầu.

"Suzy ah!"- myung soo gọi tên cô gái.

"Gì thế? Mai mốt cậu đừng chạy nhanh như thế nhé, không là tớ sẽ giận đấy"- suzy mè nheo

"Uhm tớ biết rồi"- cánh tay cậu xiết chặt suzy vào người mình

"L nè! "-suzy ngập ngừng một lúc rồi tiếp tục" vì...vì sao cậu thích tớ" -câu hỏi bất ngờ của suzy khiến L ngây người, im lặng một hồi lâu anh thở dài.

"Haizzz...cậu thật sự muốn biết à?"

"Uhm" -suzy gật đầu

"Vì cậu quê mùa và vì cậu không biết gì về thế giới bao la rộng lớn với những thứ hư hư ảo ảo,vì cậu chân thành và vì cậu là cậu"-L bất ngờ tuôn nguyên trào khiến su ngơ ngác. Điều đó làm tớ khỏi lo mất cậu hihi" - L cười ma mảnh.

"Gì chứ sao bảo tớ quê mùa, cậu thật đáng ghét"- suzy chu mỏ mè nheo đầy đáng yêu, trông thấy thế L liền xoay người nằm nghiên lại và đặt ngay vào đôi môi đỏ mộng đang chu ra của su.

"Chụt tttt..."-đôi môi L ôm trọn đôi môi suzy trong sự ngạc nhiên của su vì nó xảy ra quá nhanh. Đẩy L ra suzy ngượng ngùng bật người dậy và quay sang bên tránh ánh mắt của L.

"Cậu đang mắc cở à?" -L cười tươi

"Không có"-suzy đỏ mặt

"Còn bảo là không à?" L cố gắng không để tiếng cười phát ra thành tiếng.

"Đã bảo là không mà" -suzy cáu gắt, vì vậy anh thôi không đùa nữa, anh lãng sang chuyện khác.

"Thần tượng của cậu là ai?" -L quay sang hỏi suzy, cô nàng ngây ngô xị mặt xuống và bảo.

"Tớ không biết, ở vùng quê hẻo lánh như thế này làm gì biết được thế giới giải trí chứ. Cho dù họ có xuất hiện trước mặt tớ,  tớ cũng không biết họ là ai?"

"Vậy à? Tiếc nhỉ, vậy mà tớ còn định bàn chuyện thần tượng với cậu nữa...haizzz"- L tiếp tục thở dài ra vẻ thất vọng khiến su chột dạ.

"Thí cậu cứ nói và tớ sẽ lắng nghe là được rồi"

"Thật á?"-L hớn hở hỏi lại

"Uhm, mà thần tượng của cậu là ai?" -Suzy quay sang hỏi L

"Thần tượng của tớ là Bae Suzy, một cô nàng vừa xinh đẹp vừa tài năng lại rất thân thiện. Tuy nhỏ tuổi nhưng rất hiểu chuyện"-L không thôi mơ màng tân bốc về thần tượng của mình. Tuy nhiên suzy đang nhìn cậu với ánh mắt như tia lửa, cô nàng gầm gừ.

"Yahh tớ đang hỏi nghiêm túc đó"

"Cậu bị sao vậy? Thì tớ cũng đang nghiêm túc kể về thần tượng của tớ mà"-L cũng gầm gừ không kém.

"Chẵng phải cậu đang đùa với tớ sao?" Suzy giận dữ hét

"Ai đùa khi nào"-L biện minh

"Thì cậu bảo thần tượng của cậu là Bae Suzy, chẵng phải đang đùa tớ còn gì"-suzy mè nheo

"Á tớ có nói là cậu đâu, tớ bảo là Bae Suzy của Miss A cơ mà". L tròn xoe đôi mắt nhìn suzy. Cô nàng đang ngượng chín người vì sự trùng hợp mà gây ra hiểu lầm. Ngượng ngùng cô đứng phắt dậy và giơ chân đá thật mạnh vào chân L rồi bỏ chạy.

"Cậu thật đáng ghét......."

"Bụp.... bụp" suzy đá vào chân L rồi bỏ chạy.
End
P/s : Thật ra fic này tớ viết dành tặng cho bé bluestar. Nhưng post trên faceook cứ bị tụt xuống dưới mất tiêu. Nên tớ mang qua đây post hy vọng pé khong6gl giận ss. Yêu bé nhiều moazzhh

Bình luận

heheh ;)) thế hở ss :x k sao em sẽ cho chúng nó từ từ đến vs nhau =))  Đăng lúc 1-4-2013 10:03 PM
fic em ít ng` ủng hộ nên em ứ cho hun =))))))  Đăng lúc 1-4-2013 09:53 PM
temmmmmmmmmmmmm  Đăng lúc 1-4-2013 07:58 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

5#
 Tác giả| Đăng lúc 7-4-2013 16:39:42 | Xem tất
                                    Bạn gái tớ là Bae Suzy, cậu không biết ah? MyungZy
                                                            ~~~~©~~~~

Casting:

Bae Suzy bạn gái của Kim Myung Soo (L)

Kim Myung Soo (L) bạn trai của Suzy

Park Ji Yeon người theo đuổi L

***************************************

    Tại cổng trường nam sinh vào giờ tan học, L cùng với nhóm bạn của mình cười đùa rất vui vẻ trên đường ra cổng. Nhưng nụ cười của anh nhanh chống vụt tắt khi trông thấy cô gái với mái tóc đen bồng bềnh, thân hình nhỏ nhắn và gương mặt vô cùng xinh đẹp đang đứng trước cổng. Cô gái thấp thỏm đi tới đi lui, lâu lâu lại nhìn ngống vào bên trong sân trường. Như chờ đợi người nào đó.

"Yahh...yahh! Các cậu về trước đi, tớ đi cổng sau." L lính quýnh, lo sợ khi nhìn thấy cô gái đang đứng trước cổng, L định chuồn đi nhưng bạn của cậu kịp kéo áo lại.

"Này! Không phải cậu bảo sẽ cho bọn này gặp mặt bạn gái xinh như thiên thần của cậu sao." Một người bạn của L nhăn nhó.

"Uhm thì... 1 tiếng sau chúng ta gặp lại, khi đó tớ sẽ đưa cô ấy tới cho các cậu gặp. Còn hiện giờ...thì..."-L ấp úng, khẽ đưa mắt nhìn ra cổng. Bổng anh giật thót tim khi bắt gặp ánh mắt cô gái đang đứng ở cổng dừng lại ngay cậu. Hết hồn cậu quay phắt đi, nét mặt tái xanh, những người bạn của cậu không khỏi tó mò trước thái độ đó của L, hiếu kì cả bọn nhìn về phía cô gái rồi cả đám đồng thanh hét lên.

"Wowwww...bạn gái cậu đấy hả??? Đúng là thiên thần thật sự. Thật gato với cậu quá đi."- Cả đám trố mắt nhìn về phía cô gái và trầm trồ khen ngợi nét đẹp của cô ấy. Chỉ có L là không thể nào nhìn trực tiếp vào cô gái ấy. Bởi anh đang lo lắng về cái đuôi đó. Người đã bám theo anh hết lần này đến lần khác, cũng chính vì cô gái đó mà anh và bạn gái mình cãi nhau mấy lần, và cũng mém chia tay vì sự đeo bám của cô ấy.

"Đừng có nói bậy, người đó không phải bạn gái tớ. Bạn gái tớ xinh hơn nhiều"-L thanh minh. Nhưng cả bọn chẵng ai chịu tin cậu, họ bắt đầu bàn tán.

"Nếu vậy tại sao cậu lại tránh né? Hay là cậu đang bắt cá hai tay"-Bạn L tiếp tục trêu chọc cậu

"Yahhh! Các cậu nói tào lao gì đấy."-L nổi cáu khiến mọi người im phắt.

"L....oppa"-Tiếng gọi nổi cả ga dà của cô gái đang đứng trước cổng vang lên, khiến L khó chịu và xị mặt. Khẽ quay đầu lại anh cố nở nụ cười trên môi, rồi anh quay phắt đi nhưng cô gái vẫn hét lên khiến cậu lùng bùng lổ tai.

"Oppa.... Ai Lớp Zu"-Cô nàng hét thật to và tất cả nam sinh trong trường đi ngang qua không khỏi xuýt xoa cho cô nàng. Một người con gái xinh đẹp, được cả đám nam sinh ao ước. Ấy vậy mà lại vì một người không thích mình mà cam chịu làm cái đuôi đeo bám. Không suy nghỉ gì tới chuyện xấu hổ, ngang nhiên bài tỏ tình cảm với một người con trai giữa chốn đông người như thế này.

"Này cô ấy bảo thích cậu kìa! Mau đáp lại đi." Một người bạn của L hối thúc.

"Bớt đùa đi, bạn gái tớ đang trên đường đến đây đấy. Không khéo tớ chết chắc." L than vãn và bỏ ngoài tai những lới tỏ tình của cô gái, bởi cậu đã nghe nó tới nhàm chán rồi. Trong lòng cậu chỉ có Bae Suzy thôi. Một người tuy đanh đá nhưng luôn được lòng người khác. Còn cô gái đang đứng đó chỉ được lớp vỏ bao bộc mà thôi.

"Opaa... Ji yeon yêu oppa"- ji yeon đưa hay tay lên đầu làm hình trái tim và tiếp tục hét lớn, mặc cho người khác nghỉ cô là bị điên hay không có lòng tự trọng cũng được. Cô chỉ muốn có được L thôi. "Ai Lớp Zu oppa"- yeon tiếp tục hét

"Tớ không có zô lớp. Giờ này ai zô lớp làm gì ? " - L cáu gắt đáp lại và tỏ thái độ bực bội

"Cậu không nghe thật hay giả vờ đấy? Cô ấy có bảo cậu vào lớp khi nào đâu. Cô ấy bảo..."

"Bốp ppp " -L bực bội tát nhẹ lên đầu người bạn thân và nổi cáu làm cậu nín thinh không dám mở miệng.

"Các cậu nhiều chuyện quá rồi đấy".

"Không không....yeon bảo là yeon 'lớp' oppa, chứ không phải bảo oppa zô lớp." Ji yeon đứng ngoài cổng hét thật to để giải thích cho L hiểu. Nhưng cậu nào đã hiểu đâu. Cậu còn vô tình hơn sắt đá.

"Hả??? Cậu nói cái gì? Tớ nghe không rõ, tớ đã bảo giờ này là giờ về mà, vào lớp lám gì cậu....cậu..."-L bổng im lặng khi nhìn xa xa thấp thoáng dáng người đang đi bộ tới. Người con gái với mái tóc dày và đen gợn sóng, đôi mắt to tròn cùng với đôi hàng mi cong vút. Người con gái khiến tim cậu xao xuyến mỗi khi nghỉ tới và cũng là người khiến cậu ko thể nghỉ tới ai khác, cũng ko thể cho ai khác bám lấy cô.

"Su....su..."-L lấp bắp

"Su gì? Cậu muốn ăn sussi hả?"

"Cốc"-Lại thêm 1 cái cốc vào đầu anh bạn ngốc nghếch ấy.

"Cậu là đầu đất hả?"-L cáu gắt, còn anh bạn kia chỉ biết im lặng và nhăn nhó

"Thôi không xong rồi, tớ đi trước đây bye bye các cậu." -Dứt lời anh vọt lẹ ra cổng với mục đích tiến lại gần người con gái cậu yêu Suzy. Nhưng cậu nào thoát được sự đeo bám của ji yeon. Vừa mới mở cổng bước ra cô nàng liền nhào tới ôm chầm lấy cánh tay cậu mà huyên thuyên.

"Oppa chịu ra rồi à? Có phải oppa đồng ý lời tỏ tình của em không?"-Ji yeon vui mừng hớn hở khi nghỉ rằng L chịu ra khỏi cổng trường là vì cô. Nhưng cô đâu biết được lý do thật sự của hành động ấy. L ngượng ngùng cố gắng gở đôi tay của ji yeon ra mà nhắn nhó. Anh liếc nhìn cô gái đang đứng từ xa nhìn cậu và ji yeon từ nãy giờ. Ánh mắt anh như van nài, còn cô gái đứng đắng ấy như tóe lửa và giận dữ. Cố kiềm nén cơn giận. Cô gái kiên nhẫn đứng im lặng và quan sát hành động của L và ji yeon.
***

Suzy im lặng ngắm nhìn những cử chỉ thân mật của L và người con gái ấy. Toàn thân cô nóng ran lên khi trong thấy ji yeon cứ ôm chặt lấy tay L. Thi thoảng anh rướn người nhìn về phía cô như cầu mong sự giúp đở. Nhưng đành chịu thôi. Suzy đang bị lửa ghen làm cho điên lên. Cảnh cuối cùng cô nhìn thấy cũng chính là cảnh cô không thể nào tha thứ cho L được. Đó là khi ji yeon đột nhiên rướn người lên và đặt vào má L một nụ hơn nhẹ.

"L á...cậu ..cậu dám để cho người con gái khác hôn cậu... cậu được lắm"-Suzy gầm gừ, giận dữ phán cho L một ánh nhìn đến phát sợ rồi cô quay đầu bỏ chạy....

***

"Suzy....cậu đi đâu đấy...tớ..không...."-L gọi với theo và cố gắng thoát ra khỏi sự đeo bám của ji yeon.

"Kéo áo" ji yeon kéo cậu lại không cho cậu chạy đi theo người con gái có tên là Suzy. Hết chịu nổi với cảnh đeo bám của ji yeon anh bực bội quát thẳng vào mặt Ji yeon.

"Cậu thật quá đáng , bao nhiêu người sao cậu không đeo bám. Cớ gì cứ bám theo tớ mãi thế"-L cáu gắt với Ji yeon và nhìn theo bóng dáng người yêu mình đã khuất đâu mất, anh nhìn dáo dát kiếm tìm.

Ji yeon thút thít "vậy cớ sao cậu chỉ biết có mỗi mình cô gái đó. Cậu ko thể cho người khác cơ hội sao?" -Ji yeon rưng rưng nước mắt.

"Không thể, dù là bây giờ hay về sau...mãi mãi cũng không thể. Dù cho có ai đó tốt hơn, xinh đẹp hơn Suzy của tớ đi nữa. Thì trong lòng tớ chỉ có một mình cô ấy mà thôi. Cậu nên hiểu rõ điều đó và đi tìm cho mình một hạnh phúc riêng đi. Đừng theo tớ nữa ."- L dứt khoát thốt ra những lời chua chát khiến ji yeon đau khổ. Tim cô nhói lên từng hồi. Cố gắng nở một nụ cười giả dối để lấp đi sự yếu đuối trông cô.

"Hê... cậu không cảm thấy từ chối tớ thẳng thừng như thế sẽ làm tớ đau à? "- yeon cười nửa miệng, nụ cười của sự chua chát.

"Thà là tớ làm cho cậu đau bây giờ, còn hơn cậu cứ ấp ủ một giấc mơ không có thật. Nếu tớ cứ không rõ ràng như trước thì cậu sẽ lún sâu vào tình yêu mù quáng mà không có sự hồi đáp. Tớ xin lỗi nếu tớ làm cậu buồn và đau khổ. Nhưng nếu Suzy giận tớ thì tớ còn đau khổ gấp ngàn lần cậu. Đừng như thế nữa"ji yeon à ! Từ bỏ tớ đi. Tớ tin cậu sẽ gặp được người yêu cậu thật sự. Còn tớ... bạn gái tớ chỉ có một người mà thôi Bae suzy, cái tên này sẽ mãi mãi trong tim tớ, cậu biết không ? " -L quay phắt đi chạy thẳng vào nhà xe để lấy chiếc moto của mình và lao đi tìm suzy yêu quý của cậu. Bỏ lại một mình ji yeon ngồi thơ thẩn trước cổng trường.

***

"Đã bảo là không được chọc giận tớ mà, cậu thật đáng ghét... tớ ghét cậu Kim Myung Soo. Bae suzy tớ sẽ boa xì cậu suốt đời hjxhjx" -Suzy buồn bã đi lang thang trên hè phố. Không hiểu vì sao mình lại khóc. Rõ ràng cô biết trong lòng L chỉ có mình cô thôi mà. Nhưng sao cô vẫn buồn khi nhìn thấy cảnh đó. Sau cô lại giận dữ cơ chứ. Ngay chính bản thân cô cũng không hiểu nổi trái tim mình. Có lẽ cô đang ghen nhưng không thừa nhận điều đó. Lê từng bước chân trên vỉa hè bàn chân cô vô tình đi tới chiếc cầu định mệnh. Là nơi cô và L lần đầu gặp nhau. Lần đó cậu còn tưởng cô định tử tử nữa chứ. Còn cô thì tưởng L bị điên.

Flashback

Một buổi tối đầy sao và thơ mộng. Suzy thích thú leo lên thành cầu đứng và dang rộng đôi tay tận hưởng cái không khí mát mẻ của mùa xuân, bất chợt có một bàn tay đầy ma lực ôm chầm lấy cô.

"Ôm chầm"-Bàn tay của một thanh niên ôm chặt đôi chân cô, khiến cô hốt hoảng chưa kịp định hình thì anh chàng lại la oai oái lên.

"Này ! Này ! Cậu có chuyện gì buồn thì cũng đừng nghỉ quẩn chứ ! Tự tử là một hành động ngu ngốc đấy cậu biết không"-Chàng trai trách móc suzy dại dột. Còn suzy thì đang nhìn cậu với anh mắt hình viên đạn. Vội vàng leo xuống su định chửi cho người mất lịch sự này một tăng vì dám phá hủy bầu không khí của cô. Nhưng chưa kịp chửi là bị cậu thanh niên đó trách móc tiếp tục.

"Có việc gì thì cũng từ từ giải quyết. Việc gì phải nghỉ quẩn. Vì tình đúng ko?"-Chàng trai khẳng định

"Yahhhhhhhh... cậu là đồ điên, ai tự tử chứ. Người xinh đẹp như tớ mà tự tử vì tình à ? Nhìn kỉ đi" -Suzy lên giọng " Có ngưới ta tự từ vì tôi thì có..   

"Xía. ....thấy ghê. Tự tin thái quá đấy cô nàng" L quơ quơ ngón tay trước mặt suzy chọc tức cô nàng. Nhìn nhìn vào ngón tay đang lắc lắc lư trước mặt suzy toan cắn vào nó 1 cái.

"Cắn cái '   "Á đau" cậu thanh niên hét vang trời giận dữ còn suzy thì cười hạnh phúc. Nhìn vào nụ cười đó bổng tim cậu đập nhanh hơn ngày thường. Nói năng lấp bấp.

"Kim Myung....yung......so...soo"-cậu lắp bắp

"Hả ? Cậu nói gì?- suzy tò mò

"Tên tớ là Kim Myung  Soo"-Cậu nhắn mạnh từng chữ rồi quay đầu bỏ đi. Che giấu gương mặt đang ửng đỏ của mình. Bỏ lại suzy ngơ ngác.

"Yahh tớ ko có hỏi tên cậu, cậu bị chạm dây à? "- suzy hét phía sao nhưng cậu vẫn im lặng và bước đi

"Tên tớ là Bae Suzy"- ngơ ngác suzy lẩm bẩm. "Sao mình lại nói tên cho người đó chứ"

End flashback   


    Đứng lặng lẽ nơi chiếc cầu định mệnh suzy miên man nhớ về lần đầu hai người gặp gở, khẽ nở nụ cười trên môi rồi vụt tắt nhanh khi nhớ lại cảnh mình trông thấy ban nãy, suzy thoáng buồn. Thẫn thờ ngắm nhìn khung cảnh bên dưới. Bất chờ có một vòng tay ấm áp ôm gọn lấy vòng eo cô. Khẽ giật mình nhìn lại, suzy giận dữ khi trông thấy L đang ôm mình. Suzy cố gắng tháo đôi tay của L đang ôm trọn vòng eo mình ra. Nhưng anh càng xiết chặt nó hơn nữa. L tựa cằm mình xuống bờ vai bé nhỏ của suzy thì thầm vào tai su.

"Cậu giận tớ phải không? " L thì thào

"Tớ không giận. Nhưng cũng ko phải là bỏ qua cho cậu."-Suzy mè nheo

"Vậy cậu đánh tớ đi. Hãy làm những gì có thể để cậu không buồn."-L nhỏ nhẹ dỗ dành suzy

"Tớ ko thể đánh cậu. Vì như thế tớ cũng sẽ đau"-Suzy nhìn xa xăm và buông lỏng cơ thể mình ra phía sau dựa vào người L. Giây phút này cả 2 đều cảm thấy tim mình ấm áp hơn bao giờ hết.

"Sao cậu biết tớ ở đây? " -Suzy quay sang hỏi L

"Tớ cũng chẵng biết nữa,  tớ tìm cậu khắp nơi. Rồi tự nhiên tớ đến nơi đây, có lẽ là định mệnh"-L trêu suzy

"Cậu thật là"-Suzy thụi nhẹ cù chỏ vào bụng L

"Á "-L khẽ rên lên làm suzy lo lắng.

"Cậu đau à?" -Suzy lo lắng hỏi, còn L thì cười tươi

"Hihi không đau. Tớ đã từ chối thẳng thừng với ji yeon rồi"-L thỏ thẻ bên tai su

"Cậu ấy sẽ đau lắm đúng không?" -suzy tò mò

"Còn hơn cậu giận tớ. Điều đó làm tớ đau nhiều hơn. Nhưng điều đó cũng giúp cho cậu ấy. "

Im lặng. Cả hai tận hưởng không khí lãng mạng giữa chốn đông người. Nhưng với hai người hiện tại thì không có ai. Tất cả tưởng chừng như êm đẹp thì bổng.

"Quét.... quét..." hai anh cảnh sát giao thông chạy xe tới và đứng bên chiếc moto của L nhìn nhìn, ghi ghi.

"Omg"-L khẽ kêu lên và định bước đến nộp phạt thì bất ngờ suzy kéo cậu lại. Như nghỉ ra được điều gì đấy suzy bảo cậu đứng yên đây không được bước tới. Chỉ một mình cô đi đến.

"Cúi đầu lễ phép chào hai chú cảnh sát"-Cháu chào hai chú ạ.

"Chào cháu"-Hai anh cảnh sát lịch sự đáp lại và tiếp tục hỏi "Xe này là của cháu à? Phiền cháu nộp phạt do lấn chiếm lòng lề đường. Nếu không chú sẽ mang xe về cục"-hai chú cảnh sát mặt lạnh như tiền.

"Hai chú thông cảm cho tụi cháu với ạ"-Suzy tỏ vẻ đau khổ và bi thương

"Không được, nếu tha cho cháu thì những người khác sẽ khiếu nại, ý kiến thì sao? Không được! " hai chú cành sát kiêng quyết

Suzy tỏ vẻ bi thảm "Nhưng chú ơi! Xin hãy thông cảm cho hoàn cảnh của cháu với ạ. Gia đình cháu chỉ có một người con trai thôi. Ấy vậy mà anh ấy lại muốn tự tử vì bạn gái đi lấy chồng ạ. Cú sốc quá nặng với anh cháu khiến anh ấy bị thần kinh yếu ạ. Mong hai chú thông cảm " suzy bùi ngùi nhìn về phía L đang đứng. Hai chú cảnh sát cũng nhìn theo cô. Không hiểu gì L giơ tay lên gãy gãy đầu như tên ngốc rồi mỉm cười.

"Tội nhỉ, đẹp trai thế mà bị thần kinh nhẹ. Thật tội nghiệp"-Hai chú cảnh sát đồng cảm với hoàn cảnh của suzy mà bỏ qua cho hai người lần này. Định lên xe đi tuần tiếp thì đột nhiên chú ngồi phía sau leo xuống xe và tiến đến L vỗ vỗ vào vai anh an ủi.

"Cố lên cậu nhóc, đừng nghỉ bậy"-rồi chú cảnh sát quay lưng đi, leo lên xe và tiếp tục đi tuần, bỏ lại L ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. Anh bước tới gần suzy ngơ ngác hỏi.

"Chú ấy! Sao thế? Tớ không hiểu?"- L ngớ ngẩn còn suzy thì ko thể nhịn được cười. Cô tự hào hô lớn.

"Không ngờ tớ diễn kịch cũng rất đạt hjhj"-suzy hớn hở còn L thì ko hiểu gì, anh to mò hỏi và suzy huyên thuyên kể về chiến công của mình.

"Gru gru gru " L giận dữ. "Cậu nói về bạn trai mình thế mà còn cười được à"

Suzy tức tốc bỏ chạy và L đuổi theo sau để bắt cô.

THE END

P/S:fic này tớ tặng cho bé Bluestar và Ngân Ngoan Ngoãn trên fb nhé. Tớ viết có hơi nhảm mọi ngời chém nhẹ tay dùm.

Bình luận

hehhe nếu tặng em thì ss cho hun nhìu lần là em mê ạ =))  Đăng lúc 7-4-2013 08:37 PM
tem  Đăng lúc 7-4-2013 05:03 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

6#
 Tác giả| Đăng lúc 14-4-2013 14:31:38 | Xem tất
                                                                      First Love - HyunZy
                                                                                       *o0o*

   -Lời nói đầu:  Oneshort này tớ dựa vào bộ phim của Thái Lan cũng có tên là "First love". Bộ phim này thật sự mình rất thích và vì vậy mình đã dựa vào nó để viết nên chuyện tình của Soo Hyun và Suzy. Tuy nhiên, không phải tớ viết giống bộ phim này 100% nha. Mà chỉ là một số chi tiết thôi, hy vọng mọi người góp ý, đây cũng là lần đầu tiên tớ không theo phong cách bá đạo của mình mà đi theo phong cách nhẹ nhàng. Có gì sai xót mọi người chém nhẹ tay nhé. Đây cũng là quà của bạn "Phùng Hải Huyền và bé yêu của tớ Thanh Nguyễn".

                                                                       *o0o*

-Casting:

   +Kim soo Hyun: Người đã rung động trước suzy trong lần chạm mặt đầu năm học. Học kế lớp suzy

   +Bae Suzy: Người xinh đẹp và hiền lành. Thích Soo Hyun nhưng chưa bao giờ dám nói ra.

   +Park Ji Yeon: Bạn thân của suzy, học cùng lớp với Suzy . Thích Soo Hyun nên luôn tìm cách phá hoại tình cảm của họ.

                                                                          *o0o*

   Suzy và Soo Hyun cả hai đều cảm mến nhau từ cái nhìn đầu tiên. Giữa họ có một sợi dây liến kết giữa hai trái tim non nớt của tuổi mới lớn. Những rung động đầu đời không ai có thể quên được, nó làm ta nhớ mãi không quên. Thế nhưng vì một số lý do nào đó khiến họ hiểu lầm nhau và giận nhau, để rồi phải đau khổ vì nhau. Liệu tình yêu của họ sẽ đi đến đâu... khi cả hai không ai chịu nói thật lòng mình.

                                                                        *o0o*

      Reng.......reng.....reng...... tiếng chuông báo hiệu giờ vào học reo vang. Tất cả học sinh nhốn nháo chạy vào lớp.

"Bang...ggg" -Cô gái ngã nhào xuống đất vì cú va chạm mạnh của một chàng trai.

"Tớ...tớ.. xin lỗi! Cậu không sao chứ? "-Chàng trai lúng túng đưa tay mình ra nắm lấy cánh tay cô gái và đở cô đứng lên.

"Tớ không sao? "- Cô gái đứng dậy dùng hai tay phủi phủi lớp bụi bám trên váy cô. Còn chàng trai ấy lại đứng đơ người khi nhìn vào gương mặt xinh như thiên thần của cô gái. Một nét đẹp dịu dàng nhưng lại rất lôi cuốn. Gương mặt ngây thơ của cô cùng với làn da trắng hồng và đôi mắt biết nói ấy, đã vô tình cướp mất trái tim cậu trong lần va chạm vô tình này.

"Cậu ...tên cậu là Bae Suzy à?" -Chàng trai nhìn vào bảng tên trước ngực cô gái, ấp úng và ngượng ngùng thốt lên tên của cô.

"Uhm"- Khẽ gật đầu rồi suzy ngước lên nhìn thoáng gương mặt cậu. Hai người im lặng trong giây lát....

"Suzy ! Cậu không vào lớp à? "-Tiếng gọi của cô bạn từ xa hét vang làm suzy giật mình.

"Tớ vào lớp đây, chào cậu"-Suzy nhanh chóng chào người đã tông phải mình rồi vội vã chạy vào lớp. Để lại một mình cậu đứng đấy thẩn thờ, ngoái đầu nhìn theo và lẩm bẩm tên cô.

"Bae Suzy, tên cậu ấy là Bae Suzy, lại còn học kế lớp mình á"-Cậu khẽ nở nụ cười trên môi và lẳng lặng bước vào lớp.

                                                                       *o0o*

"Suzy này! "-Bạn suzy gọi khi trông thấy nét mặt thẩn thờ khác thường của cô.

"Sao hả?" -Suzy giật mình đáp lại.

"Sao hôm nay cậu lạ thế? Cậu và Soo Hyun oppa quen nhau hả?" -Cô bạn tò mò còn suzy thì không khỏi ngạc nhiên khi cô bạn mình thốt lên tên của một người mà cô không hề quen biết.

"Soo Hyun?"-Suzy nhắc lại tên người đó.

"Uhm! Cậu quen anh ấy hả?-Cô bạn hớn hở.

"Là ai? Tớ mới nghe tên này đấy"-Suzy ngơ ngác còn bạn cô thì biểu hiện ánh mắt nghi ngờ.

"Cậu đừng có xạo! Khi nãy chẵng phải cậu đứng nói chuyện với anh ấy sao?"-Cô bạn chu mỏ

"Mà sao hôm nay cậu tò mò thế Part Ji Yeon?"-Suzy trêu cô bạn mình.

"Xía... ai thèm tò mò chứ không nói thì thôi"-Ji yeon mè nheo và quay lên bảng châm chú nghe cô giáo giảng bài. Riêng suzy lúc này, tim cô rộn ràng lạ thường. Điều duy nhất hiện hữu trong đầu cô không phải là những lời giảng của cô giáo. Mà là những tiếng nói trầm trầm của người có tên là Soo hyun kia. Tim cô đập nhanh hơn một nhịp khi nghĩ đến gương mặt cậu.

                                                                         *o0o*

Reng.....reng....reng... tiếng chuông báo hiệu kết thúc buổi học vang lên. Suzy và ji yeon sánh bước bên nhau ra về. Đi ngang lớp kế bên không hiểu vì sao đôi chân cô không chịu bước tiếp. Ánh mắt suzy chăm chú nhìn vào trong lớp. Như thể cô đang tìm kiếm một ai đó và cuối cùng ánh mắt cô dừng lại ngay phía cuối cùng của lớp học. Một chàng trai với thân hình cao ráo và làn da rám nắng đang hỳ hục làm vệ sinh. Mãi ngắm nhìn ai đó mà suzy quên bén người bạn thân đang đứng cạnh cô nãy giờ. Trong mắt suzy hiện giờ chỉ có sự chăm chỉ của người con trai ấy.

-Cảm giác như có ai đó đang ngắm nhìn mình chàng trai ngẩn đầu nhìn ra cửa và vô tình bắt gặp ánh mắt của suzy khiến cô lúng túng định quay đầu bỏ đi. Nhưng tiếng gọi thăng trầm của ai đó đã níu giữ cô lại.

"Suzy ah!"-Tiếng chàng trai âm vang và chạy ra cửa lớp. Suzy đang ngượng ngùng đứng đấy và cuối gầm xuống.

"Cậu....cậu chưa về sao?"-Soo Hyun nhẹ nhàng hỏi.

"Uhm! Tớ chuẩn bị về đây."-Suzy đỏ mặt và quay đầu bỏ đi che giấu gương mặt đang đỏ bừng kia.

"Chào cậu ! Tớ là Ji yeon bạn thân của suzy!" Ji yeon hí hửng giới thiệu rồi đuổi theo suzy. Bỏ lại sự nuối tiếc trong lòng soo hyun với những ngổn ngang và bở ngở, anh chưa được nói chuyện nhiều với cô và hiện tại trái tim anh đang kêu gọi, nó đang đập rộn ràng khi trông thấy suzy. Trông thấy ánh mắt cô nhìn anh rồi lại ngượng ngùng khi vô tình bị anh phát hiện.

                                                                     *o0o*

-Thời gian thắm thoát qua nhanh, mới đó mà đã gần hai tháng kể từ lần va chạm ấy. Ngày qua ngày, suzy và soo hyun đều chạm mặt nhau, thế nhưng họ chỉ trao nhau những nụ cười và những cái gật đầu xả giao. Chẳng ai dám thể hiện tình cảm của mình cho đối phương biết. Ai củng ấp ủ trong lòng để rồi phải suy tư và nhung nhớ về nhau mỗi đêm.
                                                                          *o0o*

Hôm nay là lễ tình nhân, suzy và cậu đều nhận được rất nhiều quà từ những người bạn khác giới. Mặc dù nhận được rất nhiều quà từ những người yêu mến mình. Nhưng suzy vẫn ỉu xìu buồn bả. Gương mặt xinh đẹp của cô trông càng cuốn hút hơn khi cô trầm tư.

"Wow....wow...ai may mắn thế" -Tiếng các học sinh nữ hét vang kích thích sự tò mò trong cô. Ngẩn đầu nhìn ra cửa, suzy ngạc nhiên khi trông thấy soo hyun đang đứng đấy cùng với hộp socola trên tay. Ánh mắt anh đảo quanh lớp và dừng lại nơi phía suzy. Anh cười tươi và bước những bước dài tiến đến bên cạnh suzy trong sự hò hét của các học sinh khác.

"Valentine vui vẻ!"-Soo hyun đưa tay lên gãy gãy đầu và trao cho suzy hộp socola trên tay cậu. Suzy mỉm cười hạnh phúc. Cô định nói thêm điều gì đấy thì soo hyun tiếp tục.

"Đấy là của bạn tớ. Cậu ấy nhờ tớ đưa hộ cho cậu."-Dứt lời anh quay đầu bỏ đi, để lại sự thất vọng tràn trề trong lòng suzy. Khóe mắt cay cay ,cổ họng như nghẹn đắng khi nghỉ về soo hyun. Mọi hy vọng như vở òa vì hành động của cậu. Trái tim cô nhói lên từng hồi và khóe mi bắt đầu rơi ra những giọt nước mắt đầu tiên.

"Hy vọng là bắt đầu của sự thất vọng"-Suzy lẩm bẩm rồi gục đầu xuống bàn, ji yeon ngồi kế bên chứng kiến tất cả và không hiểu sao cô lại cảm thấy vui lạ thường. Có lẽ sự ích kỉ trong cô nó lớn hơn cả tình bạn của cô và suzy. Vì chính cô cũng đang yêu thầm soo hyun cơ mà.

                                                                    *o0o*

Buổi chiều tan trường dưới những ánh nắng còn sót lại của mặt trời còn vương vấn. Suzy và soo hyun bước qua nhau trong những học sinh khác. Họ nhìn thấy nhau, nhưng lại ko thể xích lại gần nhau, trái tim họ gọi nhau nhưng chủ nhân nó lại không chịu đáp trả.

"Ji yeon ah! "-Suzy khẽ gọi tên cô bạn thân. Giọng nói trong veo ngày nào của cô giờ đây lại yếu ớt và thiếu sức sống thế kia.

"Sao thế?"-Ji yeon quay sang hỏi suzy. Không nói gì suzy lôi trong cặp của mình ra một lá thư được dán rất tỉ mỉ. Ngạc nhiên với hành động đó ji yeon liền hỏi.

"Cái này là..."-ji yeon ngơ ngác.

"Cậu giúp tớ đưa nó cho soo hyun nhé. Tớ không đủ can đảm để đưa cho cậu ấy. Tớ về trước đây." -Không để cho ji yeon nói thêm lời nào, vừa trao lá thư vào tay ji yeon cô liền quay đầu bỏ chạy.

Đứng ngơ ngác trong giấy lát rồi ji yeon đưa mắt nhìn lá thư trên tay mình. Cô cười nửa miệng. Nụ cười của sự ghanh tỵ và đố kỵ.

"Xoẹt.....xoẹt..." -Cô xé nát bức thư suzy nhờ cô trao cho soo hyun.

                                                                   *o0o*

Ngày hôm sau

"Suzy ah!" -ji yeon gọi tên suzy và chìa ra trước mặt suzy một lá thư.

"Của soo hyun gửi cậu "-Jiyeon hớn hở

"Thật á! Cảm ơn cậu"-Suzy vui mừng và cảm ơn ji yeon ríu rít. Nhưng cô đâu biết được những toan tính của cô bạn thân mình. Su nhanh chóng mở lá thư đang cầm trên tay ra và nét mặt cô thay đổi ngay lập tức. Cô khóc nức nở và ôm mặt chạy ra ngoài, bỏ lại một mình ji yeon cùng với lá thư nằm trên bàn. Ji yeon cười đắc chí và cầm lá thư lên xem lại.


"Gửi Bae suzy
Xin lỗi cậu! Tớ biết là cậu có tình cảm với tớ từ lâu rồi. Nhưng làm sao đây tớ đã có người mình thích rồi. Tớ đối với cậu cũng giống như những người bạn gái khác thôi. Có lẽ những hành động của tớ đã khiến cậu hiểu lầm. Nếu vậy chúng ta đừng tiếp xúc với nhau nữa. Khi cậu vô tình gặp tớ thì hãy xem như không thấy đi nhé. Có lẽ tớ từ chối cậu như thế sẽ làm cậu buồn. Nhưng tớ không muốn cậu hiểu lầm. Hãy xem tớ như một cơn rung động thoáng qua nhé.
Tái bút Soo Hyun"


Ngồi đọc lại tác phẩm do mình tạo ra ji yeon cười gian xảo và liếc nhìn ra sân trường rộng lớn để tìm ai đó. Cô vờ quan tâm suzy và chạy đi tìm su. Cô là người gây ra vếch thương lòng cho suzy và lại là người xoa dịu trái tim của suzy bằng những cử chỉ giả dối kia.

"Suzy! Cậu sao thế?"-Tiếng nói quen thuộc cất lên từ phía sau. Suzy dùng tay lao đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên đôi gò má, hất mái tóc bồng bềnh sang bên cô giận dữ thốt ra những lời chua xót.

"Tớ như thế nào không cần cậu quan tâm. Hãy tránh xa tớ phạm vi 2m. Tớ ghét cậu"-Suzy khóc nấc lên và bỏ chạy.

Soo hyun ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì xảy ra với suzy và vì sao cô lại giận dữ với cậu thế kia. Tim cậu nhói lên khi nghĩ đến những điều tồi tệ.

"Soo hyun! Cậu thấy suzy đâu không?"-Ji yeon từ xa chạy tới thở hổn hển

"Có! Cậu ấy vừa chạy đi và khóc, sao thế có chuyện gì à?"-soo hyun lo lắng.

"Ak không có gì đâu"-ji yeon xua tay và chạy đi tìm suzy, soo hyun cảm giác như có điều gì đấy bất an nên cậu chạy theo sao ji yeon hỏi cho ra lẽ.

"Suzy có chuyện gì à?"

"Không...không..có"-ji yeon ấp úng

"Thật ko?"- soo hyun nghi ngờ

"Thật mà, cậu vào lớp đi muộn rồi đấy"-Ji cố tình đuổi soo hyun đi

"Cậu cũng vào lớp đi. Không chừng suzy đã vào lớp để tìm cậu thì sao."

"Oh he. Vậy mà tớ không nghỉ ra"

Soo hyun và ji yeon cùng nhau quay trở về lớp với hy vọng sẽ trông thấy suzy ở lớp. Trong đầu anh lúc này chỉ có thể nghỉ về suzy và không ngừng lo lắng cho cô.

"Cậu...cậu thích suzy đúng không?"-ji yeon ngập ngừng hỏi

"Tớ...tớ thích thì có được gì chứ"-soo hyun cúi đầu

"Thích nhiều không?"-ji tiếp tục hỏi

"Tớ cũng không biết nữa, tớ chỉ biết là tim tớ rất đau mỗi khi nhìn thấy cậu ấy vui đùa bên một người con trai khác."

"Nhưng suzy sẽ không thích cậu đâu"- ji yeon quay sang nói với soo hyun khiến tim cậu như có cái gì đó đâm vào.

"Chắc là vậy"-Soo hyun khẽ đáp.

"Nhưng tớ thích cậu"-Ji yeon cố gắng thốt ra những lời tận đáy lòng mình

"Nhưng mà...tớ...tớ xin lỗi, tớ chỉ xem cậu như một người bạn thôi."-Soo hyun thẳng thừng từ chối ji yeon khiến cô xịu mặt xuống và rưng rưng nước mắt. Cả hai bước đến lớp và không trông thấy suzy đâu cả.

1 ngày trô qua

2 ngày rồi suzy ko đến lớp

3 ngày trôi qua, soo hyun vẫn đứng trước cửa lớp ngóng chờ hình bóng suzy xuất hiện.

Ngày thứ 4 sự kiên nhẫn trong cậu đã ko còn.

Ngày thứ 5 cậu vẫn đứng đấy và như phát điên. Cuối cùng cậu ko thể nào chờ đợi thêm giây phút nào nữa. Tim cậu đập liên hồi , nó thôi thúc cậu đến nhà tìm suzy.

                                                                      *o0o*

Giờ tan học.

"Vịn vai"-soo hyun chạy tới ghì chặt bờ vai của ji yeon và cầu xin

"Hãy dẫn tớ đến nhà suzy được ko? Tớ xin cậu đấy"-Soo hyun nài nỉ

"Tớ ko rảnh"-Ji yeon dứt khoác

"Cậu có phải là bạn thân của suzy ko hả? Chẳng lẽ cậu ko lo lắng cho cậu ấy sao? Cả tuần nay cậu ấy đều ko đến trường mà cậu xem như ko có chuyện gì xảy ra à?" Soo hyun giận dữ

"Cậu lấy tư cách gì giận dữ với tớ chứ. Nếu muốn thì cậu đi theo tớ đi. Nhưng tớ sẽ ko vào gặp cậu ấy."-Ji yeon thút thít

"Tại sao cậu ko vào?" Soo hyun ngạc nhiên

"Không tại sao hết."-Ji yeon tiếp tục bước nhanh về phía trước và soo hyun luống cuống chạy theo sau, anh hồi hộp và lo lắng khi đối diện với suzy.

"Ding dong...ding dong..."ji yeon nhắn chuông cửa và căn dặn soo hyun

"Tớ về đây, đừng nói với suzy là tớ đưa cậu đến nhé"-nói rồi ji yeon bỏ đi để lại một mình soo hyun đứng đó hồi hộp chờ đợi người ra mở cửa. Cậu xiết chặt 2 tay lại và nhắm mắt cầu nguyện.

"Tách" -tiếng mở cửa và suzy bước ra cô hết sức ngạc nhiên khi trông thấy soo hyun đứng đó

"Soo hyun"-Cô khẽ gọi tên cậu và đưa mắt nhìn xung quanh

"Chào cậu"-Soo hyun đưa mắt nhìn gương mặt baby của suzy ngày nào trở trở nên sưng húp và hóc hác, khiến tim cậu đau nhói.

"Cậu đến đây làm gì? Ai đưa cậu tới? Về đi tớ ko muốn nhìn thấy cậu."-Suzy định đóng cửa nhưng soo hyun nhanh chóng chặn lại.

"Tớ ko hiểu vì sao cậu lại cư xử với tớ khác lạ hơn trước, tớ chỉ có thứ này đưa cho cậu thôi, sau khi xem nó mong cậu hãy đến nơi tớ đã ghi trong đấy" Nói rồi anh nhanh chóng lao đi như sợ suzy sẽ trả lại cậu lá thư đó. Trố mắt nhìn những hành động lạ lùng của soo hyun cô lắc đầu và đổng cửa. Lao thẳng lên phòng và mở lá thư ra xem. Đập vào mắt cô những hàng chữ được nắn nón rất cẩn thận.


"Suzy ah! Sao cả tuần nay cậu không đến trường? Có biết tớ nhớ cậu lắm không?
Tớ không biết bày tỏ thế nào cho cậu hiểu được lòng tớ đây. Thật sự thì...tớ rất thích cậu. Ngày valentine tớ đã tự làm socola và tặng cậu, thật sự làm nó rất khó, tớ đã phải thức cả đêm để làm nó cho cậu. Nhưng buồn cười thay, tớ lại chẵng có can đảm để nói đó là của tớ tặng cậu. Tớ buồn lắm, khi trông thấy cậu thất vọng và bậc khóc tim tớ rất đau cậu biết không?
Ngày hôm đó khi cậu bảo tớ đừng đến gần cậu trong vòng 2m. Giây phút đó tim tớ như vở tung ra, dường như nó đã chết theo những lời nói của cậu.
Những điều cần nói tớ đã nói hết rồi. Nếu cậu cho tớ cơ hội thì hãy đến khu vui chơi xxx nhá. 7h tối nay nhé. Không gặp cậu tớ sẽ không về đâu"


                                                                           *o0o*

Đọc xong lá thư của soo hyun cũng là lúc nước mắt suzy ước đẫm hết lá thứ ấy. Không nghỉ ngợi gì nhiều cô toan chạy khỏi nhà và đến khu vui chơi tìm soo hyun. Lẩn trong đám nhóc là dáng người cao cao và làn da rám nắng của một cậu thanh niên. Anh đang vui đùa với lũ trẻ

"Ôm chầm"-Suzy chạy tới và ôm xiết con người cậu từ phía sao. Cô tựa gương mặt mình vào bờ lưng vững chắc của soo hyun.

"Tớ thích cậu! Thật sự rất thích"-suzy thút thít, soo hyun xoay người lại và ôm chầm lấy suzy, nhẹ nhàng đẩy suzy ra, tay cậu nâng cầm su lên và đặt một nụ hôn nồng thắm vào môi cô, nụ hôn ngắn nhưng giải tỏa mọi hiểu lầm của cả hai. Nụ hôn khiến họ nhận ra vị trí của đối phương.
END
P/S:chém nhẹ tay mọi người nhé
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

7#
 Tác giả| Đăng lúc 18-4-2013 21:02:40 | Xem tất
               


                                                                         Quákhứ, hiện tại và tương lai-FeiZy

                                                                                                          *o0o*

Suzy và Fei là đôi bạn thân học chung với nhau từ nhỏ. Giữa họ có những tình cảm không thể xác định được. Cho đến một ngày kia khi Fei bảo cô phải rời khỏi nơi đây và không thể gặp suzy nữa thì suzy mới nhận ra vị trí của fei trong tim mình. Liệu tình cảm của họ sẽ như thế nào...

                                                                                                  *o0o*

Một buổi chiều tan trường, suzy đạp xe đạp chở fei trên con đường quen thuộc. Hai bên là hàng cây xanh thắm cùng với chút ánh nắng xuyên qua kẽ lá. Có lẽ đối với suzy và fei thì con đường này đã in sâu nhiều kỉ niệm của hai người, vui có và buồn cũng có. Họ cùng nhau trải qua những kỉ niệm của tuổi thơ cho đến hiện nay. Suzy luôn cảm thấy hạnh phúc khi được ngày ngày cùng tung tăng đến trường với fei . Nếu như không có ngày hôm ấy, ngày mà suzy không hề nghỉ tới nó.... cái ngày khiến cho suzy và fei xa nhau mãi mãi...

                                                                        *o0o*

"Suzy ah! Chúng ta đi ăn mì ramen nhé." -Giọng Fei ngọt ngào cất lên từ phía sau, đôi tay cô đặt nhẹ lên vòng eo của suzy.

"Được á! Nhưng sao hôm nay cậu lại muốn ăn nó."-Suzy ngạc nhiên ngoái đầu ra phía sau hỏi Fei.

"Không sao cả ! Tại....tại..tớ.. tớ chỉ đơn giản là muốn ăn thôi."-Fei ấp úng , gương mặt cô đột nhiên thay đổi. Một nổi buồn miên man hiện rõ trên gương mặt cô. Buông nhẹ đôi tay mình ra khỏi vòng eo của suzy cô thở dài bất tận "Haizzz...chẵng lẽ tớ phải xa cậu mãi mãi sao suzy? Tớ..tớ thật sự không muốn điều đó xảy ra.."-Fei lẩm bẩm.

"Cậu bảo sao? Sao phải xa tớ?"-Suzy tò mò khi vô tình nghe được những lời khó hiểu của Fei.

"Cậu nghe nhầm rồi, tớ có nói gì đâu, tớ bảo là tớ đang đói mà"-Fei cố gắng để tiếng cười phát ra thành tiếng cho suzy an tâm, rồi gương mặt ấy lại nhanh chống trở về vị trí ban đầu.

                                                                      *o0o*

"Cô ơi! Cho cháu 2 tô mì ramen ạ!" -Giọng suzy hào hứng

5 phút sau nhân viên mang ra 2 tô mì ramen đặt ngay trước mặt cả hai. Suzy hớn hở dùng đũa trộn đều cả hai tô rồi đưa đũa cho Fei. Suzy cặm cụi ăn phần mì của mình mà không đề ý đến gương mặt Fei lúc này. Fei ngồi lặng lẽ ngắm nhìn suzy đang hào hứng ăn mà không nghỉ ngợi gì. Fei mỉm cười nhẹ khi trông thấy sợi mì dính trên cằm của suzy. Đó là nụ cười đầu tiên trong suốt ngày hôm nay của Fei. Suzy vẫn thế vẫn hồn nhiên và đáng yêu như ngày nào.

"Suzy"-Fei gọi tên cô trong vô thức rồi lại nhìn đi chổ khác để tránh ánh nhìn của Su.

"Sao thế? Cậu không ăn à?"-Suzy ngạc nhiên nhìn vào tô mì của Fei. Nó vẫn nguyên vẹn fei không đụng đũa vào. Suzy bắt đầu lo lắng khi thấy biểu hiện lạ lùng của fei từ sáng giờ.

"Có chuyện gì đúng không?"-Suzy gặng hỏi Fei trong khi fei lại đang lãng tránh ánh mắt của cô.

"Cuối......cuối....cuối tháng này...."-Fei ấp úng.

"Cuối tháng này thế nào?"-Suzy tò mò và gấp đũa mì đưa lên miệng.

"Tớ có chuyện muốn nói với cậu. Nhưng cậu hứa là không được giận tớ nhé!"-Fei tỏ vẻ nghiêm trọng.

"Uhm! Tớ sẽ không giận đâu, cậu nói đi"-Suzy tò mò và nhìn thẳng vào mắt fei lắng nghe câu trả lời từ cô bạn thân.

"Cuối tháng này tớ sẽ đi du học ở New York. Vài tháng trước tớ quen được một chàng trai qua mạng ở bên ấy. Bọn tớ nói chuyện rất hợp nhau, cậu ấy cũng rất quan tâm tớ. Vì thế tớ muốn sang bên ấy để được ở gần cậu ấy hơn. Tớ không muốn xa cậu đâu. Nhưng tớ không thể lựa chọn, đó là cách tốt nhất cho cậu và tớ. Tớ xin lỗi vì đã không nói trước với cậu"-Fei nhìn suzy. Lúc này nàng đang cúi gầm gương mặt mình xuống tô mì, cổ họng suzy ngẹn đắng và sống mũi cay cay. Khóe mắt cô bắt đầu đỏ dần. Su như không thể tin được những gì thốt ra từ miệng fei vừa rồi. Vì một người con trai nào đó mà fei chỉ vô tình quen biết qua mạng mà fei đành vứt đi tình bạn gần 15 năm của hai người. Tim Su như thắt lại, nó đập những nhịp đập khó khăn. Su đang cố gắng ngăn không cho nước mắt mình trào ra. Kiềm nén nỗi đau sắp mất đi người quan trọng nhất trong tim mình suzy hít một hơi thật sâu và dài...

"Thôi không ăn nữa. Chúng ta về thôi...  Cô ơi tính tiền"-Suzy móc trong ví ra 200won đặt lên bàn và nhanh chóng đứng dậy . Cô cố gắng bước những bước thật dài để nhanh chóng tới nơi lấy xe. Fei đuổi theo cô từ phía sau.

                                                                    *o0o*

"Suzy ! Cậu giận tớ à?"-Fei ngồi phía sau và cất tiếng gọi. Nhưng suzy ko trả lời. Cô im lặng và tiếp tục đạp xe đi trong dòng người.

"Két..."-Suzy phanh xe lại và với gương mặt lạnh như băng cô bảo "Tớ về đây, cậu vào nhà đi"-Nói rồi suzy lao xe đi mất, để lại fei đứng đấy ngây ngô.

Suzy tiếp tục lao về phía trươc, tim cô lúc này như chết lặng theo những lời nói của fei vừa rồi. Cô không thể ngăn nổi nước mắt của mình nữa, nó đã không theo sự điều khiển của cô. Nó đã rơi ra... Những giọt nước mắt còn nóng hỏi đang lăn dài trên gương mặt ngây thơ của cô.

                                                                           *o0o*

"Suzy à! Con không đi học sao?"-Omma suzy dưới nhà gọi vọng lên phòng. Nhưng đáp lại là sự im lặng kì lạ của suzy.

"Suzy ah...."-Omma cô tiếp tục gọi. Nhưng vẫn là sự im lặng của cô..

"Suzy ak..."-Vẫn là sự im lặng của suzy. Omma cô bắt đầu lo lắng và chạy lên phòng cô xem sau.

"Kịch...kịch.." Cửa bị khóa trái. Omma hết sức lo lắng bà đứng bên ngoài hét vang

"Suzy ah! Có chuyện gì sao con? Mở cửa cho omma nào?-Omma su lo lắng

1phút

5phút

Rồi 15 phút trôi qua trong yên lặng. Mẹ suzy hoảng sợ và lo lắng cho đứa con gái bé nhỏ của mình...Từ trước tới giờ cô chưa bao giờ có thói quen khoa trái cửa và cũng ko để mẹ cô gọi dậy đi học. Tất cả đều do cô tự giác. Nhưng hôm nay thật lạ... bà suy nghỉ trong giây lát rồi chạy xuống nhà dùng điện thoại bàn gọi vào số của suzy hy vọng cô sẽ nghe máy.

Tút...tút....tút....tút....tút... Những tiếng chuông điện thoại kéo dài. Nhưng suzy ko nghe máy...Bà bắt đầu suy nghỉ những điều ko hay ...nước mắt bà bắt đầu rơi.

"Tách" Cửa phòng suzy mở ra và cô từ từ đi ra, chỉ trong 1 đêm mà cô hóc hác quá nhiều, đôi mắt thâm quằn vì mất ngủ. Và nó còn sưng húp do cô khóc quá nhiều. Vừa nhìn thấy đứa con gái bé bỏng của mình mở cửa bà nhanh chóng chạy đến bên suzy và ôm chầm lấy cô xoa xoa gương mặt con gái mình.

"Con làm sao thế? Xảy ra chuyện gì sao?"-Omma cô lo lắng và đôi mắt đỏ hoe

"Omma...cậu ấy bảo sẽ rời xa con. Cậu ấy ko cần con nữa hixhix"-Suzy tiếp tục khóc và dường như nước mắt đã ko còn rơi được nữa. Chỉ biết lúc này tim cô rất đau khi nghỉ về fei.

"Không sao đâu con gái fei đi du học thôi mà. Còn con bé sẽ lại về với con mà"-Bà dỗ dành suzy và xiết chặt đứa con bé nhỏ của mình vào lòng.

"Con không muốn như thế. Omma cho con đi du học đi. Con không thể sống ở nơi này mà không có fei omma à ! Con không thể! Không thể omma à"-Suzy khóc nấc lên.

"Được rồi! Được rồi omma sẽ cho con đi vào cuối năm nay"-Omma

"Không được! Con phải đi trước cậu ấy. Con không muốn mình là người tiễn cậu ấy ra sân bay omma à. Con muốn cậu ấy phải nhớ con và nhớ những kỉ niệm của cả hai."-suzy lại khóc

                                                                   *o0o*
Hai tuần sau đó, Fei cầm chiếc điện thoại trên tay và phân vân. Cô rất nhớ suzy, cô muốn gọi ngay cho suzy vào lúc này. Nhưng nếu như cô gọi cho suzy thì có lẽ cô không còn đủ dũng cảm để rời xa cô ấy. Có lẽ sự ích kỉ để chiếm hữu suzy cho riêng mình với cô thật sự rất lớn. Vì thế cô rất sợ, sợ một ngày nào đó suzy sẽ khóc ròng tiễn đưa cô. Cô thật sự không muốn điều đó đến với suzy của cô. Fei thà cam chịu để suzy nghỉ mình là người ko xem trọng tình cảm 15 lăm năm của cả hai. Còn hơn suzy sẽ đau khổ vì cô cả đời. Cô quyết định dừng lại tất cả trước khi nó lún sâu thêm.

"Tớ nhớ cậu suzy! Tớ nhớ nụ cười ấm áp của cậu"-Một giọt nước mắt khẽ rơi ra từ khóe mắt fei. Kiềm chế con tim mình không cho nó lên tiếng. Fei lấy hết can đảm nhắn 1 tin nhắn cho suzy.

"Cậu đang ở đâu thế?"-Người nhận suzy

1phút sau

Bíp...bíp...bíp... bạn có một tin nhắn mới

"Đang ở sân bay Seoul"-Người gửi Suzy

Bàng hoàng khi nhận được tin nhắn từ suzy. Fei như ko thể tin được những gì mình nhìn thấy trong tin nhắn. Cô vội vàng rời khỏi nhà vaw chạy đến sân bay.

                                                                    *o0o*

20 phút sau tại sân bay Seoul. Fei lao mình trong mình trong dòng người đông đúc để tìm kiếm suzy. Fei dáo dát kiếm tìm, cô xoay người 360° để tìm bóng dáng thân thương của suzy. Fei chạy quanh đại sảnh của sân bay mà vẫn không thấy bóng dáng suzy đâu. Thất vọng tràn trề fei quay đầu đi về.

"Cậu tới đây làm gì?"-Tiếng nói quen thuộc cất lên từ sau lưng khiến fei mừng rở. Cô quay đầu lại và nhận ra đó là suzy . Người cô đang tìm kiếm. Fei lao nhanh về phía suzy và ôm chầm lấy su.

"Ôm chầm....tớ cứ tưởng sẽ ko gặp được cậu lần cuối chứ. Nhìn thấy cậu không sao thế này tớ rất vui. Có lẽ do tớ lo lắng quá nhiều . Cậu cứng rắn hơn tớ nghỉ. Chúc cậu đi mạnh giỏi nhé. Và cậu sẽ tìm thấy hạnh phúc của riêng mình..Tớ không thể cho cậu những thứ mà cậu muốn. Tạm biệt cậu, người chiếm vị trí quan trọng nhất trong lòng tớ."-Fei vuốt nhẹ lên mái tóc của suzy rồi đẩy nhẹ người cô ấy ra và chạy đi mất. Chỉ để lại suzy với những ý nghỉ mông lung. Cô vừa giận vừa trách fei quá vô tình với cô. Nhưng cô không biết được sự thật về hành động của fei. Những giọt nước mắt tiếp tục ngự trự trên gương mặt cô...

"Chuyến bay đi New York chuẩn bị cất cánh, xin mời các hành khách....."

Suzy lặng lẽ kéo vali đi vào trong cửa cảnh. Tim cô thắt lại, nước mắt không ngừng rơi. Cô muốn nói với fei rất nhiều nhưng cô không thể vì cô sợ khi nói ra cô sẽ mất fei mãi mãi. Cô muốn giữ fei bên mình với tư cách không phải là một người bạn. Nhưng cô không thể thốt thành lời. Ngày mà fei bảo cô ấy sẽ đi du học để được gặp một người con trai nào đó. Cũng là lúc trái tim cô tan nát...

                                                                        *o0o*

Sáu tháng sau. Mới đó mà suzy đã sang New York được 6 tháng rồi. Ngày ngày cô đều nhìn vào điện thoại và chờ đợi tin nhắn hay cuộc gọi gì cũng được từ fei, màn hình vi tính của cô luôn mở 24/24 với hy vọng sẽ nhận được Email hỏi thăm từ fei. Nhưng tất cả đều không thấy đâu. Điện thoại của fei cũng không lien lạc được, cô thầm nghỉ có lẽ fei đã quên cô vì có hạnh phúc riêng rồi....Hôm nay là sinh nhật suzy nhưng chỉ một mình cô với chiếc bánh kem và bài hát do cô hát. Không nến, không tiếng cười cũng không có được những lời chúc mừng từ bạn bè. Vì đơn giản là cô không có nhiều bạn. 15 năm qua lần nào cô cũng đều ăn mừng sinh nhật cùng với fei. Nhưng năm nay fei đã bỏ rơi cô vì một anh chàng nào đó rồi.

Cô nhớ fei lắm. Nhớ da diết không thôi, nhớ những lúc cô mè nheo đòi quà sinh nhật của fei. Nhưng tất cả hết rồi, bây giờ chỉ có mình suzy cô đơn bên chiếc bánh sinh nhật của mình cùng với những giọt nước mắt luôn theo cô mỗi khi đêm về vì nhớ đến fei và gia đình....

                                                                     *o0o*

Hai năm sau, suzy quay trở về Hàn Quốc đúng vào ngày sinh nhật của mình. Năm nay có lẽ đở hơn 2 năm trước vì sinh nhật năm nay cô có mẹ bên cạnh và che lấp đi sự trống vắng trong cô.

"Suzy con có thư này!"-omma suzy nói và chìa ra trước mắt su một phong thư được dán rất cẩn thận. Nhìn vào người gửi suzy bất ngờ khi nhìn thấy cái tên ấy. Và lá thư này được gửi vào ngày sinh nhật của cô cách đây 2 năm. Vội vàng mở lá thư ra suzy chăm chú.

   "Gửi Suzy! Người luôn luôn chiếm vị trí quan trọng trong lòng tớ.
Khi cậu nhận được lá thư này thì có lẽ tớ và cậu đã không còn gặp nhau nữa rồi.
Nhiều lúc tớ rất muốn nói hết lòng mình cho cậu hiểu được việc, cậu quan trọng với tớ như thế nào. Thế nhưng tớ không thể nói được vì tớ sợ làm tan vở tình bạn của chúng ta.
Thật ra tớ ko hề sang New York du học hay gặp mặt một người con trai nào cả. Thật sự thì tớ phải đi để hoàn thành ca phẩu thuật tim mà có lẽ sẽ chẳng thể nào quay trở về bên cậu được nữa. Tớ rất sợ khi nói ra sự thật với cậu thì sẽ làm cho cậu đau khổ và tớ cũng ko có cam đảm để nói với cậu.
Ngày cậu đi tớ nhớ cậu rất nhiều, tớ muốn giữ cậu lại lắm. Nhưng tớ không thể....tớ ko có đủ can đảm cậu à.
Tớ hy vọng cậu sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình và đừng giận tớ nhé. Cậu luôn là người chiếm vị trí quan trọng trong lòng tớ. Và đừng nghỉ nhiều tới ngày hôm qua nhé vì nó chỉ là quá khứ. Cậu cũng đừng nghỉ tới tương lai vì không có mình nữa. Nó chỉ là ảo mộng thôi cậu à. Nhưng mà cậu hãy sống vì ngày hôm nay nhé. Đó là hiện tại đối với cậu. Hãy sống cho thật tốt cậu yêu nhé. Tớ nhớ cậu.

Tái bút Fei người đã làm cậu tổn thương."


Xiết chặt lấy lá thư trên tay suzy run run. Nước mắt ướt đẫm gương mặt cô cùng với lá thư. Từ từ nhẹ nhàng đứng dậy, suzy dắt chiếc xe đạp ra khỏi nhà và lao đi vun vút trên con đường quen thuộc ngày nào mà cô và fei cùng trải qua. Chạy qua nơi này nước mắt suzy lại rơi mỗi lúc nhiều hơn vì nhớ đến fei. Dừng lại bên chiếc xích đu gần đấy trong công viên, nơi mà cô và fei đã từng bên nhau rất hạnh phúc....

"Tớ nhớ cậu fei...Cậu cũng chiếm giữ một phần rất quan trọng trong lòng tớ. Đó là trái tim tớ cậu biết không?"-Suzy lại khóc, chưa bao giờ cô khóc nhiều như hai năm nay, kể từ khi fei rời xa cô thì cô luôn khóc thầm mỗi đêm.

"Fei...sao cậu dám đánh tớ"- Suzy giật mình nhìn quanh khi có ai đó vừa cất tiếng gọi cái tên mà cô đang nhớ.

"Su ú này sao này cậu ko được giành đồ ăn của tớ nhé, hãy ăn nếu có sự cho phép của fei này nhé"-Cô bé có tên Fei lên tiếng dạy đời cho cô bạn mình. Suzy ngồi đấy nhìn chăm chú vào hai đứa trẻ vừa khóc vừa cười . Cười vì ngày xưa cô và fei cũng hay như thế. Còn khóc vì giờ đây cô đã nhận ra được tình cảm của fei dành cho mình nhưng tất cả đã quá muộn màng. Suzy dùng tay quẹt đi những giọt nước mắt trên đôi mi rồi thẩn thờ nhìn xa xăm.

"Cậu không lạnh sao?"-Tiếng một người con gái cất lên từ phía sau. Suzy giật mình quay lại và thất thần khi nhìn thấy gương mặt ây. Gương mặt người con gái mà cô đang rất nhớ và khóc ròng vì nghỉ cô ấy đã quên cô. Vui mừng suzy đứng phắt dậy và nhào đến ôm chầm lấy người con gái ấy và hét lớn.

"Fei là cậu....đúng là cậu rồi ! Tớ nhớ cậu lắm."

THE END

P/S:Lần đầu viết theo kiểu gà bông thế này hy vọng mọi người thix nhé. Nói thật tớ viết fic rất kém mem thông cảm

Bình luận

Gì mà ố ồ thế hss  Đăng lúc 18-4-2013 09:33 PM
ồ ồ  Đăng lúc 18-4-2013 09:30 PM
temmmmmmmmmm, đọc xog com =))  Đăng lúc 18-4-2013 09:07 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

8#
 Tác giả| Đăng lúc 21-4-2013 18:16:08 | Xem tất
                                                                        
*CẢNH BÁO SHORT NÀY LÀ RATING "M" NHÉ VÌ THẾ SẼ CÓ VÀI CẢNH DƯỚI 16+ KHÔNG ĐƯỢC XEM

                                                                  Trò đùa định mệnh-TaecZy

                                                                                              *o0o*

CASTING:

+SUZY: Một cô gái mồ côi bố từ nhỏ đến năm 18 tuổi thì mẹ cô cũng qua đời trong cơn bệnh nặng. Cuộc sống cô thay đổi kể từ đấy. Với lứa tuổi đó cô đã gánh chịu quá nhiều đau khổ so với những người đồng trang lứa. Mọi thứ tưởng chừng đã quá đủ để bi thảm với suzy thế nhưng không ai ngờ được vào cái đêm hôm ấy. Cái đêm nghiệt ngã khiến cô phải gánh chịu cơn đau thể xác và tủi nhục. Nhưng lại khiến cô tìm thấy hạnh phúc của đời mình. Người con trai đã cứu giúp cuộc đời cô bằng trái tim chân thành. Nhưng cô luôn cảm thấy mặc cảm và tội lỗi khi ở bên anh cùng gia đình anh. Cô xót xa đau đớn khi bản thân không thể giữ được sự tinh khiết cho người cô yêu. Giá như cô gặp anh sớm một tí thì có lẽ mọi chuyện đã không như bây giờ.

+Taecyeon: Người đã vô tình gặp được suzy trong đêm định mệnh trớ trêu ấy. Anh đã yêu cô, yêu hoàn cảnh và yêu cả con người cô, anh cần cô hơn bất cứ ai trên thế giới.

                                                                                   *o0o*

FLASHBACK

Hai gã thanh niên cao ráo với nét mặt hun dữ đang dồn cô gái vào chân tường trong một con hẽm nhỏ, không một bóng người. Cô gái sợ sệt run lên cầm cập, nét mặt tái xanh không một chút máu.

"Hai...hai..người định làm gì..."-Cô gái sợ sệt bước lùi về chân tường. Rồi một trong hai gã thanh niên đó sất láo, dùng 1 tay đặt lên gương mặt cô và nghiến răng keng két.

"Em nghỉ hai anh sẽ làm gì em nào?"-Đôi tay gã đang mân mê khuôn mặt bầu bĩnh của cô gái. Cô ấy hoảng sợ và bật khóc van xin. Nhưng hai con người máu lạnh ấy đâu dễ dàng gì tha cho một cô gái xinh đẹp như cô. Với cái tuổi đang nảy nở và đẩy đà kia càng kích thích sự cuồng nhiệt của hai gã biến thái ấy. Mặc cho cô gái đó có kêu gào thảm thiết và van xin đi nữa, hai con người dã thú ấy vẫn ngang nhiên xé toạt chiếc áo trên người cô. Bàn tay của gã lần mò trên cơ thể cô. Đôi môi gã giữ chặt lấy đôi môi cô gái. Nhưng cô gái đã cắn vào nó một cái khiến cho gã thanh niên ấy giận dữ tát vào mặt cô một cái đau điếng. Nó in hằn 5 ngón tay trên gương mặt cô. Gã còn lại đang khám phá gương mặt cô bằng chiếc lưỡi của chính mình. Cô gái vùng vẫy và kêu gào trong vô vọng. Cô đã mất đi sự trong trắng của đời mình vì hai tên biến thái ấy.

Hai gã đang trong cơn hoang lạc bỗng một chàng trai với thân hình vạm vỡ, đôi tay săn chắc không biết từ đâu xuất hiện, trông thấy cảnh tưởng hãi hùng diễn ra trước mắt mình đối với một cô gái nhỏ bé thế kia. Anh câm phẫn những loại người như thế. Anh ngồi xuống nhặt khúc cây vuông gần đó và nhào tới đập vào lưng một trong hai gã kia, bất ngờ xen lẫn ngạc nhiên hai gã quay sang trừng mắt và với bộ dạng không xem ai ra gì đấy nhào tới đấm vào mặt người con trai ấy. Nhưng anh kịp né và đập thêm một gậy nữa vào lưng tên đó, khúc cây gãy làm đôi do sức mạnh của anh. Tên kia nằm bẹp tại chỗ, anh tiến đến tên còn lại. Lúc này hắn đang run lẩy bẩy nhưng cố làm ra vẻ.

"Mày hay đấy thằng ranh con, mày biết tao là ai không hả?"-Gã thanh niên sất láo.

"Tao biết mày là tên biến thái, mặt người dạ thú, sống không bằng súc sinh, hôm nay mày gặp Taecyeon này là xui cho mày rồi. Tao đang ngứa tay đây."-Anh bẽ tay rốp rốp vào nhào tới đấm thật mạnh vào mặt tên đó khiến hắn không kịp né nên té nhào xuống đất, miệng hắn chảy máu. Hắn đứng dậy loạng choạng và nhào tới tung cú đấm vào mặt Taec nhưng vô ích anh đã né được và xoay người lại đạp cho hắn một cước lăn nhào. Hắn nằm xuống bất tỉnh. Móc điện thoại và gọi cho cảnh sát tới. Song anh tiến về phía cô gái bị hai tên biến thái ấy làm nhục, anh ngồi xuống nhẹ nhàng chỉnh lại chiếc áo bị xét nát của cô, anh cởi chiếc áo thun của mình ra và choàng qua vai cô. Những khúc thịt săn chắc trên cánh tay và cơ bụng của anh hiện rõ lên trong bóng tối. Cô gái thút thít rụt rè ngồi ép mình vào tường không dám lên tiếng... cô chỉ biết khóc và khóc mà thôi. Chàng trai nâng gương mặt cô lên và ngắm nhìn những vết bầm trên gương mặt cô. Bỗng tim anh xốn xang lạ thường, anh như rung động trước nét mặt ấy, dù đang bị những vết bầm xâm chiếm trên gương mặt cô. Nhưng gương mặt đó của cô lại có một sức hút lạ kì, nó lôi cuốn anh chạm vào đó. Trong vô thức bàn tay anh chạm vào vết thương trên má cô. Cô khẽ rên lên vì đau làm anh giật mình giật tay lại.

"Tớ là Taecyeon còn cậu....cậu tên gì?"-Taec ấp úng, vẻ oai hùng khi anh hạ gục hai tên biến thái khi nãy chạy đâu mất. Đứng trước mặt cô gái hiện giờ là một anh chàng e ngại hỏi tên một cô gái.

"Su......suzy..."-Cô gái ngập ngừng trong nước mắt.

"Bi...bo......bi.....bo...."-Tiếng xe cảnh sát tới và dẫn mọi người về cục.

END FLASHBACK

"Suzy....em sao thế?"-Taec mở cửa phòng đi vào và giật mình nhào tới ôm chầm lấy suzy, cô nàng đang ngủ nhưng nước mắt không ngừng rơi ra trên khóe mắt cô, anh ôm xiết cô vào lòng, bàn tay anh xoa nhẹ lên gương mặt cô. Cô từ từ mở mắt ra và nhận ra ánh nhìn tha thiết của Taec dành cho cô. Cô biết mình lại khóc trong mơ, cũng đã 5 năm rồi thời gian trôi qua rất nhanh . Nhưng nỗi ám ảnh của cô về cái đêm kinh hoàng đấy vẫn không phai mờ. Cô cảm thấy có lỗi với Taec khi không thể quên đi quá khứ và chung sống cùng anh như những cô gái bình thướng khác. Đã bao lần cô quyết định rời xa anh, rời xa cái kí ý nhục nhã kia. Nhưng chính anh lại làm cho cô không thể rời xa anh. Những lúc vắng anh cô rất nhớ, thật sự rất nhớ. Cô muốn trao hết những gì ở cô cho anh. Nhưng mỗi lần môi hai người chạm vào nhau thì kí ức kinh hoàng của ngày hôm ấy lại hiện về trong cô. Rồi cô lại đẩy anh ra, thế nhưng anh không buồn hay trách cô vì điều gì cả, anh cam chịu và chấp nhận đợi chờ cô, đợi cái ngày cô có thể gạt bỏ hết mặc cảm và chấp nhận anh.

"Em lại mơ thấy nó à?"-Taec nhìn suzy ấu yếm hỏi.

"Uhm! Nó lại hiện hữu trong giấc mơ của em"-Suzy bậc khóc. Taec cảm thấy tim mình đau nhói khi trong thấy suzy như thế, anh càng trách bản thân mình khi không giúp được gì cho cô. Anh xiết chặt suzy vào lòng, ôm cô trong vòng tay. Anh không muốn buông cô ra , thật sự không muốn. Anh chỉ muốn ôm cô và bảo vệ cô mãi mãi thôi.

"Buông em ra! Em khó thở Taec à!"-Suzy cố vùng vẩy để thoát khỏi vòng tay của Taec.

"Không! Anh sẽ không buông đâu, anh muốn ôm em thế này mãi mãi."-Taec cười ma mảnh rồi lại ôm chặt suzy thêm.

"Cắn..."

"Ui..za"-Suzy cắn vào tay anh chàng khiến anh la oai oái. Buột lòng anh phảo buông suzy ra. Cô nàng ngồi cười khúc khích khi thấy biểu hiện đó của anh. Anh thì đang xoa xoa cánh tay mình. Nó in hẳn nguyên dấu răng của cô lên trên ấy.

"Sao em cắn anh! Anh phải đi chích ngừa thôi"-Taec làm cử chỉ đáng yêu, khiến suzy bậc cười. Nụ cười ngây thơ đánh cắp trái tim bất cứ người đàn ông nào khi trông thấy. Nhìn cô thế này , khó có ai biết được trái tim cô từng bị tổn thương. Anh xích lại gần suzy, đặt đôi tay mình lên mặt cô. Suzy từ từ nhắm mắt lại để đón nhận nụ hôn từ đôi môi anh. Nhẹ nhàng và từ tốn anh áp sát đôi môi mình vào môi su. Lưỡi anh bắt đầu đi sâu vào trong khoan miệng của suzy, từ từ nó tung tăng khám phá bên trong và quấn lấy chiếc lưỡi của suzy. Bất ngờ một giọt nước mắt rơi ra trên khóe mắt suzy ,cô bậm chặt môi mình lại và đẩy Taec ra . Cô đứng xoay lưng về phía Taec.

"Em...em..em xin lỗi! Hãy cho em thêm thời gian"-Suzy dùng tay mình quẹt đi những giọt nước mắt. Taec không giận cô, vì anh đã quá quen với việc này rồi. Nhưng anh vẫn chờ và chấp nhận tất cả. Anh từ từ đứng dậy và vòng tay qua eo suzy, anh ôm gọn vòng eo ấy của suzy và nhẹ nhàng bảo.

"Không sao đâu! Anh sẽ chờ mà, dù là 10 năm hay 20 năm hay là cả đời thì anh vẫn chờ"-Taec hạ nhẹ cằm mình lên đôi vai bé nhỏ của suzy. Suzy đang khóc, khóc cho sự yếu đuối của bản thân, khóc vì cô đã làm cho Taec đau khổ, thời gian qua cô đã chiếm giữ Taec cho riêng mình nhưng cô chẵng làm được gì cho anh. Ngay cả hôn cô cũng chưa bao giờ trao cho anh trọn vẹn. Cả hai quen nhau đã được 4 năm rồi nhưng chỉ có thể là nắm tay chứ chưa bao giờ cô cho anh đi quá mức của ranh giới. Đôi khi cô rất muốn trao cho anh nhưng cái nỗi ám ảnh kia nó quá lớn. Khiến cô không thể nào gạt bỏ nó ra khỏi trái tim mình.

"Em đừng khóc nữa mà! Đừng suy nghĩ nhiều, anh không sao đâu, anh yêu em và tôn trọng em, vì thế anh sẽ chờ em."-Taec âu yếm và nhẹ nhàng dỗ dành suzy. Đột nhiên suzy xoay người lại, cô dùng hai tay mình ghì chặt gương mặt Taec. Suzy nhướng người đặt đôi môi mình vào môi Taec, những giọt nước mắt không ngừng rơi ra trên gương mặt cô, nó rơi mỗi lúc nhiều hơn. Nhìn thấy suzy đang cố ép bản thân mình để làm anh vui, tim anh đau nhói, anh không muốn cô làm như thế. Anh yêu cô vì cô là chính cô, anh yêu trái tim cô chứ không phải vì anh ham muốn, cái anh cần là sự tự nguyện của cô, anh đẩy suzy ra và xoay người đi chỗ khác.

"Em đừng làm như thế! Anh không phải vì những thứ đó mà ở bên em, anh ở bên em đơn giản vì anh yêu em, yêu tất cả những gì ở con người em, và anh tôn trọng em. Anh đã dọn sẵn đồ ăn sáng rồi, em thay đồ rồi xuống nhanh đi. Anh xuống trước đây"-Taec chậm rãi bước ra khỏi phòng để lại một mình suzy đứng đấy. Chân cô khụy xuống, cô khóc nhiều hơn lúc nãy. Thật ra Taec chưa đi, anh đang đứng ngay cửa và lắng nghe tiếng khóc của cô, tim anh quặng đau khi nghe thấy những âm thanh đó. Nước mắt anh rơi ra trong vô thức. Anh đã khóc ư? Có lẽ là lần đầu tiên anh khóc vì một người con gái. Người mà anh không thể sống thiếu cô.

"Xoảng....."-Tiếng thủy tinh vở vang lên trong phòng suzy làm Taec hốt hoảng, anh đẩy cửa xông vào. Suzy đang ngồi đấy bên đống thủy tinh vở,tay cô chảy máu. Anh vội vàng lao tới bên cô nắm lấy cánh tay đang chảy máu kia của cô, anh giận dữ.

"Sao em lại làm thế? Đó là hành động của kẻ trốn chạy! Em không nghỉ cho bản thân em thì cũng phải nghĩ đến anh chứ? Anh sẽ ra sao nếu như sống thiếu em?"-Anh đã khóc khi trông thấy suzy như thế, một người mạnh mẽ như anh có đôi lúc lại khóc vì một con gái như thế này. Suzy nức nở không nói gì. Taec ôm chặt lấy suzy trong vòng tay.

"Hãy để anh bảo vệ em, hãy gạt bỏ hết quá khứ ra khỏi tâm trí em, hãy sống đừng nghĩ tới ngày hôm qua nữa, mọi chuyện qua rồi không thay đỗi được gì đâu. Em có ôm nó trong tim thì cũng ko giúp được gì đâu"-Taec đở suzy ngồi lên giường, cô nàng nức nở

"Em sẽ quên, sẽ quên hết quá khứ, em sẽ sống vì anh. Em xin lỗi, xin lỗi vì đã làm anh tổn thương"-Suzy nhào tới quàng qua cổ Taec khóc nấc lên. Taec nhẹ nhàng gở tay suzy ra kéo cô ngồi xuống vị trí đối diện , anh nhìn thẳng vào mắt cô và nhắn mạnh từng chữ.

"Anh...sẽ...bảo..vệ...em...cả...đời...anh...yêu...em!"-Ánh mắt hai người giao nhau, không ai nói gì thêm nữa, cánh tay Taec đang mân mê trên gương mặt suzy và lao khô những giọt nước mắt cho cô. Anh cúi đầu sát xuống đến gần bờ môi căn mộng của suzy...từ...từ...và nhẹ nhàng anh áp sát môi mình vào môi cô. Một lần nữa chiếc lưỡi anh lại tung tăng khám phá bên trong khoan miệng suzy. Đầu lưỡi hai người tìm đến nhau rồi quấn lấy nhau như hai thổi nam châm. Bàn tay anh vuốt ve gương mặt suzy. Đôi tay suzy vuốt nhẹ sống lưng anh. Cả hai từ từ ngã ra sao, cơ thể anh đè lên người suzy cả hai bắt đầu say mê trong biển tình. Trong phút chốc cơ thở hai người đã hòa hợp vào nhau. Giây phút này suzy không cảm thấy ám ảnh bởi quá khứ nghiệt ngã kia, trong cô bây giờ chỉ có hình ảnh mà người cô yêu thương. Người luôn bên cô và chờ đợi cô. Người biết rất rõ về quá khứ của cô nhưng vẫn chấp nhận cô. Chính tình yêu của anh đạ khiến cô như sống lại và quên đi quá khứ.

THE END

P/S:Nó hơi ngắn ạ. Mem thông cảm nhé. Quà của bé Fei
>nhoc<

Bình luận

fei
Ô kìa tem of ta :(( nhung mà dù sao ta cung là ng` doc dau tien mà ^^ thanks ss nhiêu lam '))  Đăng lúc 21-4-2013 06:49 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

9#
 Tác giả| Đăng lúc 2-5-2013 20:12:12 | Xem tất
Tên fic: Lời Nguyền Được Phá Vỡ | Choi Kang Chi-Dam Yeon Wool | Part 1

Tác giả:  benhockon

Thể loại: Liêu trai

Cặp đôi trong fic: GiZy

Casting: Dam Yeon Wool người yêu thầm Choi Kang Chi
+Choi Kang Chi là loài cáo chín đuôi
+Gon người yêu thầm Yeon Wool
+Tae Seo người đâm Choi Kang Chi
*o0o*
Fic này ad viết nối tiếp tập 8 vừa qua khi Kang Chi bị Tae Seo đâm xuyên người mem nhá, vì phim chiếu đã được gần phân nữa rồi mà ChoiDam vẫn chưa tiến triễn gì. Nên ad sẽ cho họ đến với nhau nhanh chóng.
*o0o*

Tae Seo giận dữ dùng kiếm đâm xuyên qua người Kang Chi trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người có mặt ở đó. Đặc biệt là Yeon Wool, cô như không thể tin được những gì diễn ra trươc mặt mình. Cô như chết lặng đi khi chứng kiến cảnh Kang Chi đang dần dần gục ngã trước mặt cô.

Kang Chi nhìn chằm chằm vào ánh mắt Tae Seo, ánh mắt Kang Chi chứa đầy sự khó hiểu, miệng anh đầy máu, bàn tay anh cũng dính đầy máu tươi của chính mình, anh nắm chặt lấy thanh kiếm của Tae Seo trong tay. Giây phút này đây, anh cứ nghĩ rằng mình sẽ chết. Trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó là anh không còn nhìn thấy những người anh yêu quý, khóe mắt anh bắt đầu ngấn nước và nhìn vào Tae Seo với sự chua xót. Tae Seo gào thét đầy giận dữ, cậu dùng hết sức mình rút lấy thanh kiếm đang đâm xuyên người Kang Chi ra, bất ngờ thanh kiếm chém trúng chiếc vòng khống chế năng lực của Kang Chi, những hạt chũi màu đỏ rơi tung tóe xuống sân. Toàn thân Kang Chi như mất hết sưc sống, tay chân cậu rụng rời, cậu từ từ ngã xuống đất và nằm dài bất động.

Cả người Yeon Wool run lên bần bậc, bờ môi cô khẽ run lên ba tiếng.

"Choi Kang Chi"-Nước mắt bắt đầu rơi ra, cô cố gắng bước từng bước chậm rãi đến bên thi thể Kang Chi đang nằm đấy. Nhưng khi cô gần tới bên cậu thì bỗng từ đâu xuất hiện những tiểu tinh linh màu xanh ngọc bay tới xung quanh cậu. Bầu trời bỗng tối đen, giông gió từ đâu kéo tới khiến mọi người phải đổ ngã, sấm chớp vang trời, rồi bỗng một luồng sáng xuất hiện và lao như bay tới nhập vào cơ thể cậu. Vết thương trên bụng cậu nhanh chóng lành lại trong sự hoảng hốt của mọi người xung quanh, bàn tay cậu bắt đầu mọc ra những móng vuốt sắc nhọn của loài dã thú, những sợi gân xanh nổi lên trên cơ thể cậu, cậu từ từ mở mắt ra và vương người đứng dậy, mái tóc cậu từ từ chuyển sang màu trắng đen và đôi mắt cậu đã không còn màu đen nguyên thủy nữa,, thay vào đó là màu xanh ngọc bích long lanh.

Mọi người hoảng hốt, ai cũng run sợ khi nhìn thấy cảnh tượng đó, duy nhất chỉ co Yeon Wool là bình tĩnh hơn ai hết, Kang Chi nhìn một loạt xung quanh và thấy ai nấy đều đang nhìn mình đầy sợ hãi, nó khiến cậu cảm thấy xấu hổ. Bởi bộ dạng hiện giờ cậu đang mà là của loài dã thú. Nhưng trái tim cậu cũng có chút gọi là con người. Cậu tru lên những tiếng hú đặc trưng của loài dã thú rồi xô ngã người Tae Seo sang một bên, cậu bỏ chạy trong sự nhục nhã.

"Choi Kang Chi"- Yeon Wool gọi với và đuổi theo Kang Chi.

"Bụp"-Ai đó đã kéo tay cô lại.

"Tiểu thư định đi đâu?"-Ánh mắt Gon đầy giận dữ. Yeon Wool hất mạnh tay Gon ra và trừng mắt.

"Đó là chuyện của ta. Hyunh hãy ở lại chăm sóc cho cha ta, ta sẽ đuổi theo Kang Chi."-Yeon Wool cương quyết

"Không được! Tiểu nhân sẽ không để tiểu thư mạo hiểm vì tên đó, hắn đã ko còn là người nữa rồi"-Gon kéo vai Yeon Wool lại khiến cô giận dữ rút kiếm ra và chém nhẹ vào tay cậu rồi cô phóng như bay đuổi theo Kang Chi.

Tại khu rừng rậm Kang Chi đang lao như bay trong vô định. Giờ cậu chỉ cảm thấy sợ hãi và xấu hổ khi mọi người nhìn thấy bộ dạng quái thú này của mình. Mang trong mình dòng máu của thần thú và con người, cậu khinh bỉ nó và cậu cũng sợ hãi nó. Cậu ko biết lúc nào mình sẽ gây tổn thương cho những người thân của cậu. Chạy mãi chạy mãi, cuối cùng cậu dừng lại tại gốc cây anh đào, nơi mà cậu đã hứa sẽ bảo vệ cho Yeon Wool ấy, cậu nhìn chăm chú vào những móng vuốt sắt nhọn của đôi tay mình. Cậu gào thét vang cả khu rừng, chim chóc bay tán lạn, lá cây rụng tứ tung. Cậu cào đôi tay mình thật mạnh vào gốc anh đào với hy vọng nó sẽ gãy đi. Nhưng tất cả đều vô dụng, thất vọng cậu khụy xuống dưới góc anh đào.

"Choi Kang Chi"-Tiếng gọi của Yeon wool khiến cậu giật mình quay lại, vừa trông thấy yeon wool cậu liền quay đầu bỏ chạy. Yeon wool đuổi theo nắm lấy cánh tay cậu.

"Kang Chi ah! Ta biết ngươi đang rất hoang mang. Nhưng hãy bình tĩnh và theo ta về Đạo Quán Vô Hình nào. Ta sẽ tìm cách giúp ngươi."

"Ngươi mau quay về đi, một tên tiểu tử như ngươi thi giúp được gì ta chứ? Giờ mọi ngươi đã trông thấy bộ dạng quái thú của ta rồi. Ngươi bảo ta phải đối diện như thế nào với họ đây"-Kang Chi giận dữ và gào thét

"Nhưng Kang Chi ah"

"Ahhhhhhhhh......anh đau đớn la thét.bàn tay anh bắt đầu nỗi những sợi gân xanh dài ngoằn,đầu anh băt đầu đau đớn, lồng ngực anh có cái gì đấy như muốn vỡ tung, anh quờ quạng cào xé bản thân mình. Yeon Wool trông thấy cảnh cậu đang hành hạ chính bản thân , cô không thể nào kiềm chế trái tim mình. Bởi nó cũng đang rất đau đớn khi nhìn thấy Kang Chi như thế.

"Kang Chi ah! Bình tĩnh lại đi"-cô nhào tới nắm lấy bờ vai cậu. Kang Chi đang trong cơn điên loạn cậu dùng hết sức mạnh vốn có của mình mà hất ngã cô ra sau, anh cũng bất ngờ với hành động của mình nên quay lại định xin lỗi Yeon Wool thì vô tình cậu biết được một sự thật về thân phận của cô.

Với sức mạnh như dã thú cậu đã hất ngã Yeon Wool ra xa,cô ngã xuống và bất ngờ dây buột tóc tuột khỏi mái tóc cô. Một luồng gió mạnh thổi qua hất mái tóc cô bay bay ra sau và hiện ra trước mắt Kang Chi một tiểu thư xinh đẹp với mái tóc đen bồng bềnh. Nhìn vào gương mặt cô anh bỗng nhớ lại cái ngày anh bị người của phu nhân truy đuổi vào rừng sâu. Một người con gái với mái tóc xõa bồng bềnh trong đêm tối đã cứu lấy cậu...

"Ngươi....ngươi là con gái sao?" Kang Chi ngạc nhiên nói năng lâp bấp. Yeon Wool ngây người khi nhận ra bộ dạng hiện giờ của mình, cô sờ xoạng khắp gương mặt mình và sờ vào mái tóc mình. Cô lòm cồm đứng dậy nhưng Kang Chi đã bỏ đi. Cậu khiến cô giận dữ, Yeon Wool nhào tới cốc mạnh vào đầu Kang Chi, cậu chưa hết ngạc nhiên thì đã bị cô mắn xối xả.

"Tại sao ngươi lại trốn tránh ? Là người hay là thần thú thì đã sao? Chẵng phải ngươi cũng mang trái tim của con người đấy sao? Chẵng lẽ lời hứa ngày xưa của ngươi đã không có ý nghĩa gì sao? Choi Kang Chi mà ta biết là người không sợ bất cứ thứ gì. Ngoại trừ nhện chúa, Kang Chi mà ta biết không phải loại người nhút nhát chỉ biết lo cho bản thân, Kang Chi mà ta biết là người luôn bảo vệ những người cậu yêu thương và trừng trị những kẻ gian ác. Thậm chí có thể đưa tay mình ra cho chó hoang cắn để bảo vệ một cô bé yếu đuối, và thậm chí có thể dùng tay mình để đỡ lấy 1 kiếm của kẻ thù và cứu bằng hữu. Những lời hứa....(nói tới đây Yeon Wool bỗng tuôn trào nước mắt)...những lời hứa của ngươi khi xưa rằng sẽ bảo vệ cho ta đâu rồi? Ngươi đã quên hết rồi sao? Hay ngươi vẫn nhớ mà không muốn thực hiện nó"-Gương mặt xinh đẹp của một tiểu thư con nhà gia giáo giờ đây lại thấm đẵm nước mắt vì một thần thú như Kang Chi. Nghe những lời Yeon Wool thốt ra mà cậu ngây người, trái tim cậu dần dần ấm lại . Những móng vuốt trên tay cậu cũng biến mất. Ánh mắt cậu dần dần chuyển sang màu đen...nhưng gương mặt cậu lúc này cũng đang đầm đìa nước mắt. Cậu xích lại gần Yeon Wool, đặt bàn tay ấm áp của cậu lên gương mặt cô, cậu lao giúp cô những giọt nước mắt nóng hỏi đang vương vãi trên gương mặt cô.

"Nàng...nàng là cô bé mà khi xưa ....có...có..có thật là nàng?"-Anh không thể thốt thành lời khi gặp lại cô trong hoàn cảnh này. Yeon Wool khẽ gật đầu rồi bỗng anh ôm chằm lấy cô, cảm giác giống như ngày đầu cô gặp lại anh trong khu rừng rậm và dưới cây anh đào, duy nhất chỉ thiếu vầng trăng khuyết đang treo lơ lửng.

Giây phút này anh cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết, trái tim đau đớn của anh cũng không còn như muốn nổ tung nữa, anh cảm nhận được những sưc mạnh và thần khí đang lan tỏa trong con người anh lúc này. Nhưng lạ thay, tại sao anh có thể điều khiển được nó, anh có thể kiềm nén luồng sinh khí trong cơ thể mình một cách dễ dàng. Là vì anh đã đủ mạnh để kiềm chế chúng hay là vì Yeon Wool đã làm dịu cơn nóng đang sôi sùng sục trong người anh? Những câu hỏi như thế cứ hiện lên trong đầu anh.

Bât ngờ bầu trời bỗng dưng tối sầm lại, chim chóc, và muôn loài đua nhau la hét, rừng núi rung chuyển và những tiếng tru rợn người khiến cả hai hốt hoảng, bổng một luồng sáng bay tới và ngự trị lơ lửng trên cành cây, từ từ bóng trắng ấy rõ dần và với thân mình trắng muốt, phía sau là 9 cai đuôi bóng bẩy, Kang Chi ngạc nhiên khi nhìn người đó giống hệt với cậu như hai giọt nước.

"Ngài là...."-Kang Chi và Yeon Wool ngẩn lên nhìn chăm chú.

"Kang Chi ah! Chúc mừng con"-Giọng nói thăng trầm nhưng bay bổng vang khăp khu rừng.

"Chúc mừng ta?"-Kang Chi ngơ ngác, cậu kéo Yeon Wool sát lại gần mình.

"Đừng sợ...ta là cha của con đây! Ta tới để chúc mừng con"

"Cha? Tới để chúc mừng?"-Kang Chi không hiểu ông ấy nói gì và anh tiếp tục hỏi ngược lại.

"Vâng! Ta là cha của con và ta chúc mừng con vì cuối cùng con cũng đã có thể trở thành con người và khống chê được nguồn năng lực trong con, chỉ trong thời gian ngắn như thế!"

"Khoan đã! Ông vừa nói là ta có thể trở thành người? Vì sao? Ta vẫn chưa tìm được cửu...cửu gia thư gì ấy mà? Kang Chi hết sức ngạc nhiên, anh xiết chặt tay Yeon Wool.

"Ta cứ nghĩ con sẽ chẵng bao giờ làm được, thế nhưng con đã làm được. Con hơn ta ở chỗ đó. Ta cứ nghĩ cửu gia thư là một cuốn sách được lưu truyền trong dân gian. Thế nhưng nó không phải. Cửu Gia Thư thật sự chính là cô gái bên cạnh con "Kang chi và yeon wool nhìn nhau rồi lại nhìn ông và tiếp tục lắng nghe' . Cửu Gia Thư để biến loài cáo chín đuôi chúng ta thành con người, chính là trái tim chân thành của một người con gái. Người đó phải thật sự yêu thương loài cáo chúng ta và dù đã biết chúng ta không phải con người mà là thần thú thì tình cảm vẫn không thay đỗi, chính trái tim chân thành của cô ấy đã giúp con đấy, con trai ah!" Kang Chi và Yeon Wool lại nhìn nhau, và khi nhìn lại thì không thấy người đó đâu nữa, bầu trời cũng trở lại bình thường,Kang Chi mừng rỡ khi biết được lý do vì sao cậu có thể điều khiển năng lực của bản thân, anh ôm xiết Yeon Wool trong vòng tay.

"Tìm mau lên, phải tìm cho ra tên Choi Kang Chi đó"- bọn nô tài của tên tham quan lại tìm đến, cả hai định quay đầu bỏ đi thì đã muộn, bọn chúng đã thấy hai người và đang bao vây họ.

"Hehe...ta xem ngươi chạy đâu cho thoát'-Giọng đắt chí của tên cầm đầu. Kang Chi nắm chặt nắm tay mình lại, cậu định biến hinh và dạy cho bọn chúng một bài học. Nhưng Yeon Wool đã ngăn cậu lại cô nói khẽ vào tai cậu.

"Huynh định để cho bọn chúng biết thân phận thật sự của mình à? " Kang Chi nghe Yeon Wool nói thế nên anh dùng sức mình đánh với chúng mà không biến thành thần thú.

"Yahhhh....Yeon Wool và cả bọn cùng rút kiếm và xông vào nhau, Tiếng kiếm chạm nhau nghe xeng xẻng, Kang Chi tung cú đấm vào người tên lính làm hắn bay xa. Tên cầm đầu nhân lúc Kang Chi đang lơ là hắn chĩa mũi kiếm về phía Kang Chi mà lao tới....
"Kang Chi...nguy hiểm"-Yeon Wool lao tới đở múi kiếm cho cậu....
END PART 1
P/S: Đọc xong nhớ com chút ý kiến cho ad nhe. Nếu mem không có thời gian thì like cái là ad hiểu. Để ad lấy tinh thần vik típ part 2.
>nhoc<

Bình luận

temmmmmmmmmmm  Đăng lúc 2-5-2013 08:23 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

10#
 Tác giả| Đăng lúc 5-5-2013 23:04:32 Từ di động | Xem tất
LỜI NGUYỀN ĐƯỢC PHÁ VỠ | benhockon | Choi Kang Chi-Dam Yeon Wool | Part cuối
*o0o*
Tên đầu đảng đâm 1 nhát vào lưng Yeon Wool trước sự ngơ ngác của Kang Chi. Anh chưa nhận thức được việc gì xảy ra thì  Yeon Wool nhăn nhó và từ từ ngã quỵ xuống, cô bất tỉnh trên đống lá khô. Lại chứng kiến cảnh một người nữa hy sinh vì mình Kang Chi giận dữ. Anh hú vài tiếng kêu đáng sợ của thần thú, trong phút chốc anh đã biến hình thành một thần thú chính hiệu với những móng vuốt dài sắt nhọn, ánh mắt xanh long lanh nhìn kinh hoàng. Cả bọn nô tài của quan tham ô ai nấy đều run lên bần bậc, họ vứt hết vũ khí xuống đất và quỳ gối van xin. Nhưng anh không thể nào tha thứ cho chúng vì Yeon Wool đã nằm đó. Anh tru lên tiếng nữa khiến cả khu rừng rung chuyển, giông gió kéo tới Kang Chi dùng móng vuốt sắt của mình nhào tới cào xé từng tên một, chỉ trong vài phút cả bọn đã nằm la liệt trên đống lá khô, người đầy máu. Kang Chi hồi phục nguyên hình trở lại làm con người. Anh bước từng bước đến chỗ Yeon Wool đang nằm và nhẹ nhàng nâng người cô lên lưng mình. Anh cỗng cô đi trong hai hàng nước mắt. Mà chẵng biết cô sống hay đã chết.

"Sao nàng lại dại dột như thế? Ta đâu phải người bình thường, ta bị thương thì có sao đâu? Vết thương của ta sẽ tự lành lại thôi mà! Chúng ta gặp nhau sau mười mấy năm vậy mà...chưa hưởng trọn niềm vui thì đã xa cách rồi."-Kang Chi vẫn cứ bước tiếp trong khu rưng già, anh đi mãi đi mãi một lát sau anh cảm nhận được vai áo mình đang bị ướt, Kang Chi ngạc nhiên nhìn lên và thấy Yeon Wool đang nhể nhãi nước bọt, Kang Chi hốt hoảng buông hai tay mình ra và kết quả là Yeon Wool nằm bẹp xuống đất. Nàng từ từ nhướng mày và mở mắt ra, cảm giác ê ẩm cả mông kéo đến với nàng, nàng ngơ ngác nhìn Kang Chi...

"Sau lại hất muội xuống? Hyunh là đầu đất hả?" Yeon Wool nhăn nhó, Kang Chi sau vài phút định hình liền nhào tới dìu nàng đứng lên, anh nhìn khắp người nàng...

"Nàng chưa chết sao?" Kang Chi ngơ ngác như trẻ con

"Cốc...Yeon Wool côc mạnh vào đầu anh và lớn tiếng quát...Huynh muốn muội chết lắm sao?" Yeon Wool lườm Kang Chi.

"Nhưng rõ ràng ta thấy nàng bị kiếm đâm mà? Hay là nàng cũng như ta? Không phải con người? " Kang Chi đi vòng ra sau và sờ vào lưng Yeon wool.

"Cốc thêm cái nữa vào đầu cậu.. Huynh đang làm gì thế? Sao lại tùy tiện đụng vào người muội như thế hả? Chẵng qua muội mặc áo giáp thôi. Nếu không chắc cũng xuống đoàn tụ ông bà từ lâu rồi. Mà hình như trong kiếm hắn có thuốc mê thì phải? Vì vậy muội mới ngất xỉu"

"Áo giáp á? Kang Chi hỏi lại

'Uhm" Yeon Wool khẽ gật đầu. Bất ngờ Kang Chi lao tới đặt hai tay mình trước ngực Yeon Wool, anh định xem chiếc áo giáp của nàng như thế nào cơ. Nhưng chưa kịp xem đã bị Yeon Wool giơ chân đá vào đầu gối khiến cậu ôm chân nhảy cẩn lên và la oai oái.

"Huynh lại định giở trò gì nữa đây? Yeon Wool lại lườm Kang Chi. Anh chàng đang nhăn nhó vì đau.

"Ta xin lỗi, ta vẫn chưa quen với việc xem nàng là con gái" Kang Chi giải thích cho hành động của mình. Rồi chàng nắm chặt lấy tay nàng đặt đôi tay nàng lên ngực mình. Chàng muốn nàng hãy nghe trái tim chàng đang rộn ràng. Yeon Wool nhẹ nhàng ngã vào lòng Kang Chi hơi ấm từ người cậu lan tỏa khắp người cô, một cảm giác thanh bình và yên ắng bao trùm lấy đôi uyên ương và khu rừng già.
*THE END*

P/S: Ad end tại đây nhá. Vì đang bận viết cái oneshort về MyungZy tình yêu của tớ.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách